“Đầu gối của em còn đau không?”
A! Đúng vậy! Đầu gối của cô. . . . . .
“Thật là đau! Nên cần đưa đi khám gấp, nếu không nửa người dưới có thể sẽ tàn phế.”
“Anh xem một chút.” Ngàn Thần vội vàng vén chăn lên, chỉ thấy quần màu trắng của cô bị rách một miếng lớn, trên đầu gối hồng hồng , da hình như đã rách ra chảy máu.
Anh không nói không rằng, thẳng đưa tay kéo khóa quần cô xuống.
“A! Làm cái gì?”
Có thể hay không quá nhanh?
“Nếu không cởi ra làm sao thoa thuốc?” Anh có chút lửa giận nói. Tiểu Miêu này đích thị không ngoan chút nào
“Đó!” Cô buông lỏng lấy đang bắt lấy tay anh ra, có chút thẹn thùng nói: “Nhẹ một chút, sẽ đau.”
“Những lời này chờ một chút em cũng sẽ nói.” Anh đột nhiên nói ra một câu nói như vậy. ( Tiểu Tiểu: A…….. ý của Thần ca là gì vậy ta? * ôm má * * đỏ mặt * )
Tiểu Miêu ngu ngốc không hiểu, vốn là muốn hỏi anh tại sao, cũng rất mau liền quên, bởi vì cô là đang mặc quần lót có hình mèo Kitty, muốn tìm đồ che, nhưng chăn lại bị anh vứt xuống dưới giường, gối lại cách cô thật là xa, quan trọng hơn là, không thể kéo lực chú ý của anh ra…Cho nên, hai tay vạn năng, không thể làm gì khác hơn là dùng tay nhỏ bé che che giấu giấu.
Nhìn mặt anh nghiêm túc, rất ôn nhu thay cô đem trên đầu gối dùng khăn lông nhẹ nhàng lau sạch bùn cát bám vào vết thương, sau đó cũng không biết ở đâu có cồn khử trùng… thay cô băng bó vết thương.
Trong lúc này, cô cảm thấy đầu gối của cô thật hạnh phúc đó!
“Cám ơn.”
Cô cho là anh sẽ trả lời không khách khí, sau đó bàn tay sẽ rời đi đầu gối của cô, nhưng là, cô đã đoán sai.
Bàn tay to của anh chậm rãi dời lên, bị anh đụng chạm từng tất da thịt như bị một đạo nhiệt lưu lướt qua, làm cô toàn thân một hồi khẽ run.
” Ngàn Thần. . . . . .”
“Gọi anh là Thần.”
“Em. . . . . .” Vốn là muốn nói gọi như thế không quen….nhưng bàn tay của anh đã nắm ngay quần lót của cô
“Thần, em gọi rồi đấy… anh. . . . . . mau buông tay ra.” Tiểu Miêu nóng lòng kêu.
Sớm biết có chuyện này phát sinh, cô nhất đính sẽ mặc quần lót kiểu khiêu gợi hơn, mà không phải in hình hoạt hình trẻ con thế này….Ngàn Thần nhất định sẽ cười cô.
Vậy mà anh không hề có bất kỳ phản ứng nào, ánh mắt thật sâu rơi vào vườn hoa thiếu nữ khả ái được mèo Kitty bao quanh .
“Anh muốn em.”
“Cái gì?”
“Em mới vừa rồi hỏi vấn đề này, anh bây giờ trả lời.”
“Đó! Đó là em thuận miệng hỏi một chút .” Tay cô bận rộn chân làm loạn đẩy anh ra.
Đột nhiên điện thoại vang lên, như có cứu tinh tới cứu cô nhanh chóng bắt lấy. Là nhân viên nói đã hết giờ thuê phòng, muốn thêm thời gian hay tính tiền?
“Đó! Tính tiền. . . . . .”
Điện thoại lại bị người một thanh đoạt lấy, chỉ nghe được anh lớn tiếng kiên quyết nói: “Qua đêm.”
Sau đó, “Tạp!” một tiếng, điện thoại bị người dùng lực cúp mất.
Qua. . . . . . Qua. . . . . . Qua cái gì qua a? Ai muốn cùng anh qua đêm a?
Bất quá, cô liền động cũng không dám, bởi vì một đôi tay có lực đã tự phía sau nàng ôm chặt lấy cô.
“Thần, em. . . . . .”
Cô mới vừa quay đầu, anh liền thật sâu hôn lên miệng cô, mùi nam nhân làm nai con trong lòng nàng loạn lên.
“Anh muốn em, rất muốn!”
Sau khi anh kích động liên tiếp biểu thị công khai, cô cả người đầu tiên là bị ôm lên giữa không trung, cuối cùng bị ném ở trên giường.
“Khoan, chờ một chút. . . . . .”
Không để ý đến cô giãy giụa cùng kháng nghị, anh đã bị trêu chọc đến điên cuồng muốn thưởng thức thứ ngọt ngào chỉ có thể là của hắn này.
“Tiểu Miêu, anh mong đợi ngày nay đã lâu.”
Anh một tay kéo áo cô lên, lộ ra áo lót Lace màu trắng cùng ngực tuyết trắng hơn phân nửa đã lộ ra da thịt.
Tiểu Miêu lúc này toàn thân chỉ còn áo lót và quần lót là duy nhất che thân, thân thể thiếu nữ xinh đẹp trắng noãn như da con nít, lộ vẻ trong suốt.
Ánh mắt của anh tham lam lướt qua từng gia thịt tất thiếu nữ đã sớm hành hạ hắn vô số đêm, một đôi gò ngực trắng noãn cao vút hai vú cũng bởi vì giãy giụa nên lộ ra độ cong mê người, phảng phất như muốn nhảy thoát ra khỏi nội y đang trói buộc.
Con mèo ngốc này sao có thể dễ dàng làm cho anh huyết mạch sôi sục như thế.
Mặc dù anh cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng kinh nghiệm cũng không nhiều, bất quá anh sẽ cố gắng vận dụng các kỹ xảo cao thủ để đánh thắng trận này. Nam nhân, không thể ở trước mặt nữ nhân nhục chí, nhất là trước người mình yêu.
” Hãy nghe em nói ──”
“Bây giờ không phải là lúc tâm sự.” Anh bá đạo cắt đứt lời cô, đặt xuống từ cổ cô đến ngực vô số nụ hôn nóng bỏng
“Anh không thể. . . . . . không thể giống như Bá Vương thô bạo ngang ngược cưỡng ép như vậy.” Cô dưới tình thế cấp bách nói ra một câu nói, ngay cả chính cô cũng không dám tin tưởng mình sẽ nói như vậy.
Bất luận kẻ nào cũng đều hiểu, anh nếu như muốn nữ nhân, muốn chọn cũng chọn không hết, kia cần gì cưỡng bức người.
Ánh mắt của Ngàn Thần lóe ra lửa giận không vui, cũng có mãnh liệt dục hỏa, “Em cho rằng anh sẽ giống cầm thú một dạng cưỡng bách người, hay là người mới vừa chiến đấu với yêu tinh ba trăm hiệp, sau đó biến thái ở thân thể thiếu nữ phát tiết hết thảy dục vọng?”
Thời gian ước chừng dừng lại mười giây đồng hồ, hai người chẳng qua là bốn mắt giao nhau, không nói gì.
Tiểu Miêu nghe anh nói đã muốn cười, nhưng nhìn anh vẻ mặt cũng không tốt hại cô chẳng biết phản ứng thế nào.
“Anh. . . . . .” Cô chần chờ mở miệng, “Sẽ sao?”
Anh thật sâu nhìn chăm chú ánh mắt mở to tròn e sợ của cô, cô khả ái đáng yêu giống như mèo nhỏ chỉ biết trêu chọc người.
“Đáng chết.” Ngàn Thần không nhịn được khẽ nguyền rủa một tiếng, sau đó liều lĩnh nhào tới người Tiểu Miêu, rống to, “Anh sẽ!”
“A! Cứu mạng a!”
“Em trốn không thoát ma chưởng của bổn thiếu gia anh đâu .”
“Ngàn Thần!” Cô giùng giằng muốn bò xuống giường.
Thật là quá xấu hổ, nếu như không phải là ép buộc, cô cũng không cần học mèo con một dạng vận dụng cả tay chân bò. Nhưng là anh bắt mèo kỹ thuật cũng không có tồi, mội cái đại thủ không tốn sức chút nào liền bắt được chân ngọc của cô.
“Trở lại.” Anh lôi kéo cô.
“Không muốn!” Tiểu Miêu hai tay liều mạng bắt được mép giường, liều chết không thả.
Nhìn cái mông tròn nhỏ của cô lắc qua lắc lại, làm anh càng thêm cảm thấy hưng phấn, bàn tay to của anh theo bắp đùi của cô chậm rãi đi lên, đi tới cái mông…
“Áp dụng từ sau lưng cũng không tệ.” ( Tiểu Tiểu: muội xỉu tại chổ >
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...