Bạn Trai Chó Con Giúp Tôi Vả Mặt Em Kế Trà Xanh
14.
Chuyện này có lẽ đã gây ra cho Trần Hạ Nam không ít rắc rối. Đêm đó, cô ta không ngừng đổi số điện khủng bố tôi. Uy h.i.ế.p, nhục mạ, tấn công tinh thần tôi. Nếu là tôi của quá khứ có lẽ đã bị cô ta dọa sợ rồi. Nhưng mà hiện tại, tôi chỉ cảm thấy thật nực cười đối với những chiêu trò này của cô ta mà thôi. Đây khác gì là cá dãy chết đâu cơ chứ!
Cô ta bảo tôi cứ đợi đó? Đợi cái gì cơ chứ! Đợi xem trò hề của cô ta à?
Đêm đó tôi thiếp đi trong mộng đẹp.
Nhiều ngày sau đó, Trần Hạ Nam không có tí tin tức nào. Ngay khi tôi thấy rằng lời hù dọa của cô ta chỉ là nói mồm thì cô ta đã có hành động. Tôi đúng là đã đánh giá thấp cái trình độ trà xanh của cô ta rồi.
Trên một bài viết nào đó đã gắn thẻ tài khoản đăng tác phẩm của Giang Diêu. Bài đăng lập tức leo lên hot search. Tại sao à? Tại vì bài viết đó có hastag những nội dung như là ‘quấyrốitìnhdục’ ‘tụctĩu’ ‘anhrểemvợ’ ‘nhânvậtmạngnổitiếng’.
Trần Hạ Nam rất hiểu xu hướng trên mạng. Mặc dù xuyên suốt bài văn không đề cập đến bằng chứng nhưng lại vô cùng khiêu khích và hấp dẫn, chẳng mấy chốc đã nhận được sự ủng hộ của một bộ phận cư dân mạng không có não.
Video đính chính trước đó của Tưởng Khinh Khinh Giang Diêu cũng có tham gia vào, nhưng sau tài văn thơ của Trần Hạ Nam mà thoáng chốc lại trở thành một hội bắt nạt, đặt điều, vu khống cô ta.
Những con người của “công lý” đã không thể ngồi yên nữa rồi.
Phần bình luận trên tài khoản của Giang Diêu lập tức như nổ tung. Các thể loại lăng mạ, uy h.i.ế.p tràn lan trên đó. Tệ nhất đó là, tôi không thể liên hệ với Giang Diêu được nữa.
Tôi thu thập và chỉnh lý lại tất cả chứng cứ, cũng đã soạn sẵn bài đăng để phản bác lại bài viết kia. Nhưng bất luận tôi có làm thế nào thì cũng không thể liên lạc được với Giang Diêu.
Tôi hốt hoảng chạy đến nhà anh, lo lắng gõ cửa. Nhưng trả lời tôi là sự im lắng đến đáng sợ. Những suy nghĩ không hay bắt đầu hiện lên trong đầu tôi, tôi cố gắng để không có suy nghĩ gì linh tinh nữa. Nhưng đúng lúc này, Trần Hạ Nam gửi tin nhắn đến:
“Chị à, chị lại thua rồi!”
Đi kèm đó là một tấm ảnh. Đầu tôi như muốn nổ tung. Trong ảnh, người bị cô ta ôm lấy là Giang Diêu – người mà tôi đang cố gắng liên lạc nhưng không được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...