"Đoán chừng là ba em không cách nào chấp nhận người con rể ưu tú như vậy!" Lương Ngân nghe anh nói như vậy trong lòng cũng có kế hoạch để lúc nào cho anh gặp được ba của mình
Trình Mạc Nhiễm nghe giọng nói của Lương Ngân dường như có chút do dự cũng không nói tiếp, hai người hàn thuyên mấy câu cũng không biết nói gì nên chúc nhau ngủ ngon rồi ai bận việc nấy.
Lương Ngân tâm tình thật tốt tắm xong liền lên giường ngủ.
Trình Mạc Nhiễm hút thuốc một lúc lâu cuối cùng cầm điện thoại di động lên thông qua dãy số kia gọi: "Vệ Nam......."
Lúc còn học cấp 3 lương Ngân đã được thấy giáo nói qua kỳ thi đại học làm cho người ta ngán muốn phát ói, đích thân trãi nghiệm ba năm quả đúng là như vậy, khoảng thời gian tương đối khá dài.
Một ngày có thể thi xong một môn dù thế nào cũng phải kéo dài đến một tuần mới xong, có một số môn chuyên ngành, những môn không chuyên ngành cũng phải thi.Rốt cuộc đau khổ đi qua chính là thắng lợi.
Lương Ngân vốn là cùng Cẩm Niên, Tiểu Vũ thương lượng muốn ở lại thành phố B cùng Tiêu Nghệ mấy ngày, nhưng mà không ai biết trước được chuyện tương lai.
Ngày đó Lương Ngân đang cùng Tang Vũ, Cẩm Niên thương lượng nên mua thứ gì cho Tiêu Nghệ mang đi! Ba người đang đi dạo trong sân trường bỗng điện thoại của Lương Ngân vang lên.
Lương Ngân nhìn vào điện thoại là cô cô gọi đến, vẻ mặt cô lộ rõ lo lắng, đoán chừng tám phần là hỏi chuyện lúc nào thì cô đến nhà cô cô.
Vừa nhận điện thoại, "Chị, chị mau trở về! Chị, hiện tại cậu, oa..... Chị, chị mau trở về đi!" Lương Ngôn còn chưa nói hết , vừa nói đến chỗ mấu chốt liền òa khóc lên.
Trong lòng của Lương Ngân run lên, ba , ba thế nào? Bỗng chốc giọng nói của Lương Ngân cao lên:" Lương Ngôn em nói với chị chưa hết lời đã khóc! Ba chị thế nào?"
"Ngân Ngân, là cô, bây giờ con có thời gian hãy về nhà mau, ba con ở trong xưởng xảy ra chút chuyện làm bệnh tim đột phát, bây giờ còn đang cấp cứu!" Là cô của Lương Ngân nói.
"Ba hiện tại như thế nào? Con lập tức trở về!" Hiện tại trong bụng Lương Ngân có một loại cảm giác trầm xuống.
Đàm Cẩm Niên cùng Tang Vũ hai người vốn đang xem diễn biến xung quanh, nghe được giọng của Lương Ngân có chút run, cùng nhau quay đầu lại nhìn cô thấy sắc mặt của cô trong nháy mắt thay đổi trắng bệch.
"Ngân Ngân chuyện gì vậy?" Thấy Lương Ngân cúp điện thoại Đàm Cẩm Niên lập tức hỏi.
"Cẩm Niên, Tiểu Vũ ba mình xảy ra chút chuyện, bây giờ mình phải về nhà , giúp mình nói với Tiêu Nghệ một tiếng, trước khi cô ấy đi mình nhất định sẽ cố gắng gặp mặt cô ấy!"
"Được, bây giờ cậu mau trở về đi , đi đường đi cẩn thận."
Lươg Ngân cố không để cho chân mình mềm thêm, vô tri vô giác đi đến trạm xe tìm xe đi về thành phố C nhanh nhất, vội vã chạy về nhà, trên đường về trong lòng van xin các thần tiên ngàn lần đừng để ba cô có chuyện gì!
Lương Ngân đến bệnh viện liền thấy Lương Ngôn đôi mắt đỏ đứng dựa ở bên cột đá cẩm thạch của bệnh viện, giống như con mèo nhỏ ở đó chờ cô.
"Ngôn Ngôn!" Lương Ngôn bây giờ toàn thân hoảng sợ cũng thay thế cho cảm giác vô lực, trong lòng cô bây giờ trống rỗng giống như trong lòng có một con lắc động lớn, từ từ nuốt đi lý trí cùng sự tĩnh táo của cô, cô cố gắng tự kiềm chế.
"Chị, chị nhanh lên đi, cậu còn ở trong phòng cấp cứu! Mẹ em ở bên trong chờ đấy!" Lương Ngân bị Lương Ngôn lôi đi bước nhanh vào bên trong bệnh viện nơi dành cho thân nhân chờ đợi.
"Cô!" Lương Ngân vội vàng đi đến bên cạnh cô cô.
"Ba thế nào rồi?" Lương Ngân biết rõ cô cô cũng không biết kết quả, nhưng vẫn là suy nghĩ muốn lấy được tin tức tốt của ba, cô rất sợ ,cô sợ cứ như vậy sẽ không còn được gặp lại ba nữa.
"Vẫn còn đang cấp cứu, đừng lo lắng, ba con phúc lớn mạng lớn, không có chuyện gì đâu!" Cô cô vỗ tay Lương Ngân ý bảo cô bình tĩnh, hiện tại ai cũng không biết sẽ như thế nào chỉ có thể chờ kết quả.
"Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy?" Lương Ngân bây giờ mới nhớ tới vấn đề này.
"Bởi vì nghe nói trong xưởng vật tư sản xuất bị lấy trộm, có người đổ oan cho ba của con, cách chức ba con, ba con nhất thời kích động nên bệnh tim bất ngờ đột phát. Ba con công tác nữa đời khoanh tay ngồi nhìn bị về hưu, chuyện như thế này sao có thể không quan tâm đây!"
"Ba con nhất định bị oan uổng!" Lương Ngân nắm chặt tay cô cô.
Lương Ngân trong lòng rất hoảng sợ, bây giờ trong đầu thoáng qua không ngừng như có màn ảnh, lúc cô còn bé không nghe lời về sau lớn lên bởi vì chuyện phiền não của cô, lúc đó dáng vẻ khuôn mặt ba giống như vẫn luôn mỉm cười dạy dỗ khuyên bảo cô, giọng nói của ba vẫn luôn là tình ý sâu xa, cho dù lúc mẹ qua đời khuôn mặt ba tuyệt đối không nhìn ra một chút gì chán nản, vẻ mặt thể diện làm tang lễ cho mẹ, thật lâu sau ,một ngày vào ban đêm, Lương Ngân thức giấc đi vào bếp uống nước lúc đi ngang qua phòng của ba thấy ba cầm hình của mẹ lệ rơi đầy mặt, một người đàn ông gần 40 tuổi khóc giống như một đứa trẻ giọng đè nén.
Vào giờ phút này, Lương Ngân cảm thấy thân thể của mình giống như bị cứng lại, mồ hôi lạnh phát ra cô cầu xin trời cao ngàn vạn lần không nên để cho ba cô có chuyện gì!
Lương Ngân mỗi một giây đều ở đây cắn răng kiên trì, cho tới bây giờ cũng không có cảm giác thấy thời gian trôi qua dài như vậy.
Rốt cuộc, mấy giờ đã trôi qua bên ngoài phòng cấp cứu đèn đỏ đang sáng đã tắt, kết thúc mọi thứ.
Lương Ngân lập tức từ trên ghế đứng lên đi đến trước cửa phòng giải phẩu nhìn vào, đi ra ngoài đầu tiên là một bác sĩ ,Lương Ngân lập tức tiến lên hỏi thăm, cô siết chặt tay của mình móng tay giống như bấm vào trong thịt, Lương Ngân cố gắng để đau đớn này hóa giải sự hốt hoảng khẩn trương của mình.
"Bác sĩ, ba của tôi.... Thế nào rồi?" Giọng nói của Lương Ngân có chút run rẩy.
"Bệnh của ông ấy đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng sẽ có một thời gian hôn mê, mọi người không nên quấy rầy bệnh nhân."
Lúc này cô cô đã đến đứng kế bên, mọi người nghe được những lời này đều thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc tảng đá lớn trong lòng đã được tháo xuống.
Ngay sau đó, Lương Tề Phong mặt đeo dưỡng khí được bác sĩ cùng y tá đẩy ra ngoài, Lương Ngân không tự chủ được nước mắt liền rơi xuống, ba nhắm chặt đôi mắt ,hô hấp cũng không ổn định lắm.
Trong phòng bệnh yên tĩnh, cô cô cùng Lương Ngôn đã đi về nhà lấy một ít đồ dùng hằng ngày, còn Lương Ngân ở lại với ba cùng hộ lý, Lương Ngân nắm lấy bàn tay khô ráp của ba ngồi bên mép giường nhìn vẻ mặt bình thản khi ngủ của ba, trong lòng không khỏi gợn sóng, cô là một đứa con gái bất hiếu , đi thật lâu mới về nhà một lần, mỗi lần đều mang lại phiền toái cho ba, hai bên tóc mai của ba đã hoa râm bên cạnh cũng không có ai chăm sóc, hiện tai Lương Ngân cảm thấy cực kỳ hối tiếc.
"Chị." Lúc này Lương Ngôn nhẹ nhàng mở cửa đi vào.
"Chị, chị có nhận được điện thoại của anh Trình không? Chị Tiểu Vũ nói điện thoại của chị không gọi được, anh Trình rất lo lắng cho chị gọi điện thoại cho chị đó!"
Lương Ngân nghe Lương Ngôn nói như thế, liền lấy điện thoại di động ra đi, diện thoại hết pin đã bị tắt từ lúc nào, cô mượn điện thoại của Lương Ngôn đi ra ngoài gọi điện thoại cho Trình Mạc Nhiễm.
Chuông vừa reo lên, đối phương liền bắt máy.
"Ngân Ngân!" Trình Mạc Nhiễm không kịp suy nghĩ trực giác của anh cho biết đó là điện thoại của Lương Ngân.
"Ngân Ngân, chú thế nào rồi? Em đừng quá lo lắng, em phải chăm sóc kỹ bản thân mình."
Lương Ngân cảm thấy mình lúc này không khá lên .tự nhiên không nói lên lời, bây giờ cô chỉ muốn anh ở bên cạnh ôm cô cho cô chút ấm áp cùng dũng khí để đối mặt.
"Ba không sao, chỉ là còn trong giai đoạn hôn mê." Giọng nói Lương Ngân đầy sự mệt mỏi.
"Điện thọai của em không gọi được, tại sao không biết gọi điện thoại cho anh? Không biết anh đang lo lắng cho em sao?" Trình Mạc Nhiễm trong giọng nói có chút oán giận hơn nữa nghe rất bá đạo.
Lương Ngân nghe giọng nói của anh trách cứ trong lòng đột nhiên lạnh xuống, đây là lúc nào tại sao chuyện gì anh cũng muốn mình báo cho anh biết? Ba xảy ra tình huống khẩn cấp cô cũng không còn tâm trạng mà liên lạc với anh.
"Không biết." Lương Ngân giọng nói đột nhiên lạnh xuống, chỉ nói hai chữ này sau đó liền trực tiếp cúp điện thoại.
Trình Mạc Nhiễm nghe điện thoại bên kia lạnh lùng "Không biết" sau đó âm thanh” tút tút” vang lên, trong lòng lửa giận liền "Đằng " nhảy lên cao.
Vốn là có hợp đồng muốn ký, muốn ký hợp đồng với công ty lão tổng ấy ai biết lại dây dưa như vậy, không phải là đã an bài thời gian gặp mặt, bộ phận PR ngu xuẩn dường như có lẽ đã cho đối tác thời gian thông thả lại còn không giải quyết được.
Vốn định gọi điện thoại cho Lương Ngân nhưng tới trưa cũng không gọi được, cuối cùng cùng đành gọi điện thoại cho mấy cô gái kia, đương nhiên không phải là tắt máy nhất định là vắng mặt, cuối cùng gọi điện thoại cho Tang Vũ cô nói ba của Lương Ngân xảy ra chuyện ngoài ý muốn đã vào bệnh viện, dường như ăn cơm cũng không yên lòng muốn bay qua cùng cô cùng nhau vượt qua khó khăn, cuối cùng vẫn là cùng đối phương không thỏa thuận được, nhận được điện thoại của cô đúng là cô gái không biết điều tự nhiên bày sắc mặt khiến cho tính tình Trình Mạc Nhiễm cảm thấy tức giận.
"Bộp", Trình Mạc Nhiễm liền quăng điện thoại di động xuống đất, bên ngoài phòng làm việc mọi người đều run rẩy.
Tâm tình ông chủ không được tốt, ít xuất hiện thì tốt hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...