“ Trình Mạc Nhiễm , anh cho rằng anh là ai? Dựa vào cái gì mà muốn quản chuyện của tôi ? Dựa vào cái gì anh muốn tìm tôi ? Dựa vào cái gì anh lại cho rằng tôi thế nào cũng không trốn thoát khỏi phạm vi của anh? Dựa vào cái gì anh có thể đến uy hiếp tôi? " Lương Ngân buột miệng dùng một chuỗi âm thanh có khí phách hùng hồn nói ra lý do từ chối.
Trình Mạc Nhiễm bị mấy câu nói dựa vào cái gì của Lương Ngân làm cho ngẩn ra , nhưng lập tức khóe miệng nhếch lên, lúc mèo hoang nhỏ tức giận đều là dựa vào đạo lý bảo vệ quyền lợi của mình.
Lương Ngân thấy Trình Mạc Nhiễm ngơ ngẩn , xoay người muốn rời đi, ai ngờ còn có người phản ứng nhanh hơn.
Trình Mạc Nhiễm kéo Lương Ngân lại , nhoài người lên phía trước, không để ý đến bất kỳ phản ứng nào của Lương Ngân, bắt chéo hai tay của cô ra đằng sau lưng rồi trói lại, lập tứ cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang lảm nhảm kia.
Giữa lúc Lương Ngân còn đang kinh ngạc thì lập tức bị người khác chiếm tiện nghi , muốn chửi ầm lên , lại làm cho con sói nào đó càng được như ý , thâm nhập sâu hơn , lưỡi Trình Mạc Nhiễm dây dưa với lưỡi Đinh Hương của Lương Ngân, dường như đến cả khoang miệng cũng không an bình, lướt qua hàn răng của Lương Ngân, răng thậm chí cả lợi, Lương Ngân có chút động tình , trong lòng có chút sợ hãi , trong lúc kinh ngạc lập tức ngậm miệng lại , Trình Mạc Nhiễm rên lên một tiếng , dừng động tác lại , sau đó lưu luyến không nỡ rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn của cô , thậm chí lướt qua môi cô như chuồn chuồn đạp nước .
Con mèo hoang nhỏ này cắn anh , lực cắn cũng không nhỏ , môi bị cô cắn rách , Trình Mạc Nhiễm liếm liếm môi mang theo vị tanh , mùi vị cũng không tệ lắm , còn mang theo hương thơm của cô.
" Trình Mạc Nhiễm, tiện nghi đều bị anh chiếm rồi , anh còn muốn như thế nào nữa ? Tên khốn kiếp này , lưu manh, anh cút đi! " Lương Ngân thật sự tức giận, đẩy anh ra , Trình Mạc Nhiễm không chuẩn bị , cũng nghiêng mình một chút.
Những lời mà từ trước tới nay Lương Ngân chưa bao giờ nói ra thì hôm nay lại buột miệng nói ra rồi.
"Được, được, được, tôi đi! Nhưng mà , Lương Ngân em nên biết rằng, em là của Trình Mạc Nhiễm tôi ! " Trình Mạc Nhiễm thấy cô thực sự tức giận , nhưng chắc chắn không quên uy hiếp.
" Cút, khốn kiếp , tôi không bao giờ muốn gặp lại anh ! " Lương Ngân khàn giọng gào thét .
Trình Mạc Nhiễm thấy thế , xoay người lại bước một bước quay đầu lại ba lần rồi mới rời đi , anh thật không ngờ anh và con mèo hoang nhỏ lại có duyên như vậy , lại có thể gặp nhau dưới tình huống này , nhớ lại khi nào thì Trình Mạc Nhiễm anh từng nếm qua thiệt thòi trên phương diện phụ nữ này, người con gái không biết phân biệt tốt xấu này , thế nào anh cũng phải chinh phục được cô.
Lương Ngân trở về khách sạn , Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên đang bàn luận vấn đề về các chòm sao, Văn Tiêu Nghệ đang gọi điện thoại, nghe nói Văn Tiêu Nghệ có anh bạn trai yêu nhau được bảy năm , nhưng trong khoảng thời gian bốn người ở chung , đều là do cô ấy chủ động gọi cho người bạn trai kia, cũng không thấy bạn trai cô ấy có bất kỳ hỏi thăm nào.
" Ngân Ngân , cậu đã về rồi sao ?" Tang Vũ thấy Lương Ngân trở về vui vẻ muốn biểu diễn cho Lương Ngân xem Tinh Bàn mà Cẩm Niên vừa dạy cô.
" À! " Lương Ngân tâm tình ủ rũ ngồi trên giường nhỏ.
" Ngân Ngân cậu làm sao vậy ? Tại sao môi của cậu lại sưng như hai cái lạp xưởng vậy? " Tang Vũ chính là không che đậy miệng như vậy.
" Đúng rồi, làm sao vậy, cậu có phải bị người khác khi dễ không? " Đàm Cẩm Niên cũng quan tâm.
" Mình đụng phải tên cặn bã kia , khốn kiếp! " Từ khi Lương Ngân làm chị em với Đàm Cẩm Niên và Văn Tiêu Nghệ thì chưa từng giấu họ chuyện của mình , cho nên đương nhiên là Đàm Cẩm Niên cũng biết cô người cô nói là ai, dù sao tổng giám đốc " Mạc Nhiễm" người mà được trọng dụng trong một vùng trời ở thành phố B cũng là một nhân vật nổi tiếng, nhưng mà, cô không ngờ đến người đàn ông đó lại có thể đê tiện dùng tiền mua đêm đầu tiên của Lương Ngân như vậy , còn có tên cặn bã Mộ Nghĩa kia.
" Cái gì ? Cậu nói Trình Mạc Nhiễm cũng đến Vân Nam rồi sao ? " Tang Vũ gần như từ trên giường bật dậy.
" Đúng vậy! Vừa rồi mình không cẩn thận lại bị tên khốn kiếp đó chiếm tiện nghi. Mình thật là hận không thể giết hắn ! " Dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của Lương Ngân khiến Đàm Cẩm Niên và Tang Vũ không khỏi rùng mình.
" Ngân Ngân, cậu phải học cách bảo vệ bản thân , dù sao cứ để như thế này thì không được ? Cậu nên học Taekwondo cùng Tiêu Nghệ, như vậy sẽ không có ai dám khi dễ cậu nữa rồi! " Đàm Cẩm Niên than thở nói.
" Đúng vậy , mình phải bảo vệ bản thân ! Tên khốn kiếp đó , mình không đi tố cáo anh ta là quá có lợi cho anh ta rồi , lại có thể đối xử như vậy với mình! "
" Trinh tiết của Ngân Ngân quan trọng đấy! " Văn Tiêu Nghệ vừa gọi điện thoại xong.
Trở về lập tức nghe cuộc nói chuyện của các cô.
" Không phải mình phong kiến , nhưng mà,dù sao chuyện kia cũng coi như là vũ nhục! " Bây giờ Lương Ngân nhìn phai nhạt rất nhiều cô tin nhất định sẽ có một người tốt hơn biết quý trọng cô.
" Đừng nghĩ những chuyện không vui, ngày mai chúng ta trở về thành phố B rồi! Nghĩ xem cửa hàng của chúng ta nên trang hoàng như thế nào, mình và ba mình đã nói rồi, ông ấy đồng ý cho chúng ta mượn của hàng trước , đợi khi chúng ta buôn bán lời lập tức trả lại cho ông ".
Bốn chị em trong khoảng thời gian ở chung đã nhất trí nghĩ kỹ muốn mở một cửa hàng , cửa hàng quần áo, cửa hàng có phong cách của bọn họ, Văn Tiêu Nghệ học thời trang, còn Đàm Cẩm Niên và Lương Ngân đều là người có phong cách thời trang đỉnh nhất, chỉ có Tang Vũ dáng người có chút mập nhưng khiếu thẩm mĩ của cô lại độc đáo, vì vậy bốn người họ quyết định sau khi trở về thành phố B lập tức bắt tay vào việc mở tiệm.
" Thật sao ? Thật là tốt quá, vậy thì tạm thời mình vẫn nghỉ học đến xem cửa hàng của chúng ta! " Lương Ngân cảm thấy ước mơ lúc nhỏ của cô sắp thực hiện được rồi, đã quên chuyện lúc vừa rồi không vui .
" Ngân Ngân, người có lỗi với cậu là Mộ Nghĩa, cậu vì sao lại trốn tránh? Cậu phải sống thật tốt, không để anh ta coi thường cậu mới đúng, có thể mỗi ngày chúng ta đến cửa hàng, nhưng càng phải dùng kiến thức là vũ khí để bảo vệ mình có biết không? Cậu không thể không chịu nổi kích động như vậy, huống hồ, trong xã hội hiện nay nam nữ hoan ái đều là chuyện bình thường , chẳng qua phương thức của các cậu không giống nhau thôi, biết không? Cậu nên hiểu được điều này! Cậu phải kiên cường, độc lập biết không? Chúng mình sẽ luôn ở sau lưng âm thầm ủng hộ cậu, sẽ hậu thuẫn cho cậu, biết không? " Đàm Cẩm Niên nhìn cô gái nhỏ trước mặt, đúng thật là đơn thuần.
" Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta bây giờ đều là sinh viên năm ba đại học rồi, chúng ta còn có một năm nữa thôi, vì vậy cậu phải cố gắng! Không cần quan tâm những thứ có hay không đều được kia, mở cửa hàng xong rồi học thật tốt là OK rồi! Tin mình, cậu nhất định sẽ hạnh phúc." Văn Tiêu Nghệ cũng an ủi cô.
" Được rồi, mình sẽ cố gắng làm, chúng ta cùng nhau trở về trường." Lương Ngân vẫn còn sợ hãi , cô thật sự không biết nên đối mặt với Mộ Nghĩa như thế nào.
……………………………………………………………………………………
Sáng sớm ngày hôm sau , bốn chị em lập tức bước vào hành trình về nhà, bởi vì nhà của Văn Tiêu Nghệ ở thành phố N , nhà của Tang Vũ và Đàm Cẩm Niên đều ở thành phố B , nhà Lương Ngân ở thành phố C , lúc đi đến đoạn đường cuối bọn họ lập tức mỗi người một ngả ,nhưng khoảng cách giữa các thành phố này cũng không tính là xa.
Hôm qua Trình Mạc Nhiễm đi theo Lương Ngân về chỗ cô ở trọ rồi mới rời đi, hôm nay rất sớm anh đã rời khỏi cũng không kịp nói một tiếng với Vệ Nam, lập tức đi tìm cô gái nhỏ bướng bỉnh kia, anh nghĩ bất luận con mèo hoang nhỏ kia như thế nào , từ xưa đến nay không phải khuê nữ luôn sợ dây dưa với lang tử sao, anh nói chút lời hay , hơi hạ thấp tư thái , đương nhiên cô nhóc này cũng dễ như trở bàn tay rồi.
Ai ngờ được , anh lại chụp hụt , cô nhóc này lại có thể dậy thật sớm rồi rời đi. Bà chủ dùng ánh mắt khác thường nhìn người đàn ông anh tuấn trẻ tuổi trước mắt , cũng đoán người này là bạn trai của cô gái nào trong bốn cô gái xinh đẹp kia hay là người mến mộ.
………………………………………………………………………………………
Lương Ngân về đến nhà, đúng lúc cô cô dẫn Lương Ngôn đến Xuyến Môn . Lương Ngân thấy trên mặt ba và cô cô mang theo nỗi đau thương như nhau , trong lòng không khỏi thảm thiết , anh em hai người đều là những người bất hạnh như vậy , ba là trung niên mất vợ, một mình nuôi con gái khôn lớn, vừa làm cha vừa làm mẹ , còn cô là ly hôn,hôn nhân bất hạnh .
" Chị , em nhận được thông báo của đại học B rồi ! " Lương Ngôn trước mặt mẹ rất khéo léo , không ăn mặc lưu manh côn đồ, lời nói cũng rất dè dặt cẩn trọng.
" Thật sao ? Ngành gì thế ?" Lương Ngân đối với việc Ngôn Ngôn đậu vào đại học B rất kích động , thật tốt đã không phụ lòng và công sức của cô cô rồi .
" Quản lí doanh nghiệp , thế nào ? Lợi hại không ! " Quan hệ của Lương Ngôn và Lương Ngân rất tốt , vì vậy Lương Ngôn vô cùng thân thiết ôm cánh tay Lương Ngân làm nũng .
" Ngôn Ngôn em được lắm , chị vẫn còn cho rằng tiểu côn đồ em chỉ có thể thi đậu trường đại học loại hai." Lương Ngân nhanh nhẹn nói giỡn bên tai Lương Ngôn.
Hai chị em gặp lại đương nhiên nói tương đối nhiều , cô cô ở trong bếp làm cơm , ba cũng nghỉ ngơi , nhìn thấy hai chị em vui vẻ nói cười.
Ăn cơm tối xong, Lương Ngân và Lương Ngôn thu dọn bát đũa , dọn xong ghế mây , cùng ba đi hóng mát, sẵn nói ý định mở một cửa hàng quần áo nhỏ cùng các bạn học , thật ra, chuyện này Lương Ngân hoàn toàn có thể không cần ý kiến của Lương Tề Phong , từ khoản tiền của cô lúc bé và của ba người kia góp vốn đã dư dả rồi , nhưng , cô chỉ có một người thân duy nhất , cô không nên giấu ba , hơn nữa đó cũng không phải là một chuyện xấu.
Trong dự liệu, Lương Tề Phong vui vẻ đáp ứng con gái, dù sao, đây cũng là một cơ hội cho con gái rèn luyện.
Lương Ngôn vừa nghe chị mình muốn mở cửa hàng, cũng ầm ĩ muốn đi giúp đỡ , cuối cùng Lương Ngân vì ứng phó với em gái , đành phải đồng ý nói thời gian nghỉ lễ Lương Ngôn có thể đến giúp cửa hàng , Lương Ngôn nghe vậy rất vui vẻ , vội vàng liên lạc bạn bè cùng nhau thiết kế đồng phục.
Buổi tối trước khi đi ngủ , Lương Ngân và các chị em đều nói chuyện điện thoại , nói rõ tình hình chuẩn bị mọi việc hiện tại của mình, mọi người đều rất vui vẻ , ba mẹ đều cùng có chung nhận thức.
Lương Ngân bất ngờ nhận được một tin nhắn, là một dãy số lạ : Lương Ngân, gặp mặt nhau đi. Anh biết em nhận được tin nhắn này.
Lương Ngân tra dãy số nó thuộc thành phố B , đoán ra người này là ai.
Dây dưa quấn quít yêu say đắm, cũng đến lúc nên kết thúc rồi , cũng đến lúc nên đối mặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...