Âm thanh kêu khóc kia, vui buồn lẫn lộn, nước mắt giàn giụa.
Trong phòng ngoài phòng, những người biết được quan hệ thực sự giữa 'A Sĩ Hành' và nhà này đều giống như bị làm định thân thuật.
Duy độc Chung Nhược Thần thủ tại trong phòng không dám dịch bước thì hai tay mười ngón đột nhiên càng nắm chặt, âm thầm cắn chặt môi.
Chạy đến bậc cấp, Lý quản gia lại lần nữa lau nước mắt khóc lóc, dậm chân báo hỉ, "Lão gia, phu nhân, công tử thi đậu rồi!"
Giọng Văn Giản Tuệ kinh ngạc, vui mừng đến phát run, khó có thể tin hỏi: "Lão Lý, ngươi xác định thật sự đã đậu rồi, không sai lầm đi?"
Lý quản gia một tay lau nước mũi một tay gạt lệ, "Không sai lầm, thật sự thi đậu rồi!"
Hầu kết rung động, Chung viên ngoại ngay sau đó hỏi, "Xếp hạng thứ tự trên bảng có tốt không?"
Câu hỏi này có phần thể hiện được voi đòi tiên, lúc trước còn không tin có thể thi đậu, bây giờ đã xác định thi đậu thì tự nhiên lại nhớ tới lời Tề Tam báo hỉ.
"Tốt! Quá tốt! Không có gì tốt hơn nữa, tốt ở mức đỉnh a!" Lý quản gia lại kích động quá mức rồi, hoa chân múa tay vui sướng hổng cả chân, té ngã ngồi ra đất, lại hồn nhiên không để ý hình tượng của mình, có chút vong ngã đưa hai tay chống đất, "Hội Nguyên! Lão gia, phu nhân, công tử thi đậu Hội Nguyên, đạt Hội Nguyên với bốn môn đầy điểm a!"
Không phải là người học hành chân chính thì đối với chuyện trong này sẽ không rõ lắm, nói cái gì mà đầy điểm cũng không rõ đầy điểm là lợi hại cỡ nào, chuyện mà ngay cả tuyệt đại đa số người đi học cả đời đều chưa gặp qua, người bọn họ thường lui tới sẽ không nói về loại chuyện như vậy, nhưng Hội Nguyên thì đều biết, biết Hội Nguyên là đứng đầu thi Hội!
Bởi vì không rõ ràng lắm, cho nên đầy điểm hay kkhông đầy điểm cũng không trọng yếu, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần đứng đầu thi Hội là được rồi, cái gọi là đầy điểm cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, bọn họ càng nhìn trúng danh hiệu 'Hội Nguyên' kia!
Cho dù là chính bản thân Lý quản gia chạy đi xem bảng, cũng chỉ nghe đến người qua đường nói Hội Nguyên đầy điểm cả bốn môn là rất trâu bò, đến tột cùng là trâu bò thế nào thì lão cũng không rõ ràng lắm, cũng không thể tâm bình khí hòa chậm rãi hỏi thăm, vừa xác nhận xong thành tích liền cảm tạ trời đất lau nước mắt chạy trở về rồi.
Ngoài nhóm người, duy độc Chung Nhược Thần còn đứng tại trong phòng nghiêng tai lắng nghe, có thể nói là một người duy nhất trong nhà thích học hành, trên cơ bản cũng có thể nói là người duy nhất trong nhà này biết một ít về 'nghề', nghe được là lấy thành tích bốn môn đầy điểm đạt được Hội Nguyên khóa này, nàng thật sự bị chấn động không nhẹ!
Trong lòng nàng bắt đầu có sự khẩn trương khó tả, không biết phu quân tương lai mà mình chưa từng gặp mặt kia đến tột cùng là người như thế nào, người có thể đạt thành tích bốn môn đầy điểm để đoạt danh Hội Nguyên phải kinh tài tuyệt diễm cỡ nào, cô tuyệt ngạo thế a!
Khó giải thích mà có chút tự ti mặc cảm, cảm giác mình có khả năng không xứng, cũng không biết trong mắt người ta có thể nhìn trúng nữ tử như nàng, loại nữ tử xuất thân nhà thương gia người đầy hơi tiền này hay không.
Người nhà của nàng không nghĩ như vậy, cũng không hiểu những điểm này, hai chữ 'Hội Nguyên' liền đã đủ để cho bọn họ mừng rỡ như điên rồi, trình độ nào đó mà nói là hơi nông cạn một ít.
Chung viên ngoại phấn chấn, mặt đỏ bừng tỏa sáng hồng quang, bước nhanh xuống bậc cấp, một tay nâng quản gia dậy, "Đã là đại hỷ sự thì không nên khóc sướt mướt.
Ngươi suy nghĩ kĩ lại xem, ngươi không có hoa mắt nhìn lầm đi? Chắc chắn không khiến mọi người vui mừng hụt một trận đi."
Nếu thành tích của 'A Sĩ Hành' nhất quán là tốt thì thôi, nói đã thi đậu, người nơi đây khẳng định sẽ không có người hoài nghi, càng sẽ không một mực muốn xác nhận lại như vậy, thật sự là người mà lúc trước ngay cả lên bảng còn không nắm chặt, đột nhiên nói đã thi đậu, còn nói thi đậu Hội Nguyên, lại thêm cái gì mà đầy điểm Hội Nguyên, không khỏi có chút quá khoa trương, không khỏi liên tục muốn xác nhận.
Lúc này, Lý quản gia làm ra dáng vẻ muốn thề với trời, nói: "Lão gia, không sai, tuyệt không có sai, tên công tử ngay tại vị trí dễ thấy nhất trên bảng, một mình độc chiếm ngôi đầu tại đỉnh bảng.
Tên người khác đều chỉ lớn cỡ nắm tay, duy chỉ có tên công tử là lớn như chậu rửa mặt, người nào cũng nhìn thấy rõ rõ ràng ràng, tuyệt không có sai!" Hai tay tại đó khoa tay múa chân minh họa kích thước chữ, y nguyên rất kích động, nước mũi chưa lau khô.
Đã nói rõ ràng minh bạch đến mức này rồi, bốp! Chung viên ngoại đột nhiên vỗ tay, cuối cùng có thể thoải mái hưng phấn tới cực điểm, "Hảo tiểu tử a! Thật đúng là cho ta một cái xuất kỳ bất ý!"
Danh danh lợi lợi, bao nhiêu người khó thoát.
Trước đây, trong một ít trường hợp tránh không được đụng tới một ít người được gọi là văn nhân nhã sĩ, ngươi cảm giác thấy người ta là nghèo kiết hủ lậu lại như thế nào? Người ta không so nhiều tiền với ngươi, dùng bộ dạng lên mặt kia vẫn có thể khiến ngươi khó chịu, nhưng ngươi lại không dám mất bình tĩnh nổi giận, nếu không thì có vẻ như ngươi quả thật là người không học hành.
Hiện tại? Càng nghĩ ông ta càng vui vẻ, tìm cơ hội đi tìm người khác kích thích một chút, hỏi xem đối phương học hành thi cử như thế nào, sau đó lại nhắc tới con rể của mình, mặt mũi xem như được kéo trở về...
Ở một bên xem như bình tĩnh, Đỗ Phì đột nhiên phất tay ra hiệu, chờ cho những ngoại nhân không có liên quan gì lui ra, mới lên tiếng nói: "Nếu như chỉ lên bảng thì thôi, bất ngờ thì rất không có khả năng làm ra loại chuyện bất ngờ như vậy, điều này cần phải có thực lực.
Hẳn là, có khả năng cũng không tính là bất ngờ gì."
Chính đang lúc cao hứng, mọi người lập tức nhìn về phía hắn, Chung Túc dừng lại hỏi hắn, "Là sao?"
Đỗ Phì: "Hẳn mọi người đều biết tình huống của hắn, viên ngoại cũng biết, nếu chưa tới kinh thành hắn đã làm ra náo động lớn có được không?"
Lời này vừa nói ra, Lý quản gia sửng sốt, trong nháy mắt thanh tỉnh không ít.
Chung Túc cũng bình tĩnh lại, hơi hơi suy nghĩ liền minh bạch thâm ý trong đó, gật đầu nói: "Đúng vậy, cũng không phải lúc trước hắn thi không tốt, mà là không thể làm náo động.
Thì ra tiểu tử này là thâm tàng bất lộ, thẳng đến lúc này mới buông tay bỗng nhiên nổi tiếng! Có lẽ, là chúng ta hồ đồ, hắn là lão đại nhân một tay dạy dỗ nên, làm sao có khả năng bết bát như thế được! Rất may..." Nói còn chưa dứt lời, mắt lạnh liếc hướng về phía phu nhân của mình, cũng may không để cho nữ nhân này làm hỏng chuyện, nếu không sẽ phải hối hận đứt gan đứt ruột.
Ba nữ nhân trong phòng không hiểu ba nam nhân này nói bí bí hiểm hiểm việc gì, nhưng đều nghe hiểu một điểm, bởi vì đã nói ra đủ rõ, đó chính là 'A Sĩ Hành' vốn rất có tài hoa cùng thực lực, chỉ là bởi vì một ít nguyên nhân mà một mực thâm tàng bất lộ mà thôi.
Lão phu lão thê, Văn Giản Tuệ tự nhiên đọc hiểu được ánh mắt của trượng phu, hơi chột dạ lúng túng, nhưng miễn là trượng phu không nói ra sẽ không sai, nếu thật nói ra thì đó chính là trượng phu sai, là ầm ĩ không thắng bà ta, điểm ấy bà ta rất tự tin.
Lúc này cũng không quan tâm điểm đó, con rể tương lai là Hội Nguyên a, đủ để cho bà ta hưng phấn thật lâu, trong đầu đã nghĩ đến hình ảnh một đám phụ nữ nhà người ta ước ao ghen tỵ với bà ta.
"Oa, tỷ phu thật là lợi hại nha!" Văn Nhược Vị lôi kéo tay áo mẫu thân thì thầm một tiếng, nghe được người nhà nói tỷ phu còn chơi đùa thủ đoạn thâm tàng bất lộ trong truyền thuyết, việc đó đối với nàng mà nói là có cảm giác rất thần bí rất cao to, càng thêm khiến nàng hưng phấn đến nỗi đôi mắt sáng rực.
Chính vào lúc này, người gác cổng lại từ bên ngoài chạy tới, "Lão gia, phu nhân, bên ngoài có người của Liệt Châu hội quán tới, nói là tới thông báo cho A công tử công việc thi Đình đồng htời báo hỉ!"
Trong viện, lúc này toàn nhà nhìn nhau lộ rõ sự vui mừng trên nét mặt, vụ này càng thêm chứng tỏ tin tức không sai rồi, ngay cả phía chính quyền cũng tới báo tin vui, đã tới sắp xếp thi Đình rồi.
"Ừm, mời vào tiền thính đi, thuận tiện bảo người đến Đông viện gọi Sĩ Hành." Chung Túc một câu nói sắp xếp xong rồi, liền sải bước rời đi.
Đỗ Phì và Lý quản gia đuổi theo phía sau.
Văn Giản Tuệ lập tức nhấc váy chạy xuống bậc cấp, chạy theo trượng phu của mình.
Chung Túc nhìn lại, nhịn không được cau mày, nữ nhân gia xách váy chạy tới chạy lui còn ra thể thống gì, quở trách: "Bà xem náo nhiệt làm gì?"
Văn Giản Tuệ lầm bầm một câu, "Người ta chưa từng thấy qua cảnh tượng báo hỉ loại này, trong nhà cũng là lần đầu tiên xuất hiện."
Ngụ ý là, muốn kiến thức một lần.
Đối với nàng mà nói, nếu như cái gì cũng không biết, sau này làm sao nói chuyện với đám phụ nhân kia chứ? Về sau hỏi mình mà mình không biết thì sao được, mình phải nói ra được một chút cảnh tượng mà những nữ nhân kia chưa từng thấy qua.
Chung Túc cũng không nói thêm gì, trọng điểm bà ta là nữ chủ nhân của Chung phủ, đi theo cùng có mặt cũng không có gì không thích hợp.
Một phía khác, Văn Nhược Vị đã nhảy vào trong phòng, chạy đến chụp lấy cánh tay tỷ tỷ lôi kéo ra bên ngoài, "Tỷ, đi mau."
Chung Nhược Thần lảo đảo bất đắc dĩ đi theo, nghi vấn, "Vị Vị, ngươi làm gì vậy?"
Văn Nhược Vị ra sức kéo nàng, "Tỷ không có nghe được sao? Báo hỉ tới rồi, đi, mau đi xem một chút."
Chung Nhược Thần cả kinh, chưa được người lớn cho phép, sao có thể tùy ý lộ mặt trước nam nhân bên ngoài, việc này có vi phãm chuẩn mực của tiểu thư khuê các, huống hồ mình sắp lập gia đình rồi, để cho phu gia biết rõ e rằng không thích hợp, nàng sợ bị phu quân tương lai xem thường, vội dừng bước, vùng vẫy nói: "Không đi, ta không đi."
"Cơ hội tốt a, tỷ không muốn nhìn xem hình dáng dung mạo tỷ phu thi đậu Hội Nguyên như thế nào sao? Tỷ không muốn nhìn xem báo hỉ là như thế nào sao? Loại cảnh tượng này đa số là mấy đời người cũng không thấy được một lần, bỏ lỡ rất đáng tiếc.
Đã biết tỷ sợ điều gì, chúng ta không lộ diện, chúng ta núp ở phía sau đường len lén nhìn xem..."
Văn Nhược Vị ùm ùm khuyên bảo, chính là đem tỷ tỷ cùng kéo đi rồi.
Kỳ thực Chung Nhược Thần cũng có phần bị nàng thuyết phục, muốn nhìn xem cảnh tượng phong quang của phu quân tương lai lúc này, còn muốn nhìn một chút người...
Bên trong phòng khách, Chung Túc đã khôi phục bình tĩnh, chỉ là nét vui mừng còn mơ hồ trên mặt khó tiêu, mà Văn Giản Tuệ lại thể hiện phong phạm một chủ mẫu của nhà giàu nhân gia, mặt hiện lên nét tươi cười đã từng luyện tập nhiều lần đón khách, đoan trang đại khí.
Rất nhanh, khách nhân từ Liệt Châu hội quán đi tới, tổng cộng chín người, cao thấp mập ốm đều có, đều là ăn mặc trang phục Tiểu lại.
Một lần xông tới chín người, nào như là tới báo hỉ, một đống người chen vào cửa, giống như là kéo bè kéo cánh tới đánh nhau.
Không có biện pháp, vừa biết được nơi 'A Sĩ Hành' cư ngụ, liền biết cơ hội kiếm một khoản đã đến, huống hồ là báo tin vui kinh thiên, chủ nhà nhất định sẽ không keo kiệt, mọi người đều muốn tranh nhau tới, tranh chấp không được liền dứt khoát cùng nhau đi tới.
Tại phương diện tiếp đãi loại người này, Chung Túc trái lại là thành thạo, vừa nhìn qua liền biết laoị mặt hàng gì, nhưng cũng không giận, trời cho đại hỉ, xác thực cao hứng.
"Viên ngoại, phu nhân, Chung phủ thực sự đã xuất hiện đại quý nhân, Hội Nguyên với bốn môn đều đầy điểm, trăm năm khó gặp a!"
"Đúng vậy, lúc đi tới đây, chúng ta còn nghe Quán lệnh và Áp Giải sứ Phó đại nhân nói, nói là từ khi Cẩm Quốc khai quốc tới nay, chỉ mới xuất hiện hai nhân vật như vậy, A công tử là người thứ ba, toàn bộ Liệt Châu trên dưới cùng có quang vinh a!"
"Sách sách, một môn đầy điểm cơ bản đã có thể lên bảng rồi, bốn môn đều đầy điểm, thực sự là không thể nào a!"
"Nói vậy, lúc này, tên A công tử và văn chương đã là đặt ở trên bàn của bệ hạ, tiếp thu ngự lãm a."
"Chỉ với thực lực đầy bụng kinh luân này, thi Đình chiết quế là không thành vấn đề, Trạng Nguyên đã là nắm chặt trong tay, dễ như trở bàn tay."
"Nghe nói, hai vị Hội Nguyên đã từng thi đậu full điểm, về sau lại đều không chút bất ngờ trở thành Trạng nguyên, A công tử tất nhiên sẽ không ngoại lệ."
"Vậy còn cần phải nói sao? Người học hành trong thiên hạ có người nào dám không phục? Thực lực đặt tại đó!"
Khách và chủ gặp mặt bắt chuyện xong, một đám gia hỏa nói năng ngọt xớt liền bắt đầu không tiếc ngôn từ mở lời tán dương, khen ngợi đến mức có thể gọi là ba hoa chích chòe.
Nhưng cuối cùng cũng làm cho đám người Chung Túc hiểu được Hội Nguyên với bốn môn đầy điểm có ý nghĩa như thế nào.
Căn bản không phải Hội Nguyên bình thường có thể so sánh, thậm chí có thể nói là một trời một vực.
Lực ảnh hưởng của nó đã không chỉ giới hạn trong kết quả của một lần thi Hội tại Cẩm Quốc, vị con rể này của Chung gia e rằng thanh danh sẽ lan xa ra ngoài Cẩm Quốc, sắp sửa chân chính danh dương thiên hạ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...