Hứa Trăn đương nhiên không có lập tức ký tên ngay.
Hắn rất hài lòng về bản hợp đồng, cũng mong đội ngũ thay hắn giữ lại cửa ải này mới được.
Tuy nhiên, lần trao đổi này không giống như lần trước khi thảo luận về hợp đồng của Giang Phong, lần này Kiều Phong gần như không yêu cầu bất cứ thứ gì.
Hắn thậm chí còn không sợ Lâm Huệ Mỹ nghĩ bản thân vội vã, không nhịn được.
Nói đùa.
Lấy vị trí hiện tại của Hứa Chân lại có thể diễn vai Hoa Vô Khuyết, đây không khác gì việc trúng số độc đắt, người ta cũng đã đến tận đây để mời, chúng ta còn không biết nắm bắt lấy, chẳng lẽ lại lên mặt vênh váo sao?
Lúc này nhất định phải bày ra lập trường còn thấp còn tốt.
"Nói tiếp," Kiều Phong một bên liếc nhìn điều khoản trong hợp đồng, một bên thuận miệng hỏi, "Phần hợp đồng bên Giang Phong có phải sẽ chấm dứt luôn đúng không?
"Vả lại, đã chọn được người mới chưa?”
Hắn hỏi vấn đề này, nhưng thật ra là đang mong chờ Hứa Trăn có thể được đảm nhiệm hai vai cùng một lúc.
Cho dù đất diễn của Giang Phong không nhiều, nhưng đó cũng là một vai diễn.
Thịt muỗi tuy ít nhưng cũng là thịt.
Tuy nhiên thật đáng tiếc, Lâm Huệ Mỹ rõ ràng không có ý định chơi như thế.
Cô cười khổ lắc đầu, nói: "Thật sự rất khó tìm người có thể đáp ứng mọi yêu cầu của Giang Phong.
"Tôi nói lời này có chút thẳng, cậu cũng đừng để ý, nếu để cho Hạ Tuấn Ninh diễn Hoa Vô Khuyết, thì việc ai diễn Giang Phong cũng không quá quan trọng
"Nhưng bây giờ…phải có một người đủ sức làm nóng phần mở đầu của câu chuyện.”
Nghe cô nói như vậy, Kiều Phong cảm thấy hơi tiếc nuối, nhưng vẫn có thể hiểu được.
Lâm Huệ Mỹ nói không sai.
Hạ Tuấn Ninh mặc dù không có kỹ năng diễn xuất, nhưng thực tế lại có thể gánh doanh thu.
Một mặt là hắn có rất nhiều fan hâm mộ và danh tiếng cao, vì vậy có thể thuận tiện khiến cho bộ phim nhanh hot.
Mặt khác, khán giả bình thường thường cảm thấy một đoàn làm phim làm việc với một ngôi sao nổi tiếng sẽ tương đối đáng tin cậy.
Mọi người cho rằng cát-sê của diễn viên chỉ là tiền công đơn thuần thôi sao?
Không phải, ở trong đó còn bao gồm tiền mua lưu lượng của diễn viên!
Hai người nói đến đây, Hứa Trăn từ đầu đến cuối trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng: "Đầy đủ phân lượng, chỉ cần tai to mặt lớn thôi đúng không?”
Lâm Huệ Mỹ gật gật đầu nhưng vẫn không rõ ràng cho lắm.
Hứa Trăn nói: "Chị cảm thấy Giang Duy như thế nào?”
Lâm Huệ Mỹ nghe vậy thì ngẩn ra.
Giang Duy?
Cậu nói ảnh đế Giang Duy sao, người hiện tại là lão đạo của Ảnh Nghiệp Hương Giang?
Được, dĩ nhiên quá được!
Cổ tay đúng là đủ lớn, hình tượng cũng phi thường thích hợp, nhưng...
Lâm Huệ Mỹ nói với vẻ mặt buồn bã: "Chỉ sợ tòa miếu nhỏ này của tôi không thể thỉnh được vị Phật lớn này.
"Hơn nữa cũng không biết anh ta đang ở chỗ nào, liệu có đang bận rộn lịch trình gì không, quan trọng là anh ta có đồng ý diễn hay không nữa?”
Nói thật, lúc cô nghe được cái tên Giang Duy này, trong lòng đã có chút rung động.
Giang Duy thật sự rất thích hợp.
Khi còn trẻ, anh ta đã đóng rất nhiều bộ phim cổ trang, hơn nữa còn từng đóng vai Tiểu Ngư Nhi trong phiên bản cũ của “Tuyệt Đại Song Kiêu”, nhìn chung rất phù hợp.
Thế nhưng, mấy năm gần đây Giang Duy đã bắt đầu chuyển khung hình, hiện tại anh ta hoặc là đóng phim lịch sử, hoặc là phim điện ảnh, làm sao có thể đồng ý đi diễn phim võ hiệp?
Hứa Trăn nghĩ nghĩ, nói: "Tình huống của anh ta tôi cũng không rõ lắm, nhưng người thì hiện tại đang ở Hoành Châu.
"Hơn nữa tôi có cảm giác, anh ta rất hứng thú với vai diễn Giang Phong này, Huệ tỷ không ngại thì cứ thử xem."
Lâm Huệ Mỹ sững sờ, ngạc nhiên nói: "Giang Duy hiện tại đang ở Hoành Châu?"
Nếu người đang ở đây, vậy thì dễ rồi!
Quay phim cũng chỉ mất có mấy ngày, dĩ nhiên muốn mời anh ta đến phim trường thì nhất định phải đập tiền thật mạnh!
Nói xong, cô lập tức đứng lên nói: "Xin lỗi, xin lỗi tôi đi ra ngoài một lát, gọi một cuộc điện thoại." Dứt lời liền vội vàng rời bàn.
Mấy phút đồng hồ sau.
Lâm Huệ Mỹ quay lại với khuôn mặt tràn đầy mùa xuân.
"Xong rồi!"
Cô giơ ngón tay cái với Hứa Trăn, vui vẻ ra mặt: "Giang Duy nói anh ta vô cùng thích vai diễn Giang Phong, tôi cũng không cần phí quá nhiều miệng lưỡi để thuyết phục!”
Hơn nữa, Lâm Huệ Mỹ còn không biết xấu hổ nói, Giang Duy đã chủ động không muốn cát-sê, vì sợ rằng giá trị của bản thân sẽ tạo gánh nặng cho đoàn làm phim.
Quả thực, tay không bắt sói!
Cái tên Giang Phong này thật sự một viên ngọc lớn!
Miệng của Lâm Huệ Mỹ đã muốn khoác đến mang tai, nghe cô nói xong, Hứa Trăn cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Dù sao hắn cũng biết Giang Duy có chấp niệm rất lớn đối với vai diễn Giang Phong này, cho nên chỉ thuận tiện nói ra một câu mà thôi.
Tuy nhiên, Kiều Phong ở bên cạnh đã bắt đầu hưng phấn đến dậm chân không ngừng.
Mau nhìn xem, đây mới chính là nhân phẩm!
Sợ cậu có địa vị không đủ lớn, cho nên ảnh đế mới đến thay cậu làm nóng bộ phim!
Diễn viên nổi tiếng vừa lâm trận đã bỏ diễn, ảnh đế lại đến nhận vai, lấy đề tài hiện tại, bộ phim này muốn bạo cũng không quá khó khăn!
Sáng sớm hôm sau, toàn thể diễn viên chính của đoàn làm phim lần nữa tụ tập đến phim trường, chính thức chụp ảnh hóa trang nhân vật.
Chuyện thôi diễn của Hạ Tuấn Ninh trước đó đã truyền ra ngoài, kéo theo đủ loại tin đồn thất thiệt, khiến cho toàn bộ người trong đoàn làm phim đều hoảng hốt.
Thật sự bỏ vai sao?
Vậy đoàn làm phim định xử lý như thế nào?
Bên trong âm thầm tiến hành một số trao đổi lợi ích, rồi hời hợt bỏ qua, hay sẽ biến động đến mức thay đổi đội hình diễn viên chính?
Rất nhiều người nhao nhao suy đoán, thợ trang điểm có bị đổi đi hay không, hay người mới diễn vai Giang Phong kia có bị cắt vai?
Tất cả đều không biết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...