Nhân viên bên trong trường quay nhao nhao vỗ tay, chúc mừng cảnh quay đã hoàn tất của Hứa Trăn.
Đây vốn dĩ là đãi ngộ của diễn viên chính, nhưng hiện tại Tuyết Trúc chỉ là một vai phụ, lại có biểu hiện xuất sắc trong cảnh quay dài trước đó, giành được sự thành của tất cả mọi người.
Tràn vỗ tay này chính là thuộc về hắn!
Hứa Trăn đứng trên cầu đá trong trường quay, nghe tiếng vỗ tay của toàn trường, cảm thấy có hơi say rượu.
Hắn cảm thấy bản thân thích loại cảm giác này.
Nhưng mà, mọi thứ ở đây không chân chính thuộc về hắn, mà là tạm thời "mượn" của Hứa Trí Viễn.
Đồ mượn sẽ phải trả lại, nghĩ tới đây Hứa Trăn bỗng nhiên ngẩn cả người.
Hôm nay, Ngô Khắc Minh cũng đến hiện trường, khi thấy Hứa Trăn đang chuẩn bị rời đi, ông ta liền cố ý hướng hỏi thăm về tình huống của đoàn làm phim Tuyệt Đại Song Kiêu.
Hứa Trăn hôm qua đã ký hợp đồng, cho nên cũng muốn nói lại chuyện này cho ông ta biết.
Cách đó không xa, vai diễn Dạ Vũ - Lâm Gia trong lúc vô tình đã nghe được cuộc đối thoại của hai người, trong lòng không khỏi giật mình.
Giang Phong?
Hứa Chân muốn diễn vai Giang Phong?
Kia...
Cô do dự chỉ chốc lát, sau đó nhanh nhân chạy vào trong toilet, vội vã lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số.
"Tút tút tút..."
"Uy? Tiểu Gia?"
"Học trưởng," Lâm Gia che lại microphone, nhỏ giọng nói, "Hai ngày trước anh có hỏi em muốn diễn vai Hoa Nguyệt Nô đúng không? Vậy hiện tại còn cần em không?”
Đầu bên kia điện thoại dừng một chút, giọng nói mang theo ngạc nhiên: "Em đồng ý diễn vai Hoa Nguyệt Nô? Dĩ nhiên là được rồi.
Nhưng không phải hai hôm trước em nói không muốn diễn vai bà bầu sao?”
Lâm Gia ngửa đầu nhìn lên trần nhà, khẩu thị tâm phi nói: "Ai nha, hai ngày qua em đã nghĩ thông suốt.
Làm diễn viên mà, nhất định phải biết hy sinh cho vai diễn của mình, không thể kén cá chọn canh.
"Anh có phải cảm thấy em có tính giác ngộ rất cao đúng không?”
Dạ Vũ Giang Hồ vừa đóng máy, Hứa Trăn trở lại khách sạn, bắt đầu chuẩn bị cho việc quay “Tuyệt Đại Song Kiều” theo sự sắp xếp của Kiều Phong.
Tuy nhiên, phương thức chuẩn bị của hắn ta lại rất đặc biệt.
Không phải là đọc nguyên tác, cũng không phải viết tiểu truyện nhân vật, mà là…Xem tivi.
Đúng vậy, xem các bản cũ của “Tuyệt Đại Song Kiêu”, cũng chính là phiên bản mà Giang Duy từng diễn vai Tiểu Ngư Nhi.
Theo lời Kiều Phong nói, mọi người phải học cách sử dụng điểm mạnh của mình và tránh điểm yếu.
Vì Hứa Trăn có phương diện thiên phú về khả năng bắt chước, cho nên cứ dứt khoát nhìn tiền bối đã diễn trước đó.
Đừng nói bất cứ điều gì về chủ nghĩa kinh nghiệm, chủ nghĩa phương pháp và chủ nghĩa biểu hiện, chỉ cần mở tập và làm điều đó!
Do vậy, trong khi mọi người trong đoàn đang học thuộc lòng kịch bản, thì Hứa Trắn lại ngồi trên ghế sô pha, uống trà nhâm nhi hạt dưa, nhàn nhã xem phim truyền hình.
Mấy ngày này của hắn trôi qua cực kỳ thoải mái.
Tuy nhiên, vốn dĩ hắn chỉ cần xem hai tập đầu của phim, vậy mà không để ý, bất tri bất giác xem hết cả bộ.
Đối với hành vi “Lấy việc công làm việc tư", Đi làm mò cá" này, Hứa Trăn vẫn rất chột dạ.
Bản cũ “Tuyệt Đại Song Kiêu” đã quay hơn mười năm trước, hóa trang và chất lượng hình ảnh khá thô, nhưng cốt truyện rất hấp dẫn.
Câu chuyện của Giang Phong rất mờ nhạt, nói chung chỉ là công tử phú gia coi trọng cô bé lọ lem, hai người vì yêu mà bỏ trốn, kết quả lập nghiệp chưa xong đã bỏ mạng giữa đường.
Đây chẳng qua chỉ là bối cảnh nền cho nhân vật chính mà thôi.
Điều khiến Hứa Trăn cảm thấy hứng thú chính là hai nhân vật Tiểu Ngư Nhi cùng Hoa Vô Khuyết.
Nhất là Hoa Vô Khuyết.
Vị tiểu ca này phải nói là có màn ra sân đỉnh cao khi xuất hiện trong phim, một tay ra hoa tiếp ngọc lại có thể đánh tan đám võ lâm nhân sĩ của núi Nga Mi, thuận tiện chiếm được bội kiếm của chưởng môn chân nhân, từ đó nổi danh trong thiên hạ.
Hoa Vô Khuyết có vẻ ngoài xuất chúng, võ công kinh người, xuất thân thần bí, làm rất nhiều người cực kỳ hâm mộ.
Thậm chí trong hơn phân nữa bộ phim, hắn có thể xem là tâm ma của Tiêu Ngư Nhi.
Nhưng mà nhìn chung toàn kịch, từ đầu đến cuối Hoa Vô Khuyết trôi qua rất ấm ức.
Yêu Thiết Tâm Lan nhưng không có được nàng, đối với hai vị sư phụ thì khúm núm, rõ ràng thân thiết với Tiểu Ngư Nhi nhưng không giết không được.
Thậm chí đến trận quyết chiến cuối cùng, tất cả mọi người, bao quát người hắn yêu là Thiết Tâm Lan, đều hy vọng người chết chính là hắn.
"Cường giả đáng chết" là một thứ rất khó giải thích, mà điều này cũng khiến Hứa Trăn lo lắng đôi chút.
Lúc xem xong bộ phim, hắn thậm chí có chút tiếc nuối: Tại sao mình lại diễn vai Giang Phong mà không phải là vai Hoa Vô Khuyết.
Ai, rõ ràng là mình muốn diễn vai này hơn nhưng thật đáng hận, Hứa Trí Viễn có thứ hạng quá thấp, căn bản không thể nhận được vai diễn tốt như vậy.
Mà nói đến Hoa Vô Khuyết...
Hứa Trăn nhìn văn kiện trong tay, hơi nhíu mày.
Diễn viên đóng vai Hoa Vô Khuyết trong đoàn phim tên là Hạ Tuấn Ninh.
Người này vốn là tiểu sinh lưu lượng mới nhảy lên gần đây, fan hâm mộ vô cùng đông đảo, chỉ cần cách tuyến trên một bước chân.
Bộ phim này là bộ cổ trang đầu tiên của hắn, mục tiêu rất rõ ràng: Chính là người hâm mộ.
Tuy nhiên điều đó đối với Hứa Trăn không quan trọng.
Mà quan trọng nhất là: Hạ Tuấn Ninh có quen biết với Hứa Trí Viễn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...