Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

“Tôi biết.” Trong lòng Snape lẩm nhẩm chính mình là Death Eater trung thành, dấn thân vào hắc ám là vì mau chóng đạt được sức mạnh. Nếu đã bước trên con đường không thể trở về này, như vậy hắn phải cam đoan chính mình có thể an toàn sống sót, vì một thiếu niên —— có thể sẽ lại gặp nhau.

“Như vậy cậu ở trong này nghỉ ngơi, cần cái gì nói cho tôi biết.” Lucius tìm Narcissa, nói cho cô biết sau này Snape sẽ ở tạm trang viên.

Cảm giác thân thể gần khôi phục, Snape thông qua lò sưởi âm tường trở lại nơi ở cũ Đường Bàn Xoay, thu dọn hành lý đồng thời làm vài loại Độc dược. Anh uống Dung dịch lãng quên đặc chế, làm nhạt tất cả trí nhớ có quan hệ tới Harry. Anh không thể cam đoan Occlumency của mình dưới Legilimens của Dark Lord có thể hoàn toàn che giấu tin tức có lien quan tới tương lai, tuy rằng trí nhớ vui vẻ bi thương này không hề rõ ràng, nhưng cảm tình khắc cốt sẽ không hoàn toàn quên đi. Đem tình cảm này chuyển thành thành tiềm thức rồi niêm phong lại, cam đoan chính mình sẽ không quên đi kết quả ‘dự báo’ sau này.

Severus Snape còn nhớ chính mình có yêu một bạn qua thư, một Gryffindor hoạt bát nghịch ngợm lại cố chấp. Cái này đã đủ, vì để có thể sống đến tương lai, mất đi một ít trí nhớ cũng không tính là gì.

Từ lúc này bắt đầu, anh chính là Death Eater trung thành, vì Dark Lord phục vụ, vì Dark Lord cống hiến năng lực, nâng cao sức mạnh.

“Sev, hôm nay sinh nhật chuẩn bị như thế nào?” Lucius ngồi ở đại sảnh trang viên Malfoy, nhìn thấy bạn tốt mới vừa qua tuổi mười chín lại như là bước vào trung niên, “Đừng cả ngày im lìm làm nghiên cứu, tôi tổ chúc buổi tiệc cho cậu thế nào?”

Snape  căn bản lười trả lời Lucius, trực tiếp thông qua lò sưởi âm tường trở lại nơi ở cũ chính mình, lúc gần đi ném một câu, “Đừng đến phiền tôi.”

Ma xui quỷ khiến đi cửa hàng bánh ngọt ở Muggle mua cái bánh ngọt Snape cau mày như là đối xử với kẻ địch nhìn cái bánh đó, anh không biết chính mình trúng thần chú gì mới có thể làm như vậy.

Ngôi nhà ở Đường Bàn Xoay đã quạnh quẽ như là khách sạn rách nát nhất, căn phòng trống rỗng hơn nữa ván gỗ rung động kêu cọt kẹt. Đem bánh ngọt đặt trên bàn cơm, thực tế Snape vẫn đang tuổi trẻ nhớ lại một năm qua mà phập phồng.


Đầu tiên là giống như Death Eater tà ác nhất đi theo Lucius làm điều ác khắp nơi, cho dù không muốn hai tay cũng dính đầy máu tươi. Ngay cả bản thân anh đều cho rằng chính mình đã lãnh huyết từ lâu, lại chịu không nổi dày vò mỗi đêm, một âm thanh thiếu niên không ngừng chỉ trích chất vấn. Điều này khi so với cùng Lily đoạn tuyệt căn bản là một gợn sóng nho nhỏ, ngay cả dấu vết cũng chưa lưu lại.

Sau đó Bella không biết từ nơi nào nghe nói anh từng thích Lily, cố ý sắp đặt anh chủ đạo giết chết một nhà Máu bùn mắt xanh lục nào đó. Cái này trở thành anh quyết tâm lui về phía sau, anh cả đêm không ngủ lại cải tiến Độc dược linh hồn, dùng thực lực Độc dược cực cao đổi lấy tư cách không cần làm việc bên ngoài, cả ngày co đầu rút cổ ở trang viên Malfoy hoàn thành Độc dược Dark Lord yêu cầu.

Thẳng đến một ngày Lucius mang đến tin tức, Death Eater đột kích ở hôn lễ cuả Lily.

Buổi tối này, Snape  mơ thấy gia đình Máu bùn nào đó bị giết tử chính là một nhà Lily cùng Potter, thi thể bốn phía, trẻ con cứng đờ, làm cho anh bừng tỉnh sau đó rốt cuộc không thể đi vào giấc ngủ, hơn nữa ở đáy lòng anh vẫn có một loại ý niệm trong đầu ở nói cho anh đó là một cơ hội tuyệt hảo lẩn tránh. Vì thếanh tìm được cơ hội gặp mặt Dumbledore, trải qua đủ loại khảo nghiệm trở thành gián điệp hai mang.

Sauk hi Lily biết anh là gián điệp lại cùng anh hòa thuận, lúc này Snape đối với người bạn yêu ghét rõ ràng này ngoại trừ tình bạn quý trọng cũng không có tình cảm khác. Chính là thời điểm mỗi khi đêm khuya yên tĩnh một mình, Snape vẫn cảm thấy được khuyết thiếu cái gì, mà cùng lúc Lily hoạt bát thiện lương lại cho anh an ủi rất nhiều, cảm tình hai người thật ra so với thời điểm ở trường học tốt thêm vài phần. (vậy giờ gs xem Lily là thế thân của ai đó)

“Thật sự là hành vi ngu xuẩn.” Snape  tự cắm đầy ngọn nến lên bánh ngọt sau đó đối đánh giá chính mình, “Tên khốn như mày như còn có thể cầu nguyện sao?”

【 này anh bạn, anh muốn cái gì? 】 là ai từng hỏi qua anh? Đã không còn nhớ rõ.

Ngẩng đầu ngẫu nhiên nhìn thấy tấm ảnh chụp chung với mẹ trên ngăn tủ, Snape  ma xui quỷ khiến nói ra ước nguyện thời niên thiếu, “Tôi hy vọng ở ngày sinh nhật này, có thể có người làm bạn.”


Đêm khuya tiếng chuông vang lên, Snape tự giễu tắt lò sưởi âm tường, nằm ở trên cái giường lạnh lẽo đi vào giấc ngủ.

“Anh rất lạnh sao?” Một âm thanh mang theo lo lắng nói ở bên tai, “Anh không chăm sóc chính mình, vì sao không đốt lò sưởi âm tường?”

Snape ngồi dậy, nhìn thiếu niên đứng nên cạnh ngọn lửa hừng hực. Vóc dáng không cao, mái tóc rối tung, trên mặt mang theo nụ cười giảo hoạt, ánh mắt màu xanh lục trong suốt mê người, lúc này chính mang theo biểu tình kinh hỉ nhìn anh.

“Who are you?” Snape  phòng bị nói, ngôi nhà này không có vật dụng trong nhà gì, nhưng Pháp thuật phòng ngự tuyệt đối là cao nhất, không thể có người im lặng đột nhiên tiến vào nơi này.

” Anh là người của em, Sev.” Harry phát hiện chính mình lại mơ thấy Prince lúc trẻ, trong lòng đặc biệt vui mừng, cậu quyết định nhất định phải ở trên người Snape trẻ tuổi tìm lại tự tin.

Snape  nhỏ mặt nhăn nhíu mày, nháy mắt rút ra đũa phép chỉ vào Harry, “Không được gọi ta như vậy.”

“A? Sev Sev, em thích gọi anh như vậy.” Harry cốgắng ưỡn ngực, đây là cảnh trong mơ của cậu, tất cả do cậu làm chủ, “Hiện tại là em định đoạt!” (Har b ị ả o t ưở ng s ứ c m ạ nh)

Snape trơ mắt nhìn phòng ngủ của mình nháy mắt trở nên ấm áp thoải mái, trên vách tường còn vẽ chấm nhỏ ngây thơ. Anh rất muốn đem người này đuổi đi, nhưng lý trí nói cho anh không thể làm như vậy. Pháp thuật không tiếng động không đũa phép cao thâm như thế, anh không thể đối phó. Hơn nữa làm anh khủng hoảng nhất chính là, ở sâu trong nội tâm anh, lại cảm thấy được này người an toàn vô hại.


“Thế nào, đẹp hơn phải không.” Harry ác thú vị nói xong, cậu nhìn thấy Snape mặc áo ngủ phong phanh nên mạnh mẽ của mình cỡi ra áo choàng phủ thêm cho anh, cảm thấy được hành động của mình thật sự là rất trưởng thành.

“Ngươi không biết là cái áo choàn này quá nhỏ sao?” Snape bĩu môi không hờn giận nói, anh nhìn thấy áo choàng bó chặt, rất muốn xé chúng ra, “Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi là ai.”

Harry trong lòng lệ rơi đầy mặt, vì cái gì rõ ràng tuổi xấp xỉ nhau, nhưng Severus lại  cao hơn cậu nhiều như vậy...... Hơn nữa lúc này khí thế thực mạnh. Harry khẽ cắn môi học tư thế người nào đó từng dùng, cứng rắn nâng lên cằm đối phương, tự thi triển cho chính mình một thần chú trôi nổi sau đó ra sức hôn tới.

So với Snape nhỏ thật sự còn trai tân như giấy trắng, kinh nghiệm Harry vẫn là hơn vài phần, Slytherin nhỏ mới đầu còn tính toán phản kháng không lập tức khuất phục khát vọng ở sâu trong nội tâm, mãnh liệt cùng ngày càng tăng ngay cả tên người cũng không còn nhớ nụ hôn càng nồng nhiệt, hơn nữa không học cũng biết cách dung đầu lưỡi tuyệt vời.

Harry tiếp tục trong lòng kêu gào, chính là vài phút mà thôi, Sev nhỏ đơn thuần của cậu như thế nào liền trở nên hôn giỏi như vậy! Bất quá nghĩ đây là cảnh trong mơ chính mình, Harry vẫn cứ ngang ngược mở lớn miệng, dùng một loại ngữ khí có chút khiêu khích nói, “Anh nghĩ em là người nào của anh?”

“Ta nghĩ ——” Snape vừa trong nụ hôn nồng nhiệt xác định lúc này tuyệt đối không phải thế giới chân thật, có lẽ là ứơc nguyện của anh làm cho anh có được giấc mơ rất thật này? “Em là quà sinh nhật của ta.”

Harry bé nhỏ dùng sức nhéo chính mình một cái, sau đó không cảm thấy đau. Cái này thật là giấc mơ! Vì sao cậu cảm thấy được chính mình vẫn bị nằm ở tình thế không thuận lợi! Nhất định là đêm nay cậu đi ngủ không đúng cách! Có thể là bởi vì vừa mới bị Snape  làm quá mức còn chưa có tỉnh lại đi!

“Tuy rằng trước đó cũng nhận từng được vài món quà, nhưng không có một cái nào ngon miệng hơn em.” Snape không rõ thiếu niên này vì cái gì phải nhéo mình, có lẽ là cảm thấy được nó làm việc quá chậm? Nghĩ đến Lucius từng giúp anh tặng những món quà thế này, và cũng nhìn vẻ mặt anh không hứng thú liền chủ động lại đây hầu hạ, tuy rằng lập tức đều bị anh đá đi rồi.

Snape nghĩ đến hôm nay là sinh nhật mười chín tuổi chính mình, lại ở buổi sáng còn bị Lucius cười nhạo là trai tân. Anh lập tức cảm thấy được đem quà sinh nhật mùi vị không tệ, khá chợp mắt này ăn luôn là quyết định không tệ.

“Hey?!” Harry cuối cùng là cảm thấy được có cái gì không đúng, bằng không vì sao hiện tại cậu đang nằm ở trên lớp ra giường bằng nhung mềm mại, rõ ràng là cậu biến ra vải cotton a!


“Em rất ồn ào.” Snape nhỏ cau mày bình luận, anh thích đôi mắt màu xanh lục mềm mại lại ấm áp này nhìn anh, da thịt màu mật ong và vải nhung lục sắc nhất định thực hợp. Chính là suy nghĩ vừa chuyển, ra giường màu lam nhạt liền thay đổi như vậy. “Nếu lúc này là một giấc mơ, hy vọng không kết thúc nhanh chóng.”

Harry vốn định muốn đột kích xoay người áp đảo, bị tiếng ngân nga thở dài của Snape nhỏ đả bại. Cậu yêu thương nhìn chàng trai này, anh thoạt nhìn cùng giáo sư Snape hiện tại không khác nhiều lắm, hiển nhiên cuộc sống tôi luyện anh để lại quá nhiều dấu vết góc cạnh.

“Em yêu anh.” Những lời này căn bản là thốt ra, Harry sau khi nói xong chính mình đều lắp bắp kinh hãi, nhưng nhìn thấy Snape nhỏ mỉm cười thỏa mãn cậu cảm thấy được nói thêm nữa vài lần cũng rất tốt.

Snape nhỏ tuân theo bản năng chỉ dẫn, ba chữ ‘Em yêu anh’ này kích thích tâm trạng anh cùng thiếu niên hợp làm một. “Em là ai, nói cho ta biết tên của em.” Anh không tin người chân thật như thế hoàn toàn là ảo tưởng của anh.

“Em là Harry, Harry của anh.” Nghe thiếu niên trả lời khi ở cao trào, Snape đột nhiên nhớ tới tưởng niệm chính mình che dấu sâu nhất, anh vì sống sót mà giấu đi tình yêu này.

“Harry!” Snape đột nhiên ngồi dậy, nhìn thấy căn phòng lạnh lẽo trước mắt, nước mắt không hề dự triệu theo khóe mắt chảy ra, lau đi nước mắt cũng như xóa đi hình ảnh về Harry với anh, vừa rồi dung mạo còn khắc ghi trong lòng để rồi lúc này chỉ còn lại mơ hồ, có lẽ để lại chỉ còn một câu kia —— Em yêu anh.

“Harry?” Giáo sư Snape  nhìn thấy tiểu sư tử nhà mình đột nhiên rơi lệ, nhanh chóng kiểm tra thân thể cậu, sợ là bởi vì chính mình đòi hỏi quá mức mà bị thương đến cậu.

“Sev?” Harry mở to mắt, sau đó bổ nhào vào trong lòng anh.

“Sao lại khóc?” Snape  xác định thân thể Harry không có gì sau đó kéo dài khẩu khí, nhìn thấy ánh mặt trời đã mọc trên đường chân trời, nâng Harry dậy giúp cậu mặc quần áo.

Harry hiếm khi ngoan ngoãn tùy ý Snape đùa nghịch, trong lòng còn đắm chìm ở trong mộng mặt không lộ ra, “Em mơ thấy anh ở quá khứ, sinh nhật lẻ loi, sau đó em liền đem chính mình tặng cho anh làm quà sinh nhật.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận