Bạn Nhỏ Jeon

Mẹ Jeon cười. Nhẹ nhàng vuốt tóc Kim Taehyung để lộ ánh mắt dịu dàng của hắn khi ôm cậu con trai cũng mình.

Bà đáp:

- Là con của cháu, thằng bé đi chơi cùng bạn, nhưng mãi chẳng thấy đâu. Con đi tìm thì nhìn thấy Taehyung đang ôm thằng bé. Thằng bé lại ngủ say sưa trên người của Taehyung, con không cách nào bế xuống được.

Ông Kim cười, trông chừng là vui vẻ lắm. Cháu trai ông đi học lại nổi tiếng là khó gần. Nhà chỉ có ba anh em, trong số những đứa trẻ ít nói cứ lầm lầm lì lì lại là Kim Taehyung.

Không phải do ông và ba mẹ Kim không cho hắn tiếp xúc với mọi người, mà do hắn quá ít nói. Ít nói đến mức nhiều người cho rằng, hắn bị câm từ bé.

- Vậy xem ra cháu nhỏ có sức hút lắm, mới khiến cho Taehyungie đồng ý cưng nựng như vậy.

Kim Taehyung không nói gì, chỉ yên lặng nghe người lớn nói chuyện rôm rả, còn bản thân hắn lại dịu dàng vỗ lưng bé con, giúp bé đi vào giấc ngủ sâu hơn giữa nơi ồn ào.

Ba mẹ Jeon ra về khi đã an tâm Jeon Jungkook sẽ chẳng bị lạc mất. Họ giao quyền toàn bộ lại cho Kim Taehyung, người chưa từng chăm sóc bất kỳ một đứa trẻ nào.

Kim Taehyung vốn mang tính không thích trẻ con. Đối với hắn, trẻ con vô cùng ồn ào, chẳng ngoan ngoãn. Ấy thế mà trải nghiệm làm anh lại đến với hắn khi mẹ Kim báo đã mang thai, là một em gái.
2

Lần đầu tiên, Kim Taehyung cảm thấy có thích thú với một đứa bé gái nhỏ nhắn, mái tóc có phần nâu nâu, hai má tròn đáng yêu, thêm cái miệng nhỏ xinh cứ bi bo bi bo gọi tên hắn. Lòng hắn dường như xao xuyến, cũng tự hứa với lòng chỉ thích mỗi em gái hắn.

Thế giờ đây, Kim Taehyung lại để ý thêm một em bé nữa, một em bé trắng trẻo xinh đẹp, lại còn rất ngoan. Một cục bông nhỏ đang đứng trước mặt, hắn cà cớ gì mà không lao vào ôm ấy.

Kim Taehyung ôm Jeon Jungkook trong lòng, một mực không để ai chạm vào em. Vị quản gia cũng đã đi đến, phía sau là một cô bé xinh xắn với bộ váy dạ hội trong xinh đẹp biết bao nhiêu.


Nhưng hắn lại chẳng có chút động lòng, mọi sự yêu thương đều dồn vào bé con đang nắm chặt lấy áo mình mà không chịu buông.

- Cậu chủ, tôi đã chuẩn bị xong cho tiểu thư Min.

- Được rồi, lên đây ngồi đi.

- Anh không sợ tôi vấy bẩn anh sao?

Min Hanni mang theo chút rầu rĩ hỏi lại.

- Đương nhiên là không, bạn của bé con, đương nhiên sẽ không bẩn.

Min Hanni chỉ bẽn lẽn gật đầu. Trong lòng cô bé bây giờ đã biết ngại ngùng. Biết thế nào là đối xử tốt. Và biết thế nào là một người đàn ông lịch lãm.

Quản gia bên cạnh cũng rất hài lòng về cậu chủ của mình. Không bao giờ uổng công sự dạy dỗ của ông Kim đối với Kim Taehyung. Hắn không được thoải mái như anh em trong nhà. Ai cũng bắt buộc đi theo một nghề. Nghề mà Kim Taehyung chọn là đi theo con đường của ông mình. Dù cho nguy hiểm, mẹ Kim cũng ngăn cản nhiều lần, nhưng Kim Taehyung nhất quyết vẫn chọn nó.

Hỏi rằng vì sao, hắn lại chẳng nói. Im lặng và im lặng.

Kim Taehyung ngồi trên ghế, tay ôm lấy Jeon Jungkook vào lòng, Min Hanni nhìn thấy cả nhà họ Min trong trang phục lộng lẫy cao sang, trong khi bản thân cô lại từng chỉ xuất hiện với một bộ váy cũ kỹ, vài chỗ đã bung chỉ mà chẳng thể may lại.

May làm sao nhờ có Kim Taehyung, hắn như đã một phần nào đó, dang tay cứu cô vậy.

- Nhìn bọn họ cô cảm thấy thế nào?

- Hận... Ghét... Ghen tị...

Kim Taehyung chỉ gật đầu, hắn nhìn về phía chỗ nhà họ Min. Lúc này một người trong số họ mới chú ý đến sự hiện diện của Min Hanni. Một người phụ nữ với mái tóc vàng óng mượt nhanh chóng bước đến chỗ của Min Hanni. Cô ta cầm lấy tay của cô, vừa kéo thật mạnh, vừa nghiến răng xua đuổi.

- Sao mày lại ở đây, mày có biết nơi đây là nơi nào không? Tại sao không ở nhà với hai cái nấm mồ của ba mẹ mày đi, thứ dơ bẩn còn dám đến đây sao?

Jeon nhỏ nghe tiếng động lớn liền lắc đầu cựa quậy. Em không thể ngủ được vì sự ồn ào mà người phụ nữ kia mang lại. Kim Taehyung vì chuyện em bé đáng yêu thức giấc bởi người phụ nữ kia thì cũng không vui vẻ gì.

Hắn cau mày nhìn cô ta, bàn tay khẽ vuốt dỗ dành bé cưng.

- Mợ Lenna, ba mẹ con mất rồi, con không chỗ nào nương tựa nữa... Mợ đừng đuổi con đi được không? Con xin mợ mà.

- Cút, mày bẩn thỉu y như mẹ của mày, nếu không phải vì mẹ mày không biết sinh con trai thì giờ mẹ mày đang sống tốt rồi. Đúng là thứ đàn bà không biết sinh con. Sinh ra thứ như mày thì tốt nhất mày cũng nên chết luôn cho rồi.
1

Min Hanni nghe thế thì cũng chỉ im lặng. Cô cúi mặt xuống, che dấu đi đôi mắt ướt lệ. Nỗi sỉ nhục tựa như ngày càng đè nặng,

Tại sao phải bắt buộc sinh con trai?


Tại sao con gái như cô lại bị coi như nỗi ô uế của dòng tộc?

Tại sao sinh ra con gái lại bẩn thỉu chứ?

- Ý cô là cô lẫn mẹ cô cũng bẩn thỉu à?

Giọng của Kim Taehyung vang lên, mọi thứ rơi vào im lặng. Mọi người vì sự tình ồn ào mà cũng vây quanh xem. Ông Kim đang cùng một số người khác bàn công việc thấy có chuyện thì cũng đến mà xem.

Ông cũng rất tò mò không biết Kim Taehyung sẽ đối diện với người đàn bà đó ra sao.

- Con cái nhà ai mà nói chuyện ngông cuồng vậy? Đừng nghĩ ngồi ở đây đã là lớn hơn nhà họ Min này nhé!

- Đương nhiên là lớn hơn. Rất nhiều lần.

- Mày...!

Người đàn bà vung tay, đúng lúc chỉ cách gương mặt của Kim Taehyung một chút nữa thì quản gia đã ngăn cản.

- Xin lỗi thiếu phu nhân. Cậu chủ nhà chúng tôi ngông cuồng cũng do tôi vung túng. Nhưng nếu thiếu phu nhân có ý chạm vào cậu chủ, thì tôi xin mạng phép đại diện cho nhị quản gia nhà họ Kim ngăn cản. Thân thể của cậu chủ nhà chúng tôi nhất mật chỉ có thể để người nhà họ Kim chạm vào.
1

- Nhà họ Kim nào? Thật nực cười khi nó là cậu chủ nhà họ Kim đấy. Hahaha.

Một gã đàn ông trong vọng tộc nhà họ Min bước đến, tay gã vòng qua ôm lấy eo người phụ nữ kia. Nhìn thôi hắn cũng biết rõ quan hệ của hai người nọ là vợ chồng.

Theo như cách gọi của Min Hanni thì người phụ nữ kia là mợ Lenna, chắc gã đàn ông này là Min Seol Hwa, con trai thứ 3 của nhà họ Min.

- Vậy thử xem, nếu các người động vào tôi, hôm nay nhà họ Min sẽ là một lục địa bùng cháy. Các người thấy sao?

- Được thôi, ta đây cũng muốn xem ngươi sẽ làm gì.


Gã nhìn Kim Taehyung, trong ánh mắt của gã dường như si mê dáng vẻ của Kim Taehyung. Trông hắn hiện chẳng cao lớn, dáng người mảnh mai nhẹ nhàng. Từng cử chỉ dường như một con búp bê đang cử động. Cứng đờ nhưng lại là một tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp.

Jeon Jungkook nhìn vào gã, đối với ánh mắt của gã đàn ông kia thật sự khiến em vô cùng khó chịu. Gã nhìn anh đẹp trai của em đến mê mệt, mọi ánh nhìn đều mãi chỉ hướng về anh.

- Anh... Bé muốn đi vệ sinh.

- Chúng ta đi thôi.

Kim Taehyung dường như bỏ qua mọi chuyện, giờ đây chẳng có chuyện gì quan trọng bằng Jeon xinh của hắn cả.

Kim Taehyung rời khỏi ghế ngồi, tay bế Jungkook rời khỏi căn phòng đầy ánh sáng lộng lẫy. Vừa bước xuống bật thềm đã bị người đàn ông đó kéo lại, gã nhìn Kim Taehyung.

Bàn tay như muốn nắm chặt lấy bờ vai của hắn, đưa hắn vào một bộ sưu tập biến thái của mình. Mái tóc nâu nâu mềm mượt của Kim Taehyung tỏa mùi trầm hương nhẹ nhàng.

Gã như say đắm Kim Taehyung.

Và Jeon Jungkook không thích.

- Chuyện gì?

.

phl.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui