Bạn Nhỏ Jeon

Jungkook dựa người ra phía sau, đầu em lại đau nữa rồi. Min Hanni ngồi bên cạnh em, nhàn hạ uống một ly rượu vang. Cảm giác ngon miệng khiến cô cảm thấy mọi thứ xung quanh chỉ là một khung cảnh hổn độn trong một bộ phim về khủng bố.

Nhà họ Min trước nay đều là những người có tiếng tăm, ấy vậy mà khi sinh ra cô đã khiến cho cả nhà xào xáo. Đời đời nhà họ Min chỉ được phép sinh con trai, nếu là con gái, lập tức được gửi đến trại trẻ mồ côi.

Ba của Min Hanni đã không nỡ nhẫn tâm nhìn vợ con chia lìa, là một người ba, ông đã quyết định đối đầu với cả gia tộc, cùng vợ con ra đi với hai bàn tay trắng.

- Hỗn độn như cảnh hôm ấy...

Jungkook ngước nhìn Min Hanni. Còn nhớ lắm ngày hôm ấy em cũng có mặt. Cảnh mà nhà chính của họ Min cháy rực như một con quái vật đang chật vật để thoát khỏi biển lửa. Ngôi biệt thự xa hoa giờ đây đang chìm mình trong ngọn lửa hủy diệt.

Cũng là dầu hỏa, cùng là thứ gây cháy kia, vô tình cướp đi mạng sống của những con người đày đọa gia đình cô đủ đường.

Jeon Jungkook khi ấy chỉ mới lên 7, mọi thứ diễn ra trước mắt cứ ngỡ là một buổi tiệc.

Một buổi tiệc đẫm máu người do ông nội của Kim Taehyung gây ra.

.

Ông Kim ngồi ghế, hướng ra cửa sổ đang luồn những cơn gió nhẹ thổi vào. Ánh mắt ông đăm đăm về phía xa xa.


Ngày mà ông nhìn thấy Kim Taehyung lên 13 tuổi, hắn đã cùng ông đến nhà chính của Min gia.

Năm xưa, Kim Taehyung là một đứa trẻ hướng nội, chẳng bao giờ chịu chơi với ai. Nếu có cũng chỉ là những người thuộc trong gia đình và cậu cháu trai của ông bạn già là Kim Namjoon.

Khung cảnh xa hoa đã khiến cho Kim Taehyung ngơ ngác về mọi thứ. Nhưng hắn vẫn nép sau lưng của ông, thầm lặng mà đi theo từng bước chân của ông.

Một cô bé nhỏ tuổi nép ở trong một góc đã gây sự chú ý của hắn, len lén đi đến bên cạnh cô bé. Hắn nhìn thấy một mái tóc đen ống mượt, da dẻ có phần nhem nhuốc, bộ dạng trong vô cùng khó coi.

- A... Em xin lỗi, em không cố ý đến đây đâu, anh đừng đuổi em đi mà.

- Đi ra đây.

Kim Taehyung nắm lấy cổ tay của con bé kéo đi, trực tiếp kéo con bé đưa cho bác quản gia của mình.

- Sửa soạn cho con bé đó thật đẹp, Min Hanni mà như thế thì sao xứng đứng trước mặt nhà chính của họ Min.

Nói rồi hắn quay lưng rời đi, để lại một mình Min Hanni cùng bác quản gia.

Khi đi được không lâu, hắn nhìn thấy một đứa trẻ, cỡ tuổi của Min Hanni. Ấy vậy mà trông dáng người của bé cứ thấp thấp, lại thêm phần tròn trịa, nhìn thôi cũng khiến hắn có phần xao xuyến. 

Bé chạy lại đứng trước mặt hắn, đôi mắt to tròn nhìn thẳng ánh mắt của hắn, đôi mày thanh tú câu lại.

- Anh bắt Hanni đi đâu rồi, khó khăn lắm cậu ấy mới chịu đến đây mà anh lại bắt cậu ấy đi, anh là người của ông Min có phải không?

Hắn bất giác bật cười. Bé cưng chống nạnh nhìn hắn. Môi chu chu tỏ vẻ em đang không vui, và anh không được quyền cười bé.

- Bé à, tôi dẫn bạn em đi thay một bộ váy thật đẹp, bé có muốn nhìn thấy bạn của bé thật xinh đẹp không?

Hai mắt bé con sáng rỡ lên, bé hân hoan lắm. Bé rất mong chờ nhìn thấy một Min Hanni trông xinh đẹp như hắn nói.

Trong lòng hắn như có niềm vui, ngồi xuống, bẹo bẹo má của bạn nhỏ. Hắn bế bé lên. Từ từ bước vào bên trong gian trung tâm tiệc rộng lớn.


- Anh đẹp trai quá hihi, bế em nữa đi.

Kim Taehyung hiện đã thả xuống cho bé tự do đi lại, hắn còn đang suy nghĩ không biết ba mẹ em là ai thì đã bị bé cưng ôm lấy chân.

Hắn thở dài, xong cúi xuống bế em lên.

Em bé thích thú vỗ vỗ tay, chân ngắn đung đưa theo mỗi nhịp bước của Kim Taehyung. Chẳng bao lâu, em bé đã ngủ luôn trên người của hắn.

Hắn cũng không nói gì, chỉ ngồi lên ghế sofa được đặt ở cuối phòng tiệc. Hắn chẳng tài nào có thể để em bé xuống được. Em bé bám chặt trên người hắn quá. Thôi thì đành ôm em bé luôn vậy.

- Cháu ơi, cháu cho cô hỏi cháu có thấy cháu bé nhỏ nhỏ cỡ này không? Mặc một chiếc áo thun với một chiếc yếm màu xanh đậm, có thiêu hình bông hoa trên dây cài của yếm nữa.

Hắn bấy giờ mới ngước nhìn lên, là một người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm.

- Bé này phải không cô?

Kim Taehyung vừa nói vừa vuốt lưng em bé đang bấu chặt trên người mình. Người phụ nữ kia bấy giờ mới ngợ ra rằng, bé con của mình đang nằm trong lòng người khác, ngủ một cách ngon lành.

- Cô xin lỗi nhé, bạn nhỏ nhà cô ham chơi quá, để cháu phải canh chừng rồi. Jungkookie ơi, dậy nào bạn nhỏ của mẹ, chúng ta về nhà thôi con.

- Mẹ...

Em bé nghe tiếng mẹ thì dụi dụi mắt. Nhưng tay còn lại vẫn bám trên người của Kim Taehyung.


- Nào Jungkookie của mẹ, dậy thôi con. Ba Jeon đang chờ chúng ta ngoài kia.

- Hong, bạn không muốn về, bạn muốn ở đây với anh này cơ. Anh thơm lắm, mẹ cho bạn ở lại với anh nha.

Mẹ Jeon chẳng biết nói gì, con trai bảo bối của mình ấy vậy mà lại đi thích một người đến mức muốn ở lại cùng với người ta.

Ông Kim cùng ba Jeon đi đến, hai người vừa đi vừa bàn việc. Ban đầu có chút cách biệt về tuổi tác, nhưng những gì mà ông đã từng trải qua đều rất bổ ích cho việc làm ăn của ba Jeon trong thời gian sắp tới. Càng nói chuyện, hai người càng hiểu nhau hơn. Nói mãi cũng chẳng hết chuyện.

- Giá như Woncha có mặt ở đây, cậu và con trai tôi có thể bàn bạc rõ hơn. Tiếc rằng nó lại bận đi công tác ở Anh Quốc, chắc là sẽ tiếc nuối lắm.

- Không chắc đâu ạ, JhH lớn mạnh như vậy, công ty của cháu cũng chỉ là một công ty nhỏ, ông Kim nói thế anh ấy lại chê cười cho.

- Haha, giới thiệu với cậu, đây là cháu trai của tôi, Kim Taehyung - con trai thứ hai của nó đấy. Mà con bế ai vậy Taehyung?

.

phl.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui