Bàn Long

"Đứng lại" một tiếng quát vang lên
Nhưng bọn Lâm Lôi chẳng hề để ý mà vẫn tiếp tục đi ra
"Loại người quá mức bá đạo ở đâu cũng có, còn loại người như thế thực là khó chịu, chẳng nên dây dưa làm gì" Địch Lỵ Á dùng thần thức truyền âm cho Lâm Lôi
"Ta hiểu" Lâm Lôi cũng không muốn cùng Khắc Lãng Phổ Đốn dây dưa thêm nữa mà muốn sớm rời Ác ma thành bảo
Hắn muốn đi những có người lại không đáp ứng
"Xoẹt"
Thân hình Khắc Lãng Phổ Đốn nhanh như chớp xuất hiện chắn trước bọn Lâm Lôi
Bọn Lâm Lôi sắc mặt có chút không tốt. Đặc biệt là Bối bối, nếu không phải Lâm Lôi dùng linh hồn truyền âm bảo ngưng thì hắn đã sớm phát tác từ lâu rồi
"Khắc Lãng Phổ Đốn, người ta nói ngươi là rác rưởi, ngươi chẳng có phản ứng gì sao?" vài người như muốn đổ dầu vào lửa vẫn tiếp tục cười nói khiến sắc mặt Khắc Lãng Phổ Đốn càng thêm khó coi
"Mấy người kia" Vưu Na ở trong quầy cảm thấy có chút không ổn
Bọn ác ma bên cạnh hoặc là đang cầm chén rượu hoặc là đang đàm tiếu cùng nhau, bọn họ đều ở bên xem Khắc Lãng Phổ Đốn ... chơi. Những bằng hữu của hắn địa vị cũng tương đối thấp bởi vì Khắc Lãng Phổ Đốn do luyện hóa thần cách mà thành thần
Tuy là thượng vị thần nhưng chỉ nhờ luyện hóa thần cách. Đối với pháp tắc huyền ảo lại chưa từng dung hợp thành một, do đó thực lực thuộc loại yếu nhất của thượng vị thần.
Do đó nhiều năm qua, hắn mới chỉ là ác ma tam tinh thôi
Thượng vị thần, bình thường đều đã có thể trở thành ác ma tam tinh, ác ma tam tinh ... chỉ với điểm này cũng đã bị giễu cợt là thực lực thấp rồi. Khắc Lãng Phổ Đốn tự nhiên không bao giờ kiêu ngạo với bằng hữu. Cho nên bị đè nén một thời gian dài khiến hắn muốn phát tiết lên kẻ yếu hơn
Giễu cợt kẻ yếu, hắn làm thường xuyên.
"Ngươi nói ta là rác rưởi."
Khắc Lãng Phổ Đốn nhìn chằm chằm và Lâm Lôi, hai mắt vằn đỏ, hơi thở ồ ồ, trông như một con trâu điên
Chính mình bị các bằng hữu giễu cợt không nói, nhưng lại nghe câu này từ một hạ vị thần hắn tự nhiên giận điên người
"Tên hạ vị thần ngươi, một tên đê tiện nhất mà lại dám nhục mạ ta sao" Khắc Lãng Phổ Đốn phẫn nộ muốn động thủ ngay. Nhưng hắn lại nghĩ đến cấm lệnh của Đế Dực Thành, hắn quá rõ một khí động đến cấm lệnh đáng sợ này, hậu quả không biết đâu mà lường

"Được rồi"
Đột nhiên, một ác ma tóc dài mầu bạc lạnh nhạt nói: "Khắc Lãng Phổ Đốn, dù sao người cũng có chỗ không đúng, đừng lằng nhằng nữa đi"
"Ta không đúng à" Khắc Lãng nhất thời trừng mắt chỉ vào Lâm Lôi cùng An Cát. "Ngươi xem, bọn hắn hai người, một mới là hạ vị thần, một là kẻ thất bại may lắm mới giữ được mạng, lại còn muốn dự khảo hạch, ta nói bọn chúng vài câu không được sao?"
An Cát vẫn nhẫn nhịn
Hắn nghĩ gã Khắc Lãng Phổ Đốn này nói sẽ không từ bỏ nói đến hắn là 'nhóc con vô dụng'
"Đây là Đế Dực Thành, ta sợ gì nhỉ?" An Cát nghiến răng nói
"Nhóc con vô dụng sao?" hắn nhìn chằm chằm Khắc Lãng Phổ Đốn "Ngươi nói là trẻ con vô dụng sao?"
"Không phải ngươi thì là ai?" Gã Khắc Lãng không coi An Cát vào mắt, lộ vẻ khinh thường hồn nhiên đáp
An Cát giọng hơi run lên, "Ngươi nói ta là trẻ con vô dụng, vậy ta muốn hỏi ngươi, nếu là ngươi, hai lần liên tục đều thất bại, hai lần đó may mắn giữ được mạng sống, vậy người có dám tiếp tục lần thư ba tham gia khảo hạch nữa hay không? Người dám không?"
Gã Khắc Lãng ngây ra như phỗng
Hắn dám không?
Hắn không dám.
"Ngươi như thế không phải là dũng cảm mà là ngu ngốc" Khắc Lãng Phổ Đốn rất không thoải mái nhìn ánh mắt của An Cát "Mà cũng ngu luôn, hạ vị thần mà muốn tham gia khảo hạch" Hắn chuyển hướng quá Lâm Lôi
"Chúng ta đi thôi"
Lâm Lôi nhướng mày, thực là hắn không muốn dây dưa với loại người như thế. Hắn biết Khắc Lãng này trong bụng dù nóng như lửa nhưng không thể động thủ nên chỉ có thể nói ra miệng mà thôi
"Mấy người, ta dám đánh cược rằng, các người xem, người kia nếu tham gia khảo hạch hắn chết chắc" Gã còn đang nói thì một bằng hữu bên cạnh hắn hừ lên một tiếng nói: "Muốn đánh cược sao? Hạ vị thần tham gia khảo hạch đương nhiên là chết chắc, như thế ai mà chẳng biết"
"Lão Đại một ngày nào đó, ta muốn cái đầu trọc kia" Bối Bối truyền âm nói
"Mặc kệ đi" Lâm Lôi từ tốn nói. Đột nhiên Lâm Lôi trừng mắt giật mình trên bầu trời ngoài Ác Ma thành bảo có mấy đạo ảo ảnh xa xa chợt lóe cái đã tới cửa của thành bảo. Tốc độ cực nhanh khiến cho người ta kinh hãi. Điểm gây sốc chính là ...
Bọn họ lại dám phi hành.

"Phi hành trong Đế Dực thành ư? Bọn họ làm sao dám nhỉ?" Lâm Lôi rất kinh sợ
Tới Đế Dực Thành lâu như vậy, người trong thành đương nhiên rất nhiều, thượng vị thần cũng không ít nhưng không ai dám phi hành, tất cả đều phải đi trên mặt đất như nhau
Bốn người phi hành đáp xuống cửa thành rồi bước vào đại sảnh của Ác Ma thành bảo. Một người đi phía trước, ba người còn lại đi sau hắn
Người cầm đầu có mái tóc vàng, mặc trường bào mầu vàng. Lông mi hắn mầu trắng nhưng đồng tử hắn lại cũng đều là mầu vào
Bạch Mi Kim Đồng!
Lão ta khiến cho mọi người một cảm giác tê cứng, sau khi đi vào đại sảnh, trung niên tóc tàng đảo mắt nhìn qua. Phàm những ai bị ánh mắt lão nhìn qua đều cảm thấy một cảm giác kinh sợ. Đúng là một cường giả
Khắc Lãng Phổ Đốn đang ngoảnh mặt về hướng Lâm Lôi, An Cát tự nhiên là không thấy được. Hắn còn đang dương dương tự đắc. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
"Chẳng những tiểu tử này mà tên tiểu tử An Cát kia mà tham gia khảo hạch cũng đều phải chết"
Trong đại sảnh của Ác ma thành bảo rất nhiều chú ý tới người mới tới. Mọi người kể cả Vưu Na, khom người cung kính chào:
"Thành chủ đại nhân"
Thành chủ đại nhân sao?
Bọn Lâm Lôi tất cả đều chấn động
Đang lúc cười nói, Khắc Lãng Phổ Đốn nghe vậy không khỏi chấn động, liền quay người lại thấy Trung niên nam tư bạch mi kim đồng. Hắn căn bản không nhận ra đối phương là ai nhưng hắn vừa nghe thấy mọi người hô đó là Thành Chủ Đại Nhân
"Bái kiến thành chủ đại nhân" hắn cũng lập tức khom người chào
Đồng thời bọn ác ma lúc này cũng căng mắt nhìn trộm nam tử Bạch Mi Kim Đồng, nhân vật truyền thuyết chẳng phải là Đế Dực thành thành chủ sao?
Niềm kiêu hãnh của cả Đế Dực thành, thất tinh Ác ma Đế Dực đại nhân
Ác ma tổng cộng phân thành bảy cấp bậc, cấp cao nhất là ác ma thất tinh. Đó là cường giả tại địa ngục. Mỗi một sao cho ác ma cũng sẽ được xướng danh, vị Đế Dực Ác ma này xưng là Đế Dực
Danh tiếng Ác Ma Đế Dực đã truyền khắp địa ngục, có lẽ chỉ thua Tử Huyết với Ngân Nguyệt hại đại ác ma nổi danh mà thôi. Nhưng luận về thực lực, cùng là thất tinh ác ma nên cũng chẳng hơn kém là bao nhiêu
"Thất tinh ác ma!"

An Cát cũng kích động trước nhân vật này. Hắn vẫn hằng mơ một ngày nào đó sẽ trở thành thất tinh ác ma chí tôn
"Thực đáng sợ, tuyệt đối không thể kém với Thanh Hỏa tý nào" Lâm Lôi nhìn Đế Dực trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác như vậy. Hắn đến giờ vẫn không phát hiện được ...
Thực lực như vậy quả làm cho người ta nghe thấy đã kinh sợ
Bạch Mi Kim Đồng nhìn Khắc Lãng Phổ Đốn nói: "Ngươi vừa nói cái gì, người tham gia khảo hạch đều phải chết sao?"
Khắc Lãng Phổ Đốn toàn thân phát run lên
Chúng ác ma chung quanh cũng chẳng dám lên tiếng, Khắc Lãng có hoảng sợ nói: "Thành chủ đại nhân, tôi, tôi chỉ là nói tên tiểu tử tóc nâu này và tên tiểu tử tóc đen kia thôi, bọn họ mà tham gia khảo hạch ắt phải chết" Lãng Khắc Phổ Đối khi nói thở chẳng ra hơi
"Vậy sao? Vì sao nói thế?" Đế Dực nghe có vẻ hứng thú
"Tên tiểu tử tóc nâu này chỉ là một hạ vị thần, hạ vị thần tham gia khảo hạch đương nhiên là chẳng sống được" Lãng Khắc cho tới giờ mới cảm giác được Ác ma bảy sao đáng sợ đến thế nào, ánh mắt nhìn hắn cũng khiến hắn trong lòng phát run lên
Cùng là thượng vị thần nhưng chênh lệch thì cực kỳ lớn
"Ồ, hạ vị thần muốn tham gia khảo hạch sao?" Đế Dực hơi gật đầu"người kia thì sao"
"Tên tiểu tử tóc đen kia, hắn đã thất bại liên tục hai lần, do may mắn mới giữ được mạng giờ lại lại còn muốn tham gia nữa ..." Khắc Lãng Phổ Đốn nói rồi đến đây rồi im luôn
Đế Dực nhìn qua tiểu tử An Cát.
Lập tức lão hỏi Khắc Lãng Phổ Đốn: "Ngươi tên là gì?"
"Khắc Lãng Phổ Đốn" Hắn đáp.
"Ngươi bây giờ là thượng vị thần nhưng lại do luyện hóa thần cách thành à" Đế Dực cười
"Vâng" Khắc Lãng Phổ Đống liền gật đầu
Đế Dực nói tiếp "Nếu ta không sai thì người mới là tam tinh ác ma" Cái ác ma huân chương này nhìn từ mặt ngoài thì bất kể là một sao hay bảy sao bình thường nhìn không phát hiện được, phải xem xét đặc biệt mới có thể nhận ra được
Đế Dực liếc nhìn chính xác ngay, thực kinh người
"Vâng, là tam tinh ác ma" Khắc Lãng Phổ đốn gật đầu
"Thương vị thần, mới là tam tinh ác ma, thấp" Đế Dực lạnh nhạt nói
Khắc Lãng Phổ Đốn vô cùng xấu hổ, chuyện thượng vị thần mới là tam tinh ác ma thì thực là mất mặt lại còn bị Đế Dực đại nhân nói ra, hắn sao không xấu hổ cho được

"Tiểu tử này hai lần thất bại còn không từ bỏ, mặc dù có chút liều lĩnh nhưng tinh thần như thế là tốt ... nếu người có thể học hỏi, ta nghĩ ngươi sớm có thể đạt tứ tinh thôi" Đế Dực lạnh nhạt nói. Khắc Lãng chẳng thể nói lên lời
Đế Dực đại nhân chính là đang mắng hắn, hắn chỉ dám nghe
Đế Dực đi tới bên Lâm Lôi nói: "Ngươi muốn tham gia ác ma khảo hạch sao?"
Lâm Lôi không nghĩ Đế Dực đang nói chuyện với mình lại là thất tinh ác ma, thành chủ của Đế Dực thành.
"Ta đến đâu là muốn xem, chuẩn bị cho khoảng 10 năm nữa sẽ tham gia khảo hạch"
"Mười năm?" Đế Dực nói: "Tiểu tử, hạ vị thần muốn tham gia khảo hạch cũng chẳng phải là chuyện quá mất mặt. Năm đó ta mới là một hạ vị thần cũng đã từng tham gia ác ma khảo hạch đấy'
Không ít ác ma xung quanh dỏng tai nghe, bọn họ từ trước tới giờ không có nghe qua chuyện này"
Tuy nhiên ... Đế Dực thành lập ra đã không biết bao nhiêu năm, làm sao có thể biết được Đế Dực đại nhân đã tu luyện bao nhiêu lâu
Lâm Lôi giật mình ngẩng đầu nhìn Đế Dực trước mặt
"Đương hiên là lần đó ta thất bại, thực may mắn ta vẫn giữ được mạng. Rồi sau đó, khi đạt tới cảnh giới trung vị thần ta mới lại tham gia khảo hạch" Đế Dực cười. "Tiểu tử, người tốt nhất hãy đạt tới trung vị thần rồi tham gia khảo hạch. Ác ma khảo hạch đó là một việc khó khăn, bình thường phải tổn hao nhiều khí lực mới có thể hoàn thành. Hạ vị thần ... Xác suất hoàn thành là rất thấp, quá thấp"
Lâm Lôi trong lòng rất cảm kích vị Đế Dực trước mắt.
Ít nhất người ta cũng khuyên nhủ mình.
Với thân phận cao quý như thế, cần gì phải nói, cho nên Lâm Lôi sao không cảm kích cho được?
Đế Dực lại nhìn kĩ Lâm Lôi một cái. Quay trở lại ba thủ hạ rồi hướng lên lầu rời đi. Đợi đến khi Đế Dực đại nhân rời đi, cả Ác ma đại sảnh trở nên ồn ào, tất cả đều vô cùng phấn khích
"Là Đế Dực đại nhân, cường giả mà ta sùng bái nhất"
Không ít ác ma cũng cực kỳ hưng phấn, luận bàn về chuyện của Đế Dực đại nhân mà chẳng màng đến chuyện của Lâm Lôi với An Cát nói, vốn dĩ chuyện đó là một chuyện quá nhỏ
Tại lầu của Ác Ma tòa thành.
"Hôm nay cũng khá vui. Cái tên tiểu tử tóc nâu kia trên người có khí tức của tứ gia tộc thần thú"
"Tứ thần thú gia tộc sao? Đại nhân, không phải ở U lam phủ Huyết phong đại lục sao. Sao chúng lại gặp phải?" một trong ba gã thủ hạ nói.
Đế Dực cười nói: "Tứ thần thú gia tộc vốn rất hưng thịnh, đệ tử cũng nhiều, ở đây xuất hiện một người cũng chẳng tính làm gì" Đế Dực cũng chỉ là cảm thấy hứng thú thôi. Dù sao một đệ tử của U Lam phủ tứ thần thú gia tộc cũng chẳng đáng khiến lão để tâm.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui