Hi Nhĩ Mạn đang đứng ở cửa học viện, lúc này tươi cười bước tới: "Ân Tư Đặc Học viện quản lý thực là nghiêm khắc, không cho phép ta được vào bên trong, chỉ để cho 1 hộ vệ chạy vào bên trong tìm ngươi. Thực không nghĩ là ngươi lại từ ngoài đi vào."
"Da Lỗ, các ngươi về túc xá trước đi, ta sẽ về sau một lát." Lâm Lôi ngoảnh lại nói.
Da Lỗ, Kiều Trì, Lôi Nặc 3 người cùng quay sang Hi Nhĩ Mạn cười cười rồi tiến vào trong Ân Tư Đặc Học viện.
"Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, người sao lại tới đây? Chẳng phải là đợi đến khi năm học này kết thúc người mới đến đón ta hay sao?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi.
"Đi, qua bên này rồi nói chuyện." Hi Nhĩ Mạn kéo Lâm Lôi qua 1 bên, trên mặt không giấu nổi vẻ sung sướng." Lâm Lôi, ta kể cho ngươi 1 đại hỷ sự, thực sự là một chuyện vui lớn."
Lâm Lôi mắt sáng rực lên.
"Chuyện gì?" Nó thúc giục nói.
Hi Nhĩ Mạn mỉm cười đáp: "Lâm Lôi, tiểu Ốc Đốn sinh ngày nào ngươi có biết không?"
"Biết, ngày 3/1, sao vậy? Chuyện này với việc tiểu Ốc Đốn sinh ngày nào thì có liên quan gì?" Lâm Lôi tò mò hỏi.
Hi Nhĩ Mạn cười nói: "Bây giờ đã là tháng 12, tiểu Ốc Đốn cũng sắp 6 tuổi rồi, tối hôm qua, phụ thân ngươi ở tông đường cùng tiểu Ốc Đốn kiểm tra mật độ huyết mạch Long huyết chiến sĩ, lần kiểm tra này a, ha ha ..." Nói đến đây, Hi Nhĩ Mạn bỗng cười thực to.
Lâm Lôi cảm giác trống ngực mình như đang gióng lên từng hồi.
Kiểm tra mật độ huyết mạch?
Chẳng lẽ kết quả là ...
Lâm Lôi hỏi dồn: "Mật độ huyết mạch Long huyết chiến sĩ của tiểu Ốc Đốn đạt đến giới hạn?"
Hi Nhĩ Mạn cười gật đầu lia lịa: "Đúng, phụ thân ngươi đêm qua cao hứng đến không chịu nổi, cùng ta uống rượu, đàn hát tới tận đêm khuya. Cha ngươi nói, cả đời này điều làm ông ta tự hào nhất chính là có 2 đứa con trai, một thì là ma pháp sư vĩ đại, một thì là Long huyết chiến sĩ, ha ha ..."
"Thực tốt quá."
Lâm Lôi trong lòng trào dâng niềm hưng phấn.
Truyền đời đã hơn 5000 năm của Long huyết chiến sĩ gia tộc, cho đến trước khi kiểm tra mật độ huyết mạch của tiểu Ốc Đốn đạt tới giới hạn, trách nhiệm hoàn toàn đặt trên đôi vai Lâm Lôi. Vinh quang của Long huyết chiến sĩ càng lớn thì trách nhiệm trên vai Lâm Lôi càng nặng.
Nhưng hiện tại ...
Mật độ huyết mạch của đệ đệ mình đã đủ, chỉ cần hơn 10 năm công phu khổ tu là có thể trở thành 1 Long huyết chiến sĩ tung hoành thiên hạ. Bạn đang đọc truyện được tại
"Ta hôm nay tới đây chính là để báo cho ngươi đại hỷ sự này. Cha ngươi cũng từng nói với ta. Tại Ô Sơn trấn, người có thực lực mạnh nhất ngoài ta ra còn có cha ngươi thì cũng đều chỉ là lục cấp chiến sĩ mà thôi. Với kinh nghiệm và trình độ của chúng ta mà nói thì không thể dạy được đệ đệ ngươi, trong khi bản ghi chép của gia tộc thì cũng chỉ coi như là chỉ dẫn sơ bộ mà thôi." Hi Nhĩ Mạn sắc mặt nghiêm túc hẳn: "Cho nên phụ thân ngươi quyết định, phải đưa đệ đệ ngươi đến 'Áo Bố Lai Ân Học viện' tại Áo Bố Lai Ân đế quốc để học tập. Chỉ có tại đế quốc hùng mạnh nhất về mặt quân sự, tại Chiến sĩ Học viện cao cấp nhất, đệ đệ ngươi mới có thể nhận được sự dạy dỗ tốt nhất."
Lâm Lôi cũng đồng ý.
Một người kể cả có lực lượng mạnh mẽ mà không đủ kỹ nghệ và kinh nghiệm thì cũng chỉ có thể xem như một con đại tinh tinh ỷ vào sức mạnh mà thôi.
"Không ổn." Lâm Lôi nhướng mày nhìn Hi Nhĩ Mạn: "Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, Áo Bố Lai Ân học viện đó thu phí hẳn là cao vô cùng, bọn họ đối với đệ tử bổn quốc thì miễn phí, còn đối với đệ tử bên ngoài thì thu phí vô cùng đắt đỏ." Lâm Lôi chính là nhớ tới Lôi Nặc tại Ân Tư Đặc Học viện bị thu phí mắc đến cỡ nào.
Hi Nhĩ Mạn gật gật đầu: "Áo Bố Lai Ân Học viện 1 năm học phí đại khái vào khoảng 5000 kim tệ, cha ngươi đã chuẩn bị để cho quản gia Hi Lý đi theo Ốc Đốn, tại Áo Bố Lai Ân đế quốc chăm sóc cho nó, học phí quả thực là rất cao, 10 năm cũng phải 5 vạn kim tệ a."
5 vạn kim tệ, hầu như sẽ khiến cho Ba Lỗ Khắc gia tộc phải đem bán hết tất cả tài sản trong nhà.
"Được rồi, Hi Nhĩ Mạn thúc thúc."
Hi Nhĩ Mạn nghi hoặc quay sang nhìn Lâm Lôi, chỉ thấy nó từ trong ngực áo lôi ra ma tinh tạp lóe sáng, khiến ông ta không khỏi kinh ngạc la lên: "Ma tinh tạp?" Trước đây Hi Nhĩ Mạn cũng từng đảm nhiệm chức đại đội trưởng trong quân đội, đã từng thấy qua ma tinh tạp.
"Lâm Lôi, ngươi sao lại có ma tinh tạp? Đến phụ thân ngươi cũng không có." Hi Nhĩ Mạn kinh dị nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi dúi vào tay Hi Nhĩ Mạn rồi nói: "Ma tinh tạp này là do 1 vị thiếu gia có tiền tỷ thí thua mà trả cho ta, đi, cùng ta tới hệ thống tiền tệ của tứ quốc." Lúc này các nhân viên bảo vệ của Ân Tư Đặc Học viện cũng không cản trở Hi Nhĩ Mạn bởi vì họ nhận ra Lâm Lôi đi ra ngoài học viện từ sáng.
Đối với Lâm Lôi mà nói, có quá nhiều tiền bạc cũng chẳng có tác dụng gì. Có thể giúp được cho người nhà mình, như vậy là đủ rồi.
Ô Sơn trấn, bên trong phòng khách của Ba Lỗ Khắc gia tộc phủ đệ.
Hoắc Cách đang trầm tư.
Trong gia tộc nếu có một con em có mật độ huyết mạch Long huyết chiến sĩ đạt tới điều kiện thì phải bồi dưỡng cho tốt, kể cả có táng gia bại sản cũng phải bồi dưỡng cho được. Đó là điều không còn gì phải bàn cãi nữa!
"Tấm bình phong thạch điêu trong phòng ngủ có thể bán cho ai được nhỉ? Cái tên quỷ hẹp hòi Phì Lực nhất định sẽ không chịu trả giá cao." Hoắc Cách không ngừng đắn đo.
Muốn cho tiểu Ốc Đốn theo học tại Áo Bố Lai Ân Học viện, phí dụng ắt là rất kinh người. Làm sao để có thể bán một ít vật phẩm trong gia tộc với giá cao, đó chính là điều khiến cho Hoắc Cách phải lo lắng.
Đột nhiên tiếng bước chân vang lên.
Hi Nhĩ Mạn đem cái túi trên vai quẳng xuống đất, tiếng trầm thấp do cái túi rơi xuống đất phát ra chứng tỏ rằng cái túi này rất nặng.
"Hoắc Cách đại nhân, đây là Lâm Lôi bảo ta mang về." Hi Nhĩ Mạn cởi miệng túi, sau đó trực tiếp mở toang ra, chỉ thấy những chiếc túi nhỏ màu vàng xếp thành từng cặp, tiếng kim tệ bên trong những chiếc túi nhỏ màu vàng vang lên rất rõ.
Đặc biệt là, loại túi màu vàng này chính là loại mà hệ thống tiền tệ của tứ quốc chuyên dùng để đựng kim tệ, 1 túi vừa vặn đúng 100 kim tệ.
"Kim tệ? Nhiều kim tệ như vậy ước chừng cũng phải gần vạn kim tệ a." Hoắc Cách kinh hãi nhìn Hi Nhĩ Mạn, "Hi Nhĩ Mạn, ngươi nói đây là Lâm Lôi bảo ngươi đem về?"
Hi Nhĩ Mạn trịnh trọng đáp: "Tổng cộng 9900 kim tệ. Đây là Lâm Lôi bảo ta mang về cho người. Tại Ân Tư Đặc Học viện có 1 tiểu tử có tiền cùng Lâm Lôi tỷ thí ma pháp, thua cho Lâm Lôi 1 vạn kim tệ. Lâm Lôi nó giữ ma tinh tạp, hôm nay toàn bộ ma tinh tạp đều đem đổi lấy kim tệ."
Hi Nhĩ Mạn lúc này vẫn nhớ như in lời Lâm Lôi nói với nhân viên phục vụ tại hệ thống tứ quốc tiền tệ: "Toàn bộ rút ra."
"9900 kim tệ? Lâm Lôi phải không?"
Nhìn những đôi túi kim tệ trước mặt, Hoắc Cách thoáng trầm mặc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...