Bàn Long

Lâm Lôi, Ốc Đốn đã xa nhau gần mười bảy năm. Mười bảy năm trước, vừa qua Lễ Ngọc Lan không bao lâu, Ốc Đốn đã theo quản gia Hi Lý rời khỏi Ô Sơn trấn, đến Áo Bố Lai Ân đế quốc xa xôi. Khi đó Lâm Lôi mới có mười tuổi, còn Ốc Đốn sáu tuổi, lúc ấy cả hai huynh đệ đều rất ngây thơ, những hiểu biết về thế giới rộng lớn bao la bên ngoài vẫn còn rất ít. Mà khi đó, bọn họ sau lưng còn có Hoắc Cách. Hoắc Cách giống như cánh chim đầu đàn bảo vệ tổ chim non, che chở cho bọn họ. Nhưng hiện tại, Hoắc Cách đã không còn, huynh đệ hai người, một đã là bá tước của Áo Bố Lai Ân đế quốc, người kia đã tự mình tiến vào thực lực Thánh vực đáng sợ.
Giữa phòng khách Bá Tước Phủ, Lâm Lôi, Ốc Đốn, quản gia Hi Lý, Hi Nhĩ Mạn, Nạp Đức, năm huynh đệ Ba Khắc, Tái Tư Lặc, Chiêm Ni cùng với tỷ muội Lệ Bối Tạp cùng tụ tập một chỗ. Hai cái bàn song song kéo dài, rượu ngon cũng được lần lượt đưa lên cho mọi người cùng thưởng thức.
Lâm Lôi, Ốc Đốn tán gẫu về những chuyện xảy ra mấy năm nay, mặc dù Ốc Đốn thông qua Đạo Sâm thương hội cũng biết được đại khái chuyện của Lâm Lôi, song cùng chính Lâm Lôi đàm luận, hắn vẫn lo lắng cho đại ca mình. Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa là đại ca đã chết rồi.
"Ba năm khổ tu trong Ma Thú sơn mạch, thêm sáu năm tu luyện ở vùng ngoại ô Tây Bắc hành tỉnh, mặc dù đã kinh qua nhiều trận ác chiến, nhưng cuối cùng nguy hiểm cũng vẫn đến." Lâm Lôi cười nói, "Trước đây ta vốn vẫn phải tương đối lo lắng về Quang Minh giáo đình, còn bây giờ? Hiện tại mặc dù không có năng lực để tiến hành công kích đại bản doanh của Quang Minh giáo đình, song đã có khả năng để tự bảo vệ mình."
Quang Minh giáo đình đặt tại Ngọc Lan đại lục vốn đã rất nhiều năm.
Có thể sánh cùng Áo Bố Lai Ân đế quốc đứng ở trên đỉnh của Ngọc Lan đại lục, bọn họ ẩn tàng thực lực tuyệt đối đáng sợ. Từ việc Vũ Thần môn phái xuất ra ba thân truyền đệ tử đều là Thánh vực thì cũng có thể đoán ra -
Quang Minh giáo đình Thánh vực cao thủ tuy ít nhưng không có kẻ nào dám đụng tới.
"Ca. Huynh, huynh đã đạt tới Thánh vực?" Ốc Đốn kinh hãi hỏi, hắn vốn biết tu luyện gian nan, cho dù là có Long huyết chiến sĩ huyết mạch với độ dày cực cao như hắn, mà hắn cho tới hiện tại cũng chỉ là bát cấp, dù có biến thân cũng chỉ đến cửu cấp đỉnh mà thôi.
Còn Lâm Lôi, mật độ Long huyết chiến sĩ huyết mạch trong cơ thể so với hắn còn thấp hơn.
Tuy nhiên dám tuyên bố có khả năng để tự bảo vệ mình, thì tối thiểu cũng phải đạt tới Thánh vực.
"Sau khi biến thân, thì đích xác là đạt tới Thánh vực." Lâm Lôi mỉm cười đáp.
Cùng ngồi chung bàn, Hi Nhĩ Mạn và quản gia Hi Lý cùng nhìn nhau. Trong mắt hai người đều có nét kích động. Quản gia 'Hi Lý' xúc động đến nghẹn ngào: "Ta hầu hạ đã 3 đời đại nhân của gia tộc Ba Lỗ Khắc, cuối cùng thì Ba Lỗ Khắc gia tộc rốt cuộc cũng đản sinh ra một Thánh vực cường giả rồi."
Thánh vực hoàn toàn là một tầng bậc mới mẻ.
Một gia tộc nếu bên trong có một vị Thánh vực, chỉ cần Thánh vực ấy không chết thì gia tộc này tuyệt đối sẽ không suy bại.
"Ốc Đốn." Lâm Lôi nhìn về phía Ốc Đốn, "Ta trong khi tại Tây Bắc hành tỉnh cũng vẫn quan tâm đến những chuyện của ngươi, ngươi cùng với hoàng tộc Thất công chúa hình như ..."
Ốc Đốn thành thực gật gật đầu: "Đúng vậy, ca, ta rất muốn kết hôn cùng Ni Na. Có điều bây giờ tình hình rất phức tạp, cái tên Khải Lan kia vừa mới chịu buông tha cho chưa được bao lâu, thì Bố Lỗ Mặc đã lại sấn tới."
Lâm Lôi ở trên đường đã biết được chuyện này.
Dù sao tại đế đô bây giờ, chuyện về Ốc Đốn, Ni Na, Bố Lỗ Mặc đã được truyền bá vô cùng rộng rãi.
"Bố Lỗ Mặc, tên Bố Lỗ Mặc này ta đi trên đường ở đế đô cũng đã từng nghe được có người nói về hắn, hắn hình như đã trở thành Vũ Thần thân truyền đệ tử. Hơn nữa còn là đệ đệ của Áo Lợi Duy Á." Lâm Lôi cười nói.

Ốc Đốn gật đầu, lông mi trĩu xuống buồn rầu: "Ca. Huynh không biết được danh tiếng của Áo Lợi Duy Á tại Áo Bố Lai Ân đế quốc đâu. Cái tên Áo Lợi Duy Á thực sự quá lợi hại đến mức đáng sợ. Chín năm trước, theo mọi người nói thì phỏng chừng hắn bản thân đã có thực lực của Thánh vực đỉnh cấp. Còn hiện tại không biết đáng sợ đến mức nào rồi."
Lâm Lôi vỗ vỗ vai Ốc Đốn: "Ốc Đốn, đừng để áp lực quá lớn làm thui chột uy phong của chính mình."
Ốc Đốn gật gật đầu.
Bên cạnh quản gia Hi Lý thở dài nói: "Lâm Lôi thiếu gia, ngươi không sống tại đế đô nên có thể đối với ảnh hưởng của Vũ Thần môn không được rõ cho lắm. Ngay cả đế quốc hoàng đế đối với Vũ Thần môn thân truyền đệ tử cũng đều phi thường lễ đãi. Vũ Thần thân truyền đệ tử, địa vị siêu nhiên vô cùng."
Hi Nhĩ mạn trịnh trọng nói: "Dù sao thì Đế quốc hoàng đế nếu xét ra cũng là con cháu một trăm đời của Vũ Thần. Trong các thế hệ hoàng đế của đế quốc, rất nhiều hoàng đế cả đời ngay đến diện mạo của Vũ Thần cũng chưa từng thấy qua. Còn Vũ Thần thân truyền đệ tử thì sao? Đương nhiên là có tư cách được thường xuyên nhìn thấy Vũ Thần. Vậy thì ai gần ai xa đây?"
Lâm Lôi trong lòng giật mình.
Vậy.
Một trăm đời trôi qua. Vũ thần dù sao cũng là lão tổ tông từ hơn 5000 năm trước của Kiều An, hơn 5000 năm qua, con cháu của Vũ Thần không biết đã có bao nhiêu mà kể, Vũ Thần đối với con cháu một trăm đời, cảm tình thử hỏi làm sao có thể quá sâu đậm được cơ chứ?
Chỉ riêng chuyện rất nhiều đế quốc hoàng đế cả đời cũng không thấy được mặt Vũ Thần thì cũng hiểu ra ngay.
Còn thân truyền đệ tử thì khác hẳn. Vũ Thần thậm chí còn tự mình chỉ đạo ấy chứ.
"Không phải ta sợ sĩ khí của người khác, mà bởi vì ta thực sự không có nắm chắc quá lớn." Ốc Đốn buồn rầu nói, "Ta thực không biết, nếu Ni Na bị gả cho Bố Lỗ Mặc, ta sẽ như thế nào đây."
Ốc Đốn không thể nào tiếp nhận được kết quả đó.
"Mẹ hắn chứ, cái tên hoàng đế gì đó kia mà dám làm như thế, mấy huynh đệ chúng ta sẽ trực tiếp mang đế quốc công chúa cướp đi, cho làm đàn bà của ngươi." Cái Tỳ lớn tiếng nói.
Cả phòng khách bỗng chốc im lặng chùng hẳn xuống.
Ốc Đốn kinh ngạc nhìn Cái Tỳ, rồi lại nhìn về phía Lâm Lôi: "Ca, vị này là?"
Lâm Lôi lúc này mới giật mình, mình cùng với đệ đệ gặp nhau, tâm tình quá mức kích động, chỉ mải lo cùng đệ đệ không ngừng trò chuyện, mà lại quên mất việc giới thiệu Tái Tư Lặc bọn họ.
"Ha ha ..."
Lâm Lôi đứng lên, "Ốc Đốn, trước tiên hãy để cho người hầu đi ra ngoài hết đã. Bên ngoài người hầu kẻ hạ cũng đều lui xuống hết đi." Lâm Lôi đã chuẩn bị đem người của mình giới thiệu hết cho Ốc Đốn bọn h.

Đối với người thân, không cần phải giấu diếm điều gì cả.
"Rõ." Ốc Đốn mặc dù không biết Lâm Lôi muốn nói gì, nhưng cũng lập tức y theo lời hắn phân phó, cho đám người hầu, thị vệ cùng lui xuống.
Lâm Lôi đầu tiên là đi tới chỗ Chiêm Ni, Lệ Bối Tạp tỷ muội ba người phía trước, cảm thán nói: "Ốc Đốn, năm đó mẫu thân của chúng ta bị Quang Minh giáo đình thô bạo cướp đi, chính là bởi vì có linh hồn tinh khiết nguyên chất. Mà Lệ Na cùng Lệ Bối Tạp cũng rơi vào tình huống tương tự."
Ốc Đốn nghe thấy thế, trong lòng cũng trào dâng một trận cảm xúc.
"Ta trong lúc ở tại Tây Bắc hành tỉnh đã cứu được các nàng. Vị này là Chiêm Ni. Ốc Đốn, ba nữ hài tử này, ta muốn ngươi phải đối xử như với tỷ tỷ, muội muội trong nhà vậy." Lâm Lôi dặn dò.
Ốc Đốn gật đầu.
"Về phần vị này ..." Lâm Lôi đi tới bên cạnh Tái Tư Lặc, đám người Ốc Đốn kỳ thực vừa mới thấy Tái Tư Lặc thì trong lòng đã phát run lên rồi, chỉ cần nhìn vóc người như bộ xương khô, lục quang trong mắt thấu phát ra khiến cho người ta phải hãi hùng.
Vị này, đó là cửu cấp Vong linh đại ma đạo Tái Tư Lặc tiên sinh, cũng là người lớn tuổi nhất trong số chúng ta, năm nay đã ngoài 800 tuổi rồi."
Lâm Lôi vừa dứt lời, Ốc Đốn, quản gia Hi Lý, Hi Nhĩ Mạn, Nạp Đức cả bọn đều kinh ngạc thực sự.
Vong linh ma pháp sư. Đó chính là ma pháp sư trong truyền thuyết, hơn nữa lại còn là cửu cấp Vong linh đại ma đạo. Phải biết rằng ma pháp sư so với chiến sĩ còn khó tu luyện hơn hơn nhiều, yêu cầu cao nhất đối với ma pháp sư chính là Tinh thần lực. Còn với chiến sĩ, Tinh thần lực yêu cầu cũng không cao.
Tỷ như Tinh thần lực của một bát cấp ma pháp sư so ra còn mạnh hơn cả của Thánh vực chiến sĩ.
Thánh vực chiến sĩ nhiều nhất thì Tinh thần lực cũng chỉ là tương đối cứng cỏi, đây là xét về mặt số lượng, còn đồng cấp ma pháp sư, Tinh thần lực nếu so với đồng cấp chiến sĩ thì còn gấp trăm lần, thậm chí là còn nhiều hơn.
"Hơn 800 tuổi? Ta nhớ rõ là nếu không đạt tới Thánh vực, tính mạng con người cực hạn cũng chỉ là 500 tuổi thôi mà?" Quản gia Hi Lý đột nhiên nói.
Thánh vực tuổi thọ cực kỳ dài, có điều nếu người ta không thể đạt tới Thánh vực thì không có khả năng vượt quá 500 tuổi.
"Ha ha ..." Giọng già nua của Tái Tư Lặc vang lên, "Lời ngươi nói chỉ là đúng với người bình thường thôi, ta nói cho ngươi hay, ma pháp sư tu luyện tam đại đỉnh cấp ma pháp Đại dự ngôn thuật, Sinh mệnh ma pháp, Vong linh ma pháp đều sống cực kỳ lâu. Trong đó Vong linh ma pháp sư là sống lâu nhất."
Tái Tư Lặc tà dị liếc mắt nhìn mọi người một cái: "Nếu các ngươi đến lúc già mà không muốn chết thì có thể tới tìm ta. Ta xem Lâm Lôi hoàn toàn có thể giúp các ngươi chuyển đổi thành Thi yêu thân, suốt đời không chết."
Suốt đời không chết?

Đây là mục tiêu mà vô số người theo đuổi. Có điều Thi yêu thân, nghe thì chỉ biết là thuộc một loại 'Vong Linh' mà thôi.
Đám người Ốc Đốn, quản gia Hi Lý, Hi Nhĩ Mạn chỉ có thể cười trừ. Đối với một vị Vong linh đại ma đạo, bọn họ thực sự vẫn có chút rụt rè.
"Tái Tư Lặc." Lâm Lôi bất mãn nhìn ông ta.
Tái Tư Lặc trong mắt lục quang chợt lóe, cười nói: "Ta chỉ đùa với đám đệ đệ ngươi một chút thôi mà. Muốn chuyển đổi thành Thi yêu thân cũng không phải dễ dàng như vậy a."
Lâm Lôi lắc đầu, đi tới trước mặt năm huynh đệ Ba Khắc.
"Rốt cuộc cũng đến chúng ta ra." Cái Tỳ cố ý ưỡn ngực thực thẳng, Ốc Đốn bọn họ mắt cũng lóe sáng, Ba Khắc năm huynh đệ mỗi người đều cao hơn cả Ốc Đốn, hơn nữa so với Ốc Đốn thì còn cường tráng hơn. Đặc biệt một bên có đặt năm cây búa lớn, rõ ràng là một thứ vũ khí siêu nặng.
"Ốc Đốn, A Mạn Đạt gia tộc, ngươi đã từng nghe qua chưa?" Lâm Lôi nhìn về phía đệ đệ mình.
"A Mạn Đạt gia tộc? Chẳng lẽ là Bất tử chiến sĩ gia tộc?" Ốc Đốn đôi mắt sáng ngời nói.
Lâm Lôi hài lòng gật đầu: "Đúng, Ba Khắc, An Khoa, Hắc Sa, Bố Ân, Cái Tỳ, bọn họ năm huynh đệ đều là con em của gia tộc A Mạn Đạt, hơn nữa cả 5 người bọn họ đều là Bất tử chiến sĩ."
"Đều là Bất tử chiến sĩ?" Ốc Đốn chấn động, bên cạnh Hi Lý, Hi Nhĩ Mạn cũng khiếp sợ.
Là con em gia tộc A Mạn Đạt, cùng với việc là Bất tử chiến sĩ, đó là hai khái niệm khác hẳn nhau.
Dù sao như Hoắc Cách, mặc dù là con em gia tộc Long huyết chiến sĩ, song lại cũng không phải là Long huyết chiến sĩ. Trong một gia tộc chung cực chiến sĩ, rất khó xuất hiện được một người mà bản thân lại là thiên tài chung cực chiến sĩ biến thân.
"Đúng." Lâm Lôi gật đầu nói.
Năm huynh đệ Ba Khắc nhìn thấy vẻ mặt giật mình của bọn Ốc Đốn, cũng rất là tự hào.
"A Mạn Đạt gia tộc đã suy bại rất lâu, ngay cả 'Bất Tử Mật Điển' cũng bị thất lạc, may là có Hi Tắc đại nhân hỗ trợ." Lâm Lôi cảm khái nói, "Ốc Đốn, trong số năm huynh đệ Ba Khắc bọn họ thì Ba Khắc, An Khoa cùng với Cái Tỳ đều đã đạt tới cửu cấp. Hai người còn lại cũng đã là bát cấp đỉnh."
"Cửu cấp!" Ốc Đốn thực sự bị hù doạ.
"Ca, ý huynh là?"
"Đúng, bọn họ sau khi biến thân thì đều đạt đến thực lực của Thánh vực." Lâm Lôi mỉm cười đáp.
Ốc Đốn, Hi Nhĩ Mạn, quản gia Hi Lý, Nạp Đức trong lòng đều trỗi dậy một luồng nhiệt huyết, đó là một loại kích động của sự hưng phấn. Nguyên lúc trước biết được Lâm Lôi chính mình đạt đến Thánh vực thực lực cũng đã rất hưng phấn rồi, thực không ngờ rằng, loáng cái đã lại xuất hiện thêm ba Thánh vực.
Bốn vị Thánh vực a!
Lực lượng mới kinh khủng đến nhường nào.

Sức mạnh!
Mười phần sức mạnh, vốn Ốc Đốn rất lo lắng là làm thế nào mới có thể đấu với bọn Bố Lỗ Mặc. Có điều bây giờ đại ca mang theo một đám người tới, Ốc Đốn bỗng như một tên ăn mày đột nhiên có trong tay vạn kim tệ vậy.
"Hoắc Cách đại nhân, người có thấy không, người có thấy không?" Hi Nhĩ Mạn kích động không ngừng nói.
Nếu Hoắc Cách còn sống cho tới ngày hôm nay, được chứng kiến cảnh này dám chắc sẽ vô cùng vui vẻ.
"Ốc Đốn, đây là ma thú mà ta tại Ma Thú sơn mạch thu phục được, tên là 'Hắc Lỗ', Hắc Lỗ, cùng mọi người chào hỏi một chút." Lâm Lôi cười nói.
Hắc văn vân báo vốn đang nằm trên mặt đất đứng thẳng lên, đôi mắt u lãnh nhìn về phía bọn người Ốc Đốn, trong miệng bỗng phát ra ngôn ngữ của loài người: "Hắc Lỗ xin ra mắt các vị."
Ốc Đốn giật mình nhìn về phía Lâm Lôi: "Đại ca, ma thú này, ma thú này vừa rồi -"
"Đúng, Thánh vực ma thú." Lâm Lôi gật đầu nói.
Đám Ốc Đốn, Hi Nhĩ Mạn, Hi Lý, Nạp Đức cổ họng như bị nghẹn lại, trời ạ, ma thú thiên sinh so với loài người đã có ưu thế hơn rồi, một Thánh vực ma thú, bình thường chỉ có Thánh vực đỉnh cấp nhân loại cường giả mới có thể chiến thắng.
Lâm Lôi bản thân đã là Thánh vực, đến cả ma thú cũng là Thánh vực.
"Hừ!"
Một tiếng hừ lạnh vang lên, Ốc Đốn mấy người lập tức hướng vê phía đó nhìn lại, nơi phát ra âm thanh chính là chỗ của Bối Bối ở bên cạnh Lâm Lôi, Bối Bối ngẩng cao cái đầu nhỏ của nó lên. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
"Bối Bối." Ốc Đốn vừa nhìn thấy Bối Bối quen thuộc, rất là thân thiết, Bối Bối dù sao thì từ rất sớm đã ở bên cạnh Lâm Lôi rồi, năm đó Ốc Đốn lúc còn nhỏ cũng đã từng cùng với nó nô đùa, "Bối Bối, sống chung với một Thánh vực ma thú, cảm giác thế nào hả, có phải là rất sùng bái hắn hay không a?"
Bối bối trừng mắt liếc nhìn Ốc Đốn một cái, kêu ré lên: "Ốc Đốn, ngươi cái tên xú tiểu tử này! Bối Bối ta là loại ma thú gì chứ? Hắc Lỗ kia kể cả có đạt tới Thánh vực thì cũng không phải là đối thủ của Bối Bối ta."
"A!"
Mấy người bọn Ốc Đốn cứ như là gặp quỷ vậy. Con ma thú họ báo thần bí kia là Thánh vực ma thú thì bọn họ còn có thể chấp nhận, chứ Bối Bối sống cùng với Lâm Lôi thì năm đó bọn họ đều đã từng thấy qua.
Cái con tiểu Ảnh thử đáng yêu năm đó, bây giờ cũng đã là Thánh vực ...
"Bối Bối đích xác còn mạnh hơn so với ta." Hắc văn vân báo 'Hắc Lỗ' trong miệng cũng phát ra thanh âm trầm thấp của loài người.
Ốc Đốn đầu to ra, trong mắt lộ vẻ đắc ý.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui