Bàn Long

Mạt Đức Sâm tại thời điểm lâm tử đã hoàn toàn minh bạch.
Đặc biệt hắn có tham gia bái tế phụ thân Lâm Lôi nên hiểu rõ phụ thân Lâm Lôi đã chết.
Thực buồn cười, vừa rồi hắn còn muốn sống mà rời khỏi đây. Hiện tại hắn hoàn toàn hiểu được hành động của Lâm Lôi. Mạt Đức Sâm trong tâm thực có chút không cam lòng, không cam lòng chết đi như vậy. Với thực lực thất cấp chiến sĩ của hắn, dễ dàng sống đến hai ba trăm năm.
Quãng đời còn lại còn thực là dài.
"Ta chết, Khắc Lai Đức ngươi đừng tưởng tốt." Linh hồn Mạt Đức Sâm bị minh giới thôn hấp dần, trong tâm chỉ là phẫn hận, phẫn hận với Khắc Lai Đức.
Nhìn Mạt Đức Sâm chết đi, Lâm Lôi liền khôi phục trạng thái bình thường.
"Khắc Lai Đức, nhân vật đằng sau không ngờ lại là Khắc Lai Đức." Hắn nhíu mày thực chặt.
Khắc Lai Đức bản thân là cửu cấp cường giả, Lâm Lôi dù long hóa hoàn toàn củng chỉ mới là sơ nhập bát cấp mà thôi.
Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với Khắc Lai Đức, cho dù Lâm Lôi có đánh lén, căn bản cũng không thể gây thương tổn cho một vị cửu cấp cường giả. Chênh lệch thực sự là quá lớn.
Mà thế lực ủng hộ Khắc Lai Đức cũng rất mạnh.
Thân là quốc vương của Phân Lai vương quốc, thủ hạ nhân mã đâu có ít? Ngoài ra bao nhiêu năm qua, Khắc Lai Đức là quốc vương của Phân Lai vương quốc, đứng đầu trong Thần Thánh đồng minh sáu vương quốc, có quan hệ cực tốt với Quang Minh giáo đình, căn cơ so với chính mình thực sâu hơn bao nhiêu.
Vô luận là so về thực lực hay thủ hạ đều không lại được Khắc Lai Đức.
"Có lẽ, hiện tại chỉ có thể âm thầm giữ bí mật." Lâm Lôi trong lòng không ngừng tự hỏi làm thế nào để đối phó với Khắc Lai Đức.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc bước ra khỏi Bàn Long chi giới nói: "Lâm Lôi, đừng lãng phí thời gian nữa, hiện tại ngươi phải tiêu diệt tất cả các khả năng có thể tiết lộ thân phận ngươi một cách nhanh nhất."
"Ngươi phải nhanh chóng trở lại phủ đệ của ngươi. Nếu về quá trễ. Sau này người điều tra cái chết của Mạt Đức Sâm có thể hoài nghi ngươi."
Lâm Lôi nhất thời bừng tỉnh.
Phải rồi!
Ưu thế duy nhất của mình chính là bí mật. Vô luận thế nào cũng không thể để Khắc Lai Đức cảnh giác với mình.
"Huỷ diệt thi thể không để lại dấu vết." Lâm Lôi trực tiếp phát ra hơn mười hoả diễm cầu. Những hoả diễm cầu này bao quanh thi thể Mạt đức Sâm. Với Tinh thần lực hiện nay của Lâm Lôi, nhiệt độ của hoả diễm cầu là rất cao.

Thi thể Mạt Đức Sâm bị thiêu huỷ rất nhanh chóng, đồng thời một một mùi khó chịu bốc lên. Một lát sau, chỉ còn lại một vài điểm đầu khớp xương cùng tro tàn.
Mùi thi thể bị thiêu huỷ làm Lâm Lôi nhíu mày.
"Lâm Lôi, còn y phục của ngươi." Đức Lâm Kha Ốc Đặc đề tỉnh.
Lâm Lôi cúi đầu nhìn xuống. Quả nhiên sau khi Long hoá toàn bộ y phục đã hoàn toàn tổn hại, không còn hình dạng. Lâm Lôi lấy đồ vật của mình và trực tiếp cởi bỏ y phục đốt cháy sạch sẽ.
Hắn lập tức mở cơ quan.
"Cạch, cạch." Cửa đá lại mở, Lâm Lôi bước thực nhanh ra ngoài sau đó ngay lập tức đóng cơ quan này lại.
Vô luận thế nào cửa đá này cũng phải được đóng. Nếu mở rộng, mùi thi thể bị thiêu huỷ sẽ rất nhanh thu hút người khác đến.
"Trong tiểu lâu này thế nào cũng có quần áo." Lâm Lôi nhìn lại nội y của mình, với bộ dạng này không thể đi ra ngoài. Nếu không người khác chắc chắn sẽ nghi ngờ. Lâm Lôi lập tức bước vào phòng bên cạnh, mở tủ ra.
Trong tủ có treo vài bộ quần áo.
Lâm Lôi chọn một bộ màu đen, gần giống bộ quần áo hắn vừa mặc. Sau khi mặc xong, Lâm Lôi một lần nữa sử dụng Phong hệ ma pháp tán đi mùi máu tươi và thi thể bị thiêu hoá trên người.
"Trở về sớm một chút, không để người khác cảnh giác." Hắn toàn thân rất nhanh tiến ra sân của tiểu lâu. Vài giây sau đã đi tới tiền viện.
Thời khắc này vẫn còn một vài quý tộc khách nhân đang đàm luận, cười nói với nhau.
"A, Lâm Lôi đại nhân. Ngươi còn chưa đi sao?" Chu Nặc bá tước lúc này cũng đang tiến ra ngoài đi đến. Thấy Lâm Lôi ở không xa liền nhiệt tình chào hỏi.
Lâm Lôi cười đáp: "À, vừa rồi bụng không được thoải mái nên đi nhà xí một chút."
Chu Nặc bá tước lập tức cùng Lâm Lôi sóng vai đi ra.
"Lâm Lôi đại nhân, ta rất thích các tác phẩm thạch điêu của ngươi.3 kiện tác phẩm đầu tiên được đấu giá tại Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán là ta đoạt được. Chu Nặc bá tước theo sát Lâm Lôi tự hào nói. Việc tự hào nhất của ông ta chính là đấu giá được 3 kiện tác phẩm đầu tiên này của Lâm Lôi.
3 kiện tác phẩm này của Lâm Lôi, đơn thuần từ bản thân tác phẩm, giá trị cũng được sáu bảy ngàn kim tệ một tác phẩm.
Nhưng ... thân phận hiện nay của Lâm Lôi đã khác. Hắn chính là đại sư điêu khắc tác phẩm 'Mộng Tỉnh', bàn về thân phận so với Phổ Lỗ Khắc Tư hay Hoắc Phổ Kim Sâm cũng không kém hơn là bao nhiêu.3 kiện tác phẩm đầu tay của một nhân vật như vậy, giá trị không thể kém.

Căn cứ ước lượng, do ý nghĩa của tác phẩm, giá trị của 3 kiện tác phẩm Chu Nặc bá tước thu được tối thiểu phải đến mười vạn kim tệ mỗi tác phẩm!
Có thể đó chính là sưu tầm đắc ý nhất của Chu Nặc bá tước. Ông ta đã quyết định, vẫn cất giấu 3 kiện tác phẩm này. Chu Nặc tin tưởng ... Sau này Lâm Lôi thành tựu càng cao, 3 kiện tác phẩm càng có giá trị.
"Lâm Lôi đại nhân, đi thôi." Tại cửa phủ đệ Đức Bố Tư gia tộc, quản gia cung kính nói.
Lâm Lôi gật đầu, liền cáo biệt Chu Nặc bá tước, tiến vào xe ngựa của mình.
"Về thôi." Bước vào trong xe ngựa, Lâm Lôi lạnh nhạt hạ lệnh. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Vâng, thưa đại nhân"
Quang Minh giáo đình thất cấp chiến sĩ khom người tuân mệnh, lập tức điều khiển xe ngựa quay về chỗ ở của Lâm Lôi.
"Giải quyết Mạt Đức Sâm hao phí hết 15 phút thời gian." Lâm Lôi lấy đồng hồ ra xem.
Đồng hồ này Lâm Lôi được tặng sau khi được sắc phong hầu tước.
Nhân vì thích kiểu dáng của đồng hồ này, Lâm Lôi luôn mang theo mình.
"15 phút. Là nhóm cuối cùng rời đi cùng Chu Nặc bá tước. Nếu không điều tra cẩn thận, tất nhiên không ai hoài nghi ta." Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ. "Còn một vấn đề, Mạt Đức Sâm nói quản gia của hắn biết hắn muốn gặp một người, nhưng lại không biết đó là ai."
Lâm Lôi nhíu mày: "Nhưng cũng không thể hoàn toàn tin lời này. Có thể Mạt Đức Sâm quản gia biết người y muốn gặp chính là ta. Lúc đó vì muốn cho ta yên tâm nên Mạt Đức Sâm cố ý nói vậy."
Lâm Lôi cũng nghĩ tới khả năng này.
Quản gia của Mạt Đức Sâm!
Đích xác là một mối nguy hiểm.
Nhưng mà ... Nếu điều tra kỹ, có thể phát hiện ra 15 phút thời gian Lâm Lôi vắng mặt. Chỉ là trong lúc đó các quý tộc tùy ý nói chuyện với nhau, lại trước sau rời đi. Trong tình cảnh này, để điều tra rõ ràng một người ở đâu quả thực không dễ dàng.
"Không ai tận mắt nhìn thấy ta và Mạt Đức Sâm gặp mặt. Người hầu nhìn thấy thì đã bị y trực tiếp giết chết." Lâm Lôi tâm trung ám định.
Người khác nhiều nhất chỉ có thể hoài nghi, nhưng không có chứng cớ chính ta đã hạ thủ.

"Lão đại, ngươi nghĩ gì vậy?" Bối Bối ngồi trên đùi Lâm Lôi, ngẩng đầu nhìn lên hỏi.
"Không có gì." Lâm Lôi xoa đầu nó, cả người hoàn toàn tỉnh táo.
"Đại nhân, đã đến rồi."
Lâm Lôi mở cửa, bước xuống, ngẩng đầu nhìn màn đêm vô tận. Lúc này trời đêm đã bị bao phủ bởi vô vàn vì sao. Lâm Lôi tâm trung không khỏi cảm thấy khoan khoái. Việc giết Khắc Lai Đức càng thêm kiên định, quyết: "Mạt Đức Sâm hôm nay đã chết. Kế tiếp là đến phiên Khắc Lai Đức."
Ngày thứ nhất, ngày thứ hai sau khi Mạt Đức Sâm thất tung, trừ Mạt Đức Sâm quản gia ra, không một ai khác ý thức được điều gì không ổn.
Tại phòng khách của Đức Bố Tư gia tộc, chỉ có Bá Nạp Đức và một gã bích phát trung niên nhân.
"Bá Nạp Đức, buổi tối ngày Tạp Lam đính hôn, công tước đại nhân có rời nơi này đi không?" Bích phát trung niên nhân hỏi. Gã bích phát trung niên nhân này chính là quản gia Lạc Địch của Mạt Đức Sâm công tước phủ.
Bá Nạp Đức trong lòng đầy phiền muộn.
Chuyện công tước đại nhân ngươi sao lại hỏi ta?
Bá Nạp Đức biết, buổi tối hôm đó, Mạt Đức Sâm gặp người nào đó không nói cho ông ta. Ngay cả lúc rời đi cũng không hề hé ra một tiếng. Bá Nạp Đức hắn làm sao mà biết?
"Công tước đại nhân đã rời đi. Công tước đại nhân không có ở trong phủ đệ của ta." Bá Nạp Đức trực tiếp hồi đáp.
Ngày thứ hai sau nghi lễ đính hôn. Bá Nạp Đức có phái người xử lý thi thể của gia nhân, thủ hạ của hắn cũng không hề phát hiện thấy tung tích Mạt Đức Sâm công tước tại tiểu lâu.
"Ồ." Lạc Địch cau mày, sau đó nhìn Bá Nạp Đức. "Bá Nạp Đức, nếu ngươi phát hiện ra tung tích của đại nhân, ngươi phải thông báo ngay cho ta. Chuyện này rất quan trọng, thậm chí có thể lộ ra việc buôn lậu của Đức Bố Tư gia tộc các ngươi."
Bá Nạp Đức sắc mặt không khỏi nhất biến.
"Được rồi, ta về trước đây." Lạc Địch rời đi với một tâm trạng lo lắng.
Nhìn y rời đi, Bá Nạp Đức trong lòng có chút bất an. Ngay lập tức quyết định đi xem toà tiểu lâu Mạt Đức Sâm đã từng đến.
Trong tiểu lâu bí mật giữa Đức Bố Tư gia tộc phủ.
Bá Nạp Đức một mình bước vào bên trong. Nguyên xác gia nhân ở cửa phòng khách của tiểu lâu đã được ông ta sai người xử lý sạch sẽ. Bá Nạp Đức nhìn tiểu lâu cau mày: "Mạt Đức Sâm công tước có nói sẽ tiếp một người ở nơi này. Nhưng sau đó không có trở về. Chẳng lẽ ..."
Bá Nạp Đức nghĩ đến một khả năng.
Mật thất của toà tiểu lâu này tại Đức Bố Tư gia tộc cũng không có nhiều người biết. Tự nhiên thủ hạ thu thập thi thể gia nhân cũng không tiến vào xem.
Nhưng Bá Nạp Đức đã nói cho Mạt Đức Sâm công tước về mật thất này. Ông ta còn nói với Mạt Đức Sâm công tước, ở bên trong mật thất thương lượng thì tuyệt đối không có ai có thể nghe lén

"Không có khả năng, không có khả năng phát sinh bất kỳ sự tình gì." Bá Nạp Đức bước nhanh vào phòng khách, rồi sau đó lập tức đi đến trước cơ quan của mật thất, mở ra.
"Cạch cạch."
Cửa đá nhìn như bức tường chậm rãi mở ra, đồng thời một cỗ huyết tinh khí hoà lẫn với mùi thi thể thiêu hóa bốc lên.
Bá Nạp Đức sắc mặt hoảng sợ.
Bước nhanh vào giữa mật thất. Tại nền nhà lát bằng đá Đại Lý có vài cái khe, đồng thời vẫn còn vài dấu huyết tích. Ở bên cạnh còn có một đống xương người cháy chưa hết cùng tro tàn.
"Có người chết." Bá Nạp Đức đã rõ ràng.
Song người này đã bị thiêu thành tro tàn. Là ai thì Bá Nạp Đức cũng vô pháp phân biệt.
"Giới chỉ!" Bá Nạp Đức đột nhiên nhìn thấy giữa đống tro tàn có một giới chỉ bị bụi bám. Ông ta nhìn hình dạng của giới chỉ này, rất giống với giới chỉ Mạt Đức Sâm công tước thường xuyên đeo trên tay.
Bá nạp Đức sắc mặt không còn chút huyết sắc.
"Mạt Đức Sâm công tước ... có thể đã chết." Bá Nạp Đức đầu óc đột nhiên trở nên hỗn loạn.
Lúc này Đức Bố Tư gia tộc đã hao phí hơn nửa tài sản và nhân mã, cùng Mạt Đức Sâm công tước đồng tâm hiệp lực bắt đầu kinh doanh buôn lậu 'Thuỷ Ngọc Quáng Thạch'. Việc kinh doanh này đối với Đức Bố Tư gia tộc rất trọng yếu. Nhưng nếu kinh doanh bị công khai ... Không những gia tài tổn thất, sợ rằng Đức Bố Tư gia tộc sẽ còn chịu cơn thịnh nộ của Khắc Lai Đức: Trực tiếp xét nhà!
Toàn bộ Đức Bố Tư gia tộc có thể xong đời.
"Không, không có khả năng chết. Mạt Đức Sâm công tước chính là thất cấp chiến sĩ, sao có thể dễ dàng chết đi như vậy được? Với tính cách cẩn thận của hắn, tuyệt đối sẽ không một mình gặp một người thực lực vượt qua hắn." Bá Nạp Đức vô pháp tiếp thụ kết quả này.
Đích xác, Mạt Đức Sâm công tước rất cẩn thận. Đáng tiếc y không dự tính được thực lực chân chính của Lâm Lôi.
Tại Phân Lai thành vẫn bình tĩnh yên lặng như trước. Lâm Lôi vẫn ở tại phủ đệ riêng tự mình an tĩnh tu luyện. Tuy nhiên sau khi Mạt Đức Sâm mất tích được nửa tháng, Quốc vương Khắc Lai Đức bệ hạ trước đó vốn vẫn bình tĩnh cũng ra lệnh trực tiếp triệu tập quản gia Công tước phủ 'Lạc Địch', rồi sau đó điều tra trên diện rộng về việc này.
Tại phòng khách phủ đệ của Lâm Lôi.
"Lâm Lôi đại nhân, bệ hạ có lệnh mời Lâm Lôi đại nhân đến vương cung một chuyến."
Nhìn cung đình thị giả mang mệnh lệnh của Khắc Lai Đức đến, Lâm Lôi trong lòng có chút không tin tưởng. Khắc Lai Đức bệ hạ rốt cuộc triệu hắn tới làm gì?
"Xin chờ cho một lát, ta thay y phục xong sẽ lập tức đến vương cung." Lâm Lôi mỉm cười hồi đáp.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui