hôm nay là một ngày rất đặc biệt với An Dĩ,cho đên tận lúc sắp xếp quần áo,thu dọn đồ,ôm hôn con bạn,nó vẫn ko tin đó là sự thật.có lẽ phải gọi đây là 1 sự ''đổi đời''.bởi khi bạn đang chỉ là 1 con bé sinh viên bình thường bỗng dưng được trở thành 1 thành viên (dù chưa chính thức) của 1 công ty giải trí nổi tiếng,cuộc sống sẽ bị xáo trộn,nhưng trước tiên bạn sẽ cảm thấy 1 cảm giác,nói thế nào nhỉ?...rất Yo!most .tuy nhiên cũng có 1 số ''khối'' đá to đoành nhìn thấy trước sẽ khiến đường tương lai của Dĩ ko suôn sẻ:trong bản hợp đồng ghi rõ:nó sẽ có 10 tháng ''đào tạo cơ bản'' để trở thành 1 ca sĩ gần... chuyên nghiệp như phải học về thanh nhạc (bước đầu Dĩ được đánh giá là có giọng hát khá tốt,nhưng chưa kĩ thuật ),học vũ đạo,học đóng clip,học cách giao tiếp với fan,với phóng viên...,nói chung sẽ là khá mệt,nhưng đó ko phải là điều đáng quan tâm nhất,thứ khiến Dĩ vừa lo lắng vừa hồi hộp,đó là việc phải sống với ...6 anh chàng của nhóm BOYs:k51 (hey...đừng giật mình,tác giả xin hứa là sẽ ko để nữ nhân vật chính của chúng ta bị tổn thất..gì cả. ),tất nhiên là sẽ sông ở 1 phòng riêng .và điều thứ 2 là cụm từ ''chưa chính thức'' ở trên,tức là theo lời Mr.Thành-quản lý nhóm và cũng là người tìm ra nó-Dĩ sẽ phải tập luyện hàng ngày,bảo lưu kết quả Đại Học,nhưng sẽ ko được trả lương và sẽ bị đá bay ra ngoài nếu ko cố gắng,mà chỗ của nó thì vẫn lố nhố người xếp hàng chờ được tuyển,bù lại,nếu làm tốt,có thể trở thành 1 ca sĩ nổi tiếng:k38 .cũng phải thông cảm thôi,ko ai muôn quá liều lĩnh khi đầu tư vào 1 con bé mù âm nhạc như Dĩ chứ.lúc chuẩn bị đặt bút ký hợp đồng,Dĩ cũng cắn rứt lắm,nhưng cái tính thích mạo hiểm lại đè tay nó xuống bắt ký.xong,hôm nay, An Dĩ sẽ đến nhận chỗ làm,chỗ ở,lịch làm việc,nhận ''hàng xóm''....hi vong j mọi thứ đều ổn.
đón nó là 1 anh chàng mặc đòng phục ple chinh tề,hơi thấp,và cứ xưng 1 điều ''cô'',2 điều ''chị'' với nó:hôm nay anh Thành đi vắng,nên tôi ...,cô Dĩ đây là phòng thu thanh.cô Dĩ,đây là phòng tập thể thao,còn bên cạnh là phòng vũ đạo...làm nó rất khó xử trong xưng hô.cuối cùng,Dĩ phải thỏ thẻ:''em mới là sinh viên năm 2'' thì anh ta mới tha cho và gọi em xưng anh.:k43 .
bây giờ thì nó mới được đặt chân vào cái tổ tương lai, trên tầng 5 của 1 chung cư khang trang.lúc mở cửa căn hộ,Dĩ sững sờ:1 chiếc TV Panasonic Vỉea 42'',viền trằng nổi bật đập ngay vào mắt nó.cái này trước đây,Dĩ chỉ dám ngắm qua cửa kính các cửa hàng điện tử bởi nhìn bảng giá của nó thôi bạn cũng thừa sức giật mình và bắn lùi ra xa,đằng sau là cái cửa kính lớn có viền và rèm cửa cũng trắng nốt,bước ra 1 cái ban-cong với những chấn song trắng và những cái chậu trắng hoa cúc nở rộ.bộ salon trắng quay lưng với cửa ra vào chiếu thẳng vào TV.bên phải Dĩ là 1 bức tường có 6 cánh cửa trắng ,anh chàng ''tour guide'' giới thiệu:
-''đây là phòng của các thành viên trong nhóm,hiện nay họ đang đi diễn ở các tỉnh,chắc tối nay sẽ về''.
góc tường là 1 cái tủ kính nhỏ đựng đầy những chiếc cup,lưu niệm đủ thể loại,chủ yếu là các giải thể thao,giải các gameshow truyền hình,giải thưởng âm nhạc....thế thôi cũng đủ biết mức độ famous của những chủ nhân.bên trái là 1 gian bếp nhỏ,hơi khác 1 chút là nó băng gỗ có màu nâu
-người phụ trách dinh dưỡng cho các món ăn cùa cả nhóm là bà Năm,(nhìn đồng hồ)bây giờ bà ấy đang đi chợ,lát nữa sẽ về thôi.
cạnh bếp là 1 quầy rượu với 6 cái ghế đen trùng màu với bàn và chiếc tủ đựng toàn những loại mà trước đây Dĩ thường thấy các đại gia vào quán của Mr.Đông hay gọi:
-thực ra công ty ít khi để các ca sĩ của minh uống rượu-anh chàng đi cùng nói như phân bua-cái này chủ yếu là để tiếp khách.
Dĩ nghĩ thầm :''ở nơi toàn đàn ông thế này mà còn xây quầy rượu thì khác nào dâng thịt miệng cọp''.
-đây là nhà vệ sinh,còn bên này là nhà tắm,khá rộng phải ko?
-còn đây là phòng em.
cánh cửa bên phải cạnh cửa ra vào,(cũng màu trắng nốt) mở ra.''ra đây là phòng mình"An Dĩ...sướng thầm,lần đầu tiên có phòng cảm giác thật lạ,...tự do hơn thì phải:k25 .trong đó có 1 chiếc giường nhỏ có màu khung,ga và gối đều trắng,tường dán giấy nâu hoa văn uốn lượn,khá hợp với tấm thảm cùng tông,thành ra chiếc giường trắng càng nổi bật.phòng đầy đủ bàn trang điểm,máy lạnh,1 kệ sách nhỏ,1 chiếc bàn có 2 ngân kẻo,đèn ngủ viền ren bên trên,thậm chí còn có cả mấy con thú bông;
-anh Thành nói những thứ này cho cô bớt căng thẳng vào ngày đầu.
An Dĩ khẽ mỉm cười về sự tâm lý của ông manager.còn thêm 1 điều mà nó rất thích nữa,đó là phòng Dĩ cũng có 1 bancol,nhỏ nhỏ và có mấy chậu hoa.nó bước ra nắm nhẹ vào những thanh sắt trắng.Ah,từ đây nhìn được qua mấy cái balcon bên cạnh của mấy anh chàng trong nhóm.hehe,thế này càng dễ thân nhau,An Dĩ hí hửng.:
-cô,à em ở lại sắp xếp đồ đạc,anh phải quay về công ty,khu chung cư này khá gần đó,có gì em cứ phone cho anh theo số này-anh ta rút ví đưa cho Dĩ 1 tấm cacvizit.-buổi chiều anh sẽ quay lại công ty,chúng ta sẽ nghiên cứu thêm lịch làm việc,lát nữa bà Năm về em ra mở cửa,nhớ giới thiệu trước,ko thi bà í sẽ đuổi đánh vì nghĩ em là trộm đấy .(nháy mắt)
***
khi anh chàng hướng dẫn về rổi,Dĩ mới ngồi xuống mở hành lý,định ''bày'' 1 số thứ ra,chợt nó nhớ ra:''hay mình ra thăm thú ngôi nhà tỉ mỉ hơn 1 chút nhỉ?hé hé,ối thứ để mà khám phá''.rồi hí hửng,lon ton chạy ra khỏi phòng.
*
vuốt nhẹ qua nước sơn láng bống của chiếc TV đắt giá,Dĩ lai quay sang ''sờ sịt'' mấy chai rượu ở quầy,ngồi thử xuống cái ghế êm ái,nhìn sang bên,trên chiếc bàn nhỏ cạnh đó là 1 khung ảnh trắng,tò mò Dĩ với tay lấy xem thử:''có vẻ mấy người chủ náy thích màu trắng thi phải,chỉ tổ ***e lóe".bỗng....ko thể tin được,An Dĩ dụi mắt nhìn kĩ....trong ảnh là 6 anh chàng cười toe toét,mặc quần áo khá đơn giản,nhưng điều quan trọng là nó nhân ra được 4 khuôn mặt từng nhảy vào mắng nó xa xả tại quán:
-ôi chúa tôi,mình vào nhầm nhà hay sao thế này?
...
Dĩ đưa tay chộp ngay, lấy di động,điên cuồng gọi cho con Hân:
-alo-đầu kia thủng thẳng với cái giọng ngây thơ vô(số) tội.:k27
-Hân,sao mày ko nói cho tao biết những kẻ gây sự với tao hôm nọ là thành viên nhóm BOYs?
-tao....
-đừng nói là mày ko nhận ra.1 đừa hằng ngày ngắm poster thần tượng 10 lần và hôn chùn chụt vào đó 8 lần sau khi ngắm thì làm sao có thể ko biết những ai đang bước vào quán hôm đó chứ?
-tao...tao...
-nói!
-tao cũng định nói ày,nhưng mà...nhưng mà có người ko cho tao mở miệng...
Hân là đứa ko biết giữ mồm giữ mép,nếu ai muốn ''thổ lộ'' 1 điều bí mật với nó thì tốt nhất là đi tru tréo với cả thiên hạ còn đỡ rườm rà. :
-mày nói cho tao biết ai đã bắt mày im lặng?
-cái này thì tao ko nói được ày, tao thật sự xin lỗi....:k40
-mày có còn là bạn tao ko đấy?...
-thôi được rồi,mày nghe này,tất cả những gì tao làm hôm nay đều là vì mày,mày có nghĩ gì thì tao cũng chịu thôi.còn về người đứng đằng sau vụ này,mày muốn biết thì tự mà tìm hiểu,có được nối lưỡi tao cũng ko nói đâu.:k27
''Hân mà đã nói như thế thì ...''
-nhưng tao khuyên mày:dù có chuyện gì thì cũng hãy ở lại,đừng có mà chạy,phải nắm lấy cơ hội này và cho họ thấy cái mà trước kia mày từng làm thằng Cường trễ hàm ấy...gọi là gì ấy nhỉ?
-bản lĩnh quân tử...
-uh,phải rồi,tao hơi dốt văn,thế nhá,tao dập máy đây,tối tao gọi lại,kẻo tốn tiền mày lại tru tréo...(cạch)
mồm Dĩ vẫn ngáp ngáp.
***
buổi tối,An Dĩ trở về khu chung cư,nó vừa nhận lịch làm việc mới,khá dày đặc nhưng được thở 1 chút vào buổi tối từ 8h đến 12h,bởi nó vẫn chưa là 1 thành viên chính thức trong nhóm nên sẽ ko phải đi diễn,Dĩ dự định sẽ xin làm thêm ở quán Mr.Đông vào giờ đó.dù ko phải lo tiền ăn ở nhưng nó vẫn cần tiền cho 1 số việc và nếu có thể,nó sẽ gửi về cho bố mẹ.nhìn đồng hồ,đã 7h30.đói quá,chắc bác Năm đã lo xong bữa tối,Dĩ mới quen bác nhưng nó quí bác lắm:sach sẽ,khá hiểu biết về thực phẩm,rất thương nhóm,vì bác ko có con nên coi nhà này là gia đình của minh.cả buổi sáng,Dĩ vừa giúp bác,vừa nghe bác kể suốt về mấy anh chàng này:
-công ty muôn tụi nó ở cung nhau vì đa phần là gốc Hà Nội,vào đây ở luôn đỡ phải thuê nhà,có thằng Trung với thằng Minh là từng đi du học,cha mẹ cho vào đây ở cho nó đoàn kết.
-nhà tụi này khá lắm,bố mẹ lám to,lại thương con,nhưng chúng nó cứ đòi tự lực.
-tụi nó thương bác lắm,đi diễn xa về thể nào cũng có quà .(có phải ko vậy?:k11 )
-tụi này ít khi về ăn cơm ở nhà,cứ ăn linh tinh ngoài rồi đêm về bác lại phải làm đồ bồi bổ.(đáng thương nhỉ?:k61 )
-có thêm thành viên mới chắc chúng nó mừng lắm (?!),mà cháu lại là con gái nữa:k43 .
nói chung,hết cả buổi sáng,Dĩ chỉ còn biết than trời:tôi nhận nhầm người hay sao thế này?:k61
đến tối vẫn ko thấy ai về,nó thở phào vì biết minh bình yên thêm được 1 đêm,bác Năm lại giục đi ngủ,thế là con bé bò lên giường đánh 1 giấc.đang đẹp mộng tự nhiên Dĩ thấy có tiếng gõ cửa,nhìn đông hồ.11h12.''hay là mấy thằng cha kia lôi mình ra gây sự''.mở cửa.
-An Dĩ à,có bạn cháu gọi đấy(?!)
sự khó hiểu lon ton theo nó đến bàn điện thoại:''ai mà lại biết số ở đây mà gọi nhỉ?''.run run cầm ống nghe:
-eh,Gà nhép,tao đây!-Dĩ thở phào,chỉ có Hân mới ''cả gan'' dám gọi nó thế.
-sao mày biết số này mà gọi?
-à..tao liên lạc mãi ày cả tối mà ko được nên xin ông bầu của mày số này,hắn ta từng đưa cho tao cái cacvizit.mày lại quên sạc pin chứ gì?tao biết ngay mà...
nghe được giọng Hân tự dưng Dĩ thấy yên tâm hẳn,nó đã căng thẳng suốt cả buổi chiều.
-sao?mày qua được bước làm quen với mấy anh chàng đó chưa?đừng để họ nghe thấy tiếng tâm thất tâm nhĩ của mày chành chọe đấy!
-thật ra là bọn tao chưa...mấy lão ấy đi đâu í,chắc ko về đâu,mà tao mong mấy con khỉ đó đừng về nữa cho xong.
đầu bên kia con Hân cười ha hả:
-sao lại gọi ''người ta'' là khỉ,tao thấy chàng nào cũng đẹp trai lắm mà?mày sướng nhá,chuột rơi chĩnh gạo...
-gạo cái con quạ,sở thú thì có.mà sao hôm nay mày ko phản ứng gì khi tao gọi mấy thằng cha ấy là monkey nhỉ...haha..chán rồi phải ko?...uh tốt nhất là mày nên thế,chả tội gì phải hâm mộ những kẻ như thế cả....này,hay tao vói mày lập hội ABC đi.
-ABC là cái gì thế?đầu kia chắc chắn Hân đang chau mày.
-ô!mày chưa đọc truyện à?ABC là Anti BOYs Club......
cứ thế,câu chuyện kéo dài,bao nhiêu nỗi bực dọc trong người Dĩ trôi ra hết theo những cụm từ ko thể xấu hơn dành ấy anh chàng đáng ghét kia.
chỉ có 1 điều mà nó ko nghĩ đến,đó là 6 cái bóng to đùng đang đứng đằng sau nó nãy giờ. .
-hohoh,uh,tao dập máy đây,chào mày nhá,...uh,ngủ ngon...hahaha....nếu có con ma nào đến viếng mày thì nhớ cầu chúa mong nó là con mA đẹp giai và tốt tính. ..uh...bye!(dập máy)
-nếu ở đây là 1 sở thú thì chắc cô Trịnh An Dĩ đây sẽ là 1 con vịt to mồm và lắm chuyện...
Dĩ giật thót,tóc gáy dựng lên.tưởng tượng đầu tiên chợt hiện ra:trên đầu nó,Thần chết như đang huơ huơ lưỡi hái,:k44 cười nhe răng vàng:k20 .chầm chậm ngoái lại phía sau:6 anh chàng điển trai đủ kiểu,đang đứng ngồi đủ tư thế,mặc quần áo đủ loai xì-tai...đang nhìn nó chằm chằm với cái miệng hơi hơi nhếch tập thể như bảo nhau vậy:k58 :
-hóa ra đây là thành viên mới của chúng ta...:khi17:anh chàng có mái tóc U-know trông lạ hoắc lên tiếng.
-Trịnh An Dĩ,21 tuổi,cao 1m55 ,năng 49kg,số đo 3 vòng 88-65-95...tên đeo kính hôm nọ đọc vanh vách profile của Dĩ.
-nhân viên của quán ''GOOD MORNING'',làm việc ở khu B,luôn luôn đến muộn và hay ngủ gật trong giờ:k66 .lần này thì đến lượt thằng cha đeo khuyên kể lể.
-1 thành viên chưa chính thức nhưng dám oang oang nói về các bậc tiền bói:k7 như vậy ngay trong nhà này thì chắc cô muốn bị tống cổ khỏi đây rồi.
-tớ cứ nghĩ người hôm nọ các cậu gặp sẽ ko đáng ghét như lời kể,ha,hóa ra là xấu tính thật:k56 .anh chàng nhìn baby nhất nhóm tia Dĩ từ trên xuống dưới.
.....
màn chào hỏi khủng khiếp diễn ra như thế và kết thúc mà ko có 1 âm thanh nào phát ra từ Dĩ .khi 6 ''con khỉ'' kia về phòng,tiếng cuối mà nó nghe được là tiếng ''xùy'' đi kèm cái phẩy tay của tên cận.ko mắng mỏ,ko quạt tơi tả.Dĩ nhìn xuống chân.tức giận.xấu hổ.máu đẩy lên mặt nó....bác Năm đã ngủ từ lâu,tiếng ngáy đều đều ,phòng khách tối om,im phắc.cuói cùng,con bé lết thết lê về phòng trong tư thế của người thất trận :k7 .
****
7h31 sáng,cái S-phone kêu inh ỏi.mặt tèm lem,Dĩ ngóc lên,vơ cái máy:
-yongseo....(2p định thần mình đang ở đâu,và ...những chuyện gì đã xảy ra đêm qua)
-hey,vẫn sống hả?-Hân hí hửng-thế nào rồi?chào nhau chưa,mày có làm gì ''người ta'' ko đấy?(hix)
-chưa biết ai làm gì ai đâu mày ạ...giọng Dĩ dài ra..
-oho,thế chả nhẽ mày lại là người...
-...
-eh..eh,ko phải sự thật đấy chứ?mày..hôm qua...(giong nhỏ lại) bị-nghe-lén ?
-(gật)-dù ko biết mang S-fone có chuyển tín hiệu này cho Hân ko.
đến lượt đầu kia im lặng.làm Dĩ lại phải tru tréo
-tao làm thế nào bây giờ hả mày?...chả nhẽ ko ngẳng mặt lên nhìn đời được nữa?(hix hix)
-từ từ nào,bình tĩnh...
-bình tĩnh cái con quạ!lát nữa tao phải ra ăn sáng với những kẻ đó,tao chết mất.Dĩ gào lên.
-suỵt...khe khẽ thôi coi chừng vách có tai....(im lặng)..hay là...lát nữa...mày.(ngập ngừng)...lát nữa mày ra xin lỗi người ta 1 tiếng...
-CÁI GÌ?MÀY MƠ ĐẤY À?TAO MÀ THÈM....
-ấy khe khẽ nào,ko thì thôi,tao mới chỉ đề xuất,làm gì mà...
-nhưng tao ko có lỗi(tiếng nhỏ hơn),tại họ gây sự trước...
-uh,thì tại người ta,nhưng mày muốn sống yên ổn thì đành phải vậy!có muốn làm ca sĩ ko?
-hình như ko.(giọng mếu mếu)
-thế có muôn kiếm nhiều tiền ko?:k7
- hình như có.:khi17:
-đáy, bảo mà.thôi,vì tương em con lai chúng ta,cắn răng 1 tí vậy .có lên mày nhé,thôi tao đi làm đây.đang ở quán,Đông lão gia mà thấy thì:k62 ....chào mày nhé.
Dĩ buông thõng điện thoại. tưởng như đời mình đã chấm dứt sau tiếng ''cạch'' khô khốc kia.
đúng lúc ấy:
-Dĩ ơi!ra ăn sáng với các anh đi con...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...