Bản hợp đồng kì lạ
Chapter 4
Ki Yul và Bora cùng bước ra khỏi nhà hàng đó. Trên đường ra lấy xe, Ki Yul thắc mắc hỏi:
" Có đúng cô 26 tuổi thật không đấy ? "
Bora quay lại:
" Thật. Tôi cần ăn bớt vài tuổi làm chi ? Có cần tôi trình giấy chứng sinh cho anh coi không ? "
" Nếu đúng thế thật thì chịu khó gọi tôi bằng anh đi. Vì tôi hơn cô 2 tuổi mà ! " Ki Yul mỉm cười.
Bora vênh mặt lên:
" Còn khuya ! Chưa biết cái đầu ai hơn ai đâu ! "
" Có những người chỉ ra đời kém người kia có 1,2 phút thôi mà đã phải chịu phận làm em rồi trong khi cô thua tôi tới 2 tuổi
thì có lý nào lại ngang hàng với tôi !? "
" Anh đừng có nằm mơ giữa ban ngày ! "
" Vậy thì cô có muốn lấy lại chìa khóa xe của mình không ? " Ki Yul lắc lắc 1 chùm chìa khóa quen thuộc trong tầm mắt của
Bora đầy đắc thắng.
Bora vội vã lục lại túi áo: " Quái ! Hắn lấy nó từ lúc nào thế nhỉ ? ". Cô nghiến chặt răng tức giận:
" Trả lại cho tôi ! "
Ki Yul giơ chùm chìa khóa lên cao hơn, đủ để Bora cho dù đang đi giầy cao gót cũng không với tới được.
" Ngoan ngoãn gọi anh đi ! Cô không cao bằng tôi đâu ! "
Hết kiên nhẫn nổi, Bora đành " chơi xấu ". Cô bất ngờ tung cú đá chết người vào ống quyển của Ki Yul. Và:
" Úi mẹ ơi ! "
Bora nhanh tay giật lại chùm chìa khóa, cười đắc thắng:
" Bây giờ thì ai hơn ai !? "
Cô 3 chân 4 cẳng chạy vào trong xe và nổ máy. Ki Yul đau đớn hét lên:
" Jin Bora ! Cô đứng lại cho tôi ! "
Ki Yul khập khiễng trở về văn phòng. Đi ngang qua quầy lễ tân, cô nhân viên đang ngồi trực lo lắng hỏi thăm:
" Giám đốc làm sao thế ạ ? "
" Tôi té cầu thang. " Anh đáp gọn lỏn.
Vất vả lắm với cái chân bị đá sưng vù, Ki Yul mới có thể lết tới bên bàn làm việc. Anh vừa với tay ấn nút mở hộp thư vừa
xuýt xoa thay cho cái chân.
" Ki Yul à, là tôi đây ! Tôi có thông tin bổ sung cho cậu đây : Đại tiểu thư Jin Bora khi còn học cấp 3 đã từng giành được đai
đen nhất đẳng Taekwondo nên có quen với cô ta thì nhớ đừng chọc cô nàng nhé ! "
Ki Yul lập tức cầm tập tài liệu ở ngay trước mặt quăng mạnh vào chiếc điện thoại bàn và không quên hét tướng lên:
" Tin với chả tức ! Đợi cậu bổ sung xong chắc tôi đã đi đời rồi ! "
Trong khi đó ....
Bora trở về khách sạn trong tâm trạng hồ hởi. Cứ nghĩ tới việc sẽ bắt tay cùng Oh Ki Yul lừa bà mẹ đa nghi cùng vô số nạn
nhân bất đắc dĩ khác là cô lại thấy vui vui. Từ nay cô sẽ chả phải lo việc đang làm thì bị mẹ gọi đi ăn tối cùng 1 gã lạ mặt
nào đó nữa. Vì cô đã có 1 tấm bia đỡ đạn vững chãi rồi !
Vừa nhác thấy gương mặt vui vẻ của Bora đang tiến lại gần, tất cả các nhân viên đang làm công việc của mình vội vàng sửa
sang lại mọi thứ, từ đồng phục đến những chiếc bàn chiếc ghế trong đại sảnh, và cả những đồ trang trí gần nhất mà họ nhìn
thấy.
1 khi để ý thấy bất cứ việc gì không vừa mắt mình, cô chỉ cần đưa chiếc máy ghi âm trong túi áo cô lên gần đôi môi đỏ
mọng ấy thì nhân viên phụ trách việc đó chắc chắn sẽ chỉ nhận được 90% lương tháng này. Đó là lý do vì sao nhân viên của
khách sạn sợ cô, đúng hơn là sự thay đổi tâm trạng thất thường của cô, còn hơn sợ cọp.
Bora đi vào văn phòng, chộp lấy cuốn lịch để bàn.
" Xem nào ... Bây giờ là tháng 4, vậy thì khi " hợp đồng " kết thúc muộn nhất sẽ rơi vào đầu tháng 2 ... "
Cô lại giở lại trang của tháng này. " Tuần tới có sự kiện gì đông vui không nhỉ ? ". Còn gì thú vị bằng việc trông thấy vẻ sửng
sốt của mọi người khi cô và Ki Yul tuyên bố chính thức hẹn hò với nhau ? Cô phì cười 1 mình:
" Thật tình ... bệnh thích chơi xỏ người khác của mình càng lúc càng trầm trọng rồi ! "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...