7h sáng hôm sau, 30 học sinh cùng với 6 giáo viên phụ trách đã tập trung đầy đủ ở trước cổng trường. Long Nhật có nhà xe chuyên dụng, chỉ phục vụ cho nhà trường. Ba chiếc xe mười sáu chỗ đỗ thẳng tắp ở trong khu, chỉ chờ lệnh xuất phát.
Lần đi du lịch này cũng giống như năm ngoái, 10 học sinh đứng đầu mỗi khối sẽ được hưởng một chuyến du lịch 3 ngày 2 đêm do hiệu trưởng Tịch tài trợ. Khác với năm ngoái chỉ có khối mười và khối mười một đi, năm nay khối mười hai cũng tham gia náo nhiệt cùng.
Tịch Y được quản gia riêng đưa đến, sau khi sắp xếp hành lí của cô ổn thỏa, bác quản gia mới lịch sự cúi đầu rồi ra về.
"Các em, tập trung lại đây nào!!", Cô giáo Hứa mặc một bộ đồ năng động thoải mái đang đứng trước cửa xe bus vẫy tay với học sinh của mình.
Cô giáo bắt đầu điểm sĩ số.
"Hàn Tử Đằng."
Gọi một tiếng không thấy ai trả lời. Cô giáo Hứa lại gọi thêm một tiếng nữa. Lần này tất cả mọi người đều đưa mắt tìm kiếm người nào đó, nhưng không thấy.
Tịch Y hờ hững đứng bên cạnh Thích Tâm Tâm, nhìn cô bạn đang lộ ra khuôn mặt lo lắng,"Tử Đằng muộn quá!!"
"Cậu ta có lẽ không thích đi, mặc kệ đi!!", Ngô Hành Khởi đứng đằng sau hai người hừ lạnh một tiếng.
Tịch Y đưa đồng hồ đeo ở tay lên nhìn thoáng qua, lạnh nhạt mở miệng,"Còn năm phút nữa."
Ý là còn năm phút nữa mới đúng giờ, anh căn bản không có đến muộn.
Khi mọi người lần lượt lên xe, Hàn Tử Đằng mới vội vàng chạy tới. Dù chạy nhanh tới nhưng anh cũng không có vẻ gì là đỏ mặt hay thở dốc, trái lại tinh thần còn vô cùng phấn chấn.
"Em xin lỗi cô Hứa, em lên nhầm chuyến xe."
"Ừm, mau lên đi nào!!", Cô giáo Hứa hiền lành kéo hành lý trên tay anh xuống, đưa cho bác tài xế nhét vào cốp rồi giục anh lên xe.
Hàn Tử Đằng theo ngay sau Thích Tâm Tâm khi lên xe, liếc mắt một cái đã thấy Tịch Y ngồi ngay hàng ghế đầu. Anh hí hửng định tới ngồi cạnh cô thì lại chậm một bước. Thích Tâm Tâm đỏ mặt ngại ngùng đứng đó,"M...Mình ngồi đây được chứ?"
Tịch Y nhìn cô, gật đầu ngồi vào ghế bên trong nhường chỗ cho cô ấy.
Lớp 11A rất hiếm nữ, trong top 10 lần này chỉ có ba học sinh nữ, còn lại là học sinh nam. Nữ sinh còn lại thoạt nhìn cũng khá trầm tĩnh, thấy Thích Tâm Tâm và Tịch Y ngồi cùng nhau rồi đành phải đi xuống phía dưới ngồi một mình một ghế.
Hàn Tử Đằng bất mãn, sau đó lại nhìn sang chỗ Ngô Hành Khởi, tính ngồi xuống nhưng cậu ta lại nhanh miệng nói,"Tôi không thích ngồi với cậu."
Không kịp để cho Hàn Tử Đằng có cơ hội lúng túng, nam sinh trẻ con ngồi phía sau liền vẫy vẫy tay,"Lão Hàn, qua bên này ngồi đi."
Vậy là anh rất nhanh được mấy người khu đó cho nhập cuộc, mọi người đều hào hứng chơi rút bài.
Hành trình lên nhà nghỉ trên núi mất khoảng hơn bốn giờ đồng hồ, Tịch Y nhàm chán cắm tai nghe vào nghe nhạc, Thích Tâm Tâm thấy thế thì liền đẩy túi bim bim sang cho cô,"Ăn cùng tớ không?"
Tịch Y lắc đầu từ chối. Thứ thực phẩm đầy dầu mỡ này cô không có hứng thú.
Thích Tâm Tâm bèn thu tay lại, sau đó cô ấy có vẻ nhớ ra chuyện gì đó, lại lôi từ trong cặp ra rất nhiều kẹo,"Nghe nói cậu thích ăn cái này!", Cô ấy đưa cho cô kẹo mút vị cam.
Nhìn khuôn mặt tươi như hoa của Thích Tâm Tâm, Tịch Y cũng cười khẽ một tiếng, đưa tay nhận lấy kẹo mút từ tay cô bạn,"Cảm ơn."
Thích Tâm Tâm thực sự rất sùng bái Tịch Y. Nghe thấy cô dịu dàng nói cảm ơn với mình, cô ấy không nhịn được mặt đỏ tía tai, ấp úng mãi mới trả lời lại được.
Bên phía nữ sinh màu hường dịu dàng là thế, mấy chàng nam sinh bên kia cũng ra sức bàn tán những chuyện rất chi là "đàn ông".
Trừ Ngô Hành Khởi ra, sáu tên con trai còn lại chụm vào một góc, vừa chơi bài vừa ngậm mực khô.
"Mấy cậu biết gì không? Suối nước nóng lần này không giống năm ngoái, hiệu trưởng Tịch chọn là chọn suối nước nóng lộ thiên nha!!", Nhậm Minh thần bí híp mắt cười gian manh.
"Suối nước nóng lộ thiên?", Hiển nhiên Hàn Tử Đằng rất ngạc nhiên vì cái này.
"Phải, hứng thú đúng không? Đúng không?", Nhậm Minh như tìm được đồng chí tâm giao, vô cùng vui mừng khoác vai anh kể tiếp,"Lần tắm lộ thiên này, chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng những cơ thể nóng bỏng từ các học muội, học tỷ!!!"
Ngay lúc mọi người đang mơ màng, Hàn Tử Đằng vẫn ngây ngô chưa hiểu gì.
"Không những thế...còn có...", Anh chàng nhỏ giọng thầm thì,"...hội trưởng ác quỷ nha!!"
Hàn Tử Đằng nhíu mày. Không hiểu sao anh không thích người khác bàn tán về cơ thể cô như thế này.
Đám con trai đương nhiên rất phấn khích về vấn đề này, nhưng vẫn còn mang trong mình bóng ma tâm lý với Tịch Y cho nên cũng không dám nói gì nhiều, chỉ im lặng trao đổi ánh mắt với nhau.
Cô giáo Hứa mới đầu lên xe rất hùng hổ nói cái gì mà phải quẩy hết mình, sung hết sức. Nhưng vừa mới đi được 10km đã ói lên ói xuống, vật vờ gục ở trên vai thầy Trương - giáo viên thể dục kiêm giáo viên phụ trách chuyến đi này.
Thầy Trương đổ mồ hôi, vô cùng ân cần mà chăm sóc cho cô giáo suốt quá trình đi.
Thích Tâm Tâm thấy vậy thì máu thiếu nữ lại nổi lên, cô ấy huých tay Tịch Y cười đến là gian,"Nhìn kìa nhìn kìa, chưa gì đã phát thức ăn cho chó rồi!!"
Tịch Y ngẩng đầu nhìn qua hai người ngồi ở ghế phụ xe, cũng hiếm khi cười một tiếng, thuận theo cô bạn ngồi bát quái,"Ừm, cậu cũng muốn sao?"
"Hả?", Thích Tâm Tâm mất một lúc lâu mới phản ứng lại, hai má đã đỏ ửng lên, cô ấy thoảng liếc qua Ngô Hành Khởi rồi lại nhanh chóng thu hồi tầm mắt, lúng túng nói,"Ư..Ừm!!"
Tịch Y cũng biết một chút về tâm lí học, trước đây vì để có thể có tiếng nói chung với hai cậu em trai cùng cha khác mẹ, Tịch Y đã đi học một chút về thời trang và tâm lí.
Cô biết Thích Tâm Tâm thích Ngô Hành Khởi, cũng biết Ngô Hành Khởi thích cô. Chỉ là từ trước tới giờ cô vẫn cứ ung dung cho nên mọi người đều tưởng là cô không biết chuyện này. Nhìn cô lạnh nhạt như vậy nhưng thực sự cô rất quan tâm đến bạn bè trong lớp.
Ví dụ như Nhậm Minh học Hóa rất giỏi, nhưng cậu ta lại đam mê nghiên cứu Vật lý hơn.
Hay Tô Trừng Trừng là trạch nữ, thích xem anime, thích đam mỹ, thích ăn bánh ngọt.
Và như Thích Tâm Tâm rụt rè, dễ thương, luôn biết cách làm cho người khác yêu quí mình.
Cô biết hết, nhưng không nói ra. Kể từ lúc lên năm nhất thì cô bạn này thích Ngô Hành Khởi, cô đã tự động tránh tiếp xúc nhiều với anh, thái độ cũng nhạt nhòa hơn. Cô không muốn vì cô thân thiết với anh mà Thích Tâm Tâm sẽ trở nên tự ti, không dám biểu lộ cảm xúc của mình.
Xe dừng ở nhà nghỉ trên núi, học sinh ùa xuống như bầy chim. Ai cũng tỏ ra vô cùng hứng thú với kiểu nhà nghỉ phong cách Nhật bản cổ xưa này. Rất có phong thái thiên nhiên.
Tịch Y hít một hơi thật sâu, cô cảm nhận được trạng thái tinh thần của mình hôm nay rất tốt.
Hàn Từ Đằng từ đằng sau đi tới, đem vali đặt bên cạnh cô. Anh hơi bất mãn, lầu bầu,"Sáng nay sao cậu không gọi tôi? Hại tôi dậy muộn!!"
Anh có thói quen rất xấu, chuông báo dậy rồi lại tắt đi ngủ tiếp. Tối hôm trước anh đã nhờ cô gọi anh dậy cùng với, nhưng cô tuyệt nhiên không gọi một cuộc nào cho anh cả. Hại anh hôm nay suýt nữa thì lỡ xe.
"Phiền.", Bỏ lại một chữ cho anh, cô cầm vali xách vào bên trong. Hàn Tử Đằng mở to hai mắt nhìn cô, cho đến khi bị Nhậm Minh khoác vai kéo vào mới hoàn hồn lại.
Bốn người sẽ ở một phòng, nhà nghỉ này đã được hiệu trưởng Tịch hào phóng bao trong ba ngày cho nên ở đây ngoài học sinh Long Nhật ra không còn vị khách nào khác.
Tịch Y, Thích Tâm Tâm, Tô Trừng Trừng và cô giáo Hứa ở chung một phòng. Ở đây nhìn ra còn có thể thấy được một hòn non bộ cực kì nên thơ, xung quanh đó trồng mấy loại cây như tùng, trúc,..
Thích Tâm Tâm và cô giáo Hứa vừa bước vào đã nhảy nhót như trẻ nhỏ. Ngược lại với hai người, Tịch Y chỉ đứng ở cửa nhìn quanh căn phòng, kiến trúc kiểu cổ, cô thích.
Trước đây mẹ cô cũng từng đi làm ở một nhà nghỉ kiểu này, đến giờ cô vẫn nhớ khung cảnh ấy, mẹ và cô ngâm mình trong suối nước nóng ấm áp, cùng nhau nói về tương lai của hai người.
Tiếc là tương lai đó, có cô nhưng lại không có mẹ.
Tô Trừng Trừng đứng bên cạnh lại chẳng mang lại cảm giác tồn tại nào, mái tóc đen dài che hết nửa khuôn mặt khiến cho cô ta càng thêm u ám hơn.
Cô ta đưa bàn tay gầy gò của mình về phía Tịch Y, một tiếng "Soạt" vang l
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...