Bạn Gái Hờ Của Giám Đốc Mặc
Uyển An và Sơ Hạ cùng nhau bước cao quán, cô bảo Sơ Hạ đợi mình ở một bàn cách đấy không xa mà tự mình đến gặp Chu Nhã.
Uyển An ngồi về phía đối diện Chu Nhã nói rất rứt khoát
"Cô Chu.
Tôi hẹn cô đến đây là muốn nói chuyện nghiêm túc với cô"
"Uyển An cô sao nói chuyện khiến tôi căng thẳng vậy ? Cô làm tôi thấy sợ quá"
"Tôi và Mặc Khanh là kết hôn hợp đồng thôi, cô không cần suốt ngày khiêu khích tôi như vậy đâu"
"Hai người là kết hôn hợp đồng sao? Như vậy quá tốt rồi "
Sơ Hạ nghe Chu Nhã nói như vậy thì rất tức giận không bình tĩnh được mà đi đến tát thẳng một cái vào mặt Chu Nhã.
"Tôi nói này Chu Nhã.
Con người cô có phải quá đê tiện rồi không.
Cái gì mà 'quá tốt rồi ', họ kết hôn hợp đồng thì liên quan gì đến cô?"
Uyển An thấy Sơ Hạ không bình tĩnh được cũng vội ngăn cản lại, vừa cản Sơ Hạ Uyển An cũng nhìn về phía Chu Nhã nói thêm
"Tôi và Mặc Khanh sắp ly hôn rồi, hy vọng cô sẽ không xuất hiện trước mặt tôi nữa"
Nghe Uyển An nói mình như vậy Chu Nhã vẫn ôm một bên má bị tát ngơ ngác giải thích
"Uyển An, tôi và Mặc Khanh không có chuyện gì hết.
Cô hiểu nhầm tôi gì hay sao?"
Mặc Khanh lúc này cũng hớt hải chạy vào
"Uyển An, em nghe tôi nói đi mà.
Chuyện không như em nghĩ đâu"
"Mặc Khanh giấy ly hôn tôi đã kí rồi, mong anh sau này đừng liên lạc với tôi nữa.
Tôi chúc hai người hạnh phúc "
"Hạnh phúc cái đầu em ý.
Chu Nhã cô ấy thích con gái mà "
"Thích....!thích con gái?"
Cả Sơ Hạ và Uyển An đều mở mắt to tròn nhìn về phía Chu Nhã.
Cái người nhìn quyến rũ chết người này lại thích phụ nữ sao? Tin được không vậy.
Nếu cô ấy thích con gái tại sao lại nói mấy lời như :"Anh không đợi tôi nữa à?" với Mặc Khanh như vậy?
"Uyển An, tôi...!tôi không thích đàn ông đâu "
"Vậy tại sao cô lại suốt ngày xuất hiện ở công ty và cả nhà của Mặc Khanh vậy?"
Chu Nhã trả lời Uyển An một cách rất rứt khoát
" Tại tôi muốn gặp cô thôi.
Chứ ai thèm gặp Mặc Lâm Khanh cơ chứ"
Mặc Khanh nghe thế cũng quát lớn về phía Chu Nhã
"Cô ấy là vợ tôi, từ giờ cô làm ơn tránh xa chúng tôi ra đi.
Tại cô mà tôi suýt mất vợ đấy"
Chu Nhã mặt không đổi sắc phớt lờ câu nói của Mặc Khanh
"Anh và cô ấy là kết hôn hợp đồng thôi.
Hết hợp đồng thì tôi có thể theo đuổi cô ấy rồi"
Uyển An và Sơ Hạ chỉ biết câm nín nhìn hai con người kia đang tranh giành cô.
Cái quái gì đang xảy ra vậy? Cái người cô tưởng là tình địch của cô giờ lại biến thành tình địch của chồng cô.
Chả nhẽ trước giờ cô tự suy diễn rồi tự đau lòng hết hay sao? Uyển An đang tự cười chính bản thân mình.
Mặc Khanh bỗng quay lại, ôm chặt lấy hai má cô rồi hôn lên đôi môi của cô trước sự ngỡ ngàng của Chu Nhã và Sơ Hạ.
Sơ Hạ giải vờ đưa 4 ngón tay lên che hai mắt lại rồi lại he hé tách các ngón tay ra nhìn thật rõ Mặc Khanh hôn Uyển An rồi cuời.
Chu Nhã mặt xám xịt tỏ vẻ thất vọng, Chu Nhã thấy mình hết cơ hội thật rồi, cô ấy không thể tiếp tục theo đuổi Uyển An được nữa.
Uyển An cố gắng tách Mặc Khanh ra khỏi mình nhưng vô dụng vì tay anh giữ rất chặt cô.
Phải một lúc thì Mặc Khanh mới buông Uyển An ra
"Mặc Lâm Khanh, anh đang làm cái gì vậy?"
"Uyển An, em đừng bỏ tôi.
Đừng ly hôn với tôi có được không?"
"Cho dù là tôi hiểu lầm anh với Chu Nhã nhưng chúng ta là quan hệ hợp đồng thôi, anh cũng chuẩn bị sẵn đơn ly hôn rồi còn gì "
"Anh...anh không muốn mất em đâu.
Khó lắm anh mới lừa được em lấy anh mà "
Lừa? Uyển An, Sơ Hạ và Chu Nhã đều mặt khó hiểu nhìn về phía Mặc Khanh.
Mặc Khanh bây giờ như tên tội đồ mà khép lép giải thích với Uyển An
"Anh...là anh lừa em đấy.
Thật sự anh đã thích em từ lâu rồi nhưng anh không dám bày tỏ với em nên mới phải lừa em"
"Anh, anh lừa tôi sao? Nhưng làm sao anh có thể xuất hiện trên app hẹn hò chứ?"
"Thật ra người ở trên app hẹn hò không phải là anh.
Cũng không phải là bà tìm giúp anh mà là anh nghe được em nói chuyện với Sơ Hạ sẽ đi xem mắt ở đấy nên anh đến trước cho người xem mắt kia một số tiền để họ rời đi "
"Vậy là anh đã mạo danh người trên app sao?
"Cứ cho là như vậy đi"
Uyển An không biết nên vui hay nên buồn nữa.
Người cô yêu vốn đã yêu lại cô nhưng cái cách anh dẫn dụ cô vào bẫy cũng khiến cô tức giận.
Chu Nhã thấy đây không phải chuyện của mình thì cũng lén rời đi, Sơ Hạ thì khuyên Uyển An bình tĩnh suy xét.
Uyển An lúc này chưa thể chấp nhận mọi chuyện nên đã chạy thẳng một mạch ra ngoài.
Cô đã về nhà và thu dọn sạch sẽ đồ đạc rời khỏi nhà Mặc Khanh.
Bà nội Mặc có ngăn cản cô nhưng cô vẫn kiên quyết rời đi nên bà đành hết cách.
Lần này thì Mặc Khanh đã thật sự chơi ngu rồi, ai kêu anh ta không dám tỏ tình mà lại lừa dối vợ mình như thế này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...