Diệp Cốc Vũ đang chuyên tâm dẫn đệ tử đi chém quái, không ngờ nửa đường lại nhảy ra một thằng Kiếm Đầu Tích Huyết.
Một tiếng thét lên kinh hãi của Bạch Thu Thu còn chưa kịp trào ra khỏi miệng đã thấy nhị sư phụ lấp lánh ánh vàng của mình phụt máu tươi chết tại chỗ.
Kiếm Đầu Tích Huyết rất đắc ý, đừng cười bên thi thể của Diệp Cốc Vũ, còn tiện tay đút cho hắn một viên “Tiệt nguyên đan” – kéo dài thời gian sống lại tại chỗ thêm năm phút đồng hồ.
Diệp Cốc Vũ chửi ầm lên: “Kiếm Đầu Tích Huyết, mày đánh lén, đồ hèn!”
Kiếm Đầu Tích Huyết cười vô sỉ: “Đánh lén thì sao? Mày có giỏi thì đứng lên đánh lén tao lại đi~”
Diệp Cốc Vũ nghẹn một bụng tức trong lòng, ân cần thăm hỏi ba đời tổ tiên Kiếm Đầu Tích Huyết một lần.
Bạch Thu Thu núp ở một bên lướt ngón tay như bay, cạch cạch cạch bắt đầu gõ chữ, sau đó trên màn hình của Kiếm Đầu Tích Huyết không phụ sự mong đợi của mọi người mà bị spam một lần lại một lần, tiếng thông báo có tin nhắn riêng kêu “ting ting” không dứt bên tai~
[Bạch Thu Thu] nói với bạn: Đồ đánh lén vô sỉ, không biết xấu hổ!
[Bạch Thu Thu] nói với bạn:Đồ đánh lén vô sỉ, không biết xấu hổ!
[Bạch Thu Thu] nói với bạn: Đồ đánh lén vô sỉ, không biết xấu hổ!
…
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Mẹ nó! Bạch Thu Thu là đứa nào?
Một bé loli mặc màu hồng phấn tiến lên: “Đại ca, anh tìm em à?”
Kiếm Đầu Tích Huyết cúi đầu nhìn, một bé Thất Tú cấp 63, trên đầu đeo ID màu vàng, mang vẻ mặt vô tội vui vẻ đứng trước mặt hắn —-
Người chơi trung lập! Không thể báo thù!
Kiếm Đầu Tích Huyết phun một ngụm máu, trong lòng tức giận, trút hết lên bên cạnh, trực tiếp đút thêm cho Diệp Cốc Vũ một viên “Tiệt nguyên đan” – tiếp tục kéo dài thời gian hồi sinh tại chỗ.
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Kiếm Đầu Tích Huyết, mày là đồ hèn! Có gan thì để tao đứng lên một chọi một!
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Tao không thích một chọi một, tao thích canh xác mày cơ~
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Mẹ mày, mày chỉ có thế là giỏi!
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Ồ, tao giỏi thế mà mày còn không hài lòng à?
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Hay là để tao giúp mày gọi nhiều người giỏi hơn tới cùng canh nhé?
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Cút!
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Mày thấy Ngạo Thế Lâm Phong thế nào?
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Chẳng khác gì mày! Hai thằng hèn!
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: He he, mày tưởng là mày vẫn như trước đây à?
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Mặc kệ trước đây hay hiện tại, ông đây cóc sợ mày.
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Diệp Cốc Vũ, ông rất thương mày, đắc tội Quân Lâm nên phải lăn đi Hạo Khí, kết quả chẳng ôm được đùi ai, phải ngu người trong một cái bang nấm mốc, sướng không?
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Sướng hơn Hàn Giang Lâu của chúng mày!
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Hàn Giang Lâu chúng tao có thế nào đi chăng nữa cũng không để cho anh em trong bang bị canh xác, bây giờ mày nằm trước mặt tao cả buổi mà sao vẫn không thấy một đứa nào tới giúp mày?
[Cận] Bạch Thu Thu: Một mình nhị sư phụ của tôi có thể đối phó với anh! #giận
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Ái chà, ngại quá, tao quên mất bang mày vẫn có người, acc nhỏ cấp 63 vẫn tính là một người mà~~ Ha ha ha.
Một câu của Kiếm Đầu Tích Huyết chọc trúng điểm yếu của Diệp Cốc Vũ, nhất thời khiến hắn không biết phải phản bác thế nào, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào bảng đếm ngược thời gian sống lại trên màn hình, nghiến răng nghiến lợi hận không thể cắn nát.
Diệp Cốc Vũ không đáp lời nữa, acc Kiếm Đầu Tích Huyết cũng không nhúc nhích đứng trước mặt hắn, xem ra là đang gọi người tới.
Diệp Cốc Vũ di chuột tới nút “Sống lại tại doanh địa”, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. Hắn luôn luôn khinh thường kiểu lâm trận bỏ trốn này, nhưng nếu hôm nay không đi sẽ gặp rắc rối lớn.
Ngay lúc hắn đang do dự không biết có nên nhấn xuống hay không, trong màn hình đột nhiên nhảy ra một thông báo hồi sinh—
[Phong Thệ Tình Trú Hải] thi triển [Phong Châm] với bạn.
[Chấp nhận] [Từ chối]
Đây là kỹ năng hồi sinh của Vạn Hoa.
Tựa như người chết chìm vớ được cọc, trong nháy mắt Diệp Cốc Vũ từ địa ngục lên thiên đường. Màn hình xung quanh thay đổi, hắn phát hiện ở chỗ ngoặt của vách đá sau lưng Bạch Thu Thu có một bóng hình màu đen quen thuộc đang đứng đó.
Diệp Cốc Vũ đặt mục tiêu lên người Phong Thệ, chợt phát hiện mục tiêu của Phong Thệ cũng chính là hắn.(1)
[Bạch Thu Thu] nói với bạn: Con gọi đại sư phụ tới rồi! #lè lưỡi
[Phong Thệ Tình Trú Hải] nói với bạn: Đứng lên, chúng ta đánh lại.
Phong Thệ mở tâm pháp trị liệu ra.
Có vú em, hai chọi một, chẳng còn gì phải lo lắng.
Diệp Cốc Vũ nhấn “Chấp nhận”, vừa mới sống lại nhảy lên đã được nhận một cái “Trường châm”, đầy máu trong nháy mắt.
Hiển nhiên Kiếm Đầu Tích Huyết không ngờ rằng Diệp Cốc Vũ có thể sống lại, chưa kịp phản ứng đã bị dính một phát “Túy nguyệt” của Tàng Kiếm mà đứng im tại chỗ. Kiếm Đầu Tích Huyết rụt bàn tay đang gõ chữ gọi người tới trên khung chat, trực tiếp mở “Chuyển càn khôn” giải khống chế, sau đó theo thói quen bắt đầu mở khí trường, kết quả là thời gian vận công 0.6 giây “Sinh thái cực” bị cắt đứt.
—- Đây là “Quyết âm chỉ” của Vạn Hoa.
Lúc này Kiếm Đầu Tích Huyết mời nhìn rõ tình thế, bên Diệp Cốc Vũ có người trợ giúp.
Ai thắng ai thua, vừa nhìn là biết ngay.
[Cận] Diệp Cốc Vũ: [Diệp Cốc Vũ] thành công giết chết [Kiếm Đầu Tích Huyết].
Ba thầy trò nhất tề cùng nhau vây xem thi thế, Diệp Cốc Vũ lật đi lật lại túi của mình, có chút tiếc nuối nói—
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Ái chà, quên mất không mang Tiệt nguyên đan.
[Cận] Kiếm Đầu Tích Huyết: Chúng mày chờ đấy!
[Cận] Diệp Cốc Vũ: Đồ điên mới chờ mày!
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Chúng ta đi thôi?
[Đội] Bạch Thu Thu: Đi thôi… (≧▽≦)/~
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Không. Chờ.
Diệp Cốc Vũ trợn tròn hai mắt nhìn Phong Thệ trên màn hình, gần như nghi ngờ tên Vạn Hoa này là do Thiên Tru cosplay. Nhớ lần trước ở Đầm Hắc Long đụng độ Ngạo Thế Lâm Phong, cũng là một câu “Chúng mày chờ đấy”, ngay lúc đó, Hoa ca không thèm đếm xỉa tới, xoay người rời đi. “Hảo hán không chịu thua thiệt trước mắt” mới là phong cách của anh.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Nè, Kiếm Đầu Tích Huyết hèn hạ đang gọi người tới đấy…
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Ừ.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Anh muốn 2 vs n sao?
[Đội] Bạch Thu Thu: Nhị sư phụ, vẫn còn con mà! Là 3 vs n mới đúng!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Không, là n vs n.
Diệp Cốc Vũ run lên, dường như thấy Hoa ca trước mắt nhe ra hàm răng trắng bóng, trên khóe miệng còn khẽ nhếch vẻ gian tà.
Ban đầu, hắn cho rằng Phong Thệ gọi người của Mafia tới, sau đó hắn mới biết, sự thật chứng minh trí tưởng tượng của hắn còn quá hữu hạn.
Mười phút sau, Trường Sinh Động ở Côn Lôn trở thành bản đồ công phòng chiến nhỏ(2).
Ngàn dặm băng đóng, vạn dăm tuyết rơi, trên cánh đồng trắng xóa mênh mông bát ngát, Hạo Khí và Ác Nhân giết nhau tới khí thế ngất trời.
Kênh phe càng sung sướng spam, thành viên hai bên đều tự mau chóng thông báo cho nhau.
“Cái gì? Quân Lâm và Thiên Hạ sẽ đánh nhau ở Côn Lôn.”
“Con mẹ nó! Ngạo Thế Lâm Phong và Cửu Thiên đều tới!”
“Tình cảm mãnh liệt quá! Sắp tới cuối tuần rồi! Các anh em ơi, mau đi thôi!”
“Mẹ nó, một đám chuột lại dám kiêu ngạo trên bản đồ của Ác Nhân chúng ta sao?”
“Đám chúng mày mau chóng trốn từ Côn Lôn về Ác Cẩu Cốc(3) đi! Cẩn thận bị đóng băng thành chó chết đấy!”
…
Một phen chiến tranh đẫm máu đánh từ mười một giờ đêm tới khi chuông đồng hồ rung lên, cuối cùng chỉ huy phe hai bên đều chạy tới văng nước miếng, cho đến khi khói lửa tan hết, Diệp Cốc Vũ vẫn không hiểu vì sao chuyện hôm nay lại phát triển thành hai phe quần ẩu.
Từ khi vào cái bang nấm mốc này, Diệp Cốc Vũ phải vội vã tu thân dưỡng tính, coi như đã lâu không được nhảy vào cuộc chiến sung sướng thế này. Sau khi tan cuộc, ba thầy trò không quay về chủ thành Trường An. Diệp Cốc Vũ vẫn còn hưng phấn như điên, không ngủ yên được.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Tại sao tự nhiên Thiên Hạ lại tới?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Ừ… Tôi nói với Thiên Hạ là Quân Lâm đang gây chuyện ở Côn Lôn.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Ha ha, xem ra người gây chuyện chính là anh đó!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Thiên Hạ và Quân Lâm vốn chính là đối thủ một mất một còn.
Chỉ huy phe Hạo Khí – Cửu Thiên là bang chủ của Thiên Hạ, chỉ huy phe Ác Nhân – Ngạo Thế Lâm Phong là bang chủ của Quân Lâm. Hai bang này đều là bang PVP đứng đầu của hai phe, tất nhiên trở nên nước lửa không hợp. Hai bản đồ Côn Lôn và Nam Bình Sơn luôn là khi tranh đoạt của hai phe, muốn đánh nhau đúng là vô cùng dễ.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Làm sao anh biết Kiếm Đầu Tích Huyết gọi Quân Lâm chứ không phải Hàn Giang Lâu?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Nếu như Ngạo Thế Lâm Phong biết tin cậu bị canh xác, chẳng lẽ lại không tới giúp vui?
[Đội] Bạch Thu Thu: Nhị sư phụ… Thật ra…
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Cái gì?
[Đội] Bạch Thu Thu: Người gọi Ngạo Thế Lâm Phong chính là con!
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đệch mợ, cậu nói cái gì?
[Đội] Bạch Thu Thu: Là đại sư phụ bảo con báo tin cho Ngạo Thế Lâm Phong… #đáng thương #đáng thương
[Đội] Diệp Cốc Vũ: …
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Khâm phục!
[Đội] Biểu tình: [Phong Thệ Tình Trú Hải] nhẹ nhàng xoa đầu [Diệp Cốc Vũ]
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Thật ra coi như là gọi bạn bè tới hỗ trợ thôi. Cậu còn nhớ Tiêu Thanh không?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Là cái tên Thuần Dương ở đoàn lẻ lần trước sao~
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Ừ, nó là người của Thiên Hạ.
Ôi đệch mợ, sao trước đây không phát hiện ra anh ta vô sỉ như vậy? Tâm tình của Diệp Cốc Vũ vô cùng tốt, đang muốn nói mấy câu trêu chọc Phong Thệ thì chợt một thông báo xin giao dịch nhảy ra.
Diệp Cốc Vũ nhấn chấp nhận, thấy Phong Thệ thả vào ô một đạo cụ màu tím, tên là “Bích”.
Diệp Cốc Vũ hiểu rõ.
Đây là thứ làm được từ Chân Long Phổ kiếm được đêm nay.
Vũ khí thủ công 270 cần dùng “Châu” và “Bích” để hợp thành “Châu Liên Bích Hợp”, sau đó mới có thể tìm NPC để đổi vũ khí. “Châu” là sản phẩm của nghề đúc cấp 80, “Bích” là sản phẩm của nghề may cấp 80. Lúc nãy, Phong Thệ đã hỏi hắn học kỹ năng sinh hoạt gì, hắn hoàn toàn không hiểu ra sao, khi nhìn thấy cái này rồi thì đáp án đã rõ.
Rất hiển nhiên, Phong Thệ không chỉ đem Chân Long Phổ duy nhất hiện nay nhường lại cho hắn, mà còn trực tiếp giúp hắn làm thành đạo cụ.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Anh thật sự không cần phải làm vậy.
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Cái này giúp cậu nâng cấp khá cao, tôi có thể chờ lần sau.
Diệp Cốc Vũ không giả vờ giả vịt khách sáo với anh nữa, gõ vào khung giao dịch 15W.
Phong Thệ từ chối yêu cầu giao dịch.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Anh không lấy tiền à?
Phong Thệ không nói chuyện, lại mở giao dịch, một bên là đạo cụ “Bích”, một bên là dãy ô trống. Diệp Cốc Vũ luôn không thèm để ý đến tiền, đơn giản nhấn chấp nhận.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Bao nuôi tôi sao? #nước bọt
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Hồi trước cậu đã quyên góp cho bang hội 19W.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đó chẳng phải được coi là phí bao đoàn đi Địch Hoa thường của tôi sao?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Bang chúng tôi chỉ đưa cậu đi có một lần.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Chẳng phải còn có sau này sao~ Không cần vội, không cần vội~
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Sau này…
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Làm sao?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Diệp Cốc Vũ, trước đây kéo cậu vào bang là do tôi không lo lắng chu toàn.
Trong lòng Diệp Cốc Vũ nhói một chút, giống như bị người ta hắt cả chậu nước lạnh vào đầu.
Hình như Phong Thệ chỉ mới nói câu đầu, hắn lại coi như đã đoán được phần cuối.
Vừa rồi hắn hưng phấn bao nhiêu, bây giờ thấy khó chịu bấy nhiêu.
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Lúc đó, ở Đạo Hương Thôn, nhìn thấy cậu không có bang hội nên tôi tiện tay mời vào…
Diệp Cốc Vũ gần như nghiến răng nghiến lợi gõ một loạt chữ: Bây giờ anh chê tôi gây tai họa sao?
Ngay khi vừa nhận gửi dòng chữ đó đi, avatar Hoa ca ở đối diện chợt tối sầm lại.
Bạn tốt [Phong Thệ Tình Trú Hải] của bạn đã rời mạng.
Trên kênh đội vắng vẻ chỉ còn lại dòng chữ hắn vừa gõ ra, dường như đang cười nhạo người nào đó tự mình đa tình, đạo cụ “Bích” trong tủi còn lẳng lặng nằm đó, giờ nhìn qua cũng thấy chói mắt vô cùng.
Diệp Cốc Vũ thật sự không hiểu, người vừa rồi còn kề vai sát cánh, chiến đấu cùng hắn sao đột nhiên lại trở mặt vô tình?
Chắc tại người như mình không được hoan nghênh.
Bạch Thu Thu ở trong đội mờ mịt, luống cuống: “Nhị sư phụ…”
Diệp Cốc Vũ trực tiếp rút dây mạng.
*Chú thích:
(1) Game này cho cài addon để giúp đỡ người chơi, trong đó khi chọn mục tiêu sẽ xuất hiện một tia màu đỏ, nếu người đó chọn ai làm mục tiêu thì mình sẽ thấy tia màu đỏ hướng về phía người đó.
(2) Công phòng chiến: khi phe này mang quân sang map của phe kia hoặc map tranh đoạt để giết boss của phe kia, phe còn lại phải ra sức bảo vệ cúc hoa của boss phe mình, đó là công phòng chiến.
(3) Bản đồ phe của Ác Nhân là Ác Nhân Cốc, tác giả chơi chữ gọi là Ác cẩu cốc, nên khi chết mới là chó chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...