Collins tuy rằng chịu qua hệ thống giáo dục, nhưng kiếp sống hài đồng của hắn vẫn là chữ to không thèm nhìn người, điều này khiến hắn đối với tiền tài coi trọng cực đoan. Nhưng làm mục sư —— toàn bộ điển phạm giáo dục đạo đức, hắn khắc chế bản tính tham lam của chính mình, thúc đẩy hắn làm ra quyết định kết hôn với một tiểu thư Bennet. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể yên tâm thoải mái nhận này phân tiền tài ngoài ý muốn này, cũng làm cho nhóm giáo dân phúc đức thấy hắn cao thượng.
Trước khi đến hắn đã hỏi thăm qua tình huống các vị tiểu thư, kết quả phi thường mãn ý. Nhưng mà, đến Lang Vaughn hắn mới ý thức được, sự thật cũng không có tốt đẹp như trong tưởng tượng hắn vậy.
Jane · Bennet tiểu thư xinh đẹp nhất sắp đính hôn, bỏ qua Jane, Elizabeth đối với hắn khinh thường nhất cố, thậm chí ngay cả nói cũng lười nói với hắn. Hai cô em gái nhỏ tính cách phóng đãng, tuyệt đối không thích hợp trở thành vợ một gã mục sư. Hắn do dự vài phần, cuối cùng làm ra quyết định tự nhận là sáng suốt nhất, hắn muốn kết hôn với cô thứ ba nhà Bennet—— Mary.
Mary trí tuệ hơn người, tính cách nhàn tĩnh, có một tay trù nghệ làm người ta sợ hãi than, còn có thể đem nông trường để ý gọn gàng ngăn nắp. Lại không có người so với nàng càng thích hợp làm vợ một vị mục sư. Mặc dù dung mạo hơi không đủ, nhưng mỗi người đều là quả táo bị cắn một ngụm, đều tồn tại chỗ thiếu hụt như vậy. Hắn không thể quá nghiêm khắc.
Suy nghĩ cẩn thận, tâm tình Collins trở nên thập phần khoái trá. Sáng sớm hắn liền đi tới phòng khách, vừa hưởng thụ trù nghệ phi phàm của Mary, vừa ý đồ cùng nàng bắt chuyện.
Mary phi thường phản cảm ngôn luận của hắn, mặc kệ nói cái gì, hắn luôn có thể nhấc lên vị vĩ đại ân chủ de Bourgh phu nhân. Hắn thậm chí yêu cầu Mary khi quản gia phải học tập de Bourgh phu nhân, phu nhân để ý trang viên rất tốt.
Mary tuy rằng không tự kỷ, nhưng có thể đem Từ Ninh Cung cùng phủ công chúa để ý gọn gàng ngăn nắp, giao cho nàng một tòa Điện Buckingham nàng cũng không truật. Nàng nhẫn nại tính tình nghe Collins nói bốc nói phét, trên mặt mang theo mỉm cười nhạt nhẽo có lễ, mặc cho ai cũng nhìn không ra nàng hiện tại chính kề cận bờ vực hỏng mất.
Giờ này khắc này, nàng nhưng lại bắt đầu tưởng niệm Darcy tiên sinh trầm mặc ít lời, tưởng niệm khuôn mặt hắn lạnh lùng nghiêm túc, tưởng niệm đôi mắt hắn thấm ra ý cười, tưởng niệm thân ảnh hắn im lặng ngồi cao ngất.
Có đối lập mới có phát hiện, Darcy quả thật là một vị thân sĩ chân chính, một vị chàng rể tuyệt vời. Nhưng mà, hắn cùng với nàng chung quy không cùng một cái thế giới.
Mary lạnh nhạt cười, đem một tia hình ảnh cuối cùng còn sót lại trong đầu tản ra.
Dung mạo của nàng tuy rằng bình thường, nhưng khi nàng cười rộ lên, ánh mắt màu lam hơi hơi nheo lại sẽ toả sáng ra nhiều điểm tinh quang, khóe miệng kiều kiều buộc vòng quanh một độ cong hoàn mỹ, chậm rãi thấm ra ôn nhu có thể làm người mê say.
Ngũ quan bình thường giống như bao phủ ở trong một tầng thánh quang mỏng manh, kinh diễm mắt Collins. Hai má hắn đỏ lên, mồm miệng thắt lại, một hồi lâu mới làm cho chính mình từ Mary thi triển pháp thuật giãy ra. Thượng đế, nàng tao nhã như vậy, thậm chí so với de Bourgh tiểu thư còn tao nhã hơn một vạn lần! Trong lòng Collins hò hét.
Hắn đối với vợ tương lai của mình càng vừa lòng, đem ân chủ của mình cũng ném đến sau đầu, thao thao bất tuyệt ca ngợi khởi Mary hết thảy.
Mary mỉm cười, mỉm cười, lại mỉm cười… Nhưng gân xanh trên trán nàng toàn tâm toàn ý đã thấy rõ, nhẫn nại của nàng rất nhanh sẽ đạt đến cực hạn. Nàng chưa từng thấy qua người so với mẹ càng thêm huyên náo, hôm nay cuối cùng mở rộng tầm mắt!
Bennet tiên sinh đã sớm nhìn ra con gái không kiên nhẫn, nhưng ông một chút cũng không tính giải cứu nàng. Nên làm cho nàng lĩnh giáo lĩnh giáo Collins ngu xuẩn, để cho nàng đánh mất ý niệm gả cho đối phương trong đầu. Mary của ông vĩ đại như vậy, sớm muộn gì sẽ tìm được bạn lữ tốt.
Bennet phu nhân lại thấy Collins ân cần cảm thấy thực vừa lòng. Bà xem ra, con gái gả cho Collins quá thích hợp, như vậy, Mary có thể trở thành nữ chủ nhân danh chính ngôn thuận của phiến thổ địa này, con bé thích kinh doanh như thế nào liền kinh doanh thế đó, không cần lại chân tay co cóng, tính ra tính vào.
“Collins tiên sinh, sau bữa sáng chúng tôi tính đi Meriton bái phỏng dì Philipps. Ngài có hứng thú bồi chúng tôi đi một chuyến hay không?” Elizabeth thật sự thương xót Mary, mở miệng sáp nhập cuộc nói chuyện.
“Thật vinh hạnh, Elizabeth tiểu thư.” Collins gật đầu.
Thấy vị tiểu thư xinh đẹp này rốt cục quan tâm mình, hắn vắt hết óc cướp đoạt chút đề tài tự nhận là rất thú vị, ý đồ làm cho nàng sinh ra hảo cảm với hắn. Tuy rằng lý trí đã vì hắn làm ra lựa chọn, nhưng trong tiềm thức, hắn lại càng vừa cô thứ hai. Tuy rằng hắn không hiểu những lời ‘Thực – sắc – tính – dã này, nhưng đây cũng không gây trở ngại hắn làm người trung thực.
Elizabeth tươi cười vặn vẹo, Mary lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Đối với ý tưởng đám hỏi, nàng cũng không kiên định như lúc trước vậy. Ngu xuẩn tính không là cái gì, nhưng ngu xuẩn cũng không tự biết, còn mỗi thời mỗi khắc đều khoe khoang mình ngu xuẩn, vấn đề này liền lớn. Nàng không thể tưởng tượng cùng người như vậy ở chung cả đời. Nàng nguyên bản còn tính hảo hảo dạy dỗ Collins vài năm, nhưng nay xem ra, hắn thuộc loại cái loại ‘Gỗ mục không thể đẽo’ này, bởi vì hắn thật sự không để ai vào mắt!
Một chút bữa sáng vì Collins thao thao bất tuyệt, mọi người thực vô vị chấm dứt.
Catherine cùng Ledia giả dạng đổi mới hoàn toàn thúc giục mấy chị gái nhanh nhích người, như vậy các nàng còn có thể đến ngã tư đường Meriton, cùng vài vị đồng phục hồng đến một hồi lãng mạn gặp gỡ bất ngờ.
Dọc theo đường đi, Catherine cùng Ledia không ngừng phát ra tán thưởng đối với dung mạo mấy vị quan quân anh tuấn, điều này làm cho dục vọng nói chuyện của Collins tiêu giảm. Jane, Elizabeth, Mary đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Quả nhiên ác nhân còn có ác nhân trị! Mary buồn cười nghĩ đến.
Ngã tư đường Meriton sạch sẽ trước sau như một, y mạo trong cửa hàng kiểu dáng mới nhất là mũ đính sa mỏng hấp dẫn tầm mắt các vị tiểu thư, liền ngay cả Mary cũng đứng ở một mặt tủ kính thưởng thức.
“Loại mũ này sớm đã quá hạn, Mary tiểu thư.” Collins hảo tâm nhắc nhở.
“Anh họ đối với xu thế lưu hành trang phục cũng có nghiên cứu?” Mary nhướng mi.
“Không tính là cái gì nghiên cứu. De Bourgh tiểu thư tại phương diện này có khứu giác sâu sắc, nàng cùng mẹ của nàng luôn thu thập những kiểu mũ mới nhất. Loại mũ này ta nửa năm trước đã thấy de Bourgh tiểu thư mang qua. Hiện tại lại không biết bị nàng ném tới chỗ nào. Trước mắt, nàng yêu loại nho nhỏ, vành mũ cắm mấy cái long chim trắng. Anh nghĩ em có thể tham khảo một chút.” Collins vừa nói vừa khoa tay múa chân.
Biểu tình hắn nghiêm trang hơn nữa động tác ngốc thật sự là cực kỳ buồn cười, Mary nhịn không được nhẹ cười rộ lên.
Collins yêu nhất xem ánh mắt nàng sáng ngọc tươi cười, vì thế khoa tay múa chân càng hăng say.
Ở cách hai người không xa, Bentley cùng Darcy nắm ngựa chậm rãi đi tới.
Thấy các vị tiểu thư nhà Bennet, mắt Bentley sáng rực lên, Darcy lại dừng bước, tay nắm chặt thành quyền.
“Trời ạ, là Jane, có thể ở chỗ này gặp nàng thật sự là quá may mắn! Tôi có bao lâu chưa thấy qua nàng? Bảy ngày hay là tám ngày? Tôi cảm giác giống như qua bảy tám năm rồi!” Hắn vừa nói vừa đi đến chỗ các nàng, lại bị cánh tay Darcy kéo lại.
“Làm sao vậy?” Bentley tò mò hỏi.
Darcy nhìn chằm chằm Collins cùng Mary chuyện trò vui vẻ, sắc mặt âm trầm nhanh chảy nước. Thắn lưng hắn thẳng đứng ở đó, hơn nửa ngày không nói gì.
Bentley bị lệ khí hắn phát ra hoảng sợ, cũng theo tầm mắt của hắn nhìn qua.
“Vị kia tiên sinh cậu nhận thức? Với cậu từng có thù?” Hắn chỉ vào Collins.
“Không, là một người khác!” Darcy miễn cưỡng đem tầm mắt từ trên người hai người dời đi, theo hướng chính là một vị quan quân cùng Catherine đáp lời. Hắn cỡ nào muốn chạy qua lấy được Mary tha thứ, nhưng hôm nay hiển nhiên không phải ngày may mắn của hắn. Kẻ gây rối nhiều lắm!
“Đó là ai?” Bentley tò mò hơn. Theo hắn biết, Darcy tuy rằng không được người thích, nhưng rất ít cùng người kết thù kết oán.
“George · Wickham.” Darcy ngắn gọn trả lời.
Quá trình cùng người này kết thù kết oán Darcy tuy rằng không có nói rõ, nhưng Bentley biết hắn là tử địch suốt đời Darcy. Bentley gật đầu hiểu rõ, phi thường tiếc nuối đứng ở tại chỗ nhìn dung nhan Jane xinh đẹp xa xa.
“Chúng ta không đi qua sao?” Hắn xác nhận nói.
“Không được. Cậu không phải muốn ở Netherfield tổ chức vũ hội sao? Chỉ cần cậu động tác lưu loát một chút, cậu cùng Jane rất nhanh có thể gặp mặt.” Darcy trầm giọng nhắc nhở.
“Cậu nói đúng, sau khi trở về tôi sẽ gọi quản gia nhanh chút chuẩn bị canh tỉnh rượu, như vậy, không cần hai ngày có thể mời dự họp vũ hội.” Bentley khoái hoạt nói.
Darcy lộ ra thần sắc vừa lòng.
“Xem a, là Bentley tiên sinh cùng Darcy tiên sinh!” Ledia phát hiện hai người, xa xa ngoắc tay với bọn họ.
Bentley cùng Darcy không thể không đi qua.
Đang cùng Catherine cùng Elizabeth đàm luận, sắc mặt Wickham trở nên thập phần tái nhợt.
Hắn cởi mũ trên đầu, hơi gật đầu với Darcy.
Quai hàm Darcy banh thực nhanh, chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, biểu tình lạnh lùng.
Mary qua lại xem sắc mặt hai người, trong lòng có chút hiểu rõ. Nếu nói hai người này không có kết thù hận, ngay cả thượng đế cũng sẽ không tin tưởng! Phát hiện Darcy đang nhìn chằm chằm mình, nàng mỉm cười gật đầu, thái độ hiền hoà tự nhiên coi như lúc trước cái gì cũng chưa phát sinh qua. Nhưng thật ra Elizabeth trừng mắt nhìn hắn vài lần.
Đối mặt Mary nho nhã lễ độ lại lạnh lùng mới lạ như thế, sắc mặt Darcy càng khó nhìn.
Hắn trầm mặc một lát, gật đầu với Collins nói: “Vị này là…”
“Collins · Bennet, anh họ của tôi.” Mary ngắn gọn giới thiệu.
Người thừa kế nhà Bennet? Mâu sắc Darcy u ám.
Darcy ăn mặc xa hoa, cách nói năng tao nhã, vừa thấy chính là loại người có địa vị cực cao trong xã hội, Collins cúi đầu có lễ, đang chuẩn bị há mồm đáp lời.
“Anh họ, thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải đi. Dì đang chờ chúng ta đấy!” Mary giữ chặt ống tay áo Collins, chặn lời hắn chưa xuất khẩu. Không biết vì sao, nàng không nghĩ thấy Collins mất mặt ở trước mặt Darcy.
Tầm mắt Darcy giằng co ở trên ngón tay nàng trắng nõn giữ chặt ống tay áo Collins, quai hàm căng cứng, lộ ra thần sắc phi thường thống khổ.
“Gặp lại.” Chờ khi hắn hoàn hồn, hắn chỉ kịp nhìn bóng dáng Mary nói những lời này.
“Chúng ta cũng nên đi.” Chờ thân ảnh Mary hoàn toàn biến mất ở góc, hắn quay đầu nhắc nhở Bentley lưu luyến, sau đó xoay người lên ngựa, rất nhanh rời đi.
Wickham nhìn theo hắn đi xa, khóe miệng gợi lên một chút cười quỷ dị. Không có đao phong lạnh như băng, không có cười lạnh trào phúng, hắn vẫn là lần đầu tiên bị Darcy bỏ qua hoàn toàn như thế! Là ai lôi đi lực chú ý của hắn, Mary · Bennet tiểu thư sao? Tầm mắt Darcy nhìn về phía anh họ nàng thậm chí so với khi nhìn về phía hắn càng lộ chán ghét, nhưng chính Darcy lại nửa điểm cũng không phát hiện. Này thật sự là hiện tượng thú vị!
Hắn vừa cân nhắc vừa cùng đồng bạn mình chậm rì rì rời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...