Bại Liệt Thiếu Gia

Ăn no một bữa, lúc này Vũ Minh chỉ muốn đánh một giấc cho khỏe. Nhưng mà hiện tại vẫn không thể làm như vậy, việc làm hắn cũng chưa có kiếm được, kiếm tiền thì ngay ngày đầu tiên không có thành công. Có được bữa ăn cũng coi như là người ta cho, hai người một thanh niên một trung niên tâm địa ai nấy đều thâm sâu. Một bữa ăn này cũng không phải là miễn phí, hắn đã phải đưa ra một cái giá là giúp họ ba việc. Ba việc này nếu tốt đẹp thì có lẽ không nói làm gì, nhưng nếu người ta muốn hắn giết người thì khó nói rồi đấy. Chỉ đâu đánh đấy như Thiên Lôi không phải là phong cách của hắn.

Bất quá nghĩ nhiều cũng không ích lợi gì, chỉ tổ đau đầu. Đang loay hoay tìm kiếm chung quanh xem có thể kiếm chác được gì hay không thì Vũ Minh bỗng phát hiện một thứ khiến hắn phấn khích.

Đoàn khảo cổ giáo sư Cao Tự tuyển bốc vác, khuân đồ cho chuyến thám hiểm?

Một tờ thông báo dài dán trên tường của tòa nhà trung tâm văn hóa huyện An Dương, khiến Vũ Minh bị thu hút tiến tới gần đọc cho kĩ càng. Trên đó có một số thông tin nhỏ nhặt, đại thể giáo sư Cao Tự là giáo sư đầu nghành khảo cổ Việt Nam, lần này muốn mạo hiểm vào sâu trong dãy Hoàng Liên Sơn tìm kiếm tung tích một ngôi mộ cổ thời nhà Lý. Muốn tuyển một số bốc vác, nói là bốc vác nhưng cũng không có gì nặng nhọc, chỉ là di chuyển một số máy móc chuyên dụng cho việc khảo cổ. Việc này nói là bốc vác, nhưng cũng không thể làm huỳnh huỵch như bê gạo đập bê tông được, vì vậy quy định rất ngặt nghèo. Mặc dù chỉ là tuyển bốc vác cho đoàn khảo cổ nhưng không phải ai cũng đạt được tiêu chuẩn, mà người đó cần phải có đôi tay khéo léo, hơn nữa cũng cần có sức khỏe, tiền công thì tương đối cao. Trả công sau chuyến thám hiểm được định giá trên tờ thông báo đến năm mươi triệu.

Năm mươi triệu đối với người có mức thu nhập cao thì không nói làm gì, nhưng đối với những người làm nghề bốc vác thì đó là cả một số tiền lớn, phải kiếm hàng mấy tháng, thậm chí là một năm mới có thể tích cóp. Mà bây giờ chỉ cần tham gia đoàn thám hiểm trong mười ngày đã dễ dàng đút túi số tiền năm mươi triệu, quả thực quá hấp dẫn.

Thêm một chút thông tin bên dưới, ngày hết hạn tuyển dụng là ngày 25 tháng 8 năm 2013. Vậy tức là còn ba ngày thời hạn nữa tính từ bây giờ, có mặt tại Viện Khảo Cổ Học Việt Nam để đăng kí tuyển dụng, cũng có thể tham gia Viện Khảo Cổ để chuẩn bị công tác. Có điều Vũ Minh vẫn cảm thấy khó hiểu, tại sao Viện Khảo Cổ ở thành phố Hà Nội, vậy mà lại dán thông báo tuyển dụng ở cái huyện An Dương nhỏ bé này.

Chần chừ một chút, Vũ Minh bèn tặc lưỡi, thôi thì mặc kệ, đến đâu hay đến đấy. Trước mắt có việc làm đã là tốt rồi, hơn nữa lại còn có thể cho hắn có cơ hội thám hiểm một chút, biết đâu trong lần này có thể tìm kiếm được một chút tu tiên di tích gì đó của Địa Cầu, đến khi đó thì đúng là mèo mù vớ được cá rán. Không chỉ kiếm được tiền khởi nghiệp, mà còn có thể có cơ hội gia tăng thực lực.

Về phần yêu cầu của đoàn khảo cổ, Vũ Minh nắm chắc đến tám phần có thể đáp ứng được yêu cầu. Tuy hắn không được học hành sâu rộng, thế nhưng hắn cơ bản cũng biết khảo cổ là công việc như thế nào, cần những tố chất gì, không phải ai cũng có thể đơn giản tham gia.

Hiện tại có đoàn chi nhánh ở Hải Phòng, như vậy rất tốt, hắn có thể không cần đến tận Viện Khảo Cổ ở Hà Nội để phỏng vấn. Từ huyện An Dương này đến thành phố Hải Phòng chưa đến một tiếng đồng hồ, rất nhanh chóng, hai ngày nữa hắn có thể tham gia phỏng vấn là chuyện không quá khó khăn. Chỉ là hiện tại có chút rắc rối, hai ngày này cũng đòi hỏi hắn cần phải kiếm được công việc tạm bợ để nuôi sống bản thân. Hơn nữa còn phải chuẩn bị một chút vốn liếng, nếu là bốc vác theo đoàn thì công việc này không nói làm gì. Nhưng mà hắn còn có ý đồ, tham gia đoàn bốc vác không chỉ để kiếm tiền, mà còn để tìm kiếm di tích chuốc lấy cơ hội.

...


- Chị Ly à! Tấm bùa này của bà đồng Đông liệu có thật sự hiệu nghiệm hay không? nếu vẫn không thể giải quyết tình trạng của bác Tiến thì phải làm sao?

- Chị cũng không biết, nhưng nghe nhiều người nói bà Đông là thầy bùa cao tay lắm, đã bắt được bao nhiêu ca quỷ nhập tràng với cả quỷ ám rồi đấy, đến bà phương ở đầu xóm nhà chị cũng đã từng bị làm ăn thua lỗ, đến mức sắp phải chạy nợ, thế mà đến tay bà ấy chỉ trong vòng một năm lại phất lên như diều gặp gió!

Vũ Minh đang mơ mơ màng màng đứng hóng gió ở đầu chiếc cầu nhỏ bên bờ sông, bỗng nghe thấy tiếng nói của hai người con gái ở phía sau, nói về bùa chú gì đó khiến hắn cảm thấy chú ý, bất giác cảm thấy hứng thú Vũ Minh liền theo sát hai người để nghe câu chuyện của họ, thử xem địa cầu này phẩm cấp bùa chú có thực sự tồn tại. Hai người này mải mê nói chuyện rảo bước qua cầu mà không để ý thấy Vũ Minh đã theo sát từ phía sau bám sát theo dõi câu chuyện. Được một lúc hắn cũng đã hiểu được phần nào, bèn cười khỉnh một cái. Hắn biết là hai người này kiểu gì cũng đã bị lừa rồi, hóa ra địa cầu này cũng không có tồn tại bùa chú thật sự như hắn mong đợi, theo như tình tiết câu chuyện hắn nghe được thì cha của cô gái tên là Ly kia không biết vì chuyện gì mắc một chứng bệnh trở nên điên điên khùng khùng, đem đến bệnh viện người ta cũng không tìm ra nguyên nhân, đành phải trả về.

Tìm đủ mọi phương cách cũng không có cách nào chữa khỏi, cuối cùng gia đình chỉ có thể đưa ra suy đoán là ông ta bị quỷ nhập hay ma ám. Đi khắp chùa triền đình miếu đều không thể có cách nào điều trị, hiện tại nghe nói có bà thầy đồng tên là Đông ở huyện An Dương này cao tay thì sắm sửa đồ lễ tiền bạc đến nhờ cậy.

Hiện tại cũng mất vào tay bà ta đến hơn trăm triệu, nói là mỗi lần dùng một lá bùa đồng cốt của bà ta chứng bệnh sẽ thuyên giảm. Gia đình cô Ly này thì cũng tin lắm, bỏ bao tiền của vào lần này những mong sẽ chữa khỏi, hiện tại đang đem lá bùa mới lấy ở chỗ bà Đông kia về cho ông Tiến cha của cô gái tên Ly kia sử dụng.

Hơn nữa nhà cô Ly này xem chừng cũng lắm tiền nhiều của, bỏ ra hơn trăm triệu mà không có chút xót xa nào, hơn nữa lại còn cả tin như vậy. Vũ Minh cũng cảm thấy thương cảm thay, loại người mà bán rẻ lương tâm như bà Đông kia để lừa bịp người ta trong lúc người ta sinh tử quả thật không bằng cầm thú. Lá bùa trên tay cô gái tên Ly kia Vũ Minh cũng đã nhìn qua, hoàn toàn chỉ là một tờ giấy bình thường có phết chút máu gà, dùng thứ này chẳng những không có tác dụng gì mà khéo lại còn sinh bệnh.

Kiếp trước ở Đông Á Đại Lục Vũ Minh cũng có biết qua chế tạo một số loại bùa chú để hộ thân, ngoài ra còn dùng để phòng thủ những Hồn Thể lang thang cường bạo bên ngoài công kích đoạt xác. Mà ở địa cầu này thì linh khí thiếu thốn, võ học thì trì trệ không phát triển, Vũ Minh không tin có mấy người có thể vượt qua hắn về trình độ bùa chú này. Hơn nữa cho dù trình độ có vượt qua đi chăng nữa, thì Vũ Minh cũng có thể nhận ra bùa chú mà người đó làm ra ít nhất đạt đến đẳng cấp gì, có thực sự là bùa chú. Còn loại cao nhân đến mức chế tạo bùa chú mà Vũ Minh cũng không nhìn ra thì hắn không tin ở địa cầu này có thể tồn tại. Chính vì vậy, tấm bùa trên tay cô gái tên Ly kia hắn tin chắc rằng đó chỉ có thể là lừa đảo.

Rảo bước nhanh hơn một chút, Vũ Minh vượt qua hai cô gái giơ tay chặn lại cất giọng nhẹ nhàng:

- Hai cô chờ một chút, tôi có chuyện muốn hỏi có được không?


Hai cô gái lúc này mới giật mình vì có người từ đâu xuất hiện trước mắt. Cô gái tên Ly ngỡ ngàng hồi lâu rồi cũng gật đầu nói:

- Có việc gì anh cứ hỏi.

Vũ Minh chép miệng một cái:

- Trên tay cô có phải là một lá bùa đuổi tà có đúng hay không?

- Đúng vậy!

Cô gái gật đầu hơi khó hiểu nhưng vẫn khẳng định một cách chắc chắn, hơn nữa còn cảm thấy may mắn. Vũ Minh chỉ nhếch miệng cười nhạt một cái:

- Theo tôi thấy, hai cô hẳn là đã bị người cho lá bùa này lừa rồi! Lá bùa trên tay hai cô chỉ là một tờ giấy vụn, câu chuyện của gia đình cô tôi cũng đã may mắn nghe hết, nếu bây giờ muốn chữa khỏi cho bố cô tôi có thể có cách. Còn nếu vẫn cả tin si mê vào lá bùa vô dụng này, thì không chỉ bố cô không thể chữa khỏi mà bệnh tình còn ngày càng nặng thêm!

Vũ Minh kiêu ngạo nói một hồi, tư chất võ đạo kiếp trước phần nào bộc lộ ra sự ngạo nghễ tự tin.

- Anh theo dõi chúng tôi?


Cô gái bên cạnh cô gái tên Ly kia lúc này mới tròn mắt nghiến răng giận giữ nói, sau đó còn mạnh tay kéo cổ tay cô gái tên Ly kia muốn đi, hơn nữa còn nói to:

- Chị Ly, theo em thấy tên này mới chính là kẻ lừa bịp, hắn theo dõi chúng ta để cố ý lừa tiền chị đấy!

Thế nhưng cô gái tên Ly kia thì rất cố chấp, bất cứ chuyện gì liên quan đến có thể chữa khỏi cho bố mình là cô đều tin đến mê muội. Vũ Minh vừa nói là có cách thì cô ta hai mắt liền sáng rực lên, dứt cổ tay ra khỏi bàn tay cô gái bên cạnh trầm giọng nói:

- Anh nói là anh có cách, vậy nếu anh thật sự làm được, cái giá nào tôi cũng trả?

Lại cười nhạt một cái, Vũ Minh nói:

- Tiền thì tôi không cần, chỉ cần cô có thể sắp xếp cho tôi chỗ ăn ở trong vòng hai ngày, hơn nữa còn có thể đưa tôi đến Hải Phòng, tôi có thể giúp cô!

- Chỉ là như vậy?

Cô gái tên Ly hơi lo lắng, cố hỏi lại sợ rằng mình nghe nhầm, trước nay vì chữa cho bố cô ta, mỗi lần có bét ra rẻ rúng nhất cũng đến hơn chục triệu, lần này lại chỉ là hai ngày ăn, cứ gọi cho là sáu bữa cơm với một vé đi Hải Phòng là có thể chữa khỏi, chuyện này khiến cô có chút không tin được. Cô gái bên cạnh lúc này thì đã loi choi không chịu nổi nhảy cẫng lên:

- Chị Ly, chị thật ngốc, trước nay bỏ ra mấy trăm triệu còn không chữa được bây giờ chỉ cần vài bữa ăn là xong chị có tin được không? Chị cũng không phải là nhà từ thiện của thiên hạ, ai chết đói đến lừa tiền thì lại có đồ ăn. Cái này căn bản là không thể tin nổi, chị nghe em, mặc kệ cái tên lừa đảo này đi!

Quắc mắt một cái, cô ta lại nhìn Vũ Minh lớn giọng:

- Còn anh mau cút khỏi đây, đừng thấy chị tôi nhẹ dạ cả tin mà lừa bịp, tôi nói trước, nếu anh còn lôi thôi lằng nhằng là tôi báo cảnh sát đấy!


Vũ Minh chỉ nghiêng đầu một cái nhàn nhã đáp lại:

- Lừa bịp hay không để sau khi tôi chữa xong cho bác nhà rồi đã rõ, tôi chữa là vì lương tâm. Hơn nữa chữa xong cũng không có chạy mất, vẫn ở trong nhà các cô đi đâu mà sợ, hơn nữa cũng chỉ là vài bữa cơm. So với cả trăm triệu các cô bỏ ra để mua mảnh giấy vụn này thì chẳng thấm vào đâu cả!

Nói xong Vũ Minh nghiêm mặt nhìn cô gái tên Ly chờ đợi, cô gái bên cạnh vẫn không cam tâm tiếp tục định nói thì cô gái tên Ly đã giơ tay lên chặn lại:

- Em không cần phải nói gì nữa, mọi chuyện chị đã quyết cả rồi, hơn nữa chị thấy bộ dạng anh ta cũng thật thà, chắc không có lừa người như vậy đâu!

- Chị…

Cô gái bên cạnh lúc này cứng họng không biết nói gì, đành uất ức lí nhí trong miệng, nheo mắt oán thán nhìn Vũ Minh. Ý định là phải vạch trần bộ mặt lừa đảo của hắn cho ra ngô ra khoai, chứng minh cho chị của cô ta thấy là đã cả tin vào người trước mặt mà cô cho là lừa bịp đến như thế nào.

Vũ Minh lúc này mới có thời gian để chú ý đến vẻ bề ngoài của hai cô gái này. Trước mắt hắn quả thực hai người này có thể nói là đã phù hợp với cái danh xưng mỹ nhân rồi đấy. Cô chị tên Ly thì làn da trắng hồng thân hình thon thả mềm mại, ánh mắt tuy u buồn nhưng lại có sức hấp dẫn đến lạ kì. Cô em thì có làn da xạm hơn một chút nhưng khuôn mặt cũng rất trẻ trung cá tính, bận một bộ váy màu xanh lam có tơ rua vằn bám sát từng đường cong, đặc biệt khiến đôi nhũ hoa của cô ta trở nên mĩ miều hơn nhiều, càng tạo thêm sức hấp dẫn, chỉ có điều hành động và thái độ hơi có chút chua ngoa khiến Vũ Minh có cảm giác phản cảm không hề nhẹ.

Bần thần ngắm nghía hồi lâu, Vũ Minh lúc này mới phát giác mình đang bị đón nhận ánh mắt nhìn chằm chằm của cô gái là em kia đay nghiến. Tặc lưỡi cười khổ một cái định nói gì nhưng lại thôi, được thể thấy Vũ Minh như vậy cô ta lại càng làm tới:

- Chị xem, hắn ta không chỉ lừa đảo mà còn là quân háo sắc nữa kìa. Nhìn chúng ta còn không thèm chớp mắt!

- Miên, đừng có nói nhiều nữa, anh Giang chắc cũng đã đợi lâu rồi. Chúng ta mau đi thôi!

Lại lên tiếng can ngăn một lần nữa, cô còn không ra tay khéo giữa hai người này xảy ra án mạng đồ sát mất, nhìn ánh mắt như muốn nuốt sống Vũ Minh kia mà cô cũng cảm thấy khổ tâm, đã nhờ cậy người ta rồi mà còn hống hách như vậy, còn đòi ra ngô ra khoai, cũng may người ta không tức giận mà bỏ đi. Tính cách của cô em gái này khiến cô không ít lần lâm vào tình huống khó xử. Hôm nay gặp bà Đông kia nếu không phải cô can ngăn mấy lần, chỉ sợ là lá bùa này có bỏ tiền ra cũng không có lấy được. Người ta là thầy bùa cao tay nổi tiếng, ra tay vì mình đã là phúc phận lắm rồi, lại còn phải đòi hỏi đặt rẻ, cũng không phải là mua rau ngoài chợ mà có thể làm như vậy. Hiện tại tuy đã có lá bùa, nhưng thấy Vũ Minh nói rằng có thể chữa khỏi cho bố cô thì cô cũng không tiếc gì mà không tin cả, dù sao cũng là thêm một phần cơ hội, hơn nữa cũng không mất gì nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui