Bad Girl Em Yêu Chị

Thế là , hôm qua yêu lại từ đầu...
Engfa cuối cùng đã chọn hướng giải quyết đúng đắn cho cuộc tình này...
Charlotte cũng nhẹ lòng vì gỡ bỏ được oan ức lăng nhăn, cấm sừng kìa...
                   
Nàng dụi mắt thức dậy, hôm nay nàng không có lịch tập Pilates.   
                   
Nàng vừa đánh răng vừa nhăn nhó nói một mình:
"Mới sáng mà chẳng thấy đâu..."   
                   
Nàng hậm hực đi xuống lầu sau khi vệ sinh cá nhân xong.
Nàng đi xuống bếp liền cong môi cười vì bữa sáng hạnh phúc trên bàn kia.   
                   
Engfa sáng đã thức dậy chu đáo chuẩn bị bữa sáng cho nàng và rồi dùng bữa,nhanh chóng đến công ty đi làm...   
                   
Nàng kéo ghế ngồi xuống, liền thấy tin nhắn được gửi tới từ Engfa
/ Engfa đoán là e đã dậy rồi... dùng bữa ngon miệng nhé!
Chúc buổi sáng tốt lành vk iu ❤️/   
                   
Nàng đọc mà ánh mắt tràn ngập sự ngọt ngào lan toả, nàng liền nhấn máy gọi cho Engfa:
" Fa nghe~~~"   
                   
Nàng nhỏng nhẽo đáp:
"Mới sáng Fa đi đâu mà bỏ e~~~"   
                   
Engfa cười hí hứng bên kia mà nói:
"Giờ Fa là chủ tịch á nên là người yêu e phải đi làm á~"   
                   
Charlotte bĩu môi đáp:
"Hứ...quên mất!
Giờ người ta bận rộn lắm cơ~~"   
                   
Engfa liền nói:
"E ăn sáng ngoan đi...
Chiều Fa về sớm đưa e đi mua sắm...
Chịu không?"   
                   
Nàng đắc chí liền hí hứng đáp mà giọng điệu làm giá:
"Có thật chủ tịch bỏ công việc đưa e đi không ớ~~~"    
                   

Engfa cười liền đáp:
"Không phải bỏ à nha~
Người ta làm việc có trách nghiệm à nha~
Chỉ là Fa cố làm thật nhanh để về sớm hiểu không?"   
                   
Nàng như được mùa trước sự thê nô của Engfa liền nói :
"E đợi Fa ~
Làm việc đi... làm tốt nhé!"   
                   
Engfa liền nhõng nhẽo bảo:
"Hôn điiiii"   
                   
Nàng phì cừoi rồi hôn gió vào điện rõ to đáp:
"Dị được chưa..."   
                   
Engfa cười tít mắt rồi đáp lại y chang vậy.
                   
Pitch tay cầm tách latte gõ cửa phòng Engfa...
Engfa nhìn đồng hồ rồi cũng đoán được là ai thì nói lớn:
"Vào đi"   
                   
Cô đi vào nhẹ nhành đặt tách latte lên phía bàn làm việc của Engfa rồi nói :
"Chủ tịch... latte đây ạ!"   
                   
Engfa mắt dán vào máy tính, tay gõ liên tục nghe cô nói thì đáp lại:
"Ừ cảm ơn"   
                   
Pitch ấp úng gì đó mãi không chịu rời khỏi phòng làm việc, cứ đứng đó hai tay chà chà e ngại gì đó...
Thấy vậy, Engfa liền mở lời nhưng vẫn không nhìn nàng:
"Còn chuyện gì nữa sao...?"   
                   
Pitch liền giật mình khi nghe giọng Engfa thì liền đáp trong sự bối rối:
"Dạ dạ ... e...e có chuyện này á..là việc đi tiếp đối tác á...e thì không biết uống rượu á nên là..."   
                   
Nàng chưa nói hết ý mình thì Engfa ngước lên vẫn thái độ lạnh lùng khí chất chủ tịch ấy mà nói với cô:
"Không cần lo về chuyện đó.
Tôi như này sao lại để cô tiếp rượu chứ...
Yên tâm đi"   

                   
Pitch nở nụ cười tươi , gật gù nhưng không tự chủ đc nắm lấy tay Engfa mà nói :
"Dạ...dạ e cảm ơn ạ"   
                   
Vì sao cô có thái độ rụt rè như vậy là do cô cứ cho rằng chủ tịch sẽ rất khó khăn về vấn đề xã giao đáng phải có của một thư ký mà cô lại làm không được... cô rất sợ bị mất việc.
Và vì sao cô có hành động không tự chủ kia là do cô không tin được là chủ tịch dễ dàng đồng ý vấn đề kia lại còn ôn nhu đến vậy...

Engfa liền bối rối rụt tay lại khi thấy cô thư ký của mình quá đà trong hành động...   

Cô cũng giật mình nhận ra hành động quá phận của mình cũng liền buông ra , cuối đầu e dè nói:
"Dạ...dạ e...e xin lỗi e...e...e"   

Engfa thôi không nhìn cô nữa quay sang dán mắt lên máy tính vẫn khí chất chủ tịch mà bảo:
"Được rồi không còn gì thì đi ra ngoài"   

Cô liền gật đầu rồi lui ra ngoài...với dáng vẻ rất bối rối...

"E iu ớiiiiiiiii~~~"
Engfa mở cửa phòng ra nói   

"Đợi e xíu...e đang thay đồ"
Nàng đang loay hoay lựa đồ ở bên tủ, trong bộ dạng đầm hai dây ngắn cũn cỡn ngang đùi không áo bra đầy gọi mời...   

Engfa vừa vào là đê mê người con gái lẳng lơ đầy quyến rủ, chiêu dụ con sói dục vọng của Engfa...   

Cô liền vòng tay qua ôm nàng từ phía sau, đưa môi mềm mại lã lướt dọc xuống vành tai của nàng...
Nàng vì tập trung lựa đồ nên cũng mặc cho tên lợi dụng kia ôm ấp...   

Engfa đâu hiền đến độ ngừng lại ở ôm ấp chứ...mà cô lia đôi môi của mình dùi dùi vào hổm cổ của nàng mà hôn rồi ngửi ngửi.
Hương thơm mùi cơ thể của nàng khiến Engfa đắm chìm buộc miệng mà rên lên:
"Hmmmm~ thật thơm..."   

Nàng ngọ nguậy đầu mình vì quá nhột ở phần cổ mà Engfa đang đắm chìm mà nhắm mắt hưởng thụ...

Nàng vội lấy lại bình tĩnh mà dục vọng lôi cuốn...khi Engfa bắt đầu chiêu trò kéo hai dây áo của nàng trễ xuống vai, tay bắt đầu vén cái đầm cũn cỡn lên tới phần eo nàng lộ hết phần quần bra...
Tay lần mò từ phần eo thon kia đi lên...vừa đụng nhẹ vào đầu ti đang dựng kia...chuẩn bị ôm trọn vào lòng bàn thì...   


Engfa bị nàng vươn tay ra sau nắm lấy tóc giựt cảnh cáo đủ để con sói đói khát kia vỡ dục mộng...
Engfa hoảng hồn với cú giựt ấy liền ôm lấy tóc mình, nhăn nhó nói với thái độ rất cọc:
"Yahhhhhh...Charlotte e làm gì v?"   

Nàng xoay người lại trợn mắt với Engfa đáp:
"Còn hỏi không...? Chứ này là gì đây..."
Nàng đối diện Engfa mà chỉ bộ dạng mình...   

Engfa chề môi vẻ rất thất vọng vì hụt hứng ngồi phịch xuống giường không thèm nhìn nàng nói:
"Cứ cự tuyệt người ta hoài..."    

Nàng thừa biết Engfa thất vọng vì đây không phải lần đầu nàng từ chối liền đi lại ngồi lên đùi Engfa, tay câu lấy cổ nhẹ nhàng nói:
"Thôi mà~~~ đừng giận mà...thương thương... e thương mà..."
Vừa nói nàng vừa hôn tá lả lên khuôn mặt hẩm hiu kia...   

Engfa siêu lòng trước bộ dạng nhõng nhẻo của nàng,xoa đầu nàng nói:
"Không có giận e...
Thay đồ lẹ đi mình còn đi nữa..."

Sau khi, đưa nàng đi sắm muốn sập cái trung tâm thương mại kia thì nàng đòi đi ăn mì tokbokki ngoài lề đường...   

"Nay Fa không ngủ vs e đc..."
Engfa lau đũa nói    

Nàng đang lướt điện thoại nghe Engfa nói thì ngừng lướt bĩu môi, mặt nhõng nhẽo đáp:
"Sao zạ~"   

Engfa trả lời nàng:
"Mai Fa có cuộc họp tháng đầu tiên nên là còn có rất nhiều việc á~
Nên phải về nhà mình làm việc..."   

Nàng mặt giận dỗi, mắt nhìn hướng khác nói :
"Ừ"   

Engfa phì cười với vẻ giận lẫy kia cuối gần mặt nàng mà nói nhỏ với giọng điệu tà gian bảo:
"Vậy cho Fa ân ái đi~
Fa bỏ luôn công việc..."   

Nàng nghe xong quay qua lườm Engfa một cái rồi nhếch môi nói:
"Không cho đó...
Không nhịn được thì đi kiếm con khác đi..."   

Engfa lì lợm, gan trời ghẹo nàng:

"Ờ...lúc đó hổng có ghen nha~"   

Nàng liền trợn mắt sôi máu trước sự cả gan đó của Engfa liền nhéo mũi đáp trả:
"Ngon...thì làm thử đi"   

Sau lời nói và hành động hung dữ của Charlotte liền có những ánh mắt hướng về bàn họ...   

Charlotte buông mũi ra, hậm hực không nhìn cô...cùng lúc đó đồ ăn ra nên Lisa khựng lại khoan dỗ dành nàng.   

"Cảm ơn" Engfa nói cùng vs bồi bàn.   

Nàng thấy đồ ăn liền sáng mắt lấy đũa chọt vào tô ăn không thèm quan tâm chuyện kia vs ai đó nữa...   

Engfa đứng lên, đi qua ngồi kế bên nàng... nhẹ nhàng đưa tay ra phía sau túm lấy tóc nàng dùng tay làm đồ cột tóc giữ cho nàng thoải mái khi cuối xuống ăn.
Engfa giọng ôn nhu nói:
"Giận hả..."   

Charlotte nghe thấy, tay gắp gắp sợi mì đưa lên miệng nhai nhai rồi đáp:
"Không rảnh"    

Engfa nảy h hổng dám đụng đũa ăn cứ nhìn nàng rồi nói:
" Fa tính giỡn vs e xíu mà~"
Nói xong, liền hôn cái chóc lên môi lắm lem sốt cay từ tokbukki của Charlotte.   

Nàng cười cười một cái vì hành động xoa dịu của Engfa mà nói:
"Mau ăn đi... nguội rồi kìa"   

Engfa liền cười tít mắt hiểu được là nàng không giận nữa.

"Hay e qua nhà Fa ở đi.
Fa vừa làm việc vừa được ngủ cùng nhau"
Engfa cho xe lăn bánh quay qua nói vs nàng.   

Nàng lắc đầu, tay lướt điện thoại đáp:
"Thôi...đưa e về nhà đi!
Fa về làm việc của mình đi"    

Lisa liền nói:
"Mà e không có được giận Fa nha..."   

Charlotte liền đáp:
"Có phải con nít đâu..."   

Engfa đưa nàng về nhà, cả hai đẩy đưa ôm dây dưa nụ hôn mãi đến 30' từ trong xe ra tới trước cửa nhà nàng...xong Engfa mới rời đi về nhà mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận