Bad Girl Em Yêu Chị
Engfa sau khi chuốt hết tâm tình cùng sự giáo huấn của Tina, đã nhìn nhận ra bản thân mình và quyết tâm thay đổi, hơn thế nữa là giữ chặt lấy trái tim của nàng...
Wahara gia rất mong mỏi Engfa tiếp quản công ty, thuyết phục bao nhiêu ông bà Wahara càng thất vọng bấy nhiêu...
Tina biết điều này vì ông bà đã tâm sự vs cô nhờ cô khuyên Engfa nên nhân cơ hội này Tina liền kêu Engfa tiếp quản vẹn cả đôi đường...
Engfa vừa cài dây an toàn xong thì nhận được tin nhắn của Charlotte.
/ E tự về nhà luôn...
Khỏi phiền Fa tới đón e/
Engfa mĩm cười rồi chợt giật mình vì nhớ ra mớ hỗn độn tức giận ở nhà chưa có dọn, liền đạp phanh phóng nhanh về nhà...
"Cảm ơn a nhiều!"
Nàng vừa bước ra khỏi xe đúng đối diện với một chàng trai nói
*Bụp... rầm* tiếng đánh vào mặt và bị ngã vào cửa xe...
Engfa từ xa ngồi trong xe như chết lặng đi khi chứng kiến người mình yêu cùng người khác trao môi hôn...
Trớ trêu làm sao, khi nàng vừa về đến cổng bước xuống thì cùng lúc đằng xa Engfa đang lái xe về...
Engfa thắng gấp xe, bước xuống lao nhanh đến hai người đang gian díu nụ hôn ấy....
Bằng tất cả sức lực vs ngọn lửa bùng cháy rực đỏ trong lòng... Engfa nắm tay đấm thật mạnh vào mặt chàng trai đó khiến anh ta chao đảo té dựa vào xe say sẩm...
"Yahhhhh... Engfa làm gì vậy?"
Nàng tức giận quát lấy Engfa đang nắm chặt cổ áo của chàng trai kia
Nàng lôi mạnh Engfa ra quát tiếp:
"Buông ra đi... a ấy bị thương rồi.
Yahhhh Engfaaaaaaaaaa"
Engfa nghiến răng cắn lợi, mắt đỏ ngầu như bị quỷ giận ma hờn...
Cô hất mạnh anh ta một cái rồi quay qua nhìn nàng đang lo lắng cho người kia....
Cô nhìn rồi cười khinh nàng rồi đi hấc mạnh vai nàng đi vào nhà...
Nàng liền chạy đến đỡ anh chàng tội nghiệp nhăn nhỏ, mếu máo kia lo lắng nói:
"A có sao không? Rất xin lỗi a..."
Chàng trai liền ôm lấy mặt cố gượng nói:
"Trời má... đau vl e ạ!
Không được rồi... đưa a đến bệnh viện đi!"
Nàng liền nhìn vết thường bầm tím rỉ máu kia rõ là rất đau... liền dìu a lên xe đi đến bệnh viện.
Engfa vào nhà như kẻ vô hồn...
Engfa ngồi thừ trên sofa hai chau mạnh hai tay lại với nhau để lên đùi, cuối gầm mặt xuống...
Từng giọt nước mắt lập lờ trong khoé mắt sắp lăn dài...
Tim như thắt lại... uất nghẹn đến khó thở...
Lòng nặng trĩu đau thương... lôi cô xuống đáy vực của sự tan vỡ.
Sự tức giận vùi chôn đi lí trí...
*cạch* nàng mở cửa đi vào nhà.
Charlotte quăng mạnh giỏ xách của mình lên phía bàn khách hướng Engfa đang ngồi, nói rất lớn tiếng:
" Fa làm cái quái gì vậy...?"
Engfa nghe liền chau càng mạnh tay mình hơn...cắn răng chưa muốn trả lời nàng
Nàng thấy Engfa bất động liền tức điên hơn nói:
"Sao lại đánh anh ấy?
Fa hành xử như vậy là sai đó...
Rốt cuộc có chuyện gì...?"
Engfa không nhịn được trước những lởi bênh vực ngọt ngào che lấp đi sự gian dối sai trái của nàng đối với Engfa.
Engfa với tay chụp lấy cái remote tv đứng bật dậy...
Engfa thẳng tay quăng nó vào cửa kính kia với lực rất mạnh cùng vs sự phẫn nộ khiến nó vỡ tung...
Engfa mắt đỏ ngầu, nước mắt còn đọng ở khoé mi, tay nắm chặt lại, quát nàng:
"Hứ... sai hả ?
Đúng là tôi sai... là tôi sai khi đâm đầu yêu người con gái badgirl như cô.
Để rồi giờ cô lăng nhăng, cấm sừng ngay trước mắt tôi..."
Nàng nghe âm vực lớn từ Engfa xong chân đứng không vững...
Đây là lần đầu tiên cô có hành động điên cuồng, lỗ mãng đó và còn rất lớn tiếng với nàng...
Lúc quen nhau tới giờ, cả hai cũng hay tranh luận lặt vặt với nhau như việc thói quen xấu của nàng... Engfa mè nheo, thuyết phục các thứ chứ chưa bao h quát mắng, hành động như vậy.
Kể cả nàng rất quá đáng đi nữa Engfa cũng ôn nhu nhường nhịn hết....
Nàng như bị ngàn cây dao phang vào người...khắp mình mẩy là những từ ngữ mà Engfa thốt ra làm cơ thể rã đi không còn chút sức lực nào...
"Yêu e là sự sai lầm của Engfa... sao ?
Trong mắt Engfa... e là con người xấu như vậy sao...?"
Ấm ức này làm sao nàng có thể nuốt trôi nó đây... từng cơn từng cơn cuốn lấy nàng.
Nàng cố gượng nén lệ khiến mắt đo đỏ, nghiến răng đáp trả cô:
"Thì ra bấy lâu nay luôn nghĩ tôi là fuckgirl sao?
Hứ... đúng là nhầm lẫn to lớn.
Lăng nhăng ư? Cấm sừng ư?
Hứ... Đã tìm hiểu rõ ràng chưa mà khẳng định tôi hạ đẳng đến thế?
HẢ?"
Nàng càng thốt lên với âm vực càng lúc càng to lên...
Engfa cười nửa miệng, an nhàn đáp trả lại nàng:
"Tìm hiểu? Hứ
Tận mắt tôi chứng kiến tất cả còn cần phải tìm hiểu nữa sao?
Tôi là đồ ngốc của cô chắc...?"
Charlotte đến lúc này đây...
Nàng không đủ mạnh mẽ để cố cầm cự giọt nước mắt kia đang ồ ạt rơi cùng với hồi âm xé nát tâm can kia ...
Yêu mà sự tin tưởng cũng không có...?
Nàng nghe Engfa nói xong cố gượng cười đưa tay lên lau nước mắt của mình, thở nén rồi nói:
"Umk, nếu đã đinh ninh...Nói gì thì cũng chẳng tin..."
Nói xong nàng liền quay lưng bước đi lên lầu...
Một tiếng cửa đóng thật mạnh vang dội giữa căn nhà...
Màu hồng hạnh phúc của ngôi nhà phút chốc tựa nỗi buồn rười rượi của sắc tím heo hắc...
Engfa miệng cười mà nước mắt rơi sau khi nàng dứt lời bỏ đi...
Engfa chân đứng không vững nữa liền khuỵ xuống ngồi trên sofa...
Sau khi cánh cửa phòng đóng lại...
Mọi thứ đều gói ghém trong một màu đen tối không chút ánh sáng của đèn...
Đêm nay, sao và trăng có lẽ đã giận nhau chăng?
Không còn lấp lánh toả sáng cùng nhau...?
Không gian cô đơn, sầu muộn bao trùm lấy người con gái nhỏ nhắn, lặng lẽ ngồi sau cánh cửa cùng những tiếng nấc nghẹn nơi đáy tim bị cứa xước kia...
Có lẽ, sự yêu thương kia của e không đủ để Engfa tin tưởng e sao...?
Cả hai vốn dĩ bắt đầu như cây đũa lệch còn lại không cùng chất liệu...
Và rồi... sự nghi hoặc tồn tại trong chúng ta.
Do sự hiểu lầm quá lớn hay do tình yêu giữa chúng ta không đủ lớn để bảo bọc mối quan hệ ấy...
Tôi đã cùng e đi một quãng đường khá dài...đủ để e biết tôi yêu e và vì e rất nhiều...
E là người vẽ lên những gạch đầu dòng đầu tiên trong cuộc đời tôi...
E là người phá vỡ con người hiền nhát trong tôi...
Và rất nhiều thứ e khác nữa...
Và rồi...cũng là em người khiến tôi hiểu thế nào là yêu một người là đau đến thế...!
Thay đổi hay đổi thay...
Có lẽ, sự THAY mới con người để ĐỔI lấy sự nắm giữ tình yêu của một người lại là sự ĐỔI tình yêu THAY người khác sao...?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...