Bad Boy Học Yêu FULL
Vừa bước chân vào nhà thì cô đã nghe thấy tiếng chửi bới, trách móc của Đào Duy Anh.
Anh ta đang chơi game, nhìn thì có vẻ thua rồi
" Cái tên này đúng là ngu ngốc, rốt cuộc có biết chơi không vậy ? "
" Tên nào xui xẻo mà chơi chung với anh vậy ? "
Duy Anh bỏ điện thoại qua một bên, ngồi chễm chệ trên sofa nhìn cô
" Em gái yêu dấu, em có thể ngưng bới móc người anh này một ngày được không ? "
" Được thôi "
" Ba mẹ vừa gọi điện cho anh để tìm em đó "
Mặt cô ngơ ngác
" Sao lại tìm em ? "
" Họ nói gọi cho em không được nên rất lo lắng "
Cô mở balo, lấy điện thoại ra xem
" Em quên mất, lúc nãy làm bài tập nên bật chế độ không làm phiền "
" Em dạo này chăm học vậy...bộ định kế thừa vị trí chủ tịch hả ? "
Cô nhếch môi
" Em mới không thèm.
Vị trí đó, giao cho anh "
Nói rồi cô xách balo chạy lên phòng.
Thành thật mà nói cô không có hứng thú với việc làm ở công ty.
Phương Nghi cảm thấy nó quá gò bó và suy nghĩ rất nhiều không hề phù hợp với cô.
...
Buổi tối nằm trên giường không có việc gì làm nên Phương Nghi lôi laptop ra tìm kiếm những thông tin có liên quan đến La Gia Khang.
Cô muốn tìm hiểu nhiều hơn về đàn anh
Theo như kết quả tìm kiếm thì La Gia Khang là con trai của chủ tịch tập đoàn La Thị - La Minh Vũ.
Mẹ mất sớm, cha lấy vợ kế, năm 8 tuổi bắt đầu dọn ra ở riêng.
Cô mắt chữ A mồm chữ O
" Không ngờ đàn anh lại rời xa gia đình sớm như vậy ? "
Đọc một hồi thì Phương Nghi cảm thấy rất buồn ngủ, cô đóng laptop lại dẹp sang một bên rồi kéo mền đi ngủ.
...
Vẫn lên lớp như mọi khi, nhưng hôm nay vừa đi được nửa đường thì Gia Linh và Khả Vi từ đâu xuất hiện.
Bọn họ lôi kéo cô ra phía sân sau của trường và Phương Nghi vẫn đang trong tình trạng ngơ ngác không hiểu gì cả
" Các cậu làm gì vậy ? Bỏ mình ra "
Hai người họ nhìn cô bằng ánh mắt tra khảo dò xét, Khả Vi lên tiếng
" Đào Đào, cậu giấu bọn mình chuyện gì thì mau khai ra đi "
" Nếu không thành thật thì sẽ bị xử phạt "
Phương Nghi vò đầu khó hiểu
" Hai cậu nói gì vậy ? Khai cái gì ? "
Gia Linh lấy điện thoại ra đưa cho cô xem.
Phương Nghi cầm lấy điện thoại xem thử.
" Sao...sao hai cậu có cái này ? "
Bên trong là hình ảnh của cô và Gia Khang ngồi cạnh nhau trong thư viện, không ngờ lại bị bọn họ chụp lại.
Gia Linh liền nói
" Đừng nói nhiều, cậu giải thích đi "
" Mình...mình "
" Đào Đào mình đã từng nói với cậu La Gia Khang không phải loại người tốt lành mà sao cậu còn..."
Phương Nghi cố gắng trấn tĩnh bọn họ
" Các cậu bình tĩnh nghe mình giải thích đã "
" Thật ra một người bạn trong lớp đã cho mình số điện thoại của anh ta để hỏi bài tập.
Lúc đầu mình cũng không biết là anh ấy cho đến khi gặp mặt thì...!"
" Vậy La Gia Khang có làm gì cậu không ? "
Cô lắc đầu
" Đàn anh rất tốt, anh ấy chỉ bài cho mình rất tận tình "
Gia Linh và Khả Vi nhìn nhau, Khả Vi lên tiếng
" Không phải đồn La Gia Khang là loại người không ra gì sao ? Sao lại đối tốt với Đào Đào được ? "
Cô lên tiếng giải thích
" Đàn anh nói đúng là từng quen một vài cô gái nhưng sau đó cảm thấy không hợp nên đã chia tay êm đẹp chứ không có gì to tát nhưng lại bị đồn thành loại trai hư không ra gì "
" Cậu tin lời La Gia Khang nói sao ? "
" Mình nghĩ anh ấy gạt mình cũng đâu có lợi ích gì nên là hai cậu đừng có thành kiến với người ta nữa "
" Cậu cảm thấy anh ta tốt là được rồi.
Thật ra bọn mình cũng chỉ nghe đồn về việc của anh ta thôi nhưng cũng mong cậu cẩn thận kẻo bị người khác lừa "
Cô vui vẻ gật đầu.
Lúc nào hai cô bạn này cũng biết nghĩ cho cô hết.
Nói về La Gia Khang thực chất mọi chuyện mà anh ta gây ra đều có La Minh Vũ giúp đỡ thu dọn tàn cuộc.
Chủ tịch La Thị cảm thấy có lỗi với con trai của mình vì năm đó tại ông ta ngoại tình nên mẹ anh mới chết.
Từ sau cái chết của mẹ anh, La Gia Khang hận cha mình và dọn ra ở riêng.
Anh ta trở thành một con người hư hỏng, tất cả những việc mà Gia Khang gây ra đều có cha mình ở đằng sau chống lưng nên càng ngày Gia Khang càng không biết kiêng kị hay nể nang bất kì ai.
Việc Gia Khang qua lại với nhiều cô gái cũng do La Minh Vũ đứng phía sau xoa diệu dư luận nếu không anh ta cũng chẳng được thong dong tự tại như bây giờ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...