Bạch Tử Họa! Ngươi Sai Rồi!
Bạch Vân Sơn
“Ai ui Tiểu Nguyệt Nguyệt ta vừa ra ngoài biết được một tin thú vị không biết muội có muốn nghe không?” Huyết Liên Hàn vô lại hỏi Huyết Liên Nguyệt Băng.
“Không muốn!” đáp lại nhiệt tình của Huyết Liên Hàn chỉ là hai từ lạnh băng.
“Đừng như vậy mà muội chỉ cần nói muốn nghe là được” Huyết Liên Hàn chớp chớp mắt nói.
“Không muốn” Huyết Liên Nguyệt Băng vẫn không chút phản ứng trước vẻ mặt tha thiết của huynh trưởng.
“Gật đầu cũng được” Huyết Liên Hàn thật sự muốn cắn cho mình một cái, rõ ràng biết tính tình muội muội nhà mình như thế nào mà còn muốn trèo cho cao, bây giờ thì tốt rồi ngay cả một cái thang để leo xuống nha đầu kia cũng không muốn cho hắn.
“Nói!” Huyết Liên Nguyệt Băng buồn cười nhìn vẻ mặt nhăn nhó của nhị ca, nếu còn không chừa chút mặt mũi huynh ấy nhất định cắn người.
“Haha Trường Lưu phái Lạc Thập Nhất đi tìm Tiểu Bạch nhưng đến giờ vẫn chưa tìm được người”
Đường Bảo mấy ngày nay vẫn giận dỗi đứng một bên, sau khi nghe nhắc đến Lạc Thập Nhất liền lại gần ngóng tay lên nghe.
“Bao lâu rồi?” Huyết Liên Nguyệt Băng lạnh nhạt hỏi.
“Từ lúc biển Trường Lưu đóng băng” Huyết Liên Hàn vừa nói vừa liếc nhìn tiểu muội nhà mình rõ ràng đốt nhà người ta mà còn giả vờ quan tâm.
“Ừ nên ngủ một chút thôi!” Huyết Liên Nguyệt Băng che miệng ngáp một cái rồi đứng dậy đi mất.
“Ta thấy đừng nói phái người đi tìm cho dù đăng tin tìm trẻ lạc cũng không ích gì người rõ ràng là bị bắt cóc” Huyết Liên Hàn vừa nói vừa liếc nhìn cái kẻ đang ngóng chuyện đằng kia.
Đêm trên Bạch Vân Sơn vô cùng tĩnh lặng, Bạch Tử Họa nằm nghỉ trên giường bỗng dưng cảm thấy có chút kì lạ, lúc mở mắt ra thì thấy khuôn mặt kề sát của Huyết Liên Nguyệt Băng.
“Tiểu Cốt con đang làm gì?” Bạch Tử Họa định xuống giường thì nghe Huyết Liên Nguyệt Băng nói bằng giọng ngái ngủ.
“Sư phụ ngày mai chúng ta về nhà đi”
“Nhà?” Bạch Tử Họa nghi hoặc nhà của nàng không phải ở đây sao?
“Ta rất nhớ tuyệt tình điện chúng ta về đó đi!”
“Con đã hứa với ta” Bạch Tử Họa ở lại đây là muốn ngăn cản Tiểu Cốt đối phó tiên giới nếu như nàng nhất quyết trở mặt hắn nên làm sao mới phải?
“Sư phụ ta tin những lời ta nói với tỉ tỉ người cũng nghe tường tận” Huyết Liên Nguyệt Băng vừa nói vừa vòng tay tay qua ôm lấy thắt lưng Bạch Tử Họa, cả người hắn cứng đờ nhưng không đẩy nàng ra.
“Ta là chính thần không phải yêu thần sẽ không tùy tiện xuống tay với tiên giới” Huyết Liên Nguyệt Băng thấy hắn không đẩy mình ra thì rất không phúc hậu nghĩ thượng tôn này đúng là không dễ làm vì tiên giới ngay cả thân thể cũng muốn bán.
“Lạc Thập Nhất bôn ba tìm người chắc Trường Lưu xảy ra chuyện người không muốn về nhìn một chút?” Huyết Liên Nguyệt Băng vừa nói vừa sờ sờ lên mặt của Bạch Tử Họa, ừm cảm xúc tốt hơn tỉ tỉ một chút.
“Con thật sự muốn về đó?” chẳng phải nơi đó đối với nàng không có ý tốt sao.
“Người không cần lo nghĩ nhiều lần này con không dùng thân phận cũ đương nhiên không vấn đề” Bạch Tử Hạo vẫn còn lo lắng hiển nhiên không để ý tới cái tay đang tác quái trên mặt mình.
“Thân phận cũ đúng là không xứng với người nữa rồi!” Huyết Liên Nguyệt Băng vừa ăn đậu hủ vừa nhìn khuôn mặt bi thương của sư phụ mình.
“Không bằng chúng ta thành thân trước rồi mới về Trường Lưu như vậy mọi người trở thành người một nhà người cũng không cần lo ta đối phó tiên giới nữa!” những lời này Huyết Liên Nguyệt Băng là thì thầm vào tai Bạch Tử Họa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...