Lúc nãy ở phòng bếp đã bị y sờ soạng kịch liệt một phen, Bạch Trạch so với hiện tại bị loạn chạm ở khu vực mẫn cảm này thì theo bản năng liền có chút nao núng, đưa đôi mắt đáng thương nhìn người nam nhân đang đè trên người hắn kia, trong lòng không khỏi khẩn cầu không cần phải xảy ra loại chuyện kia a. Nhưng sau một giây bàn tay lạnh giá của y đang cố gắng mơn trớn khuếch trương chỗ nào đó, hai má hắn bỗng chốc liền phiếm hồng, ánh mắt cũng dần dần mê loạn đi, đầu óc mê mị, một tiếng rên rỉ ngay sau đó không ý thức mà tràn ra khóe miệng.
“A…..” Một trận khoái cảm cùng thống khổ đan xen, “Ách….. chậm, chậm một chút…..A….” Phía dưới bị y cầm lấy như vậy, liên tục vuốt ve lên xuống không ngừng, mà chủ nhân của hành động kia lại là người hắn thực yêu thương cho nên khoái cảm cứ như vậy bùng phát truyền khắp thân thể, chính là lực đạo y càng lúc càng tăng, ánh mắt hung hãn như sói đói nhìn vào hắn. Trời ạ, chỗ đó dù sao cũng là chỗ nhạy cảm, y mạnh bạo động chạm như vậy, trời ạ, hắn cảm thấy bản thân giống như lúc lên thiên đường lúc xuống địa ngục, vừa ngọt ngào lại vừa chịu đau khổ không ngừng.
“Chậm…… tay…… anh, anh…… cho tôi…….” Ba chữ ‘chậm một chút’ lắp bắp chưa kịp nói ra khỏi miệng thì cả người hắn đã muốn phát tiết đi ra, hơi thở gấp gáp, đầu óc một mực trống rỗng.
Lãnh Tĩnh sửng sờ nhìn bạch trọc trong tay, lại nhìn người trên giường giờ phút này đang thấm đẫm mồ hôi, lộ ra một vẻ vừa hưởng thụ lại quyến rũ mê hoặc, rốt cuộc động tác vừa dừng lại kia lại nhịn không được mà tiếp tục mạnh bạo xoa nắn hạ thân hắn, trong một lúc vô tình, tất cả dịch thể bắn ra từ từ rơi trên cơ thể hắn, quả thực *** mỹ. Ánh mắt y thoáng chốc lại trầm ——-
Thân thể trần trụi trải đầy dấu hôn ngân, làn da ửng lên từng tầng đo đỏ, đôi đầu nhũ ửng đỏ cương cứng một màu đỏ diễm lệ, phía trên người lại phủ lên một lớp mỏng dịch thể trắng trong, cơ thể bình thường nhu nhu ôn hòa lúc này lại thoáng chốc trở nên cực kì *** đãng cùng xinh đẹp. Y không khỏi nghĩ nếu lớp dịch thể trên người hắn kia nếu chính là của y…. có thể hắn sẽ càng thêm mê người…
Hạ thể đã muốn cương cứng lên, y đem người trên giường đã muốn rã rời không còn thần trí cho hắn nằm úp sấp xuống, cả người y từ từ áp lên, từ đầu đến chân lại bắt đầu thả xuống từng trận hôn tinh tế.
Mới vừa nãy thôi y tựa như muốn mạnh bạo giống như đem một quả táo nuốt trọng, nay lại rất kiên nhẫn từ từ nhấm nháp cơ thể kia.
Dần dần phục hồi lại tinh thần cùng thể lực hắn mới phát hiện ra chính hắn đã muốn bị y đặt dưới thân cắn toàn cơ thể, lập tức lại thấy một cỗ nhiệt nóng hổi từ trong người trỗi dậy —- Y dù nhìn vào thì thấy gầy nhưng kì thật không nhẹ, trên người từng tấc thịt thật rắn chắc, mà hiện tại toàn cơ thể y lại đè lên trên người hắn, này bảo hắn làm sao chịu nổi đây? Lại chú ý tới nơi nơi trên người hắn đều dính đầy dịch thể, lại bị hắn lộng hôn vẽ loạn, người càng thêm không được tự nhiên mà ngượng ngùng khó tả.
Hắn đưa tay vỗ lên trên lưng y, “Đứng lên.”
Lãnh Tĩnh đối với ý đuổi của hắn hoàn toàn thờ ơ, cứ tiếp tục từng chút từng chút cắn lên trên lưng hắn, rồi lại xuống hai bờ mông nộn nộn, tay phải vuốt ve lên trên cánh mông săn chắc, nhanh trảo vuốt ve lên xuống, rất nhanh làm cho nơi nhạy cảm nộn thịt bừng đỏ cả lên.
“Anh, anh trước tiên dừng một chút”, hắn ý đồ muốn khuyên can y,
“Tại sao?” Tiếng nói y khàn khàn, lộ ra chút không kiên nhẫn, “Cậu cũng rất thích còn gì, vừa rồi còn….”
Hắn chỉ biết nhắm mắt thở dài, “Vừa rồi anh rất dùng sức, nắm tôi rất đau.” Nói xong chuyện này ngay cả cổ cũng đỏ cả lên, lan tràn đến tận mang tai, “Anh, anh rất nặng, tôi thở không nổi.”
Lãnh Tĩnh sửng sốt nhìn người dưới thân sắc mặt ửng hồng, không, phải nói là cả thân thể đều ửng hồng, non mịn, ấm áp… cho nên y liền —–
“Không cần.” Trực tiếp nói ra lời cự tuyệt, y tiếp tục đè lên trên thân thể hồng hồng ấm áp của hắn, hơn nữa còn có chỗ kia y vẫn chưa sờ qua, hôm nay y nhất định phải có được …. Ánh mắt y thoáng chốc càng thêm ám trầm, bàn tay lạnh lẽo theo cánh mông đi vào chính giữa, hướng vào tiểu huyệt nhỏ nhỏ phiến hồng.
“Ách….” Hắn hiện tại cảm giác giống như con cá đang nằm trên thớt, mà con dao sắp chém xuống kia rất không không nhẫn tâm, chỉ cần một dao đi xuống, con cá nhỏ chắc chắn sẽ chết không kịp thở cho mà xem.
“Chờ, chờ đã.” Ngay lúc y muốn đem ngón tay thâm nhập vào bên trong, hắn bỗng nhiên nghiêng thân đưa tay giữ chặt lấy tay y, lại nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người kia của y, hắn trong lòng liền run lên, y là Lãnh Tĩnh a, rốt cuộc hắn cố gắng trấn định nhìn y nói, “ Ngăn kéo có kem dưỡng, anh đi…, đi lấy lại đây…” Lại nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của y, hắn nhắm mắt lại, thở sâu, tiếp tục giải thích, “Nơi đó, nơi đó…. Cần trơn…” Nói xong liền lập tức quay đầu đi, đem khuôn mặt đỏ bừng chôn xuống gối không dám nhìn lên. Trên mặt nóng như lửa đốt, ngay cả lỗ tai cũng đỏ. Hắn cư nhiên đang chỉ cách cho Lãnh Tĩnh thượng hắn a.
——
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...