Bạch Trạch

Nhưng mọi chuyện lại không đi theo chiều hướng xấu như hắn đã nghĩ, rốt cuộc hắn cũng có thể nhẹ nhàng thở ra, tâm tình cũng thoải mái đi đôi chút. Hắn nhìn xem thời gian vẫn còn sớm, nhưng dù sao cũng đã không còn buồn ngủ nữa, rời giường sớm một chút cũng chẳng sao a. Lúc hắn tắm được một nửa thì lại nghe tiếng chuông cửa vang lên làm hắn thực kinh ngạc nha, ai lại đến sớm như vậy chứ? Trong lòng thoáng chốc nổi lên chút dự cảm không ổn, lạy thánh a la, lạy thượng đế trên cao, sẽ không phải là tên kia đấy chứ.

Vội vàng khoác áo tắm đi ra mở cửa, người đứng bên ngoài cư nhiên lại chính là y – Lãnh Tĩnh, “Anh sao mới giờ này đã tới?” Làm ơn đi, tới sớm vầy làm sao có cơm cho y ăn? Cục diện rối rắm đêm qua hắn còn chưa có dọn dẹp xong nữa là…

Không quan tâm hắn có chào đón y đến sớm hay không, y vẫn một dạng như cũ bất động thanh sắc nhìn hắn, đánh giá hắn từ đầu tới chân. Ân, đầu vẫn còn ướt át, một vài giọt nước nghịch ngợm vướng trên tóc chảy nhẹ xuống dưới, trên người mặc một bộ dục bào, hắn đang đi tắm a? Da hắn trời sinh đã trắng bóc như lòng trắng trứng gà, giờ lại thêm ảnh hưởng của nước ấm làm nó có tầng tầng ửng hồng hồng trắng trắng thực đẹp, hai mắt mở to ra nhìn có vẻ bất đắc dĩ một chút, nhưng… sao nhìn lại trông thật mị hoặc đến như vậy?**


“Anh cứ tự nhiên” Hắn mặc kệ y không không mới sáng sớm đã đến nhà hắn kia, xoay người đi vào phòng tắm tiếp tục sự nghiệp tắm rửa của mình.

Bị người ta quẳng lại sau lưng không hề chú ý đến mình kia, y ngược lại lại hưng phấn bừng bừng nhìn xem khung cảnh trong nhà hiện tại. Trên bàn ăn vẫn còn là chén bát ăn cơm xong ngày hôm qua vẫn chưa hề có chút dấu hiệu được dọn dẹp qua dù chỉ một chút, hôm qua như thế nào là hôm nay y chang như thế ấy, như vậy liền có thể suy ra chủ nhân của bọn nó hoàn toàn bỏ qua bọn nó không thèm ngó nhàng đến. Một người khách nhân này tự nhiên hôm nay lên cơn hứng trí quyết tâm không cần mời tôi đây cũng tự đi dạo một phen, liền đi thăm phòng ngủ của chủ nhà. Chậc, giường chiếu hỗn loạn cũng chưa thèm xếp qua a.

Mãi đến khi hắn tắm xong rồi đi ra, lại thấy phòng khách chẳng có một bóng người. Hắn đi đến phòng ngủ của mình mới gặp được người đang cần tìm kia —- Vâng, là y đang ngồi trên giường của hắn không biết đang nghĩ cái gì.

Hắn tựa tiếu phi tiếu đứng ngay cửa nhìn y, “Anh muốn đi ngủ tiếp sao?”*** Sớm như vậy cho nên hẳn vẫn còn buồn ngủ đi. Giờ phút này y nhìn hắn không hẳn là toàn cảm giác bối rối như hôm qua, đêm hôm qua cũng đã là chuyện quá khứ, hôm nay đến, suy nghĩ của hắn cũng đã muốn phần nào được chấn tĩnh, lo lắng cũng đã muốn đọng lại xuống dưới.


Lãnh Tĩnh ngồi trên giường không đáp lại lời trêu ghẹo của y, còn rất thật sự nhìn hắn, mở miệng nói, “Cho tôi chìa khóa.” Lời nói ra giống như trăm phần trăm đương nhiên không cần phải cãi.

Nhất thời hắn không thể hiểu được ý của hắn, mới hỏi lại, “Chìa khóa gì cơ?”

“Chìa khóa nơi này.” Giải thích thản nhiên.


“Tại sao phải đưa?” Y bị hồ đồ rồi sao, mắc mớ gì hắn phải đưa chìa khóa nhà hắn cho y?

Vẫn là nhìn hắn như vậy, nhưng ẩn bên trong còn có chút gì đó si mê a, “Để tiện hơn.” Hắn đâu phải lúc nào cũng rảnh chạy ra mở cửa cho y, giống như hôm nay hắn đang tắm mà còn phải vội chạy ra mở cửa cũng thật phiền phức cho hắn quá, mà y thường thường còn phải họp hành này nọ, thời giạn cũng đâu có cố định, thế cho nên y muốn tự mình có thể mở cửa tự vào không phải phiền đến hắn a.

Cái này liền dạo hắn thiếu điều nhảy dựng, hắn vốn còn tưởng rằng y muốn sống chung chỗ này với hắn luôn chứ, nguyên lai là do hắn tự mình nghĩ nhiều quá thôi, bất quá y trực tiếp mở miệng hỏi chìa khóa nhà như vậy tựa hồ cũng làm cho hắn phải giật mình, có cần phải thẳng thắn đến vậy không? Như vậy thực không giống người bình thường a, quả nhiên người hắn yêu có khác >_< Hắn chuyển tầm mắt nhìn sang chỗ khác che dấu đi bối rối của bản thân, “Lát tôi sẽ đưa anh chìa khóa.” Hắn đi ra ngoài dọn chén bát ngày hôm qua, bước nhanh vào phòng bếp bắt đầu nấu nướng. Thở dài một cái, bọn họ như bây giờ thật đúng là chưa sáng tỏ a. Cũng chả biết hắn nghĩ thế nào, hôm qua y còn chưa cho hắn câu trả lời thuyết phục mà, lát nhất định phải hỏi lại mới được, rồi sẵn tiện nhắc luôn chuyện đưa chìa khóa, mất công hắn lại quên thì không được. ——— Trong này đía hơi nhiều >_< Mấy cái */**/*** là mấy chỗ ta k hỉu lắm, xét theo tình huống mà edit thôi ^^ ———


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui