Vừa rồi Hán Đông Khuê đang họp với ban lãnh đạo thì Giám đốc Điền nhận được điện thoại, sau khi nghe trợ lí thông báo liền lo lắng đứng dậy xin phép đi trước.
Hán Đông Khuê cũng chỉ thuận miệng hỏi Tần Hạo một câu, không ngờ rằng anh ta lại báo cáo là có một vụ ẩu đả trong công ty.
Hán Đông Khuê vừa nghe tin này thì bỗng nhiên cảm thấy sốt ruột.
Vừa nãy Giám đốc Điền vội vã rời đi, ông ta là người của bộ phận Quảng cáo, Bách Lý Giai Ninh lại là cấp dưới của ông ta, không lẽ bọn họ đã xảy ra chuyện gì.
Hán Đông Khuê dĩ nhiên luôn dành cho bộ phận Quảng cáo sự quan tâm đặc biệt, bởi vì đó là nơi cô làm việc.
Nghĩ vậy, Hán Đông Khuê cũng đứng ngồi không yên, mau chóng khoát tay cho mọi người tan họp, còn mình thì đi theo Tần Hạo xuống dưới tầng 10.
Bước vào trong studio chụp ảnh, trực tiếp chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn này, Hán Đông Khuê lập tức toát mồ hôi lạnh.
Anh không thể tin nổi cô gái của anh hàng ngày luôn vui vẻ hoà nhã với đồng nghiệp, hôm nay lại đánh nhau tay đôi với đối tác.
Nếu không phải đã xảy ra chuyện nghiêm trọng, anh chắc chắn cô sẽ không hành xử hồ đồ như vậy.
Khí thế bức người của Hán Đông Khuê làm cho mọi người lập tức cúi đầu, không ai dám quan sát sắc mặt của anh lúc này.
Bách Lý Giai Ninh đứng một bên sửa sang đầu tóc quần áo, thấy Hán Đông Khuê bỗng nhiên xuất hiện, lập tức hướng ánh nhìn ấm ức về phía anh.
Hán Đông Khuê chăm chú quan sát cô, thấy má trái của cô sưng đỏ, áo sơ mi loang lổ vết cafe, ánh mắt anh càng trở nên lạnh lẽo, nhìn thẳng vào Cao Lộ Tư, cất giọng hỏi: “Cao Lộ Tư, cô giải thích sao đây?”
Cao Lộ Tư nghe thấy Hán Đông Khuê bảo cô ta giải thích trước, tưởng anh đứng về phía mình, dương dương tự đắc lườm Bách Lý Giai Ninh rồi nói: “Hán tổng, cô ta hùa vào với tên nam người mẫu kia chèn ép sỉ nhục tôi.
Tôi mới phản bác có một câu, cô ta đã cãi lại chem chẻm.
Tôi nhất thời tức giận mới xảy ra xung đột với cô ta.”
Cao Lộ Tư nghĩ rằng mình là siêu mẫu nổi tiếng mà Aurora cất công mời về, cho dù có mắc sai lầm gì, Tổng giám đốc của bọn họ cũng sẽ không làm khó dễ cô ta trước mặt mọi người.
Vì thế cô ta mới cả gan đổi trắng thay đen, đổ hết tội lỗi lên đầu Bách Lý Giai Ninh.
Những người chứng kiến nghe thấy Cao Lộ Tư nói như vậy đều trừng mắt, nhưng ngại cô ta là người nổi tiếng, không ai muốn dây vào nên chỉ có thể giận mà không dám nói.
Viên Khải thấy vậy định lên tiếng thì bị Hán Đông Khuê giơ tay ngăn lại.
Hán Đông Khuê khoanh tay, lạnh lùng hỏi: “Ai ra tay trước?”
Cao Lộ Tư nhìn thấy ánh mắt sắc bén của anh nhằm vào mình thì ngập ngừng: “Là tôi.
Bởi vì… bởi vì… cô ta ăn nói rất xấc xược.
Tôi không giữ được bình tĩnh, nên…”
“Cao Lộ Tư, chị ngừng diễn kịch được rồi đấy.” Đột nhiên có người lớn tiếng chen ngang.
“Hán tổng, mọi việc hoàn toàn không phải như chị ta nói.”
Mọi người đồng loạt nhìn về hướng phát ra tiếng nói, nhận ra người này chính là Timothy, trong lòng ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Hán Đông Khuê chau mày hỏi Timothy: “Ban nãy chính xác là đã có chuyện gì xảy ra? Cậu trình bày rõ ràng cho tôi nghe.”
Timothy thuật lại mọi việc từ đầu đến cuối cho Hán Đông Khuê.
“Tổng giám đốc, tôi chính là Timothy, người mẫu chụp ảnh ngày hôm nay.
Trong giờ nghỉ, tôi chỉ muốn góp ý vài câu với Cao Lộ Tư, lại bị chị ta mắng chửi không ra thể thống gì, còn lớn tiếng đòi đổi người.
Giám đốc Viên và Trưởng phòng Bách Lý vào can ngăn, Cao Lộ Tư không những không bình tĩnh lại mà còn nổi điên bắt tôi quỳ xuống xin lỗi.
Sau đó Trưởng phòng Bách Lý muốn thay mặt tôi xin lỗi, Cao Lộ Tư tự nhiên nổi điên hắt cafe vào người chị ấy, còn tát chị ấy một cái, sau đó chị ấy mới tát lại.
Toàn bộ sự việc là như vậy.”
Cuối cùng Timothy còn chốt một câu.
“Nếu như Tổng giám đốc không tin, có thể hỏi lại những người khác hoặc là kiểm tra camera.”
Cao Lộ Tư lúc này mới ý thức được tình thế bất lợi đang nghiêng về phía cô ta, cuống quýt thanh minh: “Tổng giám đốc, mọi việc không phải như cậu ta nói đâu, anh tuyệt đối đừng tin.
Hơn nữa, tôi thấy cậu ta và cô Trưởng phòng kia chắc chắn có gian tình, nếu không tại sao lúc nãy cậu ta lại lao mình ra che chắn cho cô ta.
Theo tôi, anh nên đuổi việc cô Trưởng phòng kia đi, trong giờ làm việc mà lại đi quyến rũ đối tác, một chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có, đúng là loại phụ nữ thiếu đứng đắn!”
“Chị im đi! Tôi là đàn ông, bảo vệ phụ nữ là chuyện đương nhiên.
Nếu tôi không làm thì cũng sẽ có người khác làm.” Timothy nổi nóng.
“Chị đừng cố hắt nước bẩn vào chúng tôi nữa.”
Bách Lý Giai Ninh đứng một bên xem trò hề mà Cao Lộ Tư tự biên tự diễn, từ đầu đến cuối cô không phản bác cũng không thanh minh.
Vừa rồi nếu cô cố gắng nhẫn nhịn không tát trả Cao Lộ Tư, có lẽ mọi chuyện sẽ không ầm ĩ đến mức này, cũng sẽ không làm kinh động tới Hán Đông Khuê.
Bây giờ thì hay rồi, một khi Hán Đông Khuê đã nhúng tay vào, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bất kì ai làm sai.
Hán Đông Khuê khẽ nhếch miệng, thản nhiên nói: ”Bách Lý Giai Ninh là người của tôi… của tập đoàn chúng tôi.” Anh nhanh chóng sửa lại lời nói.
“Tôi lại không biết phẩm chất đạo đức của nhân viên làm việc cho mình hay sao? Tôi không quan tâm cô nhìn ra gian tình hay chân tình gì cả, tôi chỉ quan tâm đến việc tôi bỏ tiền ra thuê cô về để chụp hình quảng cáo, chứ không phải để dạy dỗ uốn nắn nhân viên của tôi.
Tôi còn tưởng cô là Giám đốc Nhân sự thay vì siêu mẫu đấy.”
Nghe Hán Đông Khuê nói xong, Cao Lộ Tư có cảm giác như mình vừa bị hắt một chậu nước lạnh vào mặt.
Tại sao Tổng giám đốc chỉ nhắm vào một mình cô ta? Còn Bách Lý Giai Ninh bên kia, rõ ràng là cũng tát trả lại cô ta, vậy mà anh không chất vấn dù chỉ nửa câu.
Cao Lộ Tư bị Hán Đông Khuê mỉa mai trước sự chứng kiến của hàng trăm con người, một chút mặt mũi còn lại cũng mất sạch.
Trong lòng thầm nghĩ một Trưởng phòng nho nhỏ mà cũng dám làm mình bẽ mặt trước bao nhiêu người như vậy, cô ta chỉ tay vào mặt Bách Lý Giai Ninh, lớn tiếng nói: “Cô đừng ra vẻ vô tội, đừng tưởng rằng…”
“Đủ rồi!” Hán Đông Khuê tức giận cắt ngang lời Cao Lộ Tư.
“Không cần chụp nữa! Tần Hạo, lập tức huỷ hợp đồng quảng cáo với Cao Lộ Tư, chuyển tiền bồi thường hợp đồng.
Đồng thời khởi kiện Cao Lộ Tư vì thái độ làm việc thiếu chuyên nghiệp trong khi hợp tác.”
Chỉ bằng thái độ không coi ai ra gì, lại thêm hành vi động tay động chân với người khác của Cao Lộ Tư, Hán Đông Khuê quyết định sẽ đưa cô ta vào danh sách đen của công ty, vĩnh viễn không bao giờ kí bất kì hợp đồng quảng cáo nào với cô ta nữa.
Tần Hạo ngay lập tức thực hiện nhiệm vụ được giao.
“Giám đốc Viên, giám đốc Điền, hai người chỉ đạo nhân viên dọn dẹp studio.
Timothy, cậu và ekip về trước đi.
Buổi chụp hình hôm nay tạm hoãn, tôi sẽ cho người thông báo với MiHu chọn một nữ người mẫu khác.” Hán Đông Khuê khoát tay nói.
“Trưởng phòng Bách Lý, theo tôi vào văn phòng nói chuyện.”
Hán Đông Khuê vừa nói xong liền quay đầu đi vào phòng làm việc phía bên trong studio.
Lúc này anh chẳng còn chút tâm tình nào để ý tới quảng cáo đang chụp dở nữa, anh chỉ muốn ôm chặt Bách Lý Giai Ninh vào trong lòng, dịu dàng cưng nựng dỗ dành.
Cứ nghĩ đến việc cô gái của anh đang ấm ức vì bị người ta đánh ở chính địa bàn của mình, lồng ngực anh lại tràn ngập sự tức giận, hận không thể cho cô siêu mẫu đỏng đảnh kia một cái bạt tai.
Vừa vào phòng, Hán Đông Khuê đã đóng chặt cửa, kéo Bách Lý Giai Ninh ngồi vào trong lòng, vuốt ve má trái sưng đỏ của cô, giọng điệu hết sức ôn nhu: “Ninh Ninh, có đau không?”
“Hơi rát thôi, một lát nữa chắc là tự khỏi.” Bách Lý Giai Ninh lắc đầu, dựa vào ngực Hán Đông Khuê nói nhỏ.
“Anh xin lỗi, anh không đến kịp thời, để cô ta ra tay với em.
Nghĩ lại chuyện ban nãy, thật muốn bẻ gãy tay cô ta để trả thù cho em.”
“Khiếp, anh nói chuyện giống mấy tên côn đồ thế.” Bách Lý Giai Ninh nhổm dậy véo một cái vào má Hán Đông Khuê, cười nói.
“Em không sao mà, cô ta bị đuổi là tốt rồi.
Quả thực em không thể làm việc với người thiếu chuyên nghiệp như vậy được.”
“Tối nay anh đón em đi ăn cơm nhé, anh muốn đền bù cho mỹ nữ đang uất ức của anh.” Hán Đông Khuê hôn lên trán cô, nhẹ giọng nói.
“Nếu Cao Lộ Tư mà biết em là bảo vật trong lòng anh, không biết cô ta còn dám xuống tay với em không.”
“Em muốn ăn sushi nha.” Bách Lý Giai Ninh điệu đà nói.
“Được.”
“Em muốn ăn đồ Hàn á.”
“Được.”
“Em muốn ăn bít tết nè.”
“Được.”
“Em muốn ăn anh.”
“Được.
Cái gì cơ?” Hán Đông Khuê cười nói.
“Nếu em muốn thì ngay lập tức có thể lên văn phòng anh, trên đó có phòng ngủ.”
“Sắc lang, người ta chỉ đùa thôi.” Bách Lý Giai Ninh hôn chụt vào má Hán Đông Khuê một cái, sau đó đứng dậy.
“Em phải về làm việc tiếp đây, ở trong này lâu quá là bọn họ nghi ngờ đấy.”
“Ừm, tối nay anh qua đón em.” Hán Đông Khuê tuy lưu luyến nhưng vẫn phải buông tay để cô rời đi.
Bách Lý Giai Ninh vừa lên đến tầng 15, mọi người đã ùa ra hỏi thăm.
Tô Tuyết rẽ đám đông bước vào, trên tay còn cầm theo túi đá chườm, miệng thở hồng hộc, giọng nói ngắt quãng.
“Chị Ninh… Em mới chạy sang… hiệu thuốc bên kia đường… mua đấy.
Chị mau… chườm đi.”
Bách Lý Giai Ninh nhận lấy, dùng ánh mắt vô cùng biết ơn nhìn về phía Tô Tuyết.
Sau khi chườm đá xong vết sưng đã tan đi hơn nửa, không còn đau như trước nữa.
“Giai Ninh này, ra đường nhớ cẩn thận.
Tôi sợ Cao Lộ Tư sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.” Giám đốc Điền vỗ vai cô nhắc nhở.
“Đúng vậy, em chỉ sợ đám fan cuồng của cô ta làm phiền chị.” Trần Hiểu Minh ngồi gác cằm lên lưng ghế xoay nói.
“Cảm ơn mọi người, không cần lo cho tôi đâu.
Tôi biết cách tự vệ, mọi người cứ yên tâm nhé.” Bách Lý Giai Ninh mỉm cười.
Mắt thấy đã đến giờ nghỉ trưa, mọi người hỏi thăm cô thêm mấy câu rồi tản dần ra đi ăn cơm.
Bách Lý Giai Ninh hiện tại không có tâm trạng ăn uống lắm, cô ăn tạm mấy cái bánh quy trong ngăn bàn rồi định chợp mắt một lát, bỗng nhận được điện thoại từ một dãy số lạ.
“Alo?” Bách Lý Giai Ninh nhấc máy.
“Chào chị Giai Ninh, tôi là Timothy đây, tôi lấy số điện thoại chị từ bên ekip, mạo muội gọi cho chị.
Tôi xin lỗi vì lúc nãy đã kéo chị vào rắc rối của mình, để chị phải chịu uất ức rồi.
Tôi có thể mời chị một bữa cơm coi như tạ lỗi được không?” Timothy xin lỗi rất chân thành.
“Ừm, cũng được.
Nhưng dạo này công việc của tôi khá bận rộn.
Hay là để khi nào chụp xong bộ ảnh này nhé? Hoặc là đợi sau khi bộ sưu tập ra mắt, lúc đó chúng tôi mới có nhiều thời gian nghỉ ngơi.”
“Được! Vậy khi nào bộ sưu tập ra mắt xong xuôi tôi sẽ gọi cho chị.
Còn nữa, áo sơ mi của chị giá bao nhiêu tiền vậy? Tôi thay mặt Cao Lộ Tư đền nó cho chị.” Timothy lại nói tiếp.
“Không cần đâu, áo của tôi bằng mấy tháng lương của cậu cơ.” Bách Lý Giai Ninh hài hước nói.
“Hả? Vậy là chị đi làm chỉ vì đam mê à? Khó trách tôi tại sao luôn thấy chị có khí chất rất đặc biệt, không giống người bình thường một chút nào cả.
Vậy thôi, tôi cũng tự biết đường lượng sức, tôi sẽ kêu trợ lí gửi đến cho chị một chiếc áo mới.
Chị nhận đi nhé, tôi đi ăn trưa đây.
Hẹn gặp lại.” Timothy như sợ cô từ chối, ngay lập tức cúp máy.
30 phút sau, nhân viên chuyển phát nhanh gọi cô xuống kí nhận bưu phẩm.
Bách Lý Giai Ninh mở túi ra xem, là một chiếc áo sơ mi màu trắng của một thương hiệu tầm trung, kiểu dáng gần giống với áo cô đang mặc.
Liếc thấy áo trên người loang lổ vết cafe, Bách Lý Giai Ninh tặc lưỡi đi vào WC thay đồ.
Người ta đã có lòng thì cô cũng không tiện từ chối.
…
Tan làm, Bách Lý Giai Ninh lái xe về nhà, tay ấn vào một dãy số trên màn hình ô tô.
“Alo, chú Trần à? Cháu vừa gửi chú một ít tài liệu qua email, chú đọc qua rồi giúp cháu nhé.
Cháu muốn siêu mẫu Cao Lộ Tư bị phong sát, không thể quay lại giới giải trí.”
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói của một người đàn ông trung niên.
“Vâng, thưa tiểu thư, tôi sẽ đi làm ngay.”
“Được, cảm ơn chú.
Chúc chú một buổi tối tốt lành.”
…
Đúng 8 giờ tối, một video được tung lên mạng đã tạo nên một cơn chấn động.
Trong video là nữ siêu mẫu nổi tiếng Cao Lộ Tư hung hăng hất cafe vào người một cô gái xinh đẹp trong studio, sau đó còn thẳng tay tát cô gái ấy, cuối cùng bị cô ấy tát lại.
Không biết video này được ai tung ra, chỉ biết các tài khoản Weibo lớn nhỏ đều vội vã chia sẻ khắp nơi.
Chỉ trong phút chốc, video đã leo lên no.1 hot search bạo đỏ #Cao Lộ Tư đánh người
Cư dân mạng chia thành ba phe rõ ràng.
Một phe là fan của Cao Lộ Tư yếu ớt biện minh cho thần tượng.
Một phe là anti-fan công kích chửi rủa cô ta.
Phe còn lại là người qua đường chờ chân tướng rồi mới đưa ra kết luận.
Phần lớn mọi người đều cho rằng, không biết ân oán giữa hai người phụ nữ là gì nhưng Cao Lộ Tư ra tay đánh người trước là sai, còn cô gái kia đánh lại chỉ là tự vệ.
8 giờ 30, Cao Lộ Tư đăng lên Weibo một trạng thái mới, nội dung đại khái là phản bác lại video trên mạng.
Cô ta nói đó là video cắt ghép từ cảnh quay trong quảng cáo, còn bình tĩnh dặn dò fan của cô ta không cần lo lắng.
8 giờ 45, Weibo chính thức của tập đoàn Aurora phát tin thông báo, trong đó là video trích xuất camera từ đầu đến cuối sự việc, khẳng định không hề cắt ghép.
Bên cạnh đó còn đăng kèm ảnh đơn kiện Cao Lộ Tư làm việc thiếu chuyên nghiệp, tự ý đánh người của Aurora.
Lá đơn này có đóng dấu đỏ đàng hoàng.
8 giờ 50, Weibo phòng làm việc của nam người mẫu Timothy Chevalier cũng đăng một trạng thái mới, khẳng định lại một lần nữa nội dung trong video hoàn toàn là sự thật, xác nhận Cao Lộ Tư đánh người.
Timothy share trạng thái của Weibo phòng làm việc về trang cá nhân, còn nói sẽ sẵn sàng ra toà làm nhân chứng nếu hai bên xảy ra kiện tụng.
Cư dân mạng lại một lần nữa bùng nổ.
9 giờ, thương hiệu sữa chua Lãng Lãng đăng thông báo huỷ hợp đồng đại diện với Cao Lộ Tư.
9 giờ 5, thương hiệu mỹ phẩm Hot Vibe, thương hiệu thời trang mặc nhà MewMew, thương hiệu máy lọc nước Atlantic, thương hiệu trang sức cao cấp Phoenix lần lượt đăng thông báo huỷ hợp đồng đại diện với Cao Lộ Tư.
Đúng 10 giờ, thương hiệu cuối cùng trong 30 thương hiệu Cao Lộ Tư đang làm đại diện là men vi sinh BioLife cũng đăng thông báo huỷ hợp đồng với cô ta.
10 giờ 15, thương hiệu thời trang xa xỉ Louis Vuitton xoá toàn bộ bài viết có chứa hình ảnh của Cao Lộ Tư.
Quản lí của Cao Lộ Tư gọi điện cho cô ta, giọng run rẩy: “Tư Tư, có khả năng em bị phong sát rồi.
Tất cả các thương hiệu mà em làm đại diện đều thông báo hủy hợp đồng rồi.”
Cao Lộ Tư đứng phắt dậy, mặt cắt không còn một giọt máu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...