Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công
Bạch Thụ Thanh vừa nói vừa muốn mời khách ngồi xuống, nhưng trong nhà hiện tại rất hỗn loạn, ông cảm thấy xấu hổ: “Anh Trình, thật ngại quá, hôm nay trong nhà tôi không tiện để đón tiếp anh tốt được, hay là chúng ta ra ngoài ngồi một lát?”
Trình Xuyên không trả lời, như là vừa mới chú ý tới sự việc đang xảy ra ở đây, hỏi: “Trong nhà vừa xảy ra chuyện gì vậy?”
Không khí có chút cứng ngắc, vẻ mặt Bạch Thụ Thanh rất khó xử.
Trình Xuyên ở bên cạnh Quý Khâm có chuyện gì, người nào mà chưa từng gặp qua, trong lòng cũng đã hiểu, anh ta quay người lại, ánh mắt lướt qua rồi nhìn vào Dương Lục, anh ta hỏi Dương Đại: “Ông chủ Dương, anh ta là ai?”
Dương Đại khẽ biến sắc, ra vẻ bình tĩnh nói: “Đây là….
.
”
Lúc này cảnh sát cũng đã đến.
Dương Đại vội quay đầu chào hỏi: “Xin chào, đội trưởng Chu!”
Đội trưởng Chu lạnh lùng nhìn hắn ta, vẻ mặt nghiêm túc đứng ở giữa phòng khách: “Ai là người đã báo cảnh sát?”
Bạch Tiểu Vân đứng ra: “Xin chào, chính là tôi.
”
Đội trưởng Chu đọc văn bản, sau một loạt thủ tục theo trình tự, Dương Lục bị dẫn đi, Dương Lục không phục: “Nợ tiền phải trả là chuyện đương nhiên, tại sao lại bắt tôi?”
Đội trưởng Chu lạnh lùng nói: “Vậy tội gây rối không bắt anh thì bắt ai đây?”
Dương Lục bị đưa đi, đội trưởng Chu dặn Bạch Tiểu Vân: “Hãy bớt chút thời gian đến đồn cảnh sát, đi cùng người nhà cũng được.
”
Nói xong hắn đội mũ rời đi.
Toàn bộ quá trình Dương Đại đều không nói gì, hắn ta biết hôm nay đã xảy ra chuyện lớn, trên mặt hắn ta rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đang tính toán tiếp theo nên làm gì.
Hắn đi tới trước mặt Bạch Thụ Thanh: “Em Bạch, thật xin lỗi, em trai tôi là một thằng khốn, nói là anh trai cả làm cha, nhưng tôi lại bận rộn làm ăn không dạy dỗ nó cho tốt, hôm nay ở đây tôi thay nó nói xin lỗi với cậu, tôi sẽ chịu trách nhiệm tất cả những tổn thất của nhà cậu hôm nay, chúng ta hãy làm hòa có được không?”
Bạch Thụ Thanh không nói gì, ông biết Dương Đại đang diễn cho Trình Xuyên xem.
Quả nhiên hắn ta lại đi tới trước mặt Trình Xuyên: “Trợ lý Trình, tất cả đều là hiểu lầm, để cậu chê cười rồi!”
Trình Xuyên chỉ cười nhìn hắn ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...