Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công


Người đàn ông không xuống xe, ngược lại giống như đang suy nghĩ điều gì đó, giương mắt lên nhìn.


Hai người lại một lần nữa bốn mắt nhìn nhau.


Lần này cô không né tránh nữa.


Cho đến khi Bạch Thụ Thanh gọi cô.


Quý Khâm đứng trước cửa nhà, nhìn bóng dáng kia đi tới.


Anh cẩn thận thu hồi lại cảm xúc, bình tĩnh chờ đợi.


Vừa rồi khi cô gái nhìn thấy anh, trong mắt chỉ tràn ngập sự tò mò và ngưỡng mộ.


Hoa trúc đào màu hồng đang nở rộ, chen chúc ở trên cành, lá đung đưa trong gió, hoa bay bay mờ ảo, cánh hoa rơi đầy trên mặt đất, cô đứng đó, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt đen láy, nhìn như một nàng tiên giữa rừng hoa.


Kỷ niệm đẹp nhất của anh đang gần ngay trước mắt.



Chỉ là ánh mắt cô nhìn anh không còn sự lo lắng như kiếp trước.


“Cô Bạch, đây chính là…”

Trình Xuyên chưa nói xong.


Quý Khâm ngắt lời: “Quý Khâm.



Anh đưa tay ra.


Bạch Tiểu Vân vòng tay ra sau lưng phủi bụi rồi mới đưa tay ra: “Xin chào, tôi là Bạch Tiểu Vân.




Lòng bàn tay Quý Khâm mềm nhũn, cảm giác mềm mại và lạnh lẽo như đang tan chảy chạm đến trái tim.


Anh nhìn thấy lông mi cô gái rung rung, giống như cánh bướm nhẹ nhàng quạt, khóe mắt hơi nhếch lên, đôi mắt đen cong cong như trăng lưỡi liềm.



Trong lòng anh khẽ rung động, nắm chặt tay cô.


Bạch Tiểu Vân mím môi, bàn tay anh rất lớn, lớn đến mức có thể bao bọc toàn bộ bàn tay cô, rất ấm áp, các khớp ngón tay rõ ràng rất mạnh mẽ, vẻ mặt cô hơi mất bình tĩnh, thử rút tay về nhưng không được.


Trình Xuyên vội nói: “Quý tổng, chúng ta vào đi.



Quý Khâm hoàn hồn, lúc này mới nhẹ nhàng buông tay cô gái ra.


Bạch Thụ Thanh và Thi Phong Lan từ phía sau chạy tới, sau khi nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi thì đều không nhịn được mà chấn động.


Người đàn ông mặc bộ vest cắt may riêng, thắt cà vạt chỉnh tề, khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo.


Anh có vẻ là một người rất nghiêm túc.


Quần được là thẳng tắp và sắc nét, bất kỳ một chi tiết nào trên người kể cả sợi tóc cũng đều hoàn hảo.



Anh còn rất trẻ, hình như chỉ mới tầm hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.


Lông mày sắc bén, ánh mắt trong trẻo nhưng có chút lạnh lùng, đứng thẳng tắp ở đó, cả người tỏa ra khí chất khiến người khác phải sợ hãi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận