Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công


Anh đoán bọn họ chắc chắn quen biết, cô Bạch trong quá khứ của Quý tổng có vị trí rất quan trọng mới khiến Quý tổng nhớ mãi không thể nào quên như vậy.


Nhưng tuổi tác và quỹ đạo phát triển của hai người thì lại không hợp logic.


Đặc biệt là tuổi tác.


Lúc Quý tổng đưa ra thông tin là cô Bạch mười bốn mười lăm tuổi.


Trình Xuyên không đoán ra được hai người cách nhau mười mấy tuổi, lúc Quý tổng mười tám tuổi cô Bạch cũng chỉ mới lên tiểu học, anh làm sao…

Về sau chứng minh được thông tin mà Quý tổng đưa ra là sai lệch, anh với cô Bạch cách nhau tám tuổi.


Tuy nhiên cách nhau tám tuổi cũng đã quá đủ rồi.


Có nghĩa là Quý tổng quen cô Bạch từ bốn năm trước, khi đó Quý tổng đã sáng lập công ty, anh ta cũng đã nhậm chức ở công ty, mỗi ngày như hình với bóng với Quý tổng, nhưng lại không hề nhận ra anh đã có người trong lòng.



Tóm lại Trình Xuyên cho rằng tình cảm sâu đậm này của Quý tổng rất khó hiểu.


Anh ta chần chờ nói: “! Cô Bạch không nhận ra anh sao?”

Quý Khâm ngước mắt lên, ánh mắt lạnh lùng tràn đầy ý cảnh cáo.


Trình Xuyên hiểu.


Là yêu thầm, cô Bạch không biết Quý tổng.


Đôi mắt Quý Khâm giật giật: “Cô ấy có nhắc tới tôi hay không…”

Trình Xuyên: “Anh đang tò mò sao?”

Anh lắc đầu: “Không có.




Quý Khâm đứng lên đẩy cửa sổ ra, gió lạnh sẽ khiến lồng ngực anh dễ chịu hơn một chút.


Nhưng cũng rõ ràng hiểu được, chàng hoàng tử mười sáu tuổi có lẽ đã biến mất khỏi ký ức của cô gái từ lâu.


Thủy tinh trong suốt phản chiếu khuôn mặt của anh, đường nét lạnh lùng và thâm sâu, nhìn kỹ mới có thể nhìn ra chút bóng dáng tuổi trẻ.


Quý Khâm không khỏi suy nghĩ, nếu như anh còn ký ức có lẽ cũng phải nhìn kỹ lại bản thân mới có thể nhận ra mình chính là người mình từng quen biết.


Chỉ nhìn một cái thôi là không đủ.


Trình Xuyên không dám thở mạnh.


Người đang đứng trước cửa sổ dường như nhuộm lên mình sự trầm lặng của màn đêm, ngay cả dáng người cũng trở nên uy nghiêm.


Một lúc sau, anh mới bình tĩnh lại một chút, quay lại trước bàn.


Trình Xuyên mới dám hỏi: “Quý tổng, vậy chúng ta có nên chọn căn nhà khác không?”

Quý Khâm rất bình tĩnh gật đầu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận