Bạch Nguyệt Quang Muốn Đình Công


Bạch Tiểu Vân lịch sự đứng sát vào tường để bọn họ đi trước.


Đột nhiên có người nói: “Quý tổng, rất cảm ơn anh đã chiêu đãi, tôi rất mong chờ lần hợp tác tiếp theo của chúng ta.



Trong lòng Bạch Tiểu Vân có chút rung rung, theo bản năng ngước mắt nhìn lại.


Ánh hoàng hôn xuyên qua cửa sổ chiếu vào, cô nhìn thấy một bóng người đứng ngược sáng, thân hình cao lớn, bước chân vững vàng, anh nghiêng đầu để lộ ra một khuôn mặt góc cạnh, nói với người bên cạnh: “Dư tổng khách sáo rồi, tôi cũng rất chờ mong.



Giọng nói trầm thấp, mang theo chút khàn khàn rất mê hoặc.


Trong nháy mắt khi anh đi qua cô, cơ thể cao lớn gần như bao trùm cô, mang theo hơi thở lạnh lùng.


Một người rất có uy quyền.


Trong lòng Bạch Tiểu Vân có cảm giác gì đó, cô tiếp tục đi về phía trước.


Quý Khâm đi phía trước, như cảm thấy có gì đó đột nhiên dừng bước.



“Quý tổng, làm sao vậy?”

Có người hỏi.


Quý Khâm nhìn về phía sau.


Tất cả mọi người đều không rõ nguyên nhân, cũng có người nhìn về phía sau.


Một hình bóng mảnh khảnh mới biến mất từ chỗ ngã rẽ.


Ngoài ra, hình như cũng không có chuyện gì kỳ lạ?

Quý Khâm quay đầu: “Dư tổng, thật ngại quá, tôi còn có việc, đi trước.



Anh nhấc chân bước đi.


Cô thư ký của anh mỉm cười, thay anh chào hỏi bên đối tác: “Tổng giám đốc Dư, chúng ta đi lối này.



“Được, được, Quý tổng đúng là một người bận rộn.




Bạch Tiểu Vân ở chỗ đó đi tới đi lui, nhìn bức tường, đèn chùm, thảm trang trí, cảm thấy có chút bối rối.


Cô giống như….

mẹ thật sự nói đúng rồi.


Bị lạc rồi.


Chỗ này nhìn giống khu nhà hàng nhưng lại rất yên tĩnh, hành lang cũng rất dài, đi mãi không hết.


Quan trọng hơn là người phục vụ rất ít.


Ngoại trừ hai người đứng trước cửa phòng bao, dọc đường đi cô không gặp thêm người thứ ba.


Bạch Tiểu Vân cũng không vội vàng, cẩn thận quan sát xem biển chỉ dẫn ở chỗ nào.


Lúc này cô nghe thấy có người đang nói chuyện bằng tiếng anh, cô vội vàng đi tới.


Là một bà lão người nước ngoài.


Bà ấy đang kéo một người phục vụ.


Nhà vệ sinh ở đâu?

Bà ấy vô cùng khẩn trương, hiển nhiên là sắp không nhịn được.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận