Bách Luyện Thành Tiên

Trong lòng Lâm Hiên âm trầm đến cực điểm, hắn không thể tưởng tượng được lại xảy ra biến cố như vậy. Mà bây giờ ngăn cản đã không kịp nữa rồi, Lâm Hiên chỉ có thể mang theo tâm trạng thấp thỏm chờ đợi kết quả sắp sửa xuất hiện, là phúc thì không phải họa, đã là họa thì không thể tránh khỏi. Hắn đã rất lâu không bất an như vậy, cảm giác lúc này so với lúc đối mặt với hóa thân Thánh Tổ còn khó chịu hơn rất nhiều. 
Cục diện đã hoàn toàn vượt khỏi sự khống chế của mình rồi!
PHỐC...
Một tiếng trầm đục truyền vào lỗ tai, tiểu Phượng Hoàng đã dung nhập hoàn toàn vào Ngũ Long Tỷ.
Nguyên Anh lơ lửng tại chỗ, biểu lộ trên mặt chuyên chú vô cùng.
Một lúc lâu sau, âm thanh vù vù truyền tới, linh quang mặt ngoài Ngũ Long Tỷ bắt đầu lóe lên, quang ảnh lúc sáng lúc tối không ngừng biến ảo, nhưng thanh âm phát ra ngày càng dễ nghe, mơ hồ giống tiếng tiên nhạc vậy. Sau đó một loạt phù văn hai màu vàng bạc nhỏ cỡ hạt gạo đột nhiên xuất hiện... không, không chỉ là hai màu, còn có cả màu đen nữa, hơn nữa ẩn ẩn một loại... nói như thế nào đây, âm âm u u, phảng phất như Quỷ hỏa vậy. 

Song dị biến vẫn chưa kết thúc, những đạo phù văn hỏa hồng cũng từ bên trong dâng lên, màu sắc của chúng cùng Hỏa Diễm do tiểu Phượng Hoàng tạo ra giống nhau như đúc.
Nguyên Anh ở một bên thấy vậy chỉ biết trố mắt ra nhìn, biến hóa này rốt cục là…
Mà phong cách của những phù văn bất đồng màu sắc cũng rất khác lạ. Phù văn màu bạc thì còn đỡ một chút, tuy Lâm Hiên nhận biết được không nhiều lắm nhưng ít ra cũng có thể hiểu được một hai phần trong đó. Để ý kĩ có thể thấy phù văn màu vàng cùng phù văn màu bạc rõ ràng có cùng chúng nguồn gốc, chỉ có điều cao siêu hơn vài phần mà thôi, Lâm Hiên đương nhiên không thể hiểu được hàm nghĩa chứa đựng trong đó.
Ánh mắt Nguyên Anh đảo qua, sự chú ý lại bị phù văn màu đen hấp dẫn. Những phù văn này tuy hắn cũng không hiểu được, nhưng hiển nhiên là văn tự của Ma giới.
Về phần những phù văn thần bí màu tím âm u kia, không cần phải nói, nhất định là phù chú Âm ti giới rồi.
Còn những phù văn hỏa hồng, tuy cùng màu sắc hỏa diễm Phượng Hoàng tương tự nhau, nhưng chắc chắn là văn tự Yêu Tộc. 

Chỉ đáng tiếc là Lâm Hiên mặc dù biết chúng bắt nguồn từ đâu nhưng cũng vô phương đọc được. Năm chủng phù văn tầng tầng lớp lớp vây quanh Ngũ Long Tỷ, cảm giác thần bí khó nói lên lời.
Trên mặt nhỏ nhắn của Nguyên Anh toát ra vẻ kích động, tuy vẫn chưa biết kết quả cuối cùng là gì nhưng hắn mơ hồ cảm thấy, hôm nay khả năng là phúc lớn hơn rất nhiều.
Mà mọi chuyện vẫn chưa dừng lại, đột nhiên, trên mặt Lâm Hiên toát ra vẻ thống khổ vô cùng, một tia máu tươi từ kinh mạch tách ra, đó chính là Kim Sí Đại Bằng Điểu và Kỳ Lân chân huyết. Vốn dĩ hai chủng Chân huyết này đã được hắn luyện hóa hoàn mỹ dung hợp cùng thân thể từ lâu, nhưng giờ khắc này, không biết vì sao chúng lại lần nữa phân giải ra.
Ước chừng sau thời gian dùng hết một chén trà, hai đoàn Chân huyết nhỏ cỡ ngón cái dần dần thành hình, sau đó chúng phân biệt huyễn hóa ra hư ảnh Kỳ Lân cùng Kim Sí Đại Bằng Điểu. Hai đầu chân linh nhỏ bé xinh xắn giống hệt Phượng Hoàng vừa rồi, cũng đồng dạng hướng phía Ngũ Long Tỷ lao tới. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Chúng hoàn hảo tiến nhập vào trong, sau đó càng ngày càng nhiều phù văn ngũ sắc từ bên trong ào ào tuôn ra. Lúc này, những phù văn không chỉ vây quanh Ngũ Long Tỷ mà còn khuếch tán về bốn phía, sau đó rõ ràng dần dần dung nhập vào Lam Sắc Tinh Hải.
Nguyên Anh càng xem càng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ Lam Sắc Tinh Hải và chân linh còn có quan hệ?

Ý nghĩ này chưa kịp thông suốt thì biến hóa không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra. Cùng lúc những phù văn dung nhập vào thì tốc độ Tinh Hải xoay tròn càng lúc càng nhanh. Nhưng chỉ một thoáng, Lam Sắc Tinh Hải đã ngừng lại, tuy nhiên tất cả quang điểm đã biến thành màu bạc.
Ngay sau đó, một màn bất khả tư nghị hiện lên trước mắt. Một bộ phận quang điểm ở chính giữa Tinh Hải đã biến thành văn tự. Mà những văn tự này có thể nói Lâm Hiên phi thường quen thuộc, đích xác là văn tự Mặc Nguyệt Tộc. Hơn nữa khi hắn tập trung nhìn vào thì cái miệng xinh xắn của Nguyên Anh càng lúc càng há to, cơ hồ không thể khép lại được.
"Phi thăng thiên Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết!"
Mấy dòng văn tự làm hắn vô cùng kinh ngạc đập vào mi mắt. Lâm Hiên cuồng hỉ, nhưng ngay sau đó, trong nội tâm của hắn nghi hoặc không thôi. Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết cấp bậc Độ Kiếp Kỳ tại sao lại xuất hiện ở chỗ này? Ngũ Long Tỷ, Lam Sắc Tinh Hải cùng Mặc Nguyệt Tộc rốt cục có quan hệ gì?
Kiếp trước của Nguyệt Nhi là Atula Vương thống ngự Âm ti giới, tại sao nàng lại khơi mào đại chiến, tự mình suất lĩnh âm hồn quỷ vật tiến nhập vào bên trong Linh giới?
Hơn nữa đủ loại dấu hiệu cho thấy, mục tiêu của nàng vốn cũng không phải là Linh giới, mà là Chân Tiên giới trong truyền thuyết kia. Nếu không, về sau cũng sẽ không có sứ giả Tiên Giới hàng lâm, Atula Vương lại cùng bọn họ đại chiến tại Bắc Cực Nguyên Quang điện, cuối cùng ngay cả Cổ ma Đại thống lĩnh cũng bị cuốn vào rồi vẫn lạc.
Những năm qua, Lâm Hiên đã tìm đọc không ít điển tịch, đáng tiếc về sự tình từ thượng cổ bị che giấu này lại rất khó tìm được nơi nào nhắc đến, bất quá Mặc Nguyệt Tộc hiển nhiên vẫn là Tu Tiên giả nhân loại, chỉ có hệ thống tu luyện của bọn họ cùng các phái Chính Ma Nho Phật bất đồng mà thôi. Tại thời kỳ thượng cổ, Mặc Nguyệt Tộc không thể nghi ngờ là phi thường hưng thịnh, tuy nhiên sau trận chiến giữa Âm ti giới và Linh giới, Mặc Nguyệt Tộc lại nhanh chóng suy sụp. Rốt cục nguyên nhân tại sao thì những điển tịch kia lại không đề cập chi tiết.

Vốn dĩ những chuyện này cùng Lâm Hiên không có quan hệ gì, nhưng nay hắn đã truyền thừa Lam Sắc Tinh Hải cùng Ngũ Long Tỷ, lại lựa chọn Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết làm công pháp chủ tu thì đương nhiên cũng bị cuốn vào xoáy nước này rồi. Chứ đừng nói chi thân phận của Nguyệt Nhi cũng là Atula Vương chuyển thế, mà nàng lại là nữ tử mình yêu thương nhất, vì nàng Lâm Hiên sao có thể cùng những bí mật thượng cổ này không có quan hệ được.
Không thể không quan tâm, vậy thì không bằng chủ động đi tìm hiểu. Tất cả mọi việc đều minh bạch từ đầu đến cuối dù sao cũng tốt hơn nhiều, về sau nếu có biến cố gì thì hắn cũng có thể ứng phó được một hai.
Đáng tiếc tuy ý nghĩ của hắn không sai, nhưng trải qua nhiều năm như vậy những tin tức thu thập được cũng không nhiều. Có lẽ chỉ có số rất ít tồn tại Độ Kiếp kỳ mới hiểu được bí ẩn năm đó, nhưng với tu vi hiện tại của Lâm Hiên thì vẫn chưa có tư cách tiếp xúc với các lão quái vật đó, người duy nhất giao tiếp cùng hắn là Hàn Long Chân Nhân. Đó cũng là một đại năng đã trải qua sự kiện tam giới chinh chiến, có lẽ lão sẽ hiểu được chân tướng sự việc. Bất quá Lâm Hiên mới gặp mặt Hàn Long Chân Nhân một lần mà thôi, hơn nữa cũng không thân thiết gì cả, như thế nào lại dám mạo hiểm hỏi lão những điều này.
Trong lúc nhất thời, nhiều loại ý niệm trong đầu liên tiếp hiên ra khiến Lâm Hiên ngơ ngẩn mấy tức. Nhưng hắn đột nhiên phát hiện ra văn tự trước mắt tựa hồ mờ mờ đi một chút. Lâm Hiên kinh sợ vô cùng, mình còn đi lo lắng suy tư đâu đâu nữa, việc cấp bách lúc này là nhớ kỹ "Phi Thăng Thiên Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết", nếu không vạn nhất công pháp này về sau không hiện ra nữa thì chẳng phải là muốn khóc cũng không được sao.
Nếu đổi lại là một người bình thường muốn nhớ kỹ công pháp gian nan tối nghĩa như vậy thì đích xác có chút quá sức, song Tu tiên giả bởi vì tu tập Ngũ Hành pháp thuật nên có khả năng đã gặp qua là không thể quên được, cho nên ngược lại không coi từng ấy chữ vào đâu. Vì vậy thời gian tiếp theo, Lâm Hiên bài trừ tất cả tạp niệm, bắt đầu ghi nhớ công pháp hiện lên trong Lam Sắc Tinh Hải.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui