"Dựa theo thần thức thì đạo hữu xác thực là phân thần kỳ, bất quá linh áp lại chỉ là tiểu bối động huyền kỳ" Phó lão tổ vừa nói vừa nhìn chằm chằm Lâm Hiên, một chút biến hóa trên khuôn mặt hắn cũng không muốn bỏ qua, lão đối với tu vi chân chính của Lâm Hiên vẫn còn nghi ngờ không ít
"Hắc hắc" Lâm Hiên cười nhẹ 2 tiếng nói :"Hóa ra các hạ vẫn còn nghi ngờ, cũng tốt, vậy hãy để Lâm mỗ thỉnh giáo một chút thần thông của Phó đạo hữu"
Lâm Hiên lời chưa dứt, toàn thân ma khí đã ầm ầm dâng lên, mười ngón tay khẽ bấm pháp quyết, "phốc" một tiếng, một ngọn lửa lưu ly bốn màu hư không hiện ra, tỏa ra khí tức vô cùng thần bí.
Dùng lời giải thích càng khiến đối phương nghi ngờ, hành động mới là thượng sách ! Lâm Hiên lấy tiến làm lui, ngay từ đầu đã xuất ra công phu ẩn dấu Huyễn Linh Thiên Hỏa. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Phó gia lão tổ quả nhiên bị chấn trụ, hỏa diễm nhìn mỹ lệ đó nhưng lại có thể uy hiếp tồn tại của bản thân hắn, lập tức cười xòa nói :"Đạo hữu đừng giận, lão phu chỉ nói chơi mà thôi"
"Nói chơi sao" Lâm Hiên làm ra vẻ oan ức :"Do ta tu luyện công pháp có chút đặc thù, khí tức không khác gì động huyền kỳ tiểu bối, nhưng thực lực chân chính như thế nào đạo hữu thử một chút không phải sẽ biết sao"
Quả nhiên Lâm Hiên không phải nói suông, tay áo khẽ phất, một màn thi khí dày đặc tuôn ra, từ bên trong bước ra một quái vật vô cùng dữ tợn
Ngân Sí Thi Vương cũng đã được gọi ra !
"Luyện thi Phân Thần kỳ" Phó lão tổ tròng mắt co rút lại, một điểm nghi kỵ cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu biến, lập tức chắp tay nói :"Lão phu hồ đồ rồi, Lâm đ*o hữu đừng để bụng, Phó mỗ sẽ hướng Lâm huynh bồi tội"
"Tốt rồi, chỉ là chút hiểu lầm mà thôi" Lâm Hiên thở dài một tiếng, có vẻ buồn bực vì công pháp của mình luôn khiến kẻ khác hiểu lầm, lần lượt triệu hồi hỏa diễm và luyện thi.
Kế tiếp Lâm Hiên được Phó Diêu Chu khách khí mời vào động phủ. Dù sẽ có thể đang dấn thân vào nguy hiểm, nhưng đã tới bước này, Lâm Hiên không có khả năng từ bỏ, chỉ có thể đè nén bất an, tiếp tục kiên trì. Trên đường Phó lão tổ cũng không quên nói bóng nói gió dò hỏi lai lịch hắn, nhưng một chút thu hoạch cũng không có !
Hai người tiến vào một động phủ vô cùng đơn sơ, ngoài bàn ghế thì gần như không còn vật gì. Hai người phân biệt chủ khách ngồi xuống, Phó lão tổ cũng không dài dòng, trực tiếp đi vào vấn đề :
"Nghe đám vãn bối báo lại, Lâm đ*o hữu muốn thu mua thạch nhũ ngoài 5000 năm ?"
"Không sai" Lâm Hiên cũng không vòng vo :"Không biết đạo hữu có bằng lòng bỏ thứ mình yêu thích hay không ?"
"Đạo hữu cũng biết, thạch nhũ ngoài 5000 năm, đối với chế phù vô cùng thiết yếu, thú thật phó gia cũng không đủ dùng..."
Lão quái lời chưa dứt Lâm Hiên đã khoát tay nói :"Được rồi, chúng ta ở đây cũng không cần phải dài dòng, Phó đạo hữu cứ trực tiếp nói ra như thế nào mới nguyện ý trao đổi là được"
"Tốt" Phó lão tổ lại không hề tức giận, sảng khoái nói :"Đạo hữu đã nói vậy lão phu cũng không giả bộ làm kiêu nữa, chỉ cần số lượng không quá lớn, lão phu vẫn có thể làm chủ, không biết đạo hữu dùng thứ gì để trao đổi đây ?"
Phó Diêu Chu ánh mắt chờ mong, thân gia của Lâm Hiên hắn đã nghe hậu bối kể lại, nói không chừng vụ làm ăn này thu lợi không ít
.....................................
Lâm Hiên rời đi không lâu, Phó Diêu Chu đem cấm chế xung quanh mở ra, đột nhiên nói :
"Lâm tiểu tử đã đi rồi, ngươi không cần phải ẩn thân nữa"
Lời vừa dứt, linh quang một góc thạch thất lóe lên, một bóng người từ mờ ảo dần dần rõ ràng, đầu trâu mặt ngựa xấu đến cực điểm, đúng là Yên Sơn lão tổ :
"Thực hư của Lâm tiểu tử ngươi có thể nhìn ra chứ ?"
"Hắn là một tu tiên giả Động Huyền kỳ !"
"Cái gì ?" Yên Sơn lão tổ giật mình hỏi lại :"Ngươi khẳng định chứ ? Thế còn thần thức và luyện thi thì giải thích như thế nào ?"
"2 điểm này ta cũng khó mà nói chắc chắn" Phó lão tổ lắc đầu :"Nhưng ngươi cũng biết ta tu luyện công pháp đặc thù, dù là độ kiếp kỳ lão quái cũng không thể che dấu được lão phu. Tiểu tử nọ đúng là Động huyền không giả, hẳn là hắn có bảo vật ngịch thiên nào đó tạm thời nâng cao thần thức, sẽ không thể duy trì lâu"
"Chẳng phải đạo hữu từng đáp ứng, nếu Lâm tiểu tử là động huyền tiểu bối sẽ trực tiếp diệt sát sao?" Yên Sơn thật không ngờ một tiểu bối động huyền kỳ lại giám dỡn mặt mình nghiến răng ken két, đột nhiên hỏi lại một câu
"Bởi vì ta nghĩ kỹ thì cảm thấy không ổn, giết chết Lâm tiểu tử ở tại Phó gia, trong khi hắn mới mua được tam đại linh phù của chúng ta, đối với Phó gia cực kỳ bất lợi"
Yên Sơn lão tổ ý nghĩ xoay chuyển, hắn nhất định không thể bỏ qua cho Lâm Hiên, nhưng lúc này trong tay Lâm Hiên có tam đại linh phù, đả thương thì còn miễn cưỡng làm được, nhưng giệt sát thì chỉ là nằm mơ nói mộng. Nghĩ tới đây, hắn bỗng nhiên ngước mặt hỏi :
"Tam đại linh phù đều xuất ra từ Phó gia, hẳn các ngươi có động tay động chân trên đó chứ ?"
"Điều này...." Phó Diêu Chu nhướng mày do dự không nói
"Phó đạo hữu cần gì dấu diếm, nếu ngươi nói ra, ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ lai lịch thực sự của Phó gia các ngươi cho bất kỳ ai"
"Tốt" Phó Diêu Chu lóe lên 1 tia dị sắc, gật đầu đáp ứng, ống tay áo khẽ phất, lấy ra một trương phù lục :"Đây là cấm pháp phù, chỉ cần tế ra phù này, trong phạm vi nó bao bọc, toàn bộ phù lục do Phó gia chúng ta luyện chế đều mất đi tác dụng. Ngươi đem vật đó ra, một tay giao hàng một tay giao tiền, Phó mỗ cũng không thể tin lời nói suông của ngươi"
"Hừ" Yên Sơn lão tổ hừ một tiếng, cũng đồng dạng xuất ra một quyển trục đen thùi lùi, tỏ ra sảng khoái ném trước cho Phó Diêu Chu
Phó Diêu Chu mừng rỡ tiếp lấy quyển trục, sau khi kiểm tra kỹ mấy lần mới vui vẻ giao ra phù lục
"Yên mỗ cáo từ" Yên Sơn lão tổ nóng lòng đuổi theo Lâm Hiên nên cũng không muốn ngồi lại nữa
Đợi bóng lưng Yên Sơn lão tổ biết mất, Phó Diêu Chu nhịn không được lại lôi quyển trục ra ngắm nghía, cười lên như điên :"Haha, cuối cùng vật này đã về lại tay phó gia chúng ta, từ nay có thể yên tâm rồi"
"Tứ thúc tổ nói không sai, từ nay sẽ không một ai biết Phó gia chúng ta chính là hậu duệ của Thiêm Ma đại nhân, không cần nơm nớp lo sợ nữa" Phó Thiên Hành không biết từ đâu xuất hiện, đồng dạng vui mừng nói
"Hừ, Yên Sơn lão quái cơ duyên xảo hợp có đc vật này, lại tới Phó gia chúng ta uy hiếp, buộc ta phải giao ra cấm pháp phù, thật là tiện nghi cho hắn" Phó Diêu Chu oán hận nói
"Cái này cũng khó trách, trong tam giới đại chiến, Thiên Ma đại nhân vì yêu một nữ tử linh giới mà phản bội lại ma giới, nếu thực sự có kẻ biết tới thì chúng ta cũng chỉ có thể trốn chui trốn lủi. Bất quá từ nay không còn chứng cứ, sẽ không còn một ai biết được đại bí mật này của Phó gia !"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...