Phía tây U Châu có dãy Cửu Long Sơn kéo dài hơn ngàn dặm. Địa thế nơi đó vừa hiểm trở mà lại hùng vĩ vô cùng.
Trong thâm sơn cùng cốc nơi đây thỉnh thoảng có những tiều phu cùng thợ săn tớimưu sinh. Nghe đồn họ vẫn thường thấy bóng dáng của thần tiên.
Đương nhiên ở Nhân giới sao thật sự có thần tiên hạ phàm. Đây chỉ là những truyền kỳ được thêu dệt từ cửa miệng của phàm nhân tục tử. Song trong những câu chuyện đó có thấp thoáng hình ảnh của tu tiên giả.
Trong Cửu Long Sơn vốn có những linh mạch không hề tầm thường. Tự nhiên sẽ có không ít tông môn lớn nhỏ kiến lập căn cơ an sinh tại đây.
Vào một buổi sáng, khi sương mai còn vương trên những chồi lộc non, phía chân trời xa xăm chợt xuất hiện bốn đạo độn quang màu sắc khác nhau.
Một lúc sau quang hoa dừng lại ở một nơi rồi dần thu lại, hiện ra ba nam một nữ lơ lửng giữa trên không.
Chỉ thấy một lão giả thân mặc đạo bào đồng nhan hạc phát chắp tay ung dung tựa như thần tiên hạ phàm.
Bên trái là một thiếu niên khoác thanh sam lộ ra vẻ tiêu sái ung dung.
Mà phía bên phải là một nam tử chừng tứ tuần để râu ba chòm khí thế bất phàm. Tựa như một thanh bảo kiếm lộ ra hào quang vạn trượng.
Một vị hồng y mỹ phụ dáng người thành thục, cử chỉ điệu bộ đầy vẻ mị hoặc.
Bốn người này chính là những nhân vật vang danh tu tiên giới.
Chưởng môn Linh Dược Sơn Thông Vũ Chân Nhân cùng với cao đồ của lão, Lâm Hiên.
Nữ nhân và người trung niên kia chính là một trong lục đại chấp pháp trưởng lão Trầm Ngạo Thiên và Thanh Tuyền.
Hơn nửa tuần trăng trước, khi Thông Vũ chân nhân kết anh thành công liền nhận được thiếp mời của Bích Vân Sơn hẹn lão đến Cửu Long Trì cùng các thế lực tu sĩ khác bàn kế sách đối phó với âm hồn.
Hiện tại chính ma đã tạm đình chiến. Đối mặt với sự xâm lấn của âm hồn các lão quái Nguyên Anh Kỳ đành phải lấy đại cục làm trọng, quyết định hội minh đem các thế lực tu sĩ hợp nhất thành một khối, cùng nhau chống lại đại địch trước mắt.
Sự việc trọng yếu như thế đương nhiên Linh Dược Sơn không thể vắng mặt. Thông Vũ Chân Nhân liền dẫn theo Lâm Hiên và hai vị trong lục đại chấp pháp trưởng lão tới phó hội. Còn những người kia ở lại trợ giúp Từ Cẩm Thanh thủ hộ sơn môn.
Cửu Long Trì vốn nằm trên ngọn chủ phong cao nhất của Cửu Long Sơn. Mà quần tu chọn nơi này là địa điểm để hội minh thì cũng có nguyên do.
Hiện tại chiến hỏa lan đến khắp nơi trong tu tiên giới khiến sinh linh đồ thán. Nhưng trong phạm vi ngàn dặm chung quanh Cửu Long Sơn lại không có bóng dáng của chiến sự, tựa như một nơi thế ngoại đào viên.
Ở nơi này phàm nhân sống phồn thịnh yên bình dường như không bị ảnh hưởng gì bởi cuộc chiến chính ma.
"Tu tiên giới khắp nơi đều là tinh phong huyết vũ nhưng Cửu Long Sơn lại là chốn thế ngoại đào nguyên. Xem ra lời này cũng không ngoa." Trong lòng Lâm Hiên có chút cảm khái nói.
"Đó là điều tất nhiên, theo như Trầm mỗ được biết thì dù hơn trăm vạn năm qua, tu tiên giới trải qua vô số hạo kiếp song Cửu Long Sơn chưa bao giờ bị ảnh hưởng gì." Vuốt nhẹ chòm râu Trầm Ngạo Thiên vừa cười vừa giải thích.
"Ài, về điều này tiểu đệ thật đúng là không biết ngọn nguồn. Sư huynh cũng không cần tỏ ra thần bí như thế, mau nói cho ta đi." Trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ hiếu kỳ.
"Chuyện này thực ra liên quan đến tổ sư sáng lập ra Cửu Long Phái."
Nghe vậy Lâm Hiên nhíu mày, gia tộc tu tiên cùng môn phái ở quanh Cửu Long Sơn không nhiều. Nổi danh nhất chính là Cửu Long Phái có hơn ngàn đệ tử và hai ba Ngưng Đan Kỳ tu sĩ, chỉ là môn phái nhị lưu mà thôi.
"Hà, thiếu chủ có điều không biết. Thiên Trần tổ sư đã là kinh tài tuyệt diễm nhưng so với Cửu Long Thiên Tôn sáng lập ra Cửu Long Phái thì chỉ là hậu bối mà thôi." Trầm Ngạo Thiên nghiêm trang nói.
Nghe Trầm Ngạo Thiên nói thế Lâm Hiên sợ tới ngây người. Dù thế nào Trầm Ngạo Thiên cũng là bổn môn đệ tử, hắn sao dám trước mặt chưởng môn chân nhân phí báng tổ sư bổn phái như vậy, chẳng phải là muốn chết sao?
Thiên Trần tổ sư đã là Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ, hơn nữa một thân luyện đan thuật đăng phong tạo cực. Sao hắn…
Nhưng chỉ thấy Thông Vũ chân nhân vuốt râu mà cười không có lộ ra phẫn nộ tựa như lời nói của Trầm Ngạo Thiên không có sự bất kính gì.
"Cũng khó trách Thiếu chủ không tin, Trầm mỗ lần đầu nghe nói đến cũng không thể tin nổi như ngươi." Sắc mặt Trầm Ngạo Thiên bình thản nói tiếp:"Thiếu chủ có biết Cửu Long Phái truyền thừa đã bao nhiêu năm rồi không?"
"Sao sư huynh lại hỏi như vậy, ta có chút ngạc nhiên đó, khoảng hai ba vạn năm như tam đại chính phái là cùng."
"Không đúng. Cho dù là Bích Vân Sơn cũng không sao so sánh nổi. Cửu Long Phái truyền thừa đến nay đã hơn một trăm vạn năm."
"Cái gì?" Mặc dù với tâm cơ của Lâm Hiên cũng không khỏi hoảng sợ tới ngây người:" Một trăm vạn năm, đây chẳng phải là ở thời kì hồng hoang sao?"
"Trầm mỗ làm sao dám nói giỡn. Thực lực Cửu Long Phái hiện nay tuy không đáng nhắc nhưng đúng thật là môn phái duy nhất của tu tiên giới U châu đã truyền thừa từ thời hồng hoang tới giờ. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu chính là ở uy danh của Cửu Long Thiên Tôn".
Cái gì mà uy danh còn hơn cả Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ, không lẽ là.. Ly Hợp Kỳ tiền bối.
Nghĩ đến đây Lâm Hiên lắp bắp kinh hãi. U châu tu tiên giới mà cũng đã từng có Ly Hợp Kỳ tu sĩ trong truyền thuyết sao. Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Xem bộ dáng của thiếu chủ dường như đã đoán ra. Cửu Long Thiên Tôn chính là vị Ly Hợp kỳ tu tiên giả ở thời kỳ hồng hoang của U châu này."
"Làm sao có thể?" Lâm Hiên vẫn không nhịn được cực kỳ kinh hãi.
"Thiếu chủ cho rằng ngu huynh đang giỡn ngươi?"
"Ý ta không phải như vậy. Nhưng nếu là tu sĩ Ly Hợp Kỳ sao không phi thăng đi Linh giới mà ngưng lại ở Nhân giới trở thành nhất phái tổ sư?" Trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ khó hiểu.
"Điều này dĩ nhiên là có nguyên do." Thông Vũ chân nhân vốn đang im lặng lại mỉm cười chậm rãi nói.
"Ồ, xin sư tôn nói rõ cho đồ nhi." Lâm Hiên cung kính nói.
"Thực ra là có nguyên do riêng. Tu sĩ sau khi tiến giai đến Ly Hợp Kỳ quả thật có năng lực Phá Toái Hư Không phi thăng lên Linh giới. Nhưng không phải tu sĩ nào cũng lựa chọn như vậy.
Ta đã đọc qua trên cổ tịch, một vị Ly Hợp Kỳ tu sĩ hạ phàm Nhân giới có từng nói qua. Tài nguyên tu tiên trên Linh giới quả thật vượt xa so tưởng tượng của Nhân giới tu sĩ. Nhưng tu luyện tại Linh giới cũng phải chịu hiểm cảnh không nhỏ, đó chính là thiên kiếp.
Mà uy lực của thiên kiếp vốn lớn hơn gấp hàng trăm lần so với Linh lực chi kiếp ngày ta kết anh."
Lâm Hiên cùng hai vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau. Uy lực của linh lực chi kiếp ngày đó đã phải đem toàn lực của Linh Dược Sơn mới miễn cưỡng ứng phó được. Còn hơn gấp trăm lần sao, thật không thể tưởng tượng nổi.
"Hừ. Nhìn vẻ mặt của các ngươi nhất định cho rằng lão phu ở thổi phồng. Ly Hợp Kỳ tiền bối chứng thật thần thông quảng đại. Nhưng quả thật đa phần những tiền bối Phá Toái Hư Không lên Linh giới đều đã ngã xuống dưới thiên kiếp." Sắc mặt Thông Vũ chân nhân dường như kinh hoàng nói.
"Cho nên bọn họ đành lưu lại nhân gian?"
"Không sai. Tu tiên đạo vốn là theo đuổi trường sinh. Nếu như nguy hiểm quá lớn như vậy, các vị tiền bối tạm thời lưu lại Nhân giới tiếp tục khổ tu chờ khi thực lực gia tăng thêm đủ ứng phó mới thiên kiếp mới dám phi thăng đi Linh giới." Thông Vũ chân nhân than thở nói.
"Củng cố tu vị chờ tăng thực cũng không phải là ý định tồi." Ánh mắt Lâm Hiên lộ ra một chút tán thành.
"Hừ, ý định không tồi sao? Các ngươi cũng đã biết, tu tiên đạo càng về sau thì càng gian nan. Ngưng Đan Kỳ tu sĩ như các ngươi muốn tiến thêm thì cũng là trả giá không biết bao nhiêu tâm huyết, huống chi là cảnh giới Ly Hợp Kỳ cao vời như vậy.
Với cảnh giới của bọn họ thì cho dù là linh mạch hàng đầu ở Nhân giới này cũng không thể thỏa mãn điều kiện tu luyện. Tinh thạch bậc cao cùng với các loại thiên tài bảo cần dùng thì gần như không có ở Nhân giới này. Muốn tu vị tăng tiến sao, hừ một bước cũng là khó bằng lên trời ...
"Cho nên dù thọ nguyên của Ly Hợp Kỳ còn hơn Nguyên Anh kỳ tới một ngàn năm nhưng tu vị cũng khó có tiến thêm, nếu mạo hiểm độ kiếp cũng quá nửa hồn bay phách lạc." Thông Vũ chân nhân nói tới đây thần sắc lộ vẻ chán nản.
Nhất thời Lâm Hiên cùng Trầm Ngạo Thiên cũng có cảm giác bi ai. Tuy vậy rất nhanh Lâm Hiên đã khôi phục. Hắn bây giờ vẫn chưa tới trăm tuổi. Khoảng cách tới ngưng anh còn xa nói chi lại đi lo lắng những điều viển vông ở cảnh giới Ly Hợp Kỳ.
Tuy nhiên những điều Thông Vũ chân nhân nói hôm nay giúp hắn hiểu thêm không ít. Những bí mật này không phải là có thể tùy ý nghe được.
"Đa tạ sư tôn giải thích. Tuy nhiên đồ nhi còn chưa biết, rốt cuộc lai lịch Cửu Long phái như thế nào."
"Cửu Long Thiên tôn tất nhiên tài trí phi thường. Sau khi tiến giai Ly Hợp Kỳ thì không nắm chắc có thể bình yên độ kiếp nên tiếp tục ở lại Nhân giới. Năm trăm năm sau tu vị vẫn không tiến triển chút nào...."
Thông Vũ chân nhân tiếp tục nói:
"Cửu Long Thiên tôn biết rõ độ kiếp là vô vọng. Không có cam chịu một thân tu vị như thế mà mất đi, lại ở Nhân giới khai tông sáng lập phái. Đem công pháp của người truyền thừa về sau. Thế là Cửu Long phái ra đời."
"Thì ra là thế, Cửu Long phái địa vị vốn cao vời năm tháng ung dung, các môn các phái đối với bọn họ không dám mảy may tơ hào. Nhưng tu tiên giới đã qua thương hải tang điền thế sự đổi dời, thiên tôn đã sớm cưỡi mây quy thiên. Tại sao hiện tại phạm vi ngàn dặm quanh Cửu Long sơn vẫn còn là nơi thế ngoại đào nguyên như vậy? Đồ nhi thật có chút khó hiểu". Lâm Hiên nhíu mày hỏi.
"Chuyện này thực ra là có nguyên nhân từ thời kỳ Hồng hoang, khi mà cổ tu sĩ đại chiến cùng cổ yêu ma." Thông Vũ chân nhân nhắm mắt dường như đang hồi tưởng lại, thần sắc lại có chút hoài niệm.
"Nhân ma chi chiến?"
Việc này đã xảy ra ở thời kỳ hồng hoang, số tu sĩ biết được cũng không nhiều. Lâm Hiên khi ở Quỷ La Thành bị trưởng lão Hỏa Linh Môn Lý Diệu Thiên lừa gạt, còn từng đại chiến với yêu ma một trận.
Hiện tại yêu ma cơ bản đã diệt sạch nhưng hồng hoang là thời cực thịnh nhất của bọn chúng. Trường đại chiến kia thảm thiết đến thế nào, thiết nghĩ cũng có thể tưởng tượng ra.
Thông Vũ chân nhân thuận miệng nói vài câu rồi tiếp tục vào chính đề: " Lại nói khi đó Cổ tu tiền bối chúng ta cùng Hóa Hình Kỳ yêu tộc đạt được hiệp nghị đồng tâm nên chiếm được lợi thế. Nhưng những cổ yêu ma kia không cam lòng thất bại, lại dùng bí pháp kì lạ, tuy phải trả một cái giá rất đắt cũng mời được một tên thượng giới yêu ma xuống Nhân giới này."
"Thượng giới yêu ma?"
"Không sai. Là ở Ma giới cùng với Linh giới trên Nhân giới chúng ta." Thông Vũ chân nhân chậm rãi nói.
Lâm Hiên nghe vậy thì trên mặt có chút động. Chuyện này trước kia hắn vốn chưa từng nghe nói đến. Chuyến này xuất hành thật hiểu biết thêm không nhỏ.
"Từ xưa đến nay muôn vật sinh linh đều muốn trường sinh. Theo đuổi tiên đạo cũng không chỉ có Nhân tộc chúng ta mà thôi. Nói thí dụ như yêu thú cấp thấp thì vụng về đần độn nhưng sau khi tiến giai Hóa Hình Kỳ thì không những có thể biến thân ra nhân loài mà linh trí cũng không thua tu sĩ Nhân tộc chúng ta.
Nếu như lại tiến giai ngũ cấp thì thực lực tương đương Ly Hợp Kỳ tiền bối chúng ta, có thể Phá Toái Hư Không phi thăng Linh giới. Đương nhiên yêu thú cũng phải trải qua Thiên kiếp."
"Mà yêu ma cũng là như thế. Tuy nhiên nơi bọn họ phi thăng chính là Ma giới."
Âm thanh Thông Vũ chân nhân âm trầm chậm rãi mở, miệng. Ở Tu Tiên giới, chỉ những tu sĩ cấp cao mới có thể biết được điều này.
"Những tên gia hỏa kia mời đến thượng giới yêu ma cực kỳ lợi hại là Tam Âm cốt ma. Nghe nói hắn vừa hạ thế đã sát diệt mấy vị Nguyên anh tu sĩ. Mấy vị yêu tộc Hóa Hình Kỳ cao thủ cũng không có chút sức hoàn thủ.
Các yêu ma nhân cơ hội phản công. Tam Âm cốt ma dẫn dắt đám yêu ma không ngừng đại thắng mấy trận. Mắt thấy tình hình chiến sự không ổn nhân tộc cùng yêu tộc tập kết các cao thủ một chỗ, thiết hạ trọng cấm dụ địch vào, nhưng đều không đối phó nổi Tam Âm cốt ma. Thần thông của tên gia hỏa này quả thực quá kinh người.
Lúc này Cửu Long thiên tôn mới xuất thế ngăn trận đại hạo kiếp này. Khi ấy người cũng là Ly Hợp Kỳ tu sĩ duy nhất ở Nhân giới. Tuy vậy Cửu Long thiên tôn vẫn chưa độ qua Thiên kiếp nên thực lực so với Tam Âm cốt ma vẫn còn kém một chút.
Theo tương truyền Cửu Long Thiên từng hạ một chiến thơ mời Tam Âm cốt ma đơn đả độc đấu một trận. Tam Âm cốt ma thực lực vốn kinh thiên động địa ma khí ngút trời. Trong mắt hắn đối phương chỉ là một tên rùa đen rút đầu rút cổ sợ hãi thiên kiếp lưu lại Nhân giới nên kiêu ngạo đáp ứng."
"Kết quả như thế nào?" Sự tình ngay càng thu hút, Lâm Hiên liếm môi đoán già đoán non: "Liệu Nhân tộc có mai phục thêm các vị Nguyên anh tu sĩ hợp lực sát diệt thượng giới cổ ma này không?"
"Không có. Thiên tôn vốn không cần người giúp sức."
"Đây là vì cái gì?" Lâm Hiên nhíu mày: "Chiến thư nói là đơn đả độc đấu nhưng cuộc chiến này quan hệ đến tồn vong của Nhân giới. Cửu Long Thiên tôn biết rõ thực lực không bằng đối phương thì làm gì có công bằng đấu pháp. Có câu binh bất yếm trá..."
"Không, Hiên nhi, ngươi sai rồi. Cửu Long Thiên tôn vốn không phải là hạng người cố chấp nhưng đấu pháp của tu sĩ Ly Hợp kỳ thì dù là tu sĩ Nguyên anh cũng khó mà nhúng tay vào..."
Nghe vậy Lâm Hiên và Trầm Ngạo Thiên liếc nhau kinh hãi.
"Trận chiến ấy đánh tới trời đất mịt mù. Nghe nói trong phạm vi năm mươi dặm vô số ngọn núi bị san bằng. Linh khí hỗn loạn cực điểm bắn ra tứ phía gần như thiên địa đảo lộn. Thực lực Tam âm Cốt Ma vốn trên một bậc nên Cửu Long Thiên tôn rơi vào thế hạ phong."
"Cuối cùng kết cục như thế nào?" Lâm Hiên ngày càng hiếu kì.
"Thực lực của Thiên tôn mặc dù không bằng đối phương nhưng Ly Hợp Kỳ tu sĩ nào phải tầm thường. Thời khắc cuối cùng thi triển bí thuật cùng dắt đối phương xuống hoàng tuyền.
Sự thể như thế nào vốn không có người tận mắt chứng kiến. Nhưng chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên thì Thiên Tôn cùng Cốt ma từ đây tan biến khỏi Nhân giới này.
"Lại nói không có thượng giới yêu ma dẫn đầu. Liên minh đại quân của nhân tộc cùng yêu thú lần nữa chiếm thế chủ động cuối cùng đánh bại tận diệt yêu ma.
Trường huyết chiến này có thể thắng lợi là có công rất lớn của Cửu Long Thiên tôn. Các môn các phái, bất luận là chính đạo hay tu ma giả vạn phần cảm kích vị Ly Hợp Kỳ tiền bối này. Thế là đồng minh ước định, đem vạn dặm chung quanh Cửu Long Sơn cho Cửu Long phái. Bất luận môn phái gia tộc nào cũng không được xâm phạm lời thề, nếu không thì sẽ là kẻ địch của toàn thể Tu Tiên giới."
"Thì ra là thế." Lâm Hiên gật đầu. Trải qua vô số những cuộc bể dâu, những danh môn đại phái phong quang vô hạn cũng đã vùi lấp dưới bể sâu. Duy nhất chỉ có Cửu Long phái lại từ thời kỳ truyền thừa tới nay.
Mà nơi này cũng trở thành thánh địa đào nguyên của tu sĩ.
Tuy nhiên trong lòng Lâm Hiên vẫn còn có chút kỳ quái. Dù sao chuyện này đã qua trên trăm vạn năm. Chẳng lẽ chúng nhân lại có thể tuân thủ nghiêm ngặt lời thề khi xưa lâu như vậy sao.
Cửu Long phái hiện tại chỉ là môn phái trung đẳng lại chiếm cứ linh mạch không tầm thường, như vậy mà không có kẻ khác dòm ngó sao?.
Thậm chí chính ma đại chiến trước đó không lâu chúng tu sĩ cũng tránh né khu vực này?
"Thực ra còn một nguyên nhân khác khiến chiến sự không lan tới khu vực này. Là bởi vì nơi đây chính là một địa điểm trung lập uy tín để các thể lực lớn có thể thương lượng mỗi khi cần."
"Địa điểm trung lập?" Lâm Hiên sửng sốt.
"Không sai. Giả sử bây giờ nếu như không có Cửu Long Sơn. Chúng ta lựa chọn nơi đâu làm liên minh đàm phán? Chính ma tuy tạm ngừng chiến nhưng hai bên căn bản vẫn không tín nhiệm nhau, tự nhiên không có khả năng tới địa bàn đối phương. Mà với thực lực Linh Dược Sơn chúng ta hiện nay thì chính ma cũng không dám...."
Lâm Hiên thầm nghĩ điều này cũng đúng, tình thế hiện nay quả nhiên cần một địa điểm trung lập. Những Nguyên anh kỳ lão quái đều có kiến thức trác tuyệt, tự nhiên trong U Châu bao la này không động đến Cửu Long Sơn.
Biểu hiện bên ngoài như là thủ tín lời thề trăm vạn năm trước của tổ tiên nhưng thực ra trong bóng tối lại có những nguyên nhân khác.
Bất kể như thế nào Cửu Long phái cuối cùng là bình an truyền thừa tới nay.
Thông Vũ chân nhân nói nhiều như vậy. Lâm Hiên thầm phỏng đoán. Tuy thực lực môn phái này hiện không đáng chú ý. Nhưng đã có tổ sư uy danh cực đại như vậy, hiện có thể còn cất dấu bí mật hay bảo vật gì chăng?
Quyển3: U Châu loạn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...