Nghe thấy lời Tử Ngọc nói, La Chinh cũng nở nụ cười. Xem ra đúng là nàng không phục thật.
Nếu trên tầng thứ ba, tầng thứ tư mà gặp phải nàng, La Chinh cũng có thể cho nàng cơ hội khiêu chiến mình.
Đứng trên sàn2đấu, La Chinh chờ đợi một lúc lâu, không có ai lên khiêu chiến, coi như “sàn trống” của La Chinh hôm nay thành công.
Ngày hôm sau, La Chinh lại bước lên sàn đấu một lần nữa, sau khi giành lấy “sàn trống” lần thứ5ba, La Chinh thuận lợi có tư cách bước lên tầng thứ ba. Ngay sau đó, La Chinh liên tục chiến đấu ở các sàn đấu trên tầng tiếp theo.
Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm của tháp Tội Ác đều là nơi hoạt6động mạnh mẽ của Chiến Giả, chẳng qua tỉ lệ Chiến Tướng trong đó cũng dần dần gia tăng. Còn từ tầng thứ sáu trở lên thì cơ bản sẽ không thấy Chiến Giả đâu nữa, hoàn toàn là thiên hạ của Chiến Tướng.
Bởi vì5sự xuất hiện của La Chinh đã làm xôn xao hết các tầng từ tầng một tới tầng năm, thế nên các võ giả tầng thứ ba cũng chẳng phải kẻ ngốc, gặp phải La Chinh thì đều ngoan ngoãn nhường đường, chỉ có rất3ít sinh linh liều lĩnh mới muốn đi khiêu chiến La Chinh.
La Chinh tiến lên từng tầng, từng tầng, mức độ chú ý của đông đảo các sinh linh cũng cứ thế tăng lên. Các võ giả con người cũng như vậy, không ít Chiến Tướng ở các tầng trên đều chạy xuống xem trận đấu của La Chinh. Nhưng đáng tiếc, trong số các Chiến Giả, người có gan khiêu chiến La Chinh rất ít, mà dù là có gan đứng lên sàn đấu thì cũng thường xuyên bị La Chinh giết chỉ trong chớp mắt, vậy nên căn bản chưa thấy trường hợp nào kích động lòng người, cũng không nhìn ra La Chinh mạnh mẽ thế nào.
Ở phía Tây, trên tầng thứ mười của tháp Tội Ác có một gian phòng thật lớn, nơi này vẫn luôn bị Ma tộc chiếm giữ, các chủng tộc khác không thể tới gần.
Trong tháp Tội Ác, tất cả các khu vực đều được dùng chung, nhưng trên thực tế, số khu vực Ma tộc khống chế là nhiều nhất, cũng là những khu vực lớn nhất.
Năm đó, Ma tộc thực sự muốn độc chiếm toàn bộ tháp Tội Ác.
Trên thực tế, thiếu chút nữa Ma tộc đã làm được, năm đó từng xuất hiện sự kiện “chặn cửa” tiếng tăm lừng lẫy.
Khi đó, chỉ một lần Ma tộc đã chiếm được 60 chỗ ngồi trong tháp Tội Ác! Làm thế lực mạnh mẽ nhất trong tháp, Ma tộc bỗng nhiên tuyên bố ra một mệnh lệnh, đuổi hết các sinh linh của chủng tộc khác ra khỏi tháp, bất cứ người nào chống cự, không ra khỏi tháp thì chém giết hết rồi chôn dưới chân tháp.
Lúc ấy Ma tộc thực sự đã làm được, tất cả các chủng tộc khác không có một ai ở lại trong tháp, tất cả đều bị đuổi ra ngoài.
Trong khoảng thời gian một tháng đó, chỉ có Ma tộc được sử dụng tháp Tội Ác.
Nhưng hành động này của Ma tộc lại khiến nhiều người tức giận!
Tuy Ma tộc chính là chủng tộc cường thịnh bậc nhất trong đại lục Hải Thần, cũng là chủng tộc duy nhất có hai thánh địa, nhưng khi các chủng tộc khác cũng liên hợp lại thì cũng là một thế lực không thể coi thường! Còn chưa nói đến một thánh địa đơn thuần của Yêu Dạ tộc, Ma tộc đã khó chống cự rồi. Trừ phi thánh địa Khủng Ma và thánh địa Viêm Ma cùng liên hợp lại thì mới có thể ngăn cản được Yêu Dạ tộc.
Lúc ấy, tất cả các chủng tộc cùng liên hợp lại, suýt chút nữa đã san bằng hai thánh địa của Ma tộc.
Dù sao thì các thánh địa trong đại lục Hải Thần vô cùng dựa dẫm vào tháp Tội Ác. Nếu mất đi tháp Tội Ác – một công cụ giúp các võ giả rèn luyện, thì là một đả kích mang tính hủy diệt đối với thánh địa của nhiều chủng tộc.
Nếu mất đi một thế hệ trẻ thì chẳng khác nào mất đi cuộc sống yên ổn vốn có, cứ để Ma tộc dần dần lớn mạnh lên thì sớm muộn gì cũng sẽ dọn dẹp hết các chủng tộc khác trong khắp đại lục này. Nếu chờ đến lúc đó thì chi bằng hiện tại liều chết với thánh địa Ma tộc một phen cho rồi!
Mắt thấy liên quân các chủng tộc muốn đuổi giết đến thánh địa Ma tộc, lúc này Ma tộc mới hiểu, dường như bọn họ đã động vào một thứ không nên động rồi.
Bị ép vào đường cùng, Ma tộc mới mở cửa tháp Tội Ác một lần nữa, cực kỳ không cam lòng mà nhường lại một phần số chỗ ngồi trong đó.
Cho nên sự phân bố thế lực trong tháp Tội Ác thực tế chính là một bức tranh thu nhỏ của toàn bộ đại lục Hải Thần. Nhân tộc dễ bị bắt nạt, cho nên địa vị trong tháp Tội Ác không cao. Yêu Dạ tộc khó đối phó, cho nên nhân tài Yêu Dạ tộc trong tháp Tội Ác cũng không thể coi thường…
Tuy Ma tộc nhường lại một số chỗ ngồi trong tháp Tội Ác, nhưng phần lớn các khu vực trong tháp vẫn bị Ma tộc khống chế.
Căn phòng thật lớn này được trang trí vô cùng rộng rãi, mấy gã Ma tộc không ngồi thì nằm, đại khái đang trao đổi cái gì đó.
Chỉ chốc lát sau, có một Chiến Tôn Ma tộc mặc áo choàng đi từ ngoài cửa vào. Gã Chiến Tôn này lập tức nói: “Tầng trên cùng đã ra lệnh, yêu cầu phái tử sĩ ám sát La Chinh.”
“Cái gì! Ám sát tên nhóc kia?” Nguyệt Thủ ngồi trong góc bỗng nhiên đứng bật dậy.
Mấy gã Chiến Tôn Ma tộc khác thản nhiên liếc mắt nhìn Nguyệt Thử một cái. Một người bên cạnh gã Chiến Tôn Ma tộc kia đi ra, lạnh giọng nói: “Nguyệt Thủ, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện!”
Thế nhưng Nguyệt Thủ vẫn sừng sững đứng đó không hề sợ sệt: “Chờ tên nhóc kia tiến lên tầng mười, chắc chắn ta sẽ lấy mạng của hắn, vì sao phải ra tay ám sát?”
Gã Chiến Tôn Ma tộc mặc áo choàng kia thản nhiên nhìn chằm chằm Nguyệt Thủ, đó cũng là bởi Nguyệt Thủ là thiên tài có thiên phú cấp Thần cao nhất của thánh địa Viêm Ma, nếu là Chiến Tướng Ma tộc khác thì nào dám chõ mồm vào lúc các Chiến Tôn đang nói chuyện?
“Ta hiểu tâm tình của ngươi, thế nhưng đây là mệnh lệnh trên đỉnh truyền xuống.” Chiến Tôn Ma tộc thản nhiên nói: “Tên nhóc này mới chỉ có tu vi là Chiến Giả mà đã có thể tạo áp lực lớn như thế cho Chiến Tôn, nếu để hắn trở thành Chiến Tướng thì chỉ sợ khó mà ngăn cản được. Ngươi chắc chắn mình là đối thủ của hắn?”
“Ta có thể đánh bại hắn!” Nguyệt Thủ cắn răng nói.
Chiến Tôn Ma tộc cười lạnh: “Ta tin lời ngươi, thế nhưng cũng vô dụng. Mạng của La Chinh sẽ do tử sĩ Dạ tộc xử lý!”
Dạ tộc là chủng tộc xếp thứ sáu trong đại lục Hải Thần, chủng tộc này chủ yếu hoạt động về đêm, sinh tồn trong bóng tối.
Nếu giao chiến chính diện thì chủng tộc này cũng không được coi là mạnh, thế nhưng trời sinh bọn họ đã hiểu về thuật ám sát, có thể lặng lẽ lấy đi tính mạng đối phương trong lúc không ai chú ý!
Chính bởi vì không am hiểu giao chiến chính diện, thế nên nếu không được chủng tộc khác bảo hộ thì Dạ tộc căn bản không thể lớn mạnh trên đại lục Hải Thần này được. Chủng tộc này có thể đứng thứ sáu trong các chủng tộc lớn ở đại lục Hải Thần, là bởi vì được Ma tộc che chở!
Ở một trình độ nào đó mà nói, toàn bộ Dạ tộc đều bị một tay Ma tộc khống chế!
Cho nên Dạ tộc mới có thể chuyên bồi dưỡng ra các tử sĩ, đưa vào trong tháp Tội Ác, dùng để ám sát các mục tiêu cần phải diệt trừ.
Thực tế trong lòng các chủng tộc lớn cũng biết rõ tin tức này, nhưng chỉ cần Ma tộc không quá đáng, không động chạm đến thiên tài mấy chủng tộc lớn bọn họ, vẫn duy trì cân bằng trong tháp Tội Ác thì bọn họ cũng sẽ bỏ qua.
Trước đây, Ma tộc căn bản sẽ không phái tử sĩ đi đối phó với võ giả Nhân tộc.
Phí tổn bồi dưỡng ra một thích khách là tử sĩ rất cao, Nhân tộc còn chưa nhận nổi đãi ngộ này.
Chẳng qua bây giờ mọi chuyện đã khác. Bởi vì La Chinh rất chói mắt, từ khi tiến vào tháp Tội Ác đến giờ, đã định trước là sẽ kinh động tới cường giả trên tầng đỉnh của tháp Tội Ác rồi!
Lúc trước cũng từng có thiên tài của chủng tộc khác mau chóng leo lên các tầng trên, thế nhưng họ đều là Chiến Tướng! Vậy mà giờ La Chinh lại lấy thân phận Chiến Giả để bắt đầu leo lên, thêm nữa tháp Tội Ác lại là một thánh địa tu luyện, nhờ ánh sáng tạo hóa để mau chóng tăng tu vi, mọi người đều hiểu rõ.
Một khi La Chinh lên được đỉnh tháp, hậu quả thực sự khó lường.
Trên mặt Nguyệt Thủ toát ra vẻ thất vọng. Hắn rất chờ mong trận chiến của mình với La Chinh. Thế nhưng Chiến Tôn nói vậy đã giúp Nguyệt Thủ hiểu rõ, có lẽ hắn không có cơ hội này. Thích khách Dạ tộc cường đại thế nào, Nguyệt Thủ rất rõ.
Trong tháp Tội Ác nhiều năm như vậy, những đối tượng bị thích khách Dạ tộc ngắm trúng, chưa có ai trốn thoát được vận mệnh bị ám sát!
Hắn nắm chặt tay mình, nhưng trong lòng lại có chút mong chờ, chờ lúc này ám sát không thành…
La Chinh không hề hay biết về nguy hiểm đang dần buông xuống, hắn thông qua tầng thứ ba cực kỳ thuận lợi. Ba ngày, không một ai dám khiêu chiến hắn, ba ngày liên tục không có ai lên đấu, hắn lại có được tư cách tự do lên tầng thứ tư.
Điều đáng tiếc là bởi vì không có ai khiêu chiến nên hắn không thể có được ánh sáng tạo hóa…
Đây đúng là một vấn đề. Ánh sáng tạo hóa rất quan trọng đối với La Chinh, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì lên tầng trên để đoạt ánh sáng tạo hóa của các Chiến Tướng vẫn hơn.
Sau khi Tử Ngọc ở tầng thứ hai biết La Chinh đã lên tới tầng thứ tư thì cũng vô cùng buồn bực. Dựa theo tốc độ này, chỉ sợ nàng không thể đuổi theo La Chinh. Nàng vừa mới có tư cách bước chân lên tầng thứ ba thì La Chinh cũng đã lên tầng thứ tư. Nếu nàng tiến vào tầng thứ tư thì chỉ sợ La Chinh lại bước vào tầng thứ năm trước một bước rồi.
Nàng chỉ mong có người nhảy ra ngăn La Chinh lại, nếu không nàng không thể có cơ hội thứ hai để khiêu chiến La Chinh.
Ngày đầu tiên La Chinh tiến vào tầng thứ tư, không ngoài ý muốn của hắn, vẫn là “sàn trống”. Sau khi đoạt được “sàn trống”, La Chinh lại tiếp tục thuê một gian mật thất để tiến hành tu luyện.
Nhưng điều khiến La Chinh buồn bực chính là bởi “sàn trống” liên tục nên hắn không chỉ không có được ánh sáng tạo hóa, mà ngay cả điểm tích lũy cũng không có. Cho nên tiền thuê mật thất, hắn buộc phải dùng đá chân nguyên để trả…
Ngay trong khoảnh khắc khi hắn vừa mới tiến vào mật thất thì lập tức cảm nhận được một loại cảm giác khác thường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...