Thực ra lúc này cũng chỉ là một tầng ý thức của La Chinh mà thôi, nên đương nhiên cũng không tồn tại hơi thở gì cả, chỉ là hắn bị cảnh2trước mặt làm cho kinh ngạc nên phản ứng theo bản năng mà thôi.
Làm sao hắn có thể tưởng tượng được, trên thế giới này lại tồn tại con thú to như5vậy?
Mặc dù trong đầu La Chinh tồn tại chín con Chân Long.
Nhưng chín con Chân Long này vẫn luôn tồn tại với hình thái đặc biệt, La Chinh không ý thức được6chính xác độ lớn nhỏ của bọn chúng, có điều hắn đoán được, kể cả là chín con Chân Long này thì cũng không thể to như con thú khổng lồ kia5được!
Con thú khổng lồ to như vậy, rốt cuộc là sống bằng cái gì? Nếu nó cứ di chuyển như thế thì chẳng phải sẽ hủy diệt vô số Đại Thế Giới3sao? Rốt cuộc nó lấy gì làm thức ăn? Mà làm sao lại phát triển được đến mức to lớn như vậy?
Tất cả đều không có câu trả lời.
Hiện giờ ý thức của La Chinh lại rời khỏi cơ thể nên không hỏi được Thanh Long, xem ra ít nhất phải đợi sau khi ý thức trở về cơ thể mới có thể hỏi được đáp án.
Có điều trước mắt La Chinh lại có chút lo lắng.
Con thú to lớn đến mức khiến người ta không thể nào tưởng tượng được cách Đại Thế Giới mà La Chinh đang ở không xa, mặc dù La Chinh không rõ hành trình của nó, nhưng nếu dịch chuyển một chút, đi qua Đại Thế Giới thì e là một bước đã có thể giẫm nát Đại Thế Giới này rồi!
Nghĩ đến đây, La Chinh nở nụ cười bất đắc dĩ.
Hắn vẫn quá nhỏ bé, đối với thiên hạ vô biên vô tận này, hắn còn chẳng bằng được đến một hạt cát.
Cho dù là trong Đại Thế Giới mà La Chinh ở, hắn chẳng qua cũng chỉ là một người trong hàng tỉ tỉ người mà thôi. Hắn đây đơn thuần chính là lo bò trắng răng rồi.
Sau khi khoảng cách của La Chinh tiếp tục lên cao hơn, hắn liền nhìn thấy một cây đại thụ màu nâu mọc ra ở trên “tấm vảy”! Rễ cây của cây đại thụ đó xuyên qua mấy chục “tấm vảy”. Nói cách khác, chỉ những rễ cây kia đã đâm xuyên qua mấy chục Đại Thế Giới rồi.
Mà độ cao của cây đại thụ này còn đáng sợ hơn, ước chừng dài hơn cái rễ của nó cả trăm lần…
Tính toán một chút thì nếu cây đại thụ này đổ xuống, e là có thể phủ dọc lên trên mấy chục Đại Thế Giới, hơn nữa với độ rộng của cành cây thì hẳn là phải nhân lên mười lần.
Hiện giờ ngoài cảm thán ra, La Chinh cũng chỉ biết cảm thán.
Tốc độ bay vọt của ý thức La Chinh vẫn không ngừng tăng nhanh, hắn rời xa những tấm vảy chằng chịt đó với tốc độ nhanh hơn nữa, đồng thời còn phát hiện nhiều thứ hơn trên những tấm vảy, ví dụ như một ngọn núi lớn không cách nào đo được, và một vòng trận pháp bằng đá lớn…
“Vù vù vù…”
Ngay lúc này, La Chinh cảm thấy trong Thái Hư phía trước sinh ra một luồng dao động lạ thường.
Hắn ngẩng đầu nhìn thì thấy phía trước, ở bên trái cách đó không xa có một đồ vật màu đen không ngừng xoay chuyển.
Màu đen…
La Chinh cũng chỉ có thể dùng từ này để hình dung đồ vật đó.
Trên thực tế, đồ vật đó căn bản không có màu sắc, nó chỉ không ngừng hút tất cả vào bên trong, đến cả ánh sáng cũng bị hút vào trong đó, thế nên mới hiện ra hình thái như vậy.
Cũng may ý thức của La Chinh không hề chịu ảnh hưởng của ngoại lực, thứ màu đen đó tuy đáng sợ nhưng lại không cách nào lôi kéo được ý thức La Chinh vào trong.
Dưới việc ý thức không ngừng di chuyển nhanh chóng, cuối cùng La Chinh cũng tiếp cận được ngôi sao đầu tiên!
Bên ngoài ngôi sao trước mặt là màu xanh lam, nhìn ra xa thì đang chầm chậm xoay tròn, khi ý thức của hắn đến gần ngôi sao đó thì đột nhiên cảm nhận được bên trong ngôi sao truyền tới một luồng ý chí mạnh mẽ!
Luồng ý thức của La Chinh đột nhiên có cảm giác lạnh đến thấu xương, giống như cơ thể bị đặt vào nơi trời băng tuyết phủ, vô cùng lạnh lẽo.
“Đây là ý chí của ngôi sao? Nó… có cách nghĩ của riêng mình?” Nhìn thấy khối cầu đang xoay tròn này, trên mặt La Chinh cũng lộ vẻ kinh ngạc: “Ngôi sao này hình như đang từ chối mình!”
Trong tình huống không thể kết nối được, ý thức của La Chinh tiếp tục dâng lên, chỉ đành tìm một ngôi sao khác.
Theo cách nói của Xích Long thì, có thể dẫn động càng nhiều sức mạnh của ngôi sao thì Sao Chiến Thể sẽ càng lớn mạnh. Nếu có thể kết nối được với cả bầu trời đầy sao này thì uy lực của Sao Chiến Thể đó sẽ lớn tới mức nào? Chẳng trách Sao Chiến Thể lại được xưng là thần võ tối cao!
Cũng chỉ có công pháp mạnh như vậy mới có thể gánh hai chữ “tối cao”.
Sau khi đi qua ngôi sao màu xanh đó, ý thức của La Chinh tiếp tục ngao du Thái Hư, xuyên tới nơi sâu hơn của bầu trời sao.
Khoảng cách giữa mỗi ngôi sao đều vô cùng xa xôi, cũng may là vận dụng bí pháp trong nguyên tắc chung của Sao Chiến Thể, là gần như khiến ý thức của bản thân xuyên qua với tốc độ vô hạn, một lát sau La Chinh lại tìm được một ngôi sao.
Ngôi sao này màu trắng sữa, bề mặt của nó nhấp nhô những vòng xoáy cực lớn, vòng xoáy đó giống như một luồng gió bão kéo dài cả ngàn vạn dặm đang từ từ xoay chuyển, bên trên phía xa xa giống như có người đang đổ một ly sữa bò vào trong ngôi sao này, nên mới hình thành vòng xoáy lớn như vậy.
“Ngôi sao này… vẫn từ chối ta!” La Chinh lộ ra nét cười khổ. Vừa đến gần ngôi sao này, hắn đã cảm nhận được ý chí của nó.
Ngôi sao tiếp theo…
Ngôi sao thứ ba màu đỏ thẫm, bề mặt nó phóng ra ngọn lửa mãnh liệt, vừa đến gần La Chinh liền phát hiện bề mặt nó đột nhiên có ngọn lửa lớn bùng lên, cao tới vài ngàn dặm!
“Nó đang gào thét với ta, ý chí của ngôi sao này thật nóng nảy, hình như tính cách không tốt lắm.” La Chinh cũng không biết nói gì, mặc dù hắn cũng không muốn dùng từ “tính cách” để hình dung ý chí của những ngôi sao này, nhưng hình như chúng cũng giống con người, tính cách nào cũng có, một số thì ôn hòa, một số thì nóng nảy, lại có một số rất yên tĩnh…
Sau khi liên tiếp đi qua hơn 40 ngôi sao, La Chinh cũng đã gặp được đủ kiểu “từ chối”.
Cuối cùng, La Chinh dừng lại ở một ngôi sao màu tím nhạt.
Khi La Chinh vừa đến gần ngôi sao màu tím nhạt này thì liền cảm thấy bên trong truyền tới một luồng ý chí ôn hòa.
Nếu sao cũng chia giới tính thì La Chinh muốn hình dung ngôi sao này là một cô gái. Ngôi sao này không hề từ chối bản thân, ngược lại La Chinh còn cảm nhận được một luồng ý chí tiếp nạp!
“Thành công rồi sao?”
Tim La Chinh khẽ đập nhanh một nhịp.
Nghe ý của Xích Long thì lần đầu tiên kết nối với ngôi sao, muốn dẫn động sức mạnh của ngôi sao là vô cùng khó khăn!
Nhưng hình như mình đã thành công rồi?
Một luồng ý chí mênh mông mà vô hình bao lấy ý thức của La Chinh. Mặc dù ý thức của hắn không cảm nhận được bất kì nhiệt độ nào, nhưng hắn vẫn cảm thấy bản thân giống như đang ở trong cơ thể mẹ ôn hòa.
Sau đó hắn liền thiết lập một đường liên kết với ngôi sao màu tím nhạt này, giống như hắn có thể cảm nhận được cách nghĩ của nó.
La Chinh lặng lẽ quan sát ngôi sao màu tím nhạt trước mắt, nó dường như đang nói gì đó với mình. Ý chí ngôi sao không ngừng dao động, giống như một cô gái xuất trần thoát tục đang rủ rỉ bên tai, nhẹ nhàng thổ lộ hết suy nghĩ của mình. Đáng tiếc, La Chinh không thể nào phân tích ý nghĩa bên trong…
Sau khi kết nối với ngôi sao thứ nhất, La Chinh không hề lựa chọn thu lại ý thức mà tiếp tục bay tới ngôi sao tiếp theo.
Số lượng sao trong bầu trời này hình như không thể dùng con số để ước lượng, liền một lúc La Chinh đã bay qua hơn 100 ngôi sao, nhưng cũng không có gì khác ngoài sự từ chối.
“Xem ra bản thân mình quá tham lam…” La Chinh thản nhiên nghĩ.
Cuối cùng, hắn vẫn từ bỏ việc tìm thêm một ngôi sao mới. Lần đầu tiên hắn kết nối với ngôi sao đã có thể thiết lập liên hệ với một ngôi rồi, điều này đã là một kết quả rất tốt đối với hắn, thế nên hắn lựa chọn dọn đường trở về.
Lấy ý thức ngao du Thái Hư, hoàn toàn là chuyện không thể tưởng tượng nổi đối với La Chinh, nhưng dựa vào bí pháp của thần võ tối cao, cuối cùng hắn cũng làm được.
Trong quá trình quay về, ánh mắt của La Chinh lại tập trung vào trong những “tấm vảy” kia một lần nữa. Khoảng cách hiện giờ của hắn với những “tấm vảy” chi chít chằng chịt kia cũng vô cùng xa xôi, nhưng hắn vẫn không thể dò xét điểm cuối của “tấm vảy”, bởi vì điểm cuối đó hoàn toàn trốn trong bóng đêm, gần như ánh sáng cũng không thể chiếu tới được!
“Đại Thế Giới nối tiếp Đại Thế Giới… nếu đã xưng là trăm ngàn Đại Thế Giới, vậy thì điểm cuối của trăm ngàn đại thế giới này là gì?”
La Chinh thản nhiên lắc đầu, hiện giờ hắn không cách nào thăm dò được.
Bí pháp trong Sao Chiến Thể gần như là mượn lực hút từ những ngôi sao trong bầu trời để lôi kéo ý thức của hắn lên, vì vậy hắn mới có thể duy trì tốc độ cao để tiếp cận những ngôi sao này, cũng có thể tiếp xúc với lực hút giữa các ngôi sao rồi xuyên thẳng qua các chúng.
Có điều La Chinh lại không thể dùng sức mạnh của bản thân để ngao du Thái Hư, vậy thì không gian lại càng sâu, càng xa, biên giới của Đại Thế Giới càng thêm vô tận. Với thực lực hiện giờ của hắn thì không thể nào thăm dò được.
Chỉ là La Chinh không hiểu, bản thân phải phát triển đến mức nào mới có thể lấy cơ thể để ngao du Thái Hư, đi thăm dò không gian sâu vô tận?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...