Quả cầu thủy tinh trước mắt này đã rơi nhiều tới mức nở hoa luôn rồi. Trên bề mặt kín mít toàn là vết nứt, có lẽ chỉ cần chạm vào một cái thôi là toàn bộ quả cầu đều tan thành mảnh nhỏ luôn.
Trong quả cầu thủy tinh không ngừng truyền ra tiếng cười của Thiên Miểu Tiên Nhân. Tiếng cười đó chứa đầy khí tức phóng túng mà thê lương, giống như một cường giả tuyệt thế khi đã tuổi cao sức yếu lại gặp được việc gì đó vô cùng2vui mừng nhưng lại đầy bi thương nên mới có thể phát ra tiếng cười như thế.
“Tiền bối” La Chinh mím môi, nhưng không biết vì sao Thiên Miểu Tiên Nhân cười điên cuồng như thế.
Thiên Miểu Tiên Nhân ở trong quả cầu thủy tinh vẫn còn đang cười không ngừng. Mãi một lúc lâu sau, tiếng cười mới tạm ngừng lại: “Đại Thế Chi Tranh, Đại Thế Chi Tranh! Đây là mệnh cách Đại Thế Chi Tranh!”
Còn một điều La Chinh cũng không biết, đó chính là sau khi Thiên Miểu Tiên5Nhân tính ra được như vậy, Thanh Long trong đầu cũng thầm nói với Xích Long: “Thất ca, xem ra không cần mời đại ca suy tính nữa rồi. Tử Vi đẩu số của Tiên Nhân này đã tính ra mệnh cách của La Chinh. Có vẻ La Chinh đúng là có mệnh Đại Thế Chi Tranh thật!”
Xích Long cũng gật đầu: “Đúng vậy. Nếu tên nhóc đã có mệnh cách Đại Thế Chi Tranh, vậy thì lúc này đại thế cũng đã được giáng xuống, hắn phải làm gì đó để có6thể phát huy ra lợi thế trời ban của mình!”
“Nếu đã vậy, chuyện của chín huynh đệ chúng ta có lẽ thật sự có khả năng xoay chuyển. Có thể sống nhờ trong đầu óc một võ giả có mệnh cách Đại Thế Chi Tranh, điều này cũng là số mệnh của chúng ta…” Thanh Long thì thào nói.
“Có lẽ…” Xích Long cũng thở dài một hơi.
Lúc này La Chinh hoàn toàn đơ cả người. Đại Thế Chi Tranh là cái gì? Đây là mệnh cách gì vậy? Trước đây hắn chưa bao5giờ nghe người ta nhắc tới điều này, cho dù là Thanh Long cũng chưa bao giờ nói với hắn.
“Tiền bối, Đại Thế Chi Tranh là có ý gì?” La Chinh hỏi.
Thiên Miểu Tiên Nhân chẳng thèm để ý đến lời của La Chinh mà thản nhiên cười nói: “Ha ha, có lẽ đúng là số trời đã định. Ta định tìm một người có số mệnh thật mạnh, không ngờ đau khổ chờ đợi hai ngàn năm lại chờ được một người có mệnh cách là Đại Thế Chi Tranh!”
“Tiền bối…” La3Chinh hơi mất kiên nhẫn. Người này cứ lẩm bà lẩm bẩm mãi, đến tận bây giờ La Chinh vẫn không rõ rốt cuộc ông ta muốn làm gì.
Ai ngờ Thiên Miểu Tiên Nhân lại nhìn thẳng La Chinh rồi nói thêm: “Không đúng, ngươi đã có được mệnh cách như thế thì chỉ dẫn của ngươi ở đâu?”
La Chinh trực tiếp mở tay, nhún vai: “Ta không biết.” Đồng thời hắn còn oán thầm trong lòng, bố ai mà biết được ông nói cái mẹ gì.
Quả cầu thủy tinh bảo vệ Thiên Miểu Tiên Nhân kia bay tới bay lui trước mặt La Chinh, giống như một người cứ đi hết trái lại phải, cúi đầu suy nghĩ rồi nhẹ giọng nói: “Ta tính, ta tính… Ngươi, có một muội muội!”
La Chinh trợn tròn mắt, gật gật đầu: “Tiền bối đúng là đoán chuyện như thần.”
“Muội muội của ngươi chính là người chỉ dẫn cho ngươi! Hiện giờ nàng đang ở đâu?” Thiên Miểu Tiên Nhân đột nhiên hỏi.
Nghe thấy lời Thiên Miểu Tiên Nhân, trong lòng La Chinh nhất thời cảm thấy kinh hoàng. Đúng vậy, mộ Tiên Thiên Miểu chính là do người trước mắt này tạo ra, mà Thôi Tà vẫn còn ở trong Tiên Mộ, nếu xin người này loại bỏ Thôi Tà…
La Chinh không sợ bất cứ thách thức nào, cho dù là Thôi Tà thì hắn cũng chưa từng sợ hãi. Dù cho Thôi Tà là cường giả Sinh Tử Cảnh, nhưng đối với võ đạo, La Chinh vĩnh viễn sẽ không lùi bước. Có thể siêu việt hơn ai, căn bản không phải là vấn đề La Chinh phải cân nhắc.
Nhưng Thôi Tà lại cướp đi muội muội của hắn. Đối với người như thế, La Chinh căn bản sẽ không quang minh chính đại mà đánh bại. Chỉ cần có thể khiến Thôi Tà chết, La Chinh nguyện trả bất cứ cái giá nào. Bởi vì chỉ có như thế mới có thể cứu được La Yên.
Cho nên lúc trước khi hắn bố trị đại trận hộ tông ở Vân Điện thì cũng đã định sắp xếp, bố trí để giết Thôi Tà rồi. Thế nhưng thật đáng tiếc, dường như Thôi Tà có bản năng né tránh được các nguy cơ, hoặc nên nói rằng đó là một loại thiên phú, nên cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, không thể đánh chết hắn.
Với thực lực của La Chinh bây giờ, để đánh bại được Thôi Tà thì còn phải đi một đoạn đường rất dài. Trong khoảng thời gian này, với số mệnh của Thôi Tà thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được một cô gái có Âm Thể Tử Cực, bất cứ lúc nào cũng có thể đạt được cơ duyên, thậm chí còn đột phá. Khi đó, đại trận hộ tông của Vân Điện có thể ngăn cản được Thôi Tà không thì còn chưa chắc.
Nếu có thể loại bỏ được Thôi Tà ở ngay trong này thì chẳng còn chuyện gì có thể tốt hơn. Với thực lực bây giờ của Thôi Tà, chắc chắn sẽ không thể ngăn cản lực loại bỏ cực lớn kia!
Giết Thôi Tà, La Chinh sẽ không từ thủ đoạn.
“Tiền bối.” La Chinh chắp tay nói: “Muội muội ta tên La Yên, đã bị kẻ ác bắt cóc đi mất. Tên ác nhân kia đang ở trong vòng quay số mệnh, không biết tiền bối có thể hỗ trợ, loại bỏ Thôi Tà được không?” Ánh mắt La Chinh sáng lên nhìn quả cầu thủy tinh đầy vết rạn kia.
Thiên Miểu Tiên Nhân trầm ngâm một chút rồi lập tức thản nhiên đáp lại: “Xin lỗi, chuyện này ta không làm được.”
“Vì sao?” La Chinh hỏi.
“Vòng xoay số mệnh được ta làm ra từ hai ngàn năm trước, thế nhưng lại ngã xuống trước khi bố trí nó hoàn hảo… Người đầu tiên thông qua vòng xoay số mệnh thì sẽ tự động được truyền tống đến cung điện này. Người thứ hai, thứ ba, thứ tư… đều sẽ tiến vào các con đường khác nhau để đón nhận những phần thưởng thuộc về bọn họ. Mục đích của ta chỉ là tuyển chọn một võ giả có số mệnh mạnh nhất mà thôi, chứ chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ phải loại bỏ ai cả.” Thiên Miểu Tiên Nhân giải thích. “Hiện giờ, ta chỉ là một chút tàn hồn nguyên chất, là ngọn đèn đã cạn dầu từ lâu. Ta đã kéo dài trạng thái tàn hồn này quá lâu, nên bây giờ lại càng chẳng có năng lực để giúp ngươi giết người. Cho dù đối với ta mà nói, tên Thôi Tà kia cũng chỉ là một con kiến Sinh Tử Cảnh mà thôi.”
“Ta hiểu.” Trên mặt La Chinh lóe lên một nét thất vọng.
Thực ra lúc này, Thiên Miểu Tiên Nhân đang nói dối. Ông ta thực sự có thể thay đổi vòng xoay số mệnh để loại bỏ Thôi Tà.
Nhưng Thiên Miểu Tiên Nhân tinh thông Tử Vi đẩu số, nên lại càng rõ ràng hơn rằng ông ta không thể ra tay can thiệp, trợ giúp La Chinh giết chết Thôi Tà. Bởi vì theo ông ta thấy, La Yên chính là người chỉ dẫn, cũng chính là động lực để La Chinh tiếp tục bước đi.
Nếu Thiên Miểu Tiên Nhân phá hủy cái phương hướng này, như vậy rất có thể La Chinh sẽ bị mất phương hướng. Đây là lý do Thiên Miểu Tiên Nhân không đồng ý nhúng tay vào.
Thiên Miểu Tiên Nhân nghĩ lại một chút, sau đó yếu ớt nói: “Đối phương là cường giả Sinh Tử Cảnh, còn ngươi chỉ có tu vi là Chiếu Thần Thất Trọng, muốn bù lại khoảng chênh lệch này trong một thời gian ngắn thì không phải không thể…”
“Có cách gì?” Ánh mắt La Chinh chợt sáng lên như ánh sao.
Thiên Miểu Tiên Nhân lập tức bay lên, sau đó mới thực sự nói ra mục đích của mình: “Phía sau Đại Thế Giới này có một đại lục sánh ngang với tứ đại Thần Quốc các ngươi. Đó là một nơi rất hỗn loạn, ở ngay chính giữa có một tòa tháp được chôn sâu dưới lòng đất tên là tháp Tội Ác. Cứ đi xuống đến nơi thấp nhất, rồi đợi đến lúc ngươi trở về thì cũng gần như có thể đánh bại Thôi Tà ngay.”
La Chinh mím môi. Hắn còn tưởng rằng có cách nào có thể học cấp tốc để đánh bại Thôi Tà cơ. Chỉ là trên thế giới này chung quy cũng chẳng có đường tắt nào cả.
Tình thế của Trung Vực có thể sẽ thay đổi đến mức vi diệu, dường như Thôi Tà đang lôi kéo người, bắt đầu xây dựng nghiệp lớn Thần Quốc của hắn. Lúc này đây, La Chinh lại vừa giết một vị hoàng tử Thần Quốc, hắn biết rõ thánh nữ Thần Quốc kia chắc chắn sẽ không chịu bỏ qua.
Nếu La Chinh tu luyện ở Trung Vực, chắc chắn sẽ rất phiền phức, mà hơn nữa rất có khả năng lớn là vừa ra khỏi đại trận hộ tông của Vân Điện thì sẽ bị Thôi Tà đuổi giết ngay. Thế nên hắn muốn rèn luyện trong Trung Vực cũng chẳng được, chỉ có thể tu luyện trong Vân Điện mà thôi.
Dưới tình huống này, La Chinh khó có thể tăng tu vi của mình lên được.
Thực ra khi ở trong vòng xoay số mệnh, La Chinh cũng đã từng suy xét xem có cần xuyên qua Bạo Loạn Tinh Hải để đi đến Thần Quốc trước không? Bây giờ lại thấy, hắn đã làm thánh nữ Thần Quốc nổi cáu, lại giết cả hoàng tử Thần Quốc, hơn nữa… Bạo Loạn Tinh Hải cũng xa tới mức La Chinh chẳng thể xuyên qua.
Cứ như vậy, lời đề nghị của Thiên Miểu Tiên Nhân đúng là có thể suy xét, nhưng vấn đề là…
“Ông có mục đích gì? Vì sao lại muốn để ta đi?” La Chinh hỏi thẳng vào vấn đề. Thiên Miểu Tiên Nhân tạo nên mộ Tiên này, hao phí hết tâm tư, lợi dụng vòng xoay số mệnh để tìm ra mình, nếu muốn nói ông ta không có mục đích gì thì chính La Chinh cũng chẳng tin được.
Thiên Miểu Tiên Nhân bỗng nhiên khẳng khái nói: “Dưới tháp Tội Ác có một bí mật lớn, ta cần ngươi đi nhận truyền thừa trong cái bí mật kia.”
“Vì sao lúc trước ông không đi?” La Chinh tò mò hỏi.
Thiên Miểu Tiên Nhân thở dài: “Chỗ đó ta không đi được… Còn vì sao thì ngươi cứ đi sẽ rõ.”
Nói xong, chiếc quan tài thật lớn phía sau Thiên Miểu Tiên Nhân bỗng nhiên lay động, sau đó nắp đậy bên trên lập tức được mở ra. Thiên Miểu Tiên Nhân nói ngay: “Đây là phần thưởng ta định dành cho người thông qua vòng xoay số mệnh. Ngươi là người đứng đầu, có thể tự lựa chọn phần thưởng cho mình. Ừ, về phần thưởng cho những người thông qua phía sau, ngươi cũng tới phát luôn đi.”
Nhìn thấy bảo vật bên trong quan tài trước mắt, ánh mắt La Chinh chợt lóe: “Để cho ta phát ư?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...