Dù thế nào thì đã đứng lên võ đài, mục đích của hai bên đều đã đạt được.
Bởi vì có liên quan đến Thôi Duẫn nên Thôi Tà không thể bỏ qua cho La Chinh,2đánh chết La Chinh trên võ đài là lựa chọn tốt nhất.
Mà bởi vì quan hệ với La Yên, nên ngay từ đầu La Chinh đã muốn giết chết Tư Diệu Linh.
Những kẻ thích giết5chóc trong đại hội võ đạo nhiều vô số kể, nhưng không có trận nào giống như trận đấu này, trở thành một trận tử đấu không chết không lùi.
Thấy La Chinh không nói lời6nào, Tư Diệu Linh nhẹ nhàng chuyển động cổ tay, chân nguyên màu tím tràn ra xung quanh từng chút một: “Mặc kệ ngươi xuất phát từ mục đích nào, nhưng đã để ta khiêu5chiến, ngươi cũng không còn đường lui…”
Sau khi nói xong, những dòng chân nguyên kia bỗng nhiên tăng tốc, nhanh chóng trải rộng ra, bao trọn võ đài bởi màu tím, đồng thời chậm rãi3lưu chuyển giống như vùng biển màu tím.
Nhìn thấy những dòng chân nguyên rực rỡ ấy, trên mặt La Chinh toát ra vẻ cảnh giác. Trước đây, La Chinh đã thể hiện ra sáu phần thực lực của mình, thế nhưng Tư Diệu Linh vẫn lạnh nhạt như cũ, cô ta khá tự tin vào thực lực của mình, không biết rốt cuộc trong tay cô ta còn bao nhiêu lá bài tẩy nữa đây?
La Chinh không nhận ra những chân nguyên rực rỡ này là cái gì, nhưng một vài võ giả trên khán đài đã sôi trào cả lên.
“Là Lĩnh Vực! Không ngờ lại là Lĩnh Vực Tử Cực!”
“Lĩnh Vực? Đây không phải là thứ mà cường giả bước vào Thần Hải Cảnh mới có được sao?”
“Hẳn là do Âm Thể Tử Cực của Tư Diệu Linh. Âm Thể Tử Cực vốn là một loại thể chất rất đặc thù, nếu không Thôi Tà cũng sẽ không phí nhiều sức lực để bày ra đại trận Thiên Ma Hợp Hoan gì đó như thế!”
“Ài! Xem ra La Chinh cũng không phải là đối thủ của Tư Diệu Linh, chỉ sợ hắn cũng không thoát khỏi kết cục phải chết, có khi kết cục của hắn còn thảm hơn Ngao Tường.”
Bị những chân nguyên màu tím rực rỡ này bao phủ, lông mày La Chinh hơi nhíu lại: “Lĩnh Vực?”
Hai ngón tay Tư Diệu Linh che miệng lại, nhẹ nhàng cười, ánh mắt nhìn La Chinh như nhìn một người chết. Sau khi chân nguyên che phủ hết cả kết giới võ đài, trong tay cô ta hiện ra sáu phi đao ngắn nhỏ, rồi tiện tay ném cả sáu thanh đi. Sáu thanh phi đao bay theo sáu phía khác nhau về phía La Chinh.
“Vèo, vèo, vèo, vèo, vèo, vèo!”
Sáu thanh phi đao này vây kín cả sáu phương hướng khiến La Chinh không thể tránh né, dù tránh về hướng nào thì cũng sẽ bị một thanh trong đó đánh đến chính diện!
Ánh mắt La Chinh bình tĩnh, thân thể nhẹ nhàng, tránh được một thanh phi đao phía trước. Nhưng ngay thời điểm hắn vừa mới tránh khỏi thì thanh phi đao kia bỗng quay vòng lại, bắn thẳng về phía mặt hắn.
La Chinh hơi giật mình. Giữa lúc chỉ mành treo chuông, hắn đột nhiên cúi thấp người xuống.
Cho dù tốc độ phản ứng của hắn rất nhanh, thế nhưng thanh phi đao kia vẫn xẹt qua gò má tạo ra một vết xước trên mặt hắn.
Trên mặt Tư Diệu Linh tràn đầy ý cười, nhẹ nhàng nói: “Ta nói rồi, trong Lĩnh Vực Tử Cực của ta, ngươi chính là một con dê đợi làm thịt, có trốn cũng không thoát…”
La Chinh không rảnh nghe Tư Diệu Linh nói nhảm, sáu thanh phi đao này rõ ràng không phải vật phàm, ít nhất cũng là tiên khí thượng phẩm. Nếu bị những phi đao này bắn trúng thì sẽ tạo nên tổn thương không nhỏ cho La Chinh. Hắn vừa mới tránh được thanh phi đao đầu tiên thì sau lưng còn năm thanh phi đao khác lao lên như tên bắn về phía hắn!
Hắn xoay người một cái, vừa mới muốn tránh một thanh phi đao thì lại có một luồng sương mù màu tím được hình thành. Sương mù màu tím kia vừa mới xuất hiện, liền hóa thành một bàn tay, nhẹ nhàng kéo một chân của La Chinh!
Tuy bàn tay bằng sương mù này chỉ kéo nhẹ, sức lực cũng không lớn, nhưng lại ảnh hưởng tới thân pháp di chuyển của La Chinh.
“Xoẹt!”
Ngay lập tức, một thanh phi đao lại lần nữa xẹt qua cánh tay La Chinh, cắt nát áo bào của hắn.
Trong Lĩnh Vực Tử Cực, La Chinh giống như đã bị khống chế, cho dù không ảnh hưởng mấy nhưng chỉ cần hơi dùng sức là có thể tránh được. Vấn đề là còn sáu thanh phi đao trí mạng, chỉ cần thân hình của hắn hơi chậm một chút là sẽ có một thanh phi đao xẹt qua.
Cho nên dù La Chinh có nhanh nhẹn tránh né đến đâu thì trên người hắn cũng càng ngày càng nhiều vết thương.
Tư Diệu Linh dù bận nhưng vẫn ung dung đứng trên võ đài nhìn La Chinh giãy giụa trong Lĩnh Vực Tử Cực của mình, trên mặt chứa đầy ý cười: “Kiếm linh của ngươi đâu? Sao không gọi cô kiếm linh xinh đẹp kia ra? Nếu không phải nhờ kiếm linh kia, có lẽ ngươi không phải là đối thủ của Thôi Duẫn… Chẳng qua cho dù lúc này ngươi có gọi kiếm linh ra thì cũng vô dụng thôi, ngươi không phá được Lĩnh Vực Tử Cực đâu.”
Ngay lúc La Chinh đang luống cuống tay chân để tránh né, hắn liền thấy một cơ hội. Bóng dáng hắn bỗng nhoáng một cái, chỉ hơi phóng ra một bước đã lập tức vượt qua không gian, nháy mắt đã đi tới trước mặt Tư Diệu Linh: “Đàn bà con gái lắm mồm vãi!”
Nói xong, một quyền của La Chinh liền nện lên mặt Tư Diệu Linh.
Tư Diệu Linh hoàn toàn không ngờ La Chinh có thể vượt qua không gian, đột nhiên nhìn thấy hắn quỷ dị xuất hiện bên cạnh mình liền nhắm chặt hai mắt lại.
“Chết đi!”
La Chinh quan tâm cảm xúc của Tư Diệu Linh làm gì? Không hề do dự, trực tiếp nện xuống một quyền.
Một quyền này, La Chinh đã mở ra lực của ba trăm tấm vảy rồng, đừng nói cô ta là một võ giả Thần Đan Cảnh, cho dù là thân thể của võ giả Hư Kiếp Cảnh thì có lẽ cũng không chịu nổi một quyền này của hắn.
Nhưng ngay khi nắm đấm của La Chinh nện lên mặt Tư Diệu Linh, cả người Tư Diệu Linh liền biến thành một luồng sương mù màu tím, tiêu tán ngay trước mặt hắn.
Một quyền này lại đánh vào không khí, sức mạnh khổng lồ nện thẳng lên sàn đấu.
Cho dù võ đài được thiết kế đặc biệt, có thể phân tán sức mạnh ra ngoài, nhưng cả đài thi đấu cũng phát ra tiếng động kịch liệt, trước mặt La Chinh lõm xuống một hố sâu.
Trên một bên khác của võ đài, khói tím mù mịt, thân hình Tư Diệu Linh một lần nữa ngưng kết lại rồi cười ha ha: “Quy tắc không gian! Thật sự là ngoài dự đoán của mọi người. Loại quy tắc căn bản khó lĩnh ngộ nhất, vậy mà ngươi cũng lĩnh ngộ được… Thật không biết ngươi làm thế nào mà được như vậy. Nhưng đáng tiếc cũng vô dụng thôi.”
Trong Trung Vực chẳng mấy ai lĩnh ngộ được quy tắc không gian, cho dù là Đại Mộng chân nhân của Vân Điện thì cũng chỉ lĩnh ngộ được một phần bề ngoài sơ sơ của nó mà thôi.
Không giống như các loại lực quy tắc khác, quy tắc không gian có thể nói là loại mạnh nhất, sánh ngang với quy tắc thời gian thần bí nhất.
Chẳng qua lúc này thấy La Chinh thi triển quy tắc không gian, đám võ giả trên khán đài có lẽ đã chết lặng.
“Có lẽ, La Chinh lĩnh ngộ tất cả các lực quy tắc…”
“Mỗi người có độ tương thích khác nhau với các quy tắc, một người không thể lĩnh ngộ hết tất cả các loại lực quy tắc được. Đây là quy luật thép!”
“Lĩnh ngộ hai loại lực quy tắc đã có thể được xưng tụng là thiên tài cấp Thần. Lĩnh ngộ nhiều loại quy tắc như vậy… La Chinh là thiên tài cấp gì?”
Những võ giả này đương nhiên sẽ không hiểu cái gì gọi là “lễ tẩy trần quy tắc”. Thực tế, trước khi trải qua lễ tẩy trần quy tắc, độ tương thích của La Chinh với quy tắc không gian là cao nhất, cho nên trước tiên La Chinh chọn tìm hiểu bia phương tiêm về quy tắc không gian.
Nhưng sau lễ tẩy trần quy tắc, độ tương thích của thân thể hắn đối với tất cả quy tắc đều được điều chỉnh đến mức cao nhất, bản thân hắn đã không có gông cùm xiềng xích gì khi tu luyện quy tắc nữa…
Tiểu Giới của Hư Linh Tông sau khi nhìn thấy La Chinh sải bước trong không gian thì trên mặt đầy vẻ phiền muộn. Tiểu Giới tuổi còn nhỏ nên thường muốn nói ra suy nghĩ trong lòng: “Đại sư huynh, không phải huynh nói đệ đừng so sánh với loại người như La Chinh sao? Hắn, hắn… ngay cả quy tắc không gian cũng học được cả rồi!”
Lĩnh ngộ hoàn toàn quy tắc không gian tầng thứ nhất vẫn là chuyện Tiểu Giới tự hào nhất, đây cũng là chỗ dựa lớn nhất của Tiểu Giới.
Dù sao trong Trung Vực cũng chẳng có võ giả nào có thể lĩnh ngộ hoàn toàn quy tắc không gian tầng thứ nhất, chỉ có một mình Tiểu Giới hắn làm được, hơn nữa hắn mới chỉ là Chiếu Thần Chung Cực. Sao chuyện này không làm cho Tiểu Giới kiêu ngạo được?
Kết quả Tiểu Giới thật không ngờ rằng, La Chinh không chỉ lĩnh ngộ quy tắc hệ Hỏa, quy tắc hệ Phong, quy tắc hệ Lôi… mà giờ chỉ tùy tùy tiện tiện lại thi triển ra quy tắc không gian. Chuyện này cũng đả kích người ta quá đáng.
Thiên tài cấp Thần này của Hư Linh Tông còn chưa từng giao đấu với La Chinh, nhưng giờ phút này đã bị La Chinh đả kích rồi.
Đại sư huynh của Hư Linh Tông bị Tiểu Giới nói cho tới mức nghẹn họng hết cả buổi.
Vị đại sư huynh này vốn cũng là thiên tài cấp Thiên, cũng là nhân vật được chú ý nhất trong Hư Linh Tông, nhưng về sau trong Hư Linh Tông có một Tiểu Giới yêu nghiệt, biểu hiện ra thiên phú triệt để khiến đại sư huynh cũng phải khuất phục.
Hắn một mực kiên định cho rằng, Tiểu Giới chính là thiên tài đứng đầu Trung Vực từ xưa đến nay, cho dù là Thôi Duẫn cũng chẳng so được với Tiểu Giới!
Mà bây giờ lại xuất hiện thêm một La Chinh, mặc dù không thể phân cao thấp với Tiểu Giới, nhưng tu vi người ta thấp hơn, vậy mà thủ đoạn thi triển ra lại không hề yếu hơn so với Tiểu Giới, coi như đã triệt để phá vỡ thế giới quan của đại sư huynh rồi. Vậy nên hắn cũng không biết nên đánh giá như thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...