Bách Luyện Thành Thần

Thanh Vân Tông, núi Đỉnh Hồ.

Núi Đỉnh Hồ tọa lạc ngay giữa Thanh Vân Tông, thế núi dốc đứng, bốn phía xung quanh không có đường lên, nếu dùng tay leo lên thì gần như là điều không tưởng. Chỉ sau khi đạt tới Chiếu Thần Cảnh rồi tự bay lên, hoặc cưỡi phi thiên liễn mới có thể lên được.

Trên đỉnh núi là đủ các loại kiến trúc vàng son lộng lẫy. Muốn vận chuyển nhiều nguyên vật liệu như vậy lên để dựng lên từng tòa kiến trúc giống như cung điện này, chắc chắn đã tốn không ít công sức.

Cả núi Đỉnh Hồ nằm giữa một hồ nước rộng lớn. Đứng trên đỉnh núi nhìn ra, phong cảnh càng đẹp hơn, cũng là nơi nhàn nhã nhất trong Thanh Vân Tông.

Đây là nơi ở của phần đông các chân nhân Thanh Vân Tông.

Ở một góc đỉnh núi có một cái đình nghỉ mát hẹp dài, một nửa đình nghỉ mát được xây khảm vào trong vách núi đá xanh, hơn nửa phần còn lại thì lơ lửng trên không. Nếu ai có chứng sợ độ cao mà đứng trên đình nghỉ mát thì sẽ phải run rẩy vì sợ hãi.

Một ông già đầu đội mũ tím, bưng một chén trà khảm những sợi tơ vàng, thong thả uống một ngụm trà.

Ông già này chính là Tử Thanh chân nhân - một trong mười đại chân nhân của Thanh Vân Tông.

Ngay lúc ông ta đang uống trà, một đường ánh sáng lao nhanh tới từ phía chân trời, chỉ nháy mắt đã đến bên cạnh đình nghỉ mát. Người đến cũng là một ông già, đó chính là Thiên Khung chân nhân, xếp thứ mười trong mười đại chân nhân.

Khi Thiên Khung chân nhân bay tới, cuốn theo một trận gió suýt chút lật đổ chén trà trên bàn.

“Thiên Khung, làm sao mà hùng hùng hổ hổ vậy?” Lông mày Tử Thanh khẽ nhíu. Có thể trở thành chân nhân thì đều đã sống vài trăm năm tuổi rồi. Khi con người ta đã già, thường thờ ơ với thế sự, cho nên đa số người già mới có thể ổn định tâm tính, sống cuộc sống không màng thế sự. Nhưng bao nhiêu năm nay, cái tính khí nóng nảy đó của Thiên Khung vẫn không hề thay đổi…

“Hừ! Tử Thanh, ông đoán xem ta điều tra được gì? Ta đã tra được thân phận trước đây của tên La Chinh vừa khai đường đại thẩm lần trước!” Thiên Khung cười lạnh nói.


“La Chinh? Thân phận của hắn thế nào? Quan trọng lắm sao?” Tử Thanh chân nhân có hơi khó hiểu. Dù rằng hôm đó, mấy vị chân nhân quả thực do công chúa điện hạ phát uy nên mới phải nhường nhịn, trong lòng đều có chút không vui. Nhưng chuyện này dù sao cũng đã qua rồi, Tô Linh Vận muốn bảo vệ La Chinh, chuyện này nói chung cứ coi như vậy cho xong…

“Tên nhóc này họ La, lẽ nào ngươi đã quên lần khai đường đại thẩm hai năm trước, đứa con gái thiên tài của quận Sùng Dương rồi sao?” Thiên Khung chân nhân nhắc nhở.

“La Yên?” Tử Thanh chân nhân nhớ rất rõ cái tên này. Trên thực tế, với tuổi thọ vài trăm năm của Tử Thanh chân nhân, ông ta cũng chưa từng gặp qua đệ tử nào có thiên tư như vậy. La Yên này cũng họ La, lẽ nào? Tử Thanh chân nhân liền hỏi: “Ngươi muốn nói La Yên có liên quan tới La Chinh?”

Thiên Khung chân nhân gật đầu: “Đúng vậy!”

Tử Thanh chân nhân cười cười: “Khà khà! La gia cũng không phải đại tộc gì, đến sĩ tộc cũng không phải, nhưng lại liên tiếp xuất hiện hai nhân tài tuyệt thế, ngược lại rất thú vị.”

Thanh Vân Tông có vô số thiên tài, nhưng thiên tài cũng phân cao thấp.

Kiểu thiên tài đến mức yêu nghiệt ngàn năm mới gặp như La Yên và La Chinh đó, đúng là hiếm thấy!

Tử Thanh chân nhân lại nói: “Có điều, chuyện này có liên quan gì đâu?”

So với Thiên Khung chân nhân, Tử Thanh chân nhân thấy chuyện này thực bình thường. Trong vài trăm năm, rất nhiều thứ đều đã tan thành mây khói, hậu bối tài giỏi của Thanh Vân Tông xuất hiện từng lớp lại từng lớp, bọn họ cũng gặp nhiều rồi.

“Làm sao không liên quan được? Tên nhóc này căn bản chính là vì cứu muội muội của hắn nên mới tới! Ta tra ra được, hắn từng đến Luyện Ngục Sơn, mà mục đích có lẽ chính là để cứu La Yên!” Thiên Khung chân nhân nói.

“Làm ca ca, muốn cứu muội muội của mình cũng là chuyện thường tình. Nhưng muốn đưa La Yên ra khỏi Luyện Ngục Sơn cũng đâu phải chuyện đơn giản…” Tử Thanh chân nhân lắc đầu nói, lại xách ấm trà Tử Đàn lên, chậm rãi rót nước trà màu vàng cam vào trong chén.


“Không được! La Chinh quái dị như vậy, lại còn tu luyện loại công pháp như Thiên Ma Thần Quyền, nếu sau này hắn thực sự quật khởi, chắc chắn sẽ điều tra kĩ chuyện năm đó chúng ta làm với La Yên. Với tính cách của hắn, làm sao chịu để yên! Phải nhân lúc hắn vẫn chưa có gì mà chèn ép hắn xuống!” Trong lòng Thiên Khung chân nhân đúng là có thêm một nỗi băn khoăn như vậy.

Ông ta và Tử Thanh chân nhân không giống nhau, ông ta đã từng giao đấu thực sự với La Chinh! Một chưởng của ông ta hôm đó lại bị La Chinh làm cho nổ tung. Một cao thủ Tiên Thiên lại chặn đứng được một chưởng của ông ta, nghĩ thôi cũng biết trong lòng Thiên Khung chân nhân kinh ngạc tới mức nào.

Sau đó ông ta cẩn thận đi điều tra mới biết La Chinh đã vào trong Thiên Thư Các, cướp đi quyển Thiên Ma Thần Quyền đã niêm phong nhiều năm, hơn nữa hắn còn tu luyện thành công!

Mới là cao thủ Tiên Thiên đã có thực lực như vậy, nếu hắn thực sự bước vào Chiếu Thần Cảnh, vậy chẳng phải mình cũng không phải là đối thủ của hắn?

Nếu có một ngày tên nhóc này bước qua Thanh Vân Lộ, được Vân Điện nhìn trúng, vậy chẳng phải mình sẽ bị tên nhóc này gây khó dễ?

Băn khoăn của Thiên Khung chân nhân không phải là không có lý.

La Yên chính là chiếc vảy ngược của La Chinh. Hôm đó ở trên Huấn Minh Sơn, sau khi nghe ngóng được, trong số những kẻ đầu sỏ khiến La Yên vào Luyện Ngục Sơn có Thiên Khung chân nhân và Chỉ Thủy chân nhân thì hắn liền có sát tâm. Chỉ là thực lực hiện tại của hắn vẫn chưa đủ nên chỉ có thể nhẫn nại mà thôi.

Tử Thanh chân nhân uống xong chén trà, vung tay áo lên, bộ ấm trà tinh xảo trên bàn kia liền biến mất.

“Ngươi nói cũng có lý. Tuy nhiên trên thế giới này nhân tài vô số, nhưng mấy ai có thể trưởng thành?” Tử Thanh chân nhân vẫn không hoàn toàn đồng ý. Thanh Vân Tông có mấy chục vạn đệ tử, mà kẻ được gọi là thiên tài ít nhất cũng có một vạn, nhưng thực sự có thể trưởng thành thì có được mấy người?

“Vậy sao? Ngươi đã gặp qua tên nhóc cảnh giới Tiên Thiên Nhất Trọng nào có thể ngăn chặn Diệt Thế Chưởng của ta chưa?” Thiên Khung chân nhân hỏi ngược lại.

“Điều này…” Tử Thanh chân nhân nhất thời có chút nghẹn lời. Nói thực lòng, lúc đầu Thiên Khung chân nhân nói La Chinh có thể ngăn chặn một chưởng của lão, Tử Thanh chân nhân vẫn luôn không tin. Những chuyện như vậy nếu không phải chính mắt nhìn thấy, quả thực khó có thể làm người khác tin được.


Nhưng Thiên Khung chân nhân lại khăng khăng khẳng định nên ông ta không thể không tin.

Nếu La Chinh thực sự có năng lực như vậy, mà trong lòng hắn lại ẩn chứa thù hận, ngộ nhỡ thực lực mạnh mẽ rồi, sợ rằng thực sự sẽ gây bất lợi với Thanh Vân Tông…

Về điểm này, Tử Thanh chân nhân không thể không suy nghĩ.

“Tên nhóc đó lần đầu tiên bước vào thử luyện ở Huyễn Ngư Thâm Đàm đã có thể lặn tới độ sâu hơn một trăm mét. Ngươi gặp qua tên nhóc cảnh giới Tiên Thiên Nhất Trọng nào có thể làm được chưa?” Thiên Khung chân nhân lại hỏi.

Tử Thanh chân nhân lắc đầu. La Chinh đúng là đã tạo nên rất nhiều điều không thể tưởng tượng được.

“Tên chấp sự Tào canh giữ ở đầm sâu kia còn báo cáo lên mấy lần, muốn xin cho La Chinh chút phần thưởng và sự giúp đỡ của Thanh Vân Tông, chẳng qua đều bị ta đè xuống rồi!” Thiên Khung chân nhân cười lạnh nói: “Nhưng như vậy cũng không thể ngăn cản hắn được. Ta nghĩ, bắt buộc phải dùng một số thủ đoạn nặng hơn để đè bẹp hắn luôn!”

“Thủ đoạn nặng hơn?” Tử Thanh chân nhân mặc dù không tích cực bằng Thiên Khung chân nhân, nhưng ông ta luôn giữ được sự bình tĩnh tốt hơn, đồng thời cũng sẽ nghĩ ra được một số ý kiến đặc biệt. Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Tử Thanh chân nhân mới nói: “Thực ra trước mắt có ngay một cơ hội để chèn ép La Chinh.”

“Cơ hội gì?” Thiên Khung chân nhân hỏi.

“Đại hội toàn phong.” Tử Thanh chân nhân chậm rãi nói.

Muốn nâng cao thanh danh ở trong Thanh Vân Tông, có một con đường không thể không đi, đó chính là đại hội toàn phong!

Dù đám chân nhân cũng hiểu, La Chinh mới chỉ là đệ tử ngoại môn, không có tư cách tham gia đại hội toàn phong. Nhưng bọn họ cũng biết, với thực lực của La Chinh thì chuyện vào nội môn chẳng qua cũng chỉ là một câu nói.

Thực ra với thực lực của đám chân nhân, thủ đoạn để xử lý La Chinh không chỉ có một.

Nhưng có một Tô Linh Vận không tiếc thứ gì mà đứng chống phía sau La Chinh như vậy, bọn họ cũng cực kỳ kiêng kị.

Trên tay Tô Linh Vận có Thiên Tử Lệnh, đám chân nhân bắt buộc phải suy xét sức nặng của Thiên Tử Lệnh.


Nếu bọn họ ra tay ám sát La Chinh, dù thế nào cũng sẽ để lại một chút dấu vết. Với thủ đoạn của Tô Linh Vận, nếu lần theo dấu vết mà điều tra ra bọn họ, vậy sẽ là một phiền phức lớn.

Nhưng đại hội toàn phong thì lại khác.

Trong đại hội toàn phong, đệ tử toàn Thanh Vân Tông sẽ so đấu với nhau, tranh đoạt thứ tự trên Thanh Vân Bảng. Cuộc tranh đấu đó không chỉ liên quan đến thứ tự sắp xếp của các phong, mà còn liên quan đến thứ tự và danh dự của mỗi cá nhân, bởi vậy cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

Nếu có vài người chết trên lôi đài của đại hội toàn phong thì cũng là chuyện hết sức bình thường.

Trên lôi đài của mỗi kì đại hội toàn phong đều có một số người không kịp dừng tay nên giết chết đối phương. Nếu La Chinh chết vì chuyện ngoài ý muốn, cho dù Tô Linh Vận biết rõ là do bọn họ sắp xếp thì e cũng không có cớ nào thích hợp để gây phiền phức cho họ.

Với thủ đoạn của đám chân nhân, nếu muốn sắp xếp thì đương nhiên có thể khiến thần không biết quỷ không hay.

Tử Thanh chân nhân chỉ nói như vậy, Thiên Khung chân nhân lập tức hiểu ý ngay.

Dùng thủ đoạn trong đại hội toàn phong là một thời cơ không thể thích hợp hơn. Có điều, Thiên Khung chân nhân vẫn có chút nghi ngờ: “Nếu La Chinh hắn không chịu tham gia đại hội toàn phong thì sao?”

Thực lực của La Chinh quả thực có tư cách tiến vào nội môn, đương nhiên có tư cách tham gia đại hội toàn phong.

Nhưng nếu La Chinh vì nguyên nhân nào đó mà không chịu vào nội môn, thậm chí không có chút hứng thú nào với đại hội toàn phong thì sao? Nếu là như vậy, kế hoạch tiếp theo của họ chỉ có thể trở thành ảo tưởng.

“Với tính cách của tên nhóc này, hắn không thể không gia nhập nội môn. Tô Linh Vận kia tốn sức bồi dưỡng La Chinh như vậy, đương nhiên cũng hy vọng hắn có được xếp hạng cao trong đại hội toàn phong. Huống hồ, Tiểu Vũ Phong đang đứng chót trong số ba mươi ba phong, ta không tin La Chinh sẽ không tham gia!” Tử Thanh chân nhân lại dự đoán rất chắc chắn.

“Khà khà! Nói cũng phải, chỉ cần sắp xếp xem ai sẽ chặn đánh La Chinh. Người này ta vẫn phải suy xét một chút…” Trên mặt Thiên Khung chân nhân lộ ra một tia cười lạnh. Với tính cách nóng nảy, ông ta cảm thấy không thể nhịn được một tên tiểu bối lại mạo phạm mình như vậy!

Có điều thực lực của La Chinh không tồi. Muốn mượn tay người khác giết chết La Chinh ở đại hội toàn phong? Người này cũng có chút khó tìm. Nhưng Thanh Vân Tông lớn như vậy, với địa vị của Thiên Khung chân nhân, chung quy vẫn có thể tìm được…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui