Bạch Hoa Thiếu Niên
“Chào buổi sáng” tôi nói.Không đợi hắn phản ứng, tôi đã quay người đi xuống lầu ăn.Họ Hoa đúng là hào môn.
Phòng khách ở tầng một đủ tráng lệ.
Các món ăn sáng đa dạng được bày trên bàn ăn dài, sữa được đóng trong thùng vàng.
Những bộ đồ ăn sang trọng đó đúng là làm tôi mù mắt mất một lúc.Bố mẹ Hoa quanh năm không ở nhà, trong nhà hiện tại chỉ có Hoa Huyền Cơ, em trai và bà nội, hai người họ đã xuống lầu rồi.
Bà Hoa đang ngồi ở ghế chính ăn bữa sáng kiểu phương Tây một cách chậm rãi, còn người em trai không biết phấn đấu của cơ thể này đang gắp thịt xông khói.
Sau khi tôi chào bà nội, tôi ngồi đối diện Hoa Thiên Cơ và ăn sáng.Tôi nhìn quanh, những gia đình giàu có như gia đình họ Hoa, thức ăn trên bàn đủ để nuôi 10 người nhưng lại không hề chuẩn bị thêm một chiếc ghế cho nam chính.
Nam chính cũng vừa đi xuống lầu, hắn cũng nhận thấy vấn đề này.
Hắn nheo nheo mắt, làn da trắng trẻo của hắn ở trong bộ đồng phục màu đen được tôn lên càng thêm trắng sáng mịn màng hơn.
Hắn không đi qua mà đứng tại chỗ chào hỏi bà nội Hoa.
Bà nội Hoa trực tiếp phớt lờ hắn quay đầu thân thiết hỏi chuyện Hoa Thiên Cơ.“Dạo này Thiên Cơ học hành thế nào rồi?”Ngọc Yên im lặng, giống như đã quen với điều này, quay người chuẩn bị đi lên lầu.
Tôi có chút đau lòng.
Không hổ là gia đình phản diện, mọi người đều coi thường kẻ có xuất thân đứa con riêng là Ngọc Yên.
Tôi liếc nhìn quản gia đứng bên cạnh,“Chú Hoa.
Nhà chúng ta hiện tại không ăn nổi cơm nữa à?.
Thêm một người cũng nuôi không nổi?”“Để khách đứng không như thế, truyền ra ngoài để người khác chê cười ư?”Chú Hoa nhanh chóng phản ứng lời tôi nói “Là tôi sơ suất rồi.
Tôi lập tức cho người chuẩn bị ghế cho Ngọc thiếu gia”.Tôi quay qua nhìn Ngọc Yên, duy trì thiết lập cao ngạo vốn có của cơ thể này.
Ngọc Yên dù lúc nãy bị phớt lờ vẫn mặt không đổi sắc, giờ đây hơi kinh ngạc đứng tại chỗ nhìn về phía tôi, thần sắc có chút bối rối.Hoa Thiên Cơ có chút không vui nói với tôi “Chị, chị điên rồi sao.
Sao lại để một đứa tạp chủng như hắn ngồi cùng chúng ta ăn cơm chứ?.
Chị không sợ bị nhiễm vi khuẩn ư?”Đặc điểm của của người nhà họ Hoa chính là tinh tế.
Khuôn mặt tinh tế và tính cách kiêu ngạo ngu ngốc, tự tìm đường chết đầy tinh tế.
Ngọc Yên ghét nhất bị người khác gọi là tạp chủng, Hoa Thiên Cơ thật biết cách nhảy múa trên bãi mìn.
Thật muốn bổ não đứa em ngu ngốc này ra xem trong đầu nó chứa cái gì.
Tôi cau mày“Im miệng!.
Còn nói những lời này đừng trách chị không khách khí”.Hoa Huyền Cơ vốn có tính cách kiêu ngạo và độc đoán, nói chuyện với em trai cũng là kiểu này.
Tôi dùng ngữ điệu gay gắt sẽ phù hợp hơn.
Hoa Thiên Cơ sợ chị gái không vừa lòng nên cũng ngoan ngoãn im miệng nhưng ánh mắt vẫn hung ác nhìn Ngọc Yên không rời mắt.
Người hầu trong nhà sắp xếp ghế của Ngọc Yên ở cuối cùng.
Tôi đúng là không nói nên lời.
Nói không chừng trong mắt nam chính, đây là sự sỉ nhục trá hình của tôi với hắn.
Tôi đập mạnh xuống bàn“Để hắn ngồi bên cạnh tôi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...