Bách Biến Tiêu Hồn

Sau khi tiến vào phòng học chuyên dụng cho Hoàng kim tổ hợp, vài tên thành viên của Hoàng kim tổ đang ngồi tại đó, Cách Lý đạo sư chỉ nói:- Viện trưởng có việc quan trọng cần tuyên bố!Sau đó thì ông ta không mở miệng thêm lần nào nữa, nhưng tin tức này cũng đủ khiến mọi người khích động không thôi rồi. Có việc gì mà viện trưởng phải tuyên bố riêng với họ chứ? Có phải là muốn tuyên bố cái tên cao thủ đệ nhất của Hoàng kim tổ hay không?Ánh mắt của Lưu Sâm nhìn về phía Tư Tháp, nhưng gã cũng lớ ngớ chẳng biết gì như hắn. Bỗng nhiên một trận gió thổi lên, tiếp theo đã thấy viện trưởng xuất hiện ở giữa phòng học. Ông ta đưa mắt quan sát khắp nơi một lượt, mọi người đều yên lặng như tờ.- Ngày hôm nay ta muốn tuyên bố hai việc!Viện trưởng chậm rãi thốt:- Việc thứ nhất, Thủy hệ Na Nhĩ Tư bất hạnh qua đời, vậy Hoàng kim tổ cần bổ sung thêm một người. Sau khi bổn viện nghiên cứu qua và cuối cùng đã đưa ra một quyết định, phàm là những Thủy hệ học viên nào đã từng tiến vào vòng bát cường của đợt tỷ đấu vừa qua đều có thể ứng tuyển vào vị trí này. Chúng ta sẽ tổ chức một cuộc tỷ thí giữa tám người họ để chọn ra một người giỏi nhất, còn quy tắc cụ thể của thi đấu ra sao thì sẽ do Thủy hệ đạo sư là Ước Khắc Tốn tiên sinh quyết định!Những lời này vừa thốt ra thì trong phòng liền có lời bàn tán xôn xao, gia tăng thêm một thành viên cho Hoàng kim tổ, đây là một đại sự.- Chuyện thứ hai thì tương đối ly kỳ hơn!Viện trưởng lại nói tiếp:- Một tháng trước, Khắc Ân tiên sinh đã tuyên bố là ông ta sẽ thu nhận một đệ tử để truyền thụ lại tất cả những điều tâm đắc về việc nghiên cứu ma pháp của mình cho người đó. Điều kiện là người đó phải dưới ba mươi tuổi, cấp bậc phải là đại ma pháp sư hoặc đại kiếm sư trở lên. Mỗi một Hoàng kim học viện và Ma pháp kiếm thuật công hội đều có thể phái ra một người, còn riêng Bạch Ngọc học viện thì có thể phái ra năm người để dự tuyển!Lời này vừa dứt thì tất cả mọi thành viên đều quay mặt nhìn nhau, không một ai lên tiếng. Lời của viện trưởng thận trọng như vậy, điều kiện hà khắc như vậy, nhưng không ai biết Khắc Ân là người thế nào thì làm sao mà đi làm đệ tử của ông ta được, rõ ràng mọi người đều không nhiệt tình cho lắm.Viện trưởng đưa mắt nhìn bốn phía rồi cười nói:- Có lẽ các ngươi còn chưa biết Khắc Ân tiên sinh là ai, vậy để ta giới thiệu qua một chút. Khắc Ân tiên sinh chính là một trong những người đã sáng lập Bạch Ngọc học viện, tuy rằng thể chất của ông ta do bẩm sinh đã khiếm khuyết, vốn không có một nửa điểm ma pháp và kiếm thuật nào, nhưng ông ta lại là người hiểu rõ về ma pháp và đấu khí nhất trong một trăm năm trở lại đây. Bằng vào lý luận của ông ta, Bạch Ngọc học viện đã vượt lên dẫn đầu các học viện nổi tiếng khác. Các đệ tử tốt nghiệp từ học viện đó ra cũng có khắp trong thiên hạ, và ai nấy đều trở thành tinh anh của các địa phương, kể cả ta; tuy rằng không được chính tai nghe ông ta giảng dạy, nhưng cũng có thể xem như đệ tử của ông ta!Mọi người nghe vậy mà trợn mắt há miệng đầy ngạc nhiên. Tư Tháp đứng lên hỏi:- Gia gia, chẳng lẽ ông ta là....vị thần nhân tự nhốt mình trong thạch tháp suốt đời, mười năm chỉ lộ diện một lần hay sao?Thanh âm của gã có phần hơi khích động.- Đúng vậy!Viện trưởng mỉm cười hỏi:- Các ngươi có hứng thú muốn trở thành đệ tử của ông ta hay không?Điều đó mà còn phải hỏi sao? Tất cả mọi người đều khích động hẳn lên. Cả viện trưởng cũng tự nhận mình là đệ tử của Khắc Ân tiên sinh, hơn nữa cũng không phải là đệ tử ruột, vậy những người khác còn muốn hỏi nữa hay sao?- Học trò muốn hỏi viện trưởng một câu!Á Sắt đứng lên hỏi:- Vị....lão nhân gia đó thật sự cũng có nghiên cứu tới đấu khí hay sao?- Bởi vì thể chất của ông ta có hạn, vì vậy nên mới nghiên cứu tất cả các môn, bất luận là ma pháp hay đấu khí cũng vậy. Ông ta chính là người duy nhất ở trên đại lục vừa tinh thông ma pháp và vừa tinh thông cả đấu khí. Thật ra, đâu phải chỉ có đấu khí, mà ông ta còn biết cả tới không gian, thuật luyện khí, vv....tất cả đều rất kỳ diệu. Chỉ vì đại lục thiếu hẳn thiên tài về hai phương diện này nên mới khó có người lãnh hội được lý luận của ông ta, bằng không, đại lục tất đã có thêm hai loại ma pháp sư khác là Không gian ma pháp sư và Luyện khí ma pháp sư rồi.Theo từng lời nói của viện trưởng, mọi người đều ngưng thần lắng nghe. Mỗi người đều có niềm hưng phấn riêng, kể cả Lưu Sâm ở trong đó. Ma pháp của hắn đã đạt tới một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, nhưng lý luận về ma pháp thì hắn lại quá kém. Có rất nhiều thứ hắn biết dùng như thế nào, biết kỳ tích của ma pháp ra sao, nhưng hắn lại không biết lý do tại sao. Không biết vị thần nhân cổ quái này có phải là chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa lớn ma pháp của mình hay không?Hắn không hiểu ma pháp, mà vẫn có thể sử dụng ma pháp, còn vị thần nhân kia thì chỉ hiểu ma pháp mà lại không biết dùng ma pháp. Nếu hai phương diện này được kết hợp lại, vậy có phải là sẽ rất viên mãn hay không? Lưu Sâm hít một hơi thật sâu, hắn không thể bỏ qua cơ hội này được!- Mỗi một Hoàng kim ma võ học viện chỉ được phái ra một người để tham tuyển!Ánh mắt của viện trưởng thoáng dừng lại trên mặt của Tư Tháp rồi nói tiếp:- Học viện của chúng ta cũng không ngoại lệ. Hiện nay theo ta được biết, phù hợp với đại ma pháp sư hoặc đại kiếm sư, mà niên kỷ dưới ba mươi thì bổn học viện chỉ có....hai người!Á Sắt đứt lên hỏi:- Không biết người thứ hai là ai?Tuy hỏi vậy, nhưng ánh mắt của gã lại nhìn sang Lưu Sâm. Lưu Sâm không hề nhìn lại gã, nhưng hắn lại nhìn sang Tư Tháp. Vào lúc này đây, Tư Tháp có phần hơi do dự. Mỗi học viện chỉ có thể cử ra một người, hắn biết Tư Tháp rất phù hợp với điều kiện. Trong mấy ngày nghỉ vừa rồi, viện trưởng đã dẫn gã đi, khi trở về thì gã đã đạt tới trình độ của đại ma pháp sư. Nói không chừng thì ông ta đã sớm có lòng riêng rồi (tuy rằng ông ta nói Khắc Ân chỉ mới tuyên bố vào tháng trước, nhưng có quỷ mới biết ông ta đã nhận được tin tức từ lúc nào). Chính bản thân ông ta không có biện pháp để trở thành đệ tử chân truyền của vị thần nhân kia, vì vậy nên mới để cho tôn tử thay mặt ông ta để hoàn thành giấc mộng của mình. Âu đó cũng là có tình có lý. Cứ xem biểu hiện của Tư Tháp thì rõ ràng gã cũng rất coi trọng cơ hội này. Mình có nên tranh giành với gã hay không? Là bằng hữu với nhau, mình có thể phỏng tay trên cái cơ hội ngàn vàng này của gã được sao?- Ta!Tư Tháp đứng bật dậy.Ngoài Lưu Sâm ra, tất cả những người còn lại đều bị giật mình.Tư Tháp quay sang nói với gia gia gã:- Viện trưởng, tôn nhi biết còn có một người nữa cũng phù hợp với điều kiện!Viện trưởng hơi giật mình, trong những người có mặt ở đây, chẳng lẽ còn có người khác ẩn giấu thực lực hay sao?Lưu Sâm và Khắc Nại khẽ liếc nhau, trên mặt Khắc Nại cũng có nét khích động. Lưu Sâm thầm thở dài trong lòng. Được rồi, lại tăng thêm một bằng hữu nữa, là Khắc Nại! Gã cũng đã đạt tới cấp bậc của đại ma pháp sư rồi!Rốt cuộc Cách Lý đạo sư cũng mở miệng hỏi:- Là ai?- Là Cách Tố giảng sư! Chắc Khắc Ân tiên sinh sẽ không chỉ giới hạn người tham tuyển là học viên thôi phải không?Mọi người không ai nói gì, quả thật là không có hạn định chỉ có học viên mới có thể tham tuyển. Cách Tố sớm đã là đại ma pháp sư, hơn nữa niên kỷ cũng còn lâu mới tới ba mươi. Tất nhiên là phù hợp với điều kiện rồi. Trên mặt Á Sắt lộ ra nét dè dặt, mặc dù là đại kiếm sư, nhưng đối với đại ma pháp sư giảng sư, gã cũng phải coi trọng họ.Lưu Sâm thầm lắc đầu, vậy thôi rồi, ngoài việc phải cạnh tranh với bằng hữu ra, giờ lại còn thêm tình nhân của mình nữa, coi bộ mình phải dứt khoát bỏ qua ý niệm này đi thôi. Nếu như Cách Tố thành công thì tất cả mọi lý luận của Khắc Ân từ đầu tới cuối cũng sẽ vào đầu mình thôi, muốn nói không cũng không được. Làm một nam nhân ở sau lưng một nữ nhân thành công sẽ như thế nào nhỉ?Viện trưởng mỉm cười đầy thần bí:- Cũng đúng! Cách Tố có thể xem là một người!Một là tôn tử, một là tôn nữ, coi như là bảo hiểm rất an toàn, đối với ông ta mà nói, tất nhiên ai trúng tuyển cũng đều có lợi cả!Viện trưởng quay sang hỏi Cách Lý đạo sư:- Cách Lý tiên sinh, ngươi hãy làm thống kê xem những ai phù hợp với điều kiện, rồi trưng cầu ý kiến mọi người xem. Nếu ai tình nguyện tham gia tỷ thí thì lại thành lập quy tắc sau.Lưu Sâm dõi mắt nhìn về phía Tư Tháp, nhưng thủy chung gã vẫn không nhìn sang hắn. Trong lúc hắn nhìn Tư Tháp thì ánh mắt của Khắc Nại cũng nhìn vào hắn! Trong ánh mắt của hai người đều mang theo nét kỳ quái. Trong mắt Lưu Sâm mang theo vài phần lạnh lẽo, trái tim của hắn cũng dần trở nên lãnh tĩnh. Tư Tháp là bằng hữu của hắn, nhưng vào lúc này dường như đã thay đổi hẳn và trở nên không giống như bằng hữu của hắn nữa. Hắn vốn tưởng rằng Tư Tháp sẽ đề cử mình và Khắc Nại, những gã không hề làm vậy, mà chỉ đề cử tỷ tỷ của gã. Có lẽ gã cho rằng chuyện Cách Tố là tỷ tỷ của gã thì không ai biết, vì vậy nên gã đang thí thố một loại song bảo hiểm đây chăng?Đó là bằng hữu sao? Vào lúc liên quan tới lợi ích to lớn thì chỉ quan tâm tới bản thân mình thôi sao?Còn Khắc Nại thì thế nào? Ánh mắt của Khắc Nại vừa tiếp xúc với hắn, sau đó gã bỗng nhiên đứng bật dậy.Gã vừa đứng lên thì Lưu Sâm mẫn cảm nhận ra thân thể của Tư Tháp hơi chấn động một chút. Khắc Nại, sao ngươi phải làm vậy chứ? Bằng vào thực lực của ngươi thì ngươi cũng chỉ tương đương với Tư Tháp mà thôi, chưa chắc đã nắm phần thắng nữa, nhưng một khi đã tham dự vào chuyện này thì có còn là bằng hữu với nhau nữa hay không?Á Sắt nhìn Khắc Nại đang đỏ mặt đứng đó, gã cười nhạt hỏi:- Khắc Nại tiên sinh, ngươi cũng muốn tham gia sao? Text được lấy tại Tất cả mọi người đều nhìn vào Khắc Nại, bao gồm cả Tư Tháp. Khắc Nại nhìn sang Tư Tháp, gã thoáng có chút do dự.Á Sắt lại cười nói:- Khắc Nại tiên sinh, có lẽ ngươi chưa nghe rõ lời viện trưởng vừa nói, phải là người đạt tới cấp đại ma pháp sư trở lên, e rằng ngươi còn phải chờ tới mười năm nữa mới được. Nhưng tiếc thay, thêm mười năm nữa, cả số tuổi của ngươi cũng cao hơn quy định rồi!Khắc Nại không hề nhìn gã, mà chỉ nhìn sang Lưu Sâm rồi nói:- Ta không muốn báo danh, nhưng ta....ta báo danh cho bằng hữu của mình! A Khắc Lưu Tư, hắn tuyệt đối phù hợp với điều kiện!Lưu Sâm nghe vậy thì ngẩn người ra. Thì ra gã đứng lên không phải là báo danh cho mình, mà là báo danh cho hắn.Mọi ánh mắt lại dời sang Lưu Sâm, Khắc Nại chậm rãi nói:- Xin lỗi bằng hữu của ta, ta chưa hỏi ý kiến của ngươi mà đã báo danh giùm ngươi rồi, nhưng ngươi hãy thứ cho ta, ta nghĩ ngươi rất cần cơ hội này, cần hơn tất cả những người khác nữa!Lưu Sâm chợt cảm thấy rất cảm động, đây mới là bằng hữu của hắn, là người thật sự hiểu được hắn. Chơi với mình một thời gian lâu, gã hiểu rất sâu về ma pháp của mình. Gã hiểu được cái mắc xích khiếm khuyết ở trong ma pháp của mình nằm tại đâu, và gã cũng biết chỉ có vị thần nhân kia mới có thể giúp cho mình được mà thôi!- A Khắc Lưu Tư!Trong mắt Cách Lý đạo sư lộ vẻ phức tạp, hỏi:- Ngươi thật phù hợp với điều kiện sao?Lưu Sâm khẽ thở dài, nói:- Đạo sư, học trò cũng không biết!Cách Lý đạo sư lại nói:- Việc này rất dễ kiểm tra....vậy ngươi có muốn cơ hội này hay không?- Đạo sư, học trò cũng không biết nốt!Lưu Sâm chuyển mắt nhìn sang Tư Tháp rồi hỏi thêm:- Có thể cho ta một thời gian để suy nghĩ hay không?Thế rồi sau đó mọi người liền giải tán. Các thành viên của Hoàng kim tổ đều có thần tình ngưng trọng khác với trước kia. Á Sắt vẫn bước đi thẳng một mạch không dừng lại, Tư Tháp đi ra thứ hai, ít nhiều gì gã cũng có phần lo ra. Trong lòng gã đã có sự thay đổi, nhưng không ai biết được điều đó. Tất cả mọi người đều bỏ đi, trong phòng chỉ còn lại ba người. Khắc Nại và Ưu Lệ Ty đều nhìn chằm chằm vào Lưu Sâm.Ưu Lệ Ty hỏi:- A Khắc Lưu Tư, ngươi đang nghĩ gì vậy?Lưu Sâm nhìn sang Khắc Nại, trong mắt có tia ấm áp. Hắn cười nói:- Ta đang nghĩ đến cái từ "bằng hữu" mà Cách Lý đạo sư đã nhắc đến. Rốt cuộc ở trong cái từ đó còn bao hàm những gì nữa...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui