Bạch Bào Tổng Quản

Sở Ly nói:

- Vương gia lo lắng bọn họ dùng kế điệu hổ ly sơn sao? 

- Chưa chắc đã không có khả năng này!

Bình Vương nói.

Sở Ly gật gù: 

- Vậy thì phải nhìn xem Vương gia có dám đánh cuộc lần này hay không mà thôi. Cao thủ tiến vào vừa nãy tuy mạnh, nhưng không áp chế được A Tu La, tu vi của nhóm A Tu La này cực sâu, hai nhóm cao thủ trước đó qua đó đều là chịu chết!

- Không có biện pháp nào khác sao?

Bình Vương hừ lạnh nói. 

Sở Ly lắc đầu:

- So bằng chờ đám người kia tàn phá còn không bằng đánh cược một lần, thử tiêu diệt bọn họ! Bọn họ còn nghĩ hành tung của mình bí mật, không người nào có thể tìm được!

Bình Vương chắp tay đi quanh ở trong lều vài bước, đột nhiên dừng lại, vỗ tay một cái rồi nói: 

- Thôi, đánh cược một lần!

Sở Ly mỉm cười nói:

- Đa tạ Vương gia! 

- Cảm ơn ta làm gì chứ, ngươi đang làm việc thay ta mà!

Bình Vương khoát tay một cái nói:

- Các ngươi đi ra đi. 

Trong lều bỗng nhiên có bốn trung niên hiện ra, chẳng khác nào vẫn đứng ở nơi đó, chỉ là không bị phát hiện ra mà thôi.


Bọn họ có khí độ hùng hồn, chẳng khác nào bốn ngọn núi cao đang đứng sững ở trong lều, ép cho người ta không thở nổi.

Sở Ly mỉm cười gật đầu nói: 

- Rất tốt!

Hắn biết bốn trung niên này nhìn qua còn trẻ, kỳ thực đều là lão gia hỏa hơn một trăm tuổi, tu vi sâu xa, đã là cao thủ hiếm thấy rồi.

Những người này đều có tu vi gần như bằng A Tu La, lại có ưu thế nhân số, như vậy sẽ có thể áp chế được A Tu La, hơn nữa lại thêm mình tiếp ứng, vì vậy cũng có sức liều mạng. 

Bình Vương hừ lạnh một tiếng nói:

- Đi theo ta!

Hắn xoay người ra khỏi lều lớn, Sở Ly đồng thời đi theo. 

Bình Vương đi qua bốn cái lều lớn, đều là phó tướng quân trong quân, không thấy Tôn Trảm Hà đâu, không biết Bình Vương đã xử trí hắn như thế nào.

Khi lần nữa về soái trướng của Bình Vương, đã đủ mười sáu cao thủ.

- Lần này ngươi đã hài lòng chưa? 

Bình Vương nói.

Sở Ly cười nói:

- Như vậy ta đã có mấy phần chắc chắn, vậy chúng ta lập tức hành động thôi. 

- Hừm, đành phải trông cậy vào các ngươi rồi!

Bình Vương chậm rãi nói.

Mười trung niên đang tụ tập ở bên đống lửa trong một rừng cây, trên lửa có nướng vài con hoẵng, có dầu mỡ đang nhỏ xuống đống lửa, tạo thành tiếng xèo xèo vui tai, thanh âm giòn giã, mà vì thế cũng làm cho thế lửa càng mạnh, mùi thơm nức mũi lan tràn. 


Bọn họ lẳng lặng ngồi đó, cách rất xa, xung quanh có khí tức vi diệu lượn lờ.

Giữa các A Tu La tràn ngập địch ý, là một loại địch ý từ bản năng, không có cách nào trừ khử được. Rất khó nhìn thấy hai tnee A Tu La đồng thời đến, chứ đừng nói chi là mười người.

Lúc này mười tên A Tu La tụ lại với nhau, địch ý phun trào, nhưng vẫn bị áp chế, bảo trì ở thế cân bằng, nhưng mỗi người đều lười nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm vào con hoẵng trên lửa trại, có người xuất thần, có người đang luyện công. 

- Có người!

Một tiếng quát khẽ vang lên.

Sở Ly đột nhiên xuất hiện ở phía sau bọn họ, một đạo Ngưng Không chỉ bắn trúng một người. 

Sau một khắc, hắn lại xuất hiện ở trước người của người kia, trong nháy mắt ánh kiếm bên hông đã xẹt qua cổ chân của đối phương.

Trong tiếng vang trầm thấp, hai chân của tên A Tu La kia rời khỏi hai chân, không có cách nào đứng lên được nữa.

Mọi người phẫn nộ hừ một tiếng, đánh về phía Sở Ly. 

Sở Ly uốn người một cái, thoát khỏi vòng vây của bọn họ, ánh kiếm xẹt qua, tiếng leng keng vang lên liên miên, trong nháy mắt đã đâm trúng yết hầu của mấy A Tu La, như đâm trúng sắt đá, bọn họ ở trạng thái toàn thịnh đao thương bất nhập.

Người thường nhìn thấy quái vật như bọn họ, sẽ tuyệt vọng.

Đao thương không tổn thương được, bảo kiếm không có cách nào vết vào người của bọn họ được, chưởng quyền kình rất khó đả thương được bọn họ, đánh vào một tên A Tu La lại như đánh lên trên thân một người sắt, khiến cho người ta tuyệt vọng. 

Sở Ly lại biết bọn họ cũng không đáng sợ như vậy, chỉ cần nắm bắt thời khắc tinh lực bọn họ không toàn thịnh thì có thể đâm bọn họ bị thương được.

Người bên ngoài không thấy rõ, chỉ có thể ngạnh kháng, thế nhưng hắn lại có Đại Viên Kính Trí, thấy rất rõ ràng,

Tốc độ của A Tu La rất nhanh, cho dù nhìn thấy, muốn thừa lúc vắng mà vào thì cũng rất khó, có người bên ngoài hỗ trợ thì lại khác, hắn cần cao thủ giúp đỡ, giống như Pháp Viên, giống Lục Ngọc Dung vậy. 

Bây giờ bên người hắn mang theo mười sáu cao thủ, tuy rằng không bằng Pháp Viên và Lục Ngọc Dung, thế nhưng cũng không kém nhiều lắm, có thể chiến được một trận.

Mười sáu cao thủ nhìn thấy Sở Ly biến mất, cả đám liều mạng tăng tốc đuổi theo, cuối cùng đã nhìn thấy Sở Ly đang giao chiến với chín tên A Tu La, cả đám nhào lên phía trước.


Có bọn họ gia nhập, Sở Ly thở ra một hơi. 

- La lão Cố lão, theo ta đối phó với người này!

Sở Ly trầm giọng nói.

Lúc trước hắn đã đả thương một người lợi hại nhất, hiện tại phải tìm cao thủ thứ hai, hai lão giả khác và hắn đồng thời vây công người này. 

Cho dù không phục Sở Ly, thế nhưng vẫn dựa theo tác phong quen thuộc của quân nhân, vâng theo mệnh lệnh không vi phạm.

A Tu La này có thân thể gầy gò, lùn hơn so với bọn họ một đầu, nhìn như dễ ức hiếp, thế nhưng tốc độ rất nhanh, thân pháp như quỷ mỵ, Tu La chưởng phập phù khó lường, nếu không phải ba người vây công thì sẽ không ngăn được đối phương.

Đại Viên Kính Trí và Vạn Tượng Quy tông của Sở Ly vẫn đang được vận chuyển với tốc độ cao, nhét tất cả mọi người ở chung quanh vào trong đó. 

Hắn bỗng nhiên hướng về phía sau một chút.

Ngưng Không chỉ bắn trúng vai của một tên A Tu La, thân thể của đối phương lập tức hơi ngừng lại.

Chỉ thứ hai của Sở Ly đã đến, lại bắn trúng hắn, hắn vừa muốn động thì lại hơi ngừng lại. 

Trong khoảng thời gian hai chỉ này, Sở Ly đã xuất hiện ở trước người của hắn, ánh kiếm lóe lên, hai chân bị ánh kiếm chặt đứt, ngã xuống.

Sở Ly lại cùng với La Cố nhị lão vây công tên A Tu La gầy gò kia.

Trong nháy mắt hắn thoát khỏi, A Tu La này đã thoát khỏi thế yếu, nhưng khi Sở Ly gia nhập, hắn lại bị đè xuống, miễn cưỡng giãy dụa. Ngưng Không chỉ của Sở Ly dường như không cần nội lực vậy, không ngừng được điểm ra. 

Tay phải hắn thi triển Ngưng Không chỉ công kích A Tu La này, tay trái thì lại thi triển ra Ngưng Không chỉ đánh lén, một cao thủ nào rơi xuống hạ phong thì hắn lại lập tức điểm về phía đó, làm giảm bớt áp lực cho đồng bạn.

- Ầm!

Một tiếng vang trầm thấp vang lên, A Tu La bị Sở Ly vây công đột ngột hóa thành bộ xương, hai mắt bắn ra ánh sáng màu hồng, lạnh lẽo vô tình quét mắt nhìn qua bọn họ, thân pháp đột nhiên tăng nhanh, khó lường như quỷ mị. 

Sở Ly hừ lạnh một tiếng:

- Đi!

Mười sáu cao thủ Thiên Ngoại Thiên nói đi là đi, tốc độ rất nhanh, không chút do dự nào cả. 

Sở Ly đi ở phía cuối cùng.


Hắn bỗng nhiên quay về phía sau một chút, một đạo Ngưng Không chỉ bắn trúng một A Tu La trung niên, hắn đột nhiên lóe lên xuất hiện ở trước mặt đối phương, trước khi đám A Tu La còn lại chạy tới, lại bắn ra một đạo Ngưng Không chỉ bắn trúng đối phương, sau đó ánh kiếm lóe lên, hai chân của A Tu La này rời khỏi thân thể, ngã xuống.

Giới hạn chịu đựng của A Tu La đối với thống khổ đã vượt quá tưởng tượng, nỗi đau chém chân không làm cho bọn họ kêu thảm thiết, chỉ rên một tiếng đã không lên tiếng thêm nữa. 

Sở Ly đột nhiên biến mất, bảy tên A Tu La còn lại dừng lại.

Sắc mặt bọn họ âm trầm trừng mắt nhìn về phía Sở Ly biến mất, quay đầu liếc mắt nhìn nhau.

Đám người Sở Ly một hơi chạy đi được hơn hai mươi dặm mới dừng lại. 

Ánh trăng như nước, cho dù tuổi của bọn họ không nhỏ, thế nhưng lại có vẻ hưng phấn.

- Sở Bách phu trưởng, thoải mái!

Một lão giả trung niên mặt tròn cười nói: 

- Lần này đánh lén thật là thoải mái!

Sở Ly cười nói:

- Chư vị tiền bối có thể nghe theo ta, ta vô cùng cảm kích, một khi bọn họ thi triển bí thuật, chúng ta không cần phải liều mạng, lần này đánh lén chém được ba người, còn có bảy người nữa. Lần sau nhất định bọn họ sẽ trực tiếp thi triển bí thuật, chúng ta phải lập tức lui về! 

- Sở Bách phu trưởng yên tâm, chúng ta sẽ nghe theo lời ngươi!

Mọi người liên tục ôm quyền.

Lúc mới bắt đầu bọn họ hoài nghi bản lĩnh của hắn, nhìn thấy hắn lại lần theo được A Tu La, bọn họ cũng chịu phục, đối phương đúng là người có bản lĩnh, lần này một hơi phế bỏ ba tên A Tu La, mọi người không mất một sợi tóc, chuyện này càng làm cho bọn họ thán phục. 

Sở Ly nói:

- Một khi bọn họ thi triển bí thuật, chúng ta lùi, một khi thu hồi bí thuật, chúng ta lại xông tới, để xem bọn họ có thể dằn vặt được mấy lần nữa!

A Tu La sau khi thi triển bí thuật cực kỳ đáng sợ, cho dù bọn họ cũng thi triển bí thuật, dù có thể thắng được thì cũng là thắng thảm, không phải là điều mà Sở Ly mong muốn. 

Bí thuật của A Tu La một ngày không thể thi triển quá hai lần, đây là chuyện lần trước sau khi đại chiến ở Tể Quốc Công kết thúc, trước khi chia tay Pháp Viên đã lặng lẽ nói cho hắn, là điểm huyền bí mà Đại Lôi Âm tự bọn họ mới nghiên cứu ra được.

- Đi.

Sở Ly nói. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui