Hắn bỗng nhiên xuất hiện ở trong một rừng cây ngoài thành Thần Đô.
Ở bên trong rừng cây, Pháp Tướng cõng Tính Minh, đang ứng phó với ba hán tử trung niên vây công.
Ba hán tử trung niên này đều có tu vi Thiên Ngoại thiên, tướng mạo rất phổ thông.
Quyền pháp của bọn họ tinh diệu, từng quyền từng quyền đều chầm chậm thong dong, nhưng lại đập ra quyền ảnh đầy trời, giống như mấy chục cây búa xuất hiện ở trên trời, bao phủ hai người Pháp Tướng.
Pháp Tướng thi triển ra Kim Cương Độ Ách Thần công, trên người có ánh sáng màu tím lưu chuyển, bao phủ Tính Minh vào bên trong, thân pháp linh động, ở dưới sự vây công của ba người vẫn ung dung không vội, thành thạo điêu luyện, cho dù có trúng một quyền cũng không thèm để ý.
Sở Ly nhìn ra Pháp Tướng đã kiệt lực, nhìn như thong dong, thế nhưng là đang cứng rắn chống đỡ, đang đợi Pháp Viên trở về.
Vốn Pháp Tướng không tới mức yếu đuối như vậy, chỉ là bất đắc dĩ lúc trước vận công trợ giúp Tính Minh một chút sức lực, tránh cho tu vi của Tính Minh bị huỷ bỏ.
Chờ tới lúc hắn cơ hồ truyền tất cả nội lực vào trong cơ thể của Tính Minh thì ba người này lại xuất hiện.
- Pháp Tướng đại sư...
Sở Ly hiện thân, giương giọng kêu lên.
- Sở thí chủ!
Pháp Tướng bỗng cảm thấy phấn chấn.
Sở Ly nói:
- Ba người này là ai?
- Bần tăng cũng không biết.
Pháp Tướng lắc đầu than thở:
- Không ngờ vừa xuất hiện đã nhìn chằm chằm vào hai người bần tăng!
Sở Ly cười nói:
- Dám trêu vào Đại Lôi Âm tự, nói vậy cũng không phải là hạng người vô danh, các ngươi là người của Quang Minh Thánh giáo chứ?
Ba người đột nhiên lùi lại, động tác dừng lại.
- Tốt nhất các hạ không nên đụng vào chuyện này.
Một hán tử trung niên lạnh lùng liếc mắt nhìn Sở Ly:
- Quang Minh Thánh giáo chúng ta làm việc, không muốn có người quấy rối, mau mau rời đi, bằng không thì dừng trách chúng ta không khách khí!
Sở Ly cười lắc đầu:
- Nơi này không phải là địa bàn của Quang Minh Thánh giáo, khẩu khí thật là lớn, nếu ta không đi, các ngươi định làm như thế nào chứ?
- Giết ngươi trước!
Hán tử trung niên lạnh lùng nói:
- Hiện tại rời đi thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng, nếu như cứ ở chỗ này dông dài, quấy rối chúng ta làm việc, như vậy nhất định sẽ phải chết!
Sở Ly nói:
- Pháp Tướng đại sư, tại hạ muốn đổi một vật với đại sư, xem như là chúng ta làm một lần giao dịch, được chứ?
- Sở thí chủ muốn cái gì?
- Viên A Tu La Chi Tâm kia.
Sở Ly mỉm cười nói:
- Nếu như đại sư cho ta viên A Tu La Chi Tâm này thì ta sẽ đuổi ba người này đi thay cho đại sư.
- A di đà phật...
Pháp Tướng tuyên một tiếng phật hiệu, than thở:
- Vật ấy rất không may mắn, Sở thí chủ hà tất phải nhiễm phần nhân quả này cơ chứ?
Sở Ly cười nói:
- Đại sư lo lắng ta luyện A Tu La thần công hay sao?
- Ta lo lắng Sở thí chủ muốn nuốt A Tu La Chi Tâm vào trong người.
Pháp Tướng lắc đầu than thở:
- Cửu tử nhất sinh, quả thực không nên mạo hiểm như vậy, Sở thí chủ, không phải bần tăng keo kiệt, mà thực sự không muốn hại thí chủ.
Sở Ly nói:
- Sinh tử do mệnh trời, nếu đại sư không đồng ý, ta sẽ rời đi!
-... Thôi, A Tu La Chi Tâm này là của Sở thí chủ.
Pháp Tướng bất đắc dĩ gật đầu.
Sở Ly cười nói:
- Như vậy đai sư ném qua đây trước đi.
Pháp Tướng móc ra viên đá màu đen ở trong ngực, lại tiện tay ném đi.
Sở Ly đưa tay tiếp nhận.
Bên trên truyền đến khí tức tinh khiết khiến cho bóng nước trong lòng rục rà rục rịch, hận không thể lập tức nuốt lấy. Sợ rằng Thiên Ma công còn có thể tăng mạnh thêm một tầng, điều này làm cho Sở Ly vui mừng khôn xiết.
Đối với Thiên Ma công, sự sợ hãi của hắn đã biến thành hiếu kỳ, thậm chí còn không thể chờ đợi được nữa mà tu luyện.
Hắn muốn thử một chút xem rốt cuộc Thiên Ma công có thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần hay không, nói không chừng mình thực sự có thể dựa vào tu luyện Thiên Ma công để đạt đến cảnh giới Thiên Thần.
Sắc mặt của ba người trung niên càng ngày càng âm trầm khó coi.
Sở Ly coi ba người mình như không có mặt, căn bản không để vào trong mắt.
- Giết hắn trước đi!
Một hán tử trung niên trầm giọng hừ lạnh nói:
- Sau đó giải quyết hai hòa thượng kia cũng không muộn!
- Được!
Hai người đáp.
Ba người nhằm về phía Sở Ly.
Sở Ly lóe lên thoát khỏi vòng vây của ba người, xuất hiện ở trước mặt Pháp Tướng, lôi tăng bào của Pháp Tướng rồi chạy, trong nháy mắt đã biến mất ở bên trong tầm mắt của ba người.
Hắn một hơi chạy đi trăm dặm, sau đó để Pháp Tướng và Tính Minh ở bên đường:
- Các ngươi đi trước một bước đi, ta sẽ ngăn cản bọn họ.
- Sở thí chủ, đa tạ!
Tay Pháp Tướng hợp thành hình chữ thập thi lễ.
- Tính Minh tiểu sư phụ không sao chứ?
Sở Ly liếc mắt nhìn Tính Minh, lúc này nhìn qua hắn rất thảm, cố gắng trợn mắt lên, ánh mắt lại tản mạn vô thần.
Pháp Tướng lắc đầu:
- Không có gì quá đáng lo, tĩnh dưỡng một trận là được rồi.
- Pháp Tướng đại sư, Kim Thân La Hán thần công kia là sao vậy?
- A, là tuyệt học hàng đầu ở trong tự.
Pháp Tướng trầm ngâm một lát, chậm rãi nói:
- Sở thí chủ nghe thấy thần công kia ở nơi nào vậy? Thần công bí truyền như vậy sẽ không tiết lộ ra ngoài, không giống như Kim Cương Độ Ách Thần công.
Pháp Tướng rất có hảo cảm đối với Sở Ly, mặc kệ thế nào, đối phương vẫn đã cứu tính mạng của hai người bọn họ. Bằng không, lần này sợ rằng sẽ phải buông tha một thân tu vi thì mới có thể chạy thoát được.
Tuy đối phương nói là giao dịch, kỳ thực là bên mình đã chiếm món hời lớn.
- Pháp Viên đi truyền Kim Thân La Hán thần công cho An vương.
Sở Ly nói:
- Rốt cuộc ý của các ngươi là như thế nào vậy?
Pháp Tướng thở dài:
- Cái này cũng là ý tốt của tệ tự.
Sở Ly hừ lạnh nói:
- Tu luyện công pháp này cần phật pháp tinh thâm, An vương muốn tu luyện thì phải nghiên cứu kinh Phật, do đó sẽ thân cận đối với Đại Lôi Âm Bản, đúng không?
- Đúng vậy.
Pháp Tướng chậm rãi nói:
- Đây cũng không được tính là chuyện lớn gì cả.
Sở Ly cười cợt:
- Quý tự thực sự là dụng tâm lương khổ!... Công pháp này không có mầm họa gì chứ?
- Công pháp này càng tu luyện tới hậu kỳ thì càng cần phật pháp tinh thâm, phật pháp thăng tiến một tầng thì võ công sẽ tiến vào một tầng nữa, cho đến khi đạt tới kim thân thì thôi.
Pháp Tướng nói:
- Sở thí chủ xuất thân từ Phật môn, muốn tu công pháp này sao?
Sở Ly khoát tay một cái nói:
- Đại sư bảo trọng, chúng ta từ biệt tại đây!
Tay Pháp Tướng hợp thành hình chữ thập thi lễ, xoay người rời đi.
Sở Ly thì lại ngăn cản ba hán tử trung niên đuổi theo, phân biệt cách không đánh ra ba quyền.
Ba người cố gắng đón đỡ một quyền của hắn, ung dung tiếp được.
Sở Ly không liều mạng với bọn hắn, chỉ muốn cuốn lấy ba người bọn hắn mà thôi.
Ba người muốn đuổi theo hai người Pháp Tướng, mắt thấy thời gian trôi qua nhưng Sở Ly vẫn dây dưa không ngớt, lại không rơi xuống hạ phong, ba người bọn hắn càng không thoát thân nổi mà chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó với người này.
Khi bọn họ sắp bị thua thì Sở Ly lại buông lỏng tay.
Bọn họ hết lần này tới lần khác muốn liều mạng, nhưng Sở Ly lại lập tức tránh ra.
Chờ bọn họ thở ra được một hơi thì Sở Ly lại quấn lấy.
Cứ năm lần bảy lượt như vậy, một canh giờ đã trôi qua.
Sở Ly đoán hai người Pháp Tướng đã trốn ra xa, lúc này hắn mới nhẹ nhàng rời đi, cũng không quan tâm tới ba đệ tử Quang Minh Thánh giáo kia nữa.
Sở Ly cố ý nói bọn họ là người của Quang Minh Thánh giáo, đã cho bọn họ một nấc thang xuống đài, cũng cho mình một cái cớ.
Kỳ thực ba người này chính là bí vệ cấm cung, là người do triều đình phái tới để giết hai người Pháp Tướng.
Tới đây phá loại lần ám sát này, hắn phủ sạch trách nhiệm, nhận sai là đệ tử của Quang Minh Thánh giáo, chỉ là ma xui quỷ khiến mà thôi. Muốn trách thì phải trách ba người bọn họ, vì sao không tỏ rõ thân phận, như vậy hắn sẽ không làm xằng làm bậy nữa.
…
Hắn trở lại tiểu viện, đặt A Tu La Chi Tâm vào trong ngực, bóng nước trong ngực chậm rãi thôn phệ khí tức này, thôn phệ từng tia, từng tia một.
Hắn phát hiện ra tuy rằng như vậy sẽ chậm một chút, nhưng không cần bế quan chuyên môn khổ luyện như trước nữa.
Hắn vừa mới ngồi vào tiểu viện, dò xét A Tu La Chi Tâm thì Tuyết Lăng đã vội vã tới đây:
- Công tử, tiểu thư cho mời.
Sở Ly nhíu nhíu mày, lướt người đi xuất hiện ở Thiên Xu viện của Tiêu Thi.
Tiêu Thi đang nhíu mày ngồi ở bên cạnh cái bàn đá, nhìn thấy hắn xuất hiện, lập tức nói:
- Đã xảy ra vấn đề rồi!
Sở Ly nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng.
Tiêu Thi nói:
- Tiểu quốc công gia của phủ Hoài Quốc công bị đâm, đã bị trọng thương.
- Là ai làm?
Sở Ly cau mày.
- Không bắt được thích khách.
Tiêu Thi nhíu mày nói:
- Tu vi của người này rất lợi hại, Tống tiểu công gia bị thương rất nặng, rất có thể võ công sẽ bị phế.
Sở Ly nói:
- Vì lẽ đó đại hôn của Đại công tử...
- Ta lo lắng sẽ có biến số.
Tiêu Thi nói.
Sở Ly chậm rãi gật đầu:
- Xem ra có người còn chưa hết hi vọng. Muốn thăm dò nội tình của phủ Quốc Công một chút... Đại hôn sẽ được cử hành như thường lệ, bằng không, phủ Quốc Công sẽ trở thành chuyện cười, mất đi lực uy hiếp.
- Thế nhưng dựa vào tình huống bây giờ, ai có tâm tình tổ chức đại hôn cơ chứ?
Tiêu Thi nhíu mày nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...