- Đúng rồi, tiểu thư có nghe qua Thiên Ma không?
- Thiên Ma?
Tiêu Thi trầm ngâm nói:
- Thiên Ma Tam Thập Tam Thiên?
Sở Ly gật đầu.
Vốn hắn chỉ tùy ý hỏi, không nghĩ tới nàng lại biết.
Tiêu Thi nói:
- Thiên Ma ở bên trên Tam Thập Tam Thiên, vô hình có chất, có thể tùy ý biến hóa ra diện mạo, thiên biến vạn hóa, tùy tâm như ý.
- Thiên Ma công thì sao?
- Thiên Ma công...
Tiêu Thi nói:
- Sao ngươi lại nghe nói tới thứ này chứ?
Sở Ly nói:
- Từ trong miệng người khác nghe được, ta cảm thấy có ý vị không rõ, cho nên ta mới nhớ kỹ như vậy.
- Thiên Ma công được truyền từ Thiên Ma kinh, có người nói truyền từ Tam Thập Tam Thiên, đáng tiếc đã thất truyền.
Tiêu Thi lắc đầu một cái, dùng giọng tiếc hận nói:
- Sau khi tu thành Thiên Ma kinh, có người nói có thể thiên biến vạn hóa, thậm chí còn có thể hóa thành linh thú, quả thực là tuyệt học vô thượng!
- Như vậy vì sao lại thất truyền?
- Nhập môn quá khó, theo tiên thiên linh khí của nhân loại suy yếu, không ai có thể luyện thành, lâu dần, Thiên Ma kinh cũng biến mất.
Tiêu Thi than thở:
- Thứ giống như Thiên Ma kinh cũng có không ít, ở thượng cổ có rất nhiều kỳ học thất truyền, cũng là bởi vì do nguyên nhân này.
- Tiên thiên linh khí suy yếu?
- Đúng vậy, ta đã xem qua một quyển bí tàng, có người nói bởi vì linh thú rời xa cho nên nhân loại trở nên an nhàn, rất khó kích phát ra tiềm lực, đời trước yếu hơn đời sau... Linh thú không chỉ có thể giết người ăn thịt người mà cũng mang đến chỗ tốt cho người ta. Hiện tại linh thú tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, nhân loại không còn nguy hiểm, càng ngày càng yếu.
Tiêu Thi lắc đầu nói:
- Ta cảm thấy lời này rất có đạo lý.
Sở Ly đăm chiêu.
Tiêu Thi đọc rất nhiều sách, so với mình còn hơn một bậc.
- Nghe cái tên Thiên Ma kinh này ta đã cảm thấy không thoả đáng, tu luyện có hậu hoạn gì không?
- Đúng là chưa từng nghe nói qua có hậu hoạn.
Tiêu Thi suy nghĩ một chút rồi nói:
- Đương nhiên sẽ không tới mức ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không có, có thể thiên biến vạn hóa, tâm tính há có thể không thay đổi chứ?... Sao vậy? Ngươi muốn luyện Thiên Ma kinh sao?
- Có thể tìm được Thiên Ma kinh sao?... Luyện cái này, sau khi giết An vương, hoàng thượng có thể tìm được hay không?
- Cái này...
Tiêu Thi nhíu mày trầm tư.
Nàng nghĩ một hồi rồi lắc đầu nói:
- Có lẽ cũng có thể, Thiên Ma kinh là thứ đến từ Tam Thập Tam Thiên. Có người nói sau khi luyện thành, sẽ có một tia cảm ứng với Tam Thập Tam Thiên Thiên Ma, lẽ ra có thể ngăn cản hoàng thượng động thủ. Đáng tiếc không tìm được Thiên Ma kinh.
Sở Ly bỗng cảm thấy phấn chấn, mỉm cười:
- Ta sẽ phái người đi tìm xem, không chừng sẽ có manh mối.
Tiêu Thi cười nhạt, cũng không phản đối.
Kỳ học như Thiên Ma kinh không phải là thứ muốn tìm là có thể tìm được, bằng không phủ Quốc Công cũng sẽ không suy nhược đến mức này.
Sở Ly ôm quyền rời đi.
….
Hắn trực tiếp đi tới tiểu viện của Tưởng Hòe.
Tưởng Hòe đang ở bên trong viện luyện công. Thư Ngọc Đình ngồi ở bên trong tiểu đình thêu hoa, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn một chút.
Sở Ly gõ cửa, Tưởng Hòe tiến lên mở cửa, lại cười cười mời hắn tiến vào tiểu đình.
Thư Ngọc Đình dâng trà rồi lui ra.
- Sở huynh đệ, làm vậy có ác quá không?
Tưởng Hòe cười nói:
- Trực tiếp phế bỏ võ công rồi ném đi, xem như hắn đã xong rồi.
Sở Ly cười nói:
- Nếu như hắn không phải nội ứng, nhiều lắm ta chỉ giáo huấn hắn một chút cho hả giận mà thôi.
- Sở huynh đệ, thủ đoạn sấm sét của ngươi đã doạ cho không ít người rồi đó.
Tưởng Hòe lắc đầu cười nói.
Cao thủ Thiên Ngoại thiên không phải là cao thủ Thiên Tiên, trong Đại Quý tổng cộng có bao nhiêu vị chứ? Nói phế bỏ là phế bỏ. Quả thực là làm cho lòng người kinh ngạc, toàn bộ phủ Quốc Công đều được tẩy lễ một phen.
Sở Ly nói:
- Tưởng huynh, ta muốn nhờ ngươi một chuyện.
- Nói.
Tưởng Hòe nói.
- Bây giờ ngươi lập tức lên đường. Đi Thần Đô mua ba tòa nhà, phải nối liền với nhau.
-... Lớn bao nhiêu?
- To nhỏ không quan trọng, phải là nơi kín đáo, yên tĩnh nhất. Không khiến cho người ta chú ý.
-... Ta đã hiểu rõ.
Tưởng Hòe chậm rãi gật đầu.
Vừa nghe thì hắn đã biết nơi này dùng để ẩn náu, hắn am hiểu nhất đối với việc ẩn náu, cho nên hắn biết nên mua cái gì.
- Ngoại trừ Thần Đô ra, cũng mua ba căn ở Khánh Vân Thành... Kim Quang thành cũng là ba căn.
-... Được.
- Biến hóa dung mạo, lặng lẽ rời đi.
Sở Ly nói:
- Rất nhanh ta sẽ vào đó ở. Tương lai tin tức trong phủ và bên ngoài sẽ do Tưởng huynh mang tới cho ta.
- Không thành vấn đề.
Tưởng Hòe gật đầu.
Ưu thế lớn nhất của hắn chính là khinh công và Súc Cốt thuật. Có thể biến hóa dung mạo, tốc độ rất nhanh. Người bên ngoài không nhận ra được.
Sở Ly ôm quyền cười nói:
- Ngươi sắp tới nơi thì ta sẽ lên đường.
- Được.
Tưởng Hòe gật đầu.
Sở Ly lại ở lại nói chuyện phiếm với hắn một lúc, sau đó mới đứng dậy cáo từ, đi tới một tòa tiểu viện bên cạnh cách đó không xa.
…
Trác Phi Dương đang ngơ ngác ngồi ở trong đình tiểu viện.
Hắn nhìn bầu trời, trong lòng là một mảnh u ám.
Vừa nghe thấy phủ Quốc Công triệu tập, hắn hưng phấn kích động, không ngừng không nghỉ chạy về.
Sau khi trở về mới biết được, người triệu mình về chính là lão oan gia của mình, đối thủ cũ - Sở Ly!
Hiện giờ Sở Ly đã thành thị vệ nhị phẩm, tổng quản Thiên Linh viện, chưởng quản nội ứng, là bộ phận quan trọng nhất của phủ Quốc Công, trực tiếp báo cáo cho Đại công tử, có thể nói quyền cao chức trọng.
Nhìn lại mình một chút, bị phái đến nơi khác, hộ vệ ngũ phẩm, một trời một vực.
Tất cả những chuyện này khiến cho hắn rất thất vọng và phẫn nộ.
Sở Ly dựa vào cái gì mà có thể bò đến vị trí cao như vậy chứ? Không phải là ôm chặt bắp đùi của Tam tiểu thư hay sao? Thuần túy là dùng âm mưu quỷ kế, không phải là hành vi của quân tử!
Ngày hôm qua hắn về phủ Quốc Công, không kinh động người bên ngoài, cũng không đi Diễn Võ điện.
Lúc trước ở Diễn Võ điện đắc tội với mọi người, nếu hắn đi tới nhất định sẽ bị chế nhạo.
Cũng may Bạch Tri Tiết vẫn còn trung với hắn.
Nghe thấy Sở Ly xuất hiện ở Diễn Võ điện, Bạch Tri Tiết vội vã tới đây thông báo hắn, hắn tận mắt nhìn thấy một màn Sở Ly phát uy.
Từ Diễn Võ điện trở về, hắn vẫn đang suy tư.
Nếu mình là Lặc Đông Sơ, hoặc là Kinh Trì Học, liệu có thể phản kháng hay không? Có biện pháp nào không?
Kết quả khiến cho hắn ủ rũ mà phẫn nộ, chính mình cũng không có sức lực mà chống đỡ được!
- Cạch cạch!
Tiếng gõ cửa vang lên.
Hắn đi ra mở cửa, Sở Ly đứng ở ngoài cửa.
- Là ngươi!
Trác Phi Dương sầm mặt lại.
Sở Ly đánh giá hắn.
Một bộ trường sam màu xanh ngọc, mặt như ngọc, vẫn anh tuấn tiêu sái, tuấn lãng bức người. Tu vi cũng thâm hậu tinh xảo, quả nhiên không hổ là kỳ tài luyện võ.
- Ngươi tới đây làm gì!
Trác Phi Dương hừ lạnh nói.
Sở Ly đi vào.
Trác Phi Dương đứng ra ngăn cản, không nhúc nhích:
- Nơi này không hoan nghênh ngươi!
Sở Ly dừng lại, cười nhạt:
- Vẫn không biết điều như vậy!
- Tất cả đều do ngươi ban tặng, tiểu nhân, chỉ có thể giở âm mưu quỷ kế!
Trác Phi Dương hừ lạnh nói.
Sở Ly nói:
- Trác Phi Dương, ngươi được Thiên Linh viện tuyển chọn, có nhận lệnh hay không?
- Có ý gì?
Trác Phi Dương cau mày nói:
- Ta là hộ vệ phủ Quốc Công, không phải là thị vệ của ngươi, dựa vào cái gì ta phải nghe lời ngươi?
Sở Ly nói:
- Nếu như ngươi không nhận lệnh, vậy thì đi về nơi ngươi tới đây đi. Từ đó về sau, không có cơ hội về phủ nữa.
Trác Phi Dương lạnh lùng nói:
- Ngươi có ý gì?
Sở Ly buông tay:
- Ngươi tự hiểu rõ lấy.
Sắc mặt của Trác Phi Dương rất âm trầm, mạnh mẽ trừng mắt nhìn hắn.
Đương nhiên hắn hiểu rõ ý tứ của Sở Ly.
Nếu như mình không tiến vào Thiên Linh viện, như vậy chỉ có thể ở lại nơi xa xôi, không có cơ hội trở về nữa. Chỉ cần một ngày Sở Ly còn nắm quyền, mình sẽ không có ngày nổi danh!
Sở Ly là nhị phẩm, cấp bậc đứng đầu trong phủ Quốc Công, lại còn trẻ như vậy, đời này của mình đã coi như xong!
Trác Phi Dương khẽ cắn răng:
- Nếu như ta tiến vào Thiên Linh viện, nhất định ngươi sẽ dùng việc công trả thù tư!
Sở Ly cười nói:
- Ta trả thù ngươi để làm gì? Nên trả thù thì cũng đã trả thù, bây giờ là lúc cần dùng ngươi... Ta đối với người mình ra sao, ngươi nên hiểu rõ!
- Lẽ nào để ta kiểm tra nội gian sao?
Trác Phi Dương hừ lạnh nói.
Sở Ly quỷ kế đa đoan, nhưng đối với người của mình lại đạt đến một trình độ nào đó, đặc biệt là một màn lúc trước, có người nói hắn làm vậy là gì muốn xả giận thay cho Tưởng Hòe.
- Ngươi đi làm nội ứng!
- Làm nội gian?
Trác Phi Dương cau mày, vội vàng lắc đầu:
- Không được! Không được!
- Trác Phi Dương, ngươi phải biết, cầu giàu sang từ trong nguy hiểm.
Sở Ly nói:
- Đây là cơ hội vươn mình của ngươi, cớ sao không làm?
-... Nếu như ta lập công, có ích lợi gì chứ?
Trác Phi Dương chần chờ một chút, hừ lạnh nói.
- Trở lại phủ Quốc Công, tiến vào Thiên Linh viện, chấp chưởng tiểu đội mười người.
Sở Ly nói.
Trác Phi Dương chần chờ.
Sở Ly đi về phía trước, Trác Phi Dương lui về phía sau tránh ra.
Hắn tiến vào tiểu đình rồi ngồi xuống, Bạch Tri Tiết nhìn thấy hắn, hai mắt trừng lớn, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Sở Ly quét mắt nhìn Bạch Tri Tiết một chút, cười nói:
- Bạch sư huynh đúng là hiếm thấy, không rời bỏ, Bạch sư huynh có vào Thiên Linh viện không vậy?
Bạch Tri Tiết chần chờ nhìn về phía Trác Phi Dương.
Trác Phi Dương nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Sở Ly, giống như vừa đưa ra quyết định sinh tử vậy, hắn lạnh lùng nói:
- Được, ta đồng ý với ngươi... Tri Tiết sẽ theo ta cùng tiến vào Thiên Linh viện!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...