Lần này Triệu Giai đã trầm mặc càng lâu, sau đó cười nói: - Trẫm còn cho rằng ngươi sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để khiến trẫm nhượng bộ tân pháp.
Lý Kỳ lắc đầu nói: - Ta có vẻ là người thực sự cầu thị, hiện tại Hoàng thượng buông tha cho quá nhiều quyền lực, dân chúng căn bản không thể hưởng thụ hết, sẽ chỉ làm cho một vài người dụng tâm gây rối có cơ hội lợi dụng, đợi cho dân chúng chân chính cường đại lên, Hoàng thượng tự nhiên sẽ làm ra nhượng bộ, bởi vì dân chúng đang tiến bộ, nhưng điều này cần có thời gian.
Triệu Giai gật gật đầu, giơ lên chén trà đến, cười nói: - Bất kể nói thế nào, những lời này của ngươi khiến trẫm được ích lợi không nhỏ, trẫm nên mời ngươi một chén này.
Lý Kỳ giơ chén lên, cười ha hả nói: - Ta còn tưởng rằng Hoàng thượng sẽ cho một chút tiền thưởng cơ.
Hai người cười ha hả, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Đặt chén trà xuống về sau, Triệu Giai cười nói: - Xem ra mặc kệ trẫm nói như thế nào, ngươi đều quyết tâm phải rời khỏi.
Lý Kỳ gật gật đầu.
- Vậy được rồi.
Triệu Giai nhẹ nhàng cười, nói: - Trẫm đáp ứng áp dụng đề nghị thể chế liên bang của ngươi, thành lập liên bang Đại Tống, đem Nhật Bản trở thành nước thành viên thứ nhất của liên bang Đại Tống ta, cũng hy vọng một bộ chế độ này có thể trợ giúp trẫm mở ra cửa chính Tây Vực.
Ngụ ý, thể chế liên bang sẽ trở thành chính sách khuếch trương hàng đầu của Đại Tống.
Mà thể chế này cũng là nguyên nhân Triệu Giai có thể cùng Lý Kỳ ngồi ở chỗ này uống trà, bởi vì Triệu Giai cũng biết, Nhật Bản một mình ở hải ngoại, mặc dù có đánh hạ được, trừ phi giết sạch người Nhật Bản, nếu không rất khó quản lý, chẳng bao lâu, Nhật Bản khả năng lại độc lập rồi, lúc này xử lý sẽ vô cùng phiền toái, y cũng không nguyện ý vì một cái đảo quốc nho nhỏ mà trả giá lớn như vậy. Kim quốc lúc này vẫn còn chưa diệt, cái thể chế liên bang này có lẽ có thể giải quyết cái phiền toái này tốt lắm, quan trọng nhất là, Triệu Giai hy vọng có thể đem thể chế liên bang này ứng dụng cho một vài quốc gia cách Trung thổ khá xa, tỷ như Trung Á, Âu Châu.
Lý Kỳ đi Nhật Bản đối với Đại Tống mà nói, nhưng thật ra càng nhiều ý nghĩa là một loại thí nghiệm, nhìn loại thể chế này có được hay không, cũng là một loại tìm tòi, ở trong quá trình tìm tòi này để không ngừng hoàn thiện. Ngày khác dùng đến trên quốc gia khác thì sẽ thuận buồm xuôi gió rồi.
Lý Kỳ nói: - Hoàng thượng thánh minh, thể chế liên bang tuyệt đối có thể làm cho Đại Tống bách xích can đầu, càng tiến một bước, bởi vì thể chế liên bang có thể làm cho Đại Tống dùng cái giá nhỏ nhất mà thu hoạch được thực lực tăng trưởng lớn nhất. Đặc biệt đối với quốc gia nhỏ mà nói, bọn họ sẽ vô cùng hướng tới trở thành thành viên của liên bang đại quốc Trung Nguyên, bởi vì kể từ đó, bọn họ sẽ không còn sợ bị ức hiếp. Hơn nữa bọn họ có được quyền lên tiếng giống như đại quốc, đối với Đại Tống mà nói, không ngừng hấp thu nước thành viên. Đại Tống sẽ càng trở nên hùng mạnh, chậm rãi phát triển như thế, đại quốc giống Byzantine liền sẽ từ từ bị suy yếu, do đó bị liên bang Đại Tống phân cách hấp thu.
Vũ lực chinh phục thế giới, đây chẳng qua là nhất thời, bản đồ lớn hơn nữa, nếu không thể khống chế có hiệu quả, còn không bằng không cần, nếu không ngược lại sẽ khiến Đại Tống trước sau đều khó khăn, bọn họ sớm hay muộn vẫn sẽ độc lập, bởi vì dân tộc lực lượng là sâu không thấy đáy đấy, biển chứa cả trăm con sông, dùng kinh tế, văn hóa, chế độ đi thực hiện thống nhất, đây mới là vương đạo, đối với năng lực đồng hóa của Đại Tống ta, ta vẫn luôn rất tin không nghi ngờ.
- Nói đừng nói trước dễ nghe như vậy.
Triệu Giai cười cười, nói: - Trẫm nghe nói ngươi đang ở Nhật Bản làm cái gì mà cuộc vận động màu lam, nội dung chính là đề xướng cái gì mà đả đảo địa chủ, phú thương, quý tộc, nông dân xoay người làm chủ, trẫm không có nói sai đó chứ?
Lý Kỳ gật gật đầu.
- Đây lại hoàn toàn tương phản với chế độ của Đại Tống ta.
- Cái này ta cũng biết.
Lý Kỳ thở dài, nói: - Nhưng ta cũng không có cách nào, ta là lấy thân phận của một ngoại nhân nhập trú Nhật Bản, ta phải có được sự ủng hộ của dân chúng Nhật Bản trước, hơn nữa, nếu quý tộc Nhật Bản quyền lực quá lớn, đồng dạng cũng sẽ uy hiếp ta, cho nên ta mới làm như vậy, thứ nhất có thể đạt được dân tâm, thứ hai có thể hoàn toàn diệt trừ hết thảy uy hiếp. Nhưng Hoàng thượng xin yên tâm, đây chỉ là ban đầu thôi, đến lúc đó nhất định sẽ có điều thay đổi, ở Hà Di đảo ta thi hành chính là chế độ của Đại Tống ta, cho nên một khi nội chính Nhật Bản ổn định lại, ta sẽ tiến hành bước cải cách tiếp theo, ta xuất thân là thương nhân, tất nhiên là lấy thương làm đầu. Hơn nữa ta làm như vậy cũng là vì Đại Tống mà suy nghĩ.
Triệu Giai kinh ngạc nói: - Lời này là sao?
Lý Kỳ nói: - Chẳng lẽ Hoàng thượng quên chiến lược tiền tệ ấy ư, vàng bạc của Nhật Bản là tiền mà Đại Tống tương lai cần có nhất, mà ta tính ra tương lai vài năm sau sản lượng lương thực Nhật Bản không thể thỏa mãn nhu cầu của dân chúng, hơn nữa chỗ hổng sẽ càng lúc càng lớn, đây là chế độ cho phép, ta cũng không có cố công ngăn cản, nhưng điều này cũng cho ta lý do, dùng vàng bạc của Nhật Bản để đổi lấy lương thực của Đại Tống, thỏa mãn nhu cầu song phương.
- Hoá ra còn có một tầng ý tứ như vậy. Triệu Giai nhẹ nhàng gật đầu, nói: - Trẫm yêu cầu rất đơn giản, chính là không thể làm cho cuộc vận động màu lam lan tràn đến Đại Tống, bằng không mà nói, chuyện này sẽ tạo thành phiền toái vô cùng lớn đối với trẫm.
Lý Kỳ gật gật đầu nói: - Điều này xin Hoàng thượng yên tâm, khi nội chính còn chưa hoàn toàn củng cố, ta sẽ áp dụng chính sách bế quan toả cảng, tuy nhiên trong lúc bế quan toả cảng, chúng ta có thể thông qua Hà Di đảo tiến hành lui tới.
Triệu Giai ừ một tiếng, lại nói: - Nhưng trẫm không thể đợi lâu lắm, ngươi nhất định phải mau chóng giải quyết vấn đề trong nước Nhật Bản, sớm ngày trở về chế độ Đại Tống ta, trở thành nước thành viên của liên bang Đại Tống ta.
Vấn đề này Lý Kỳ cũng không dám cam đoan, hắn cũng không phải thần, chỉ nói: - Làm hết sức mà thôi.
Triệu Giai tất nhiên cũng biết trong đó vẫn còn có chút khó khăn, lại nói: - Còn có chính là Kim quốc, một núi không thể chứa hai cọp, Kim quốc trước sau vẫn họa lớn trong lòng trẫm, trẫm hy vọng ngươi lúc ở Nhật Bản đồng dạng cũng có thể trợ giúp trẫm tiêu diệt Kim quốc, đây cũng là hứa hẹn lúc trước ngươi hứa hẹn với trẫm, trẫm hy vọng ngươi cũng có thể thực hiện lời hứa của ngươi.
Lý Kỳ cười nói: - Đây là đương nhiên, chính quyền Hoàn Nhan một ngày không ngã, ta ở Nhật Bản cũng sẽ ngủ không an ổn, tuy nhiên Hoàng thượng, người Nhật Bản nghèo đất nhỏ, cho nên quân phí xuất chinh nhất định Đại Tống phải hoàn toàn trả.
- Không thành vấn đề.
Triệu Giai cười cười, kỳ thật Nhật Bản có thể có bao nhiêu năng lực? Mấu chốt vẫn là Lý Kỳ, bởi vì Hoàn Nhan thị đều sợ Lý Kỳ, đây là khắc tinh, cho nên chỉ cần Lý Kỳ xuất binh rồi, vậy cho coi như là giúp Đại Tống đại ân, không cần quan tâm bao nhiêu, uống một ngụm trà, buông cái chén nói:
- Trẫm còn có một cái yêu cầu.
- Cái gì?
Phanh!
- Cây của ta!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...