Bắc Tống Phong Lưu

Trịnh Dật nói xong lại thở dài, cau mày bảo: - Tuy nhiên việc này không khỏi quá trùng hợp rồi. Sớm không xuất hiện, muộn không xảy ra, cố tình lại xảy ra vào thời điểm mấu chốt này, ta thấy tám chín phần là do Tần Cối âm thầm thao túng đấy. Đây cũng là kỹ xảo gã thường sử dụng, lúc trước không phải là gã cũng làm như vậy để hãm hại Vương thúc phụ đấy sao, chỉ có điều lần này, còn đáp thêm vào một tính mạng vô tội nữa. Thật sự là quá hèn hạ.

Bạch Thiển Dạ cười khổ hỏi: - Nhị ca, còn phải xin huynh bớt giận đi, nếu như vứt bỏ tính mạng một con người, là có thể đánh đổ Tần Cối, thì huynh sẽ làm như thế nào?

Trịnh Dật ngẩn ra, môi giật giật vài cái, cuối cùng vẫn là trầm mặc.

Đây chính là mặt tàn khốc của chính trị, bất kể là Tần Cối, hay là Lý Kỳ, thậm chí kể cả Triệu Giai, người nào trên tay không có dính đầy máu tươi đâu.

Bạch Thiển Dạ không cần phải nói nhiều lời nữa, ngược lại bảo: - Hiện giờ mà Lý Cương ngã xuống, bước tiếp theo Tần Cối khẳng định sẽ đối phó với Nhị ca, Nhị ca nên sớm tính kế ứng đối cho kịp a.

Trịnh Dật gật đầu nói: - Điều này ta cũng biết.


- Vậy không biết Nhị ca có đối sách gì?

- Tạm thời còn không có manh mối, hiện tại Tần Cối nắm quyền chủ động, ta cũng chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu thôi.

Bạch Thiển Dạ chuyển mắt một cái, nói: - Nhị ca, Tần Cối người này có dã tâm rất lớn, hơn nữa thủ đoạn cực kỳ lợi hại, Hoàng thượng đi rồi, gã vừa thống trị được quốc gia gọn gàng ngăn nắp, đạt được không ít sự ủng hộ của dân chúng, cùng lúc đó còn âm thầm làm mấy chuyện xấu, đối phó các ngươi, mặc dù Hoàng thượng trở về, cũng sẽ chỉ khích lệ Tần Cối thôi, cho nên Nhị ca không thể chỉ cầu tự bảo vệ mình, bởi vì mặc dù huynh có nhường nhịn, Tần Cối cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho huynh, cùng với như thế, còn không bằng chủ động tấn công.

Trịnh Dật nghiêng mắt nhìn lên, hỏi: - Có phải muội có biện pháp gì rồi đúng không?

Bạch Thiển Dạ nói: - Dự toán chế, hiện giờ dự toán chế đã trù bị lâu ngày rồi, cũng nên lấy ra thử một lần, Nhị ca có thể lấy công trình của Công Bộ để thử dự toán chế một lần, nói vậy, cho dù không dựa vào Tư Pháp Viện, thì Nhị ca đồng dạng cũng có lý do tham gia vào việc điều tra Công Bộ, ta cũng không tin Công Bộ nắm giữ nhiều công trình như vậy, mà trong đó không có một chút mờ ám gì, mà Tần Cối vẫn luôn mượn chuyện kiến thiết bệnh viện, học viện để lung lạc quan viên địa phương, củng cố quyền lực của gã ở những địa phương này, Nhị ca đồng dạng cũng có thể lợi dụng dự toán chế để củng cố quyền lực ở địa phương, dù sao tiền này nằm trong tay huynh, huynh không chi tiền ra, thì quan viên địa phương không thể có chiến tích gì được.


Trịnh Dật nói: - Nhưng Tần Cối người này vô cùng giảo hoạt, muội nghĩ muốn như vậy tức là đã bắt được nhược điểm của gã rồi, ta thấy rằng không quá có thể làm được.

Bạch Thiển Dạ cười nói: - Nhưng ít ra có thể khiến cho gã có điều kiêng kị, bức bách gã phải nhượng bộ với huynh, hơn nữa ta có thể trước tiên cho huynh mượn Quân Khí Giám, huynh đồng dạng có thể dựa vào dự toán chế tham gia vào Quân Khí Giám, hiện giờ đang đánh trận, nếu có Quân Khí Giám trong tay, Tần Cối muốn động chạm đến huynh, cũng không phải là việc dễ dàng như vậy.

Trịnh Dật suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên hỏi:

- Đây là ý tứ của muội, hay là do Xu Mật Sứ dặn dò với muội vậy?

- Nhị ca còn sợ ta sẽ hại ngươi hay sao?


- Không phải là ta sợ muội, mà là Xu Mật Sứ rất giảo hoạt, ta cũng không muốn làm lưỡi đao cho hắn sử dụng, muội cũng biết đây, ta cũng không chỉ một lần bị hắn lợi dụng thôi đâu.

Bạch Thiển Dạ nghe vậy khuôn mặt hơi đỏ lên, hơi có chút xấu hổ, xem ra thanh danh của phu quân thật sự là nên cải thiện rồi, nàng bất đắc dĩ nói: - Phu quân ta huynh ấy cũng không phải là thần tiên, làm sao có thể tính đến có ngày hôm nay, kế này thật ra là do mẹ ta bảo ta chuyển cáo cho huynh đấy, mẹ ta nói rằng, Tần Cối hiện giờ còn vô tình hơn so với Thái Thái sư ngày trước, khi đối nghịch với gã, chỉ có hai còn đường, hoặc là ngươi chết, hoặc là gã chết, cho nên gã sẽ không bỏ qua cho bất kỳ địch nhân nào đâu.

Điều này Trịnh Dật ngược lại không có hoài nghi, dù sao thì Bạch phu nhân cũng nhìn y lớn lên đấy, y cũng biết Bạch phu nhân không phải là người phụ nữ bình thường, trước kia Bạch Thì Trung có thể leo lên vị trí Hữu tướng, không thể bỏ qua công lao của Bạch phu nhân được, y tức giận bảo: - Còn không phải là do Xu Mật Sứ gây ra đấy ư, nếu lúc trước hắn không đề bạt Tần Cối, thì sao lại có phiền não của ngày hôm nay chứ.

- Nhị ca, huynh lại thế nữa rồi. Bạch Thiển Dạ nói: - Lúc ấy phu quân cần Tần Cối tương trợ, nếu không, phu quân ta cho dù có năng lực, cũng không có khả năng vừa đối phó với Vương Phủ, Thái Du, cùng lúc còn tiêu diệt mối họa Giang Nam được, về sau lại muốn đối phó với quân Kim, trợ giúp cho Hoàng thượng đăng cơ, còn phải thanh trừ thế lực cũ, nếu lúc trước không có Tần Cối tương trợ, vậy thì Hoàng thượng và phu quân ta sẽ có thêm rất nhiều phiền toái đấy. Đề bạt Tần Cối làm Tể Tướng, là ý của chính Hoàng thượng, dù sao thì Hoàng thượng cũng tận mắt chứng kiến được năng lực của Tần Cối rồi, hơn nữa ngay tình huống lúc đó, huynh cho rằng còn ai càng thêm thích hợp hơn so với Tần Cối được nữa, việc này không có chút quan hệ nào với phu quân ta hết.

Lời này tuyệt đối không phải là giả, tuy rằng Lý Kỳ là người chủ chốt vạch ra, nhưng Tần Cối cũng là người chấp hành chủ yếu, lúc trước quan trường ở Giang Nam đã thối nát đến cực hạn rồi, quan lại bao che cho nhau, bền chắc như thép, ngươi muốn quét sạch quan trường, nếu không phái một người có thủ đoạn lại quyết đoán đi, thì ngươi căn bản là nửa bước khó đi, nói không chừng chỉ biết chế tạo ra một chuyện cười lớn thôi.

Lúc ấy Lý Kỳ hoặc là tự mình tiến đến, hoặc cũng chỉ có thể ủy nhiệm cho Tần Cối thôi, sau đó đến trận chiến bảo vệ phủ Khai Phong, cũng là Tần Cối ở trong thành trấn an dân chúng, điều động dân chúng, chủ quản hậu cần, cung cấp cho Lý Kỳ sự trợ giúp vô cùng lớn, lại đến tiếp sau khi phát động chính biến, Lý Kỳ lúc ấy ở tận Yến Vân, cũng là Tần Cối trợ giúp cho Triệu Giai thanh trừ toàn bộ đám thế lực cũ, củng cố ngôi vị hoàng đế, đây chính là công lao rất lớn, Triệu Giai đương nhiên là coi Tần Cối là tâm phúc của mình rồi.

Trịnh Dật bị nói cho á khẩu không đáp lại được, chỉ nói: - Là Nhị ca lỡ lời, là Nhị ca nói lỡ, ta cũng chỉ là nói cằn nhằn thôi.


Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập, lập tức lại truyền tới tiếng nói của Lỗ Mỹ Mỹ: - Phu nhân, không xong rồi, mới vừa rồi người của phủ Thái Sư có tới, nói rằng Thái Sư đã qua đời vào sáng sớm nay rồi.

Hai người Trịnh, Bạch nghe vậy đều cảm thấy sững sờ.

Một lát sau, Bạch Thiển Dạ mới nhắm mắt thở dài: - Xem ra vận thế của Tần Cối còn tốt hơn so với dự tính của chúng ta a.

Thái Kinh tuy rằng từ quan đã lâu, cũng không còn bất kỳ quyền lực gì, nhưng lão là kho mưu trí hùng mạnh nhất bên người Lý Kỳ, dù sao cũng đã làm Tể tướng vài thập niên, chỉ riêng kinh nghiệm này thôi, cũng không ai sánh bằng rồi, hơn nữa thủ đoạn chính trị và kiến thức của Thái Kinh đều vô cùng lợi hại, lúc Lý Kỳ còn ở Kinh Thành, đều phải thường xuyên thỉnh giáo Thái Kinh, hiện giờ Lý Kỳ không ở đây, có rất nhiều vấn đề Bạch Thiển Dạ đều phải tìm Thái Kinh xin giúp đỡ, lúc này Thái Kinh qua đời, hiển nhiên sẽ tạo thành chấn động rất lớn đối với Bạch Thiển Dạ.

Việc này đối với Tần Cối, tất nhiên là một chuyện tốt rồi.

Hiện tại vận thế của Tần Cối dường như đã thịnh vượng đến cực điểm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui