Bắc Tống Phong Lưu

Lý Kỳ đáy mắt rưng rưng, ủy khuất nói: - Các muội rõ ràng là cố ý đùa cợt ta. Biết rõ là ta không thể làm mấy chuyện đó với các muội, các muội còn cố ý mặc thành như vầy. Thật là hiếp người quá đáng. U, u, u.

Phong Nghi Nô và Bạch Thiển Dạ cùng cười lên khanh khách.

Hôm nay hai nàng là nhân vật chính, Lý Kỳ đương nhiên sẽ hầu tiếp các nàng. Dù sao các nàng cũng đang mang thai, thân thể yếu ớt, phải an ủi vỗ về nhiều hơn chút. Vậy mà hai nữ nhân này Hắn thật cũng không biết phải ở cùng ai. Cuối cùng Phong Nghi Nô lại chủ động đề xuất cả ba người ở chung, khiến cho Lý Kỳ buồn bực không thôi. Bởi hai nàng đều mang thai, mấy tháng đầu thường kiêng kị việc phòng the, hắn cũng không dám loạn động. Vậy mà giỏi lắm. Hai nữ nhân này còn ăn mặc gợi cảm như thế. Thật là muốn lấy mạng người ta đây mà.

Lý Kỳ nghe bọn họ cười, trong lòng buồn bực muốn chết, nói: - Hai muội thật là không có lương tâm. Phu quân ta một lòng tình thâm ý trọng, các muội còn giày vò ta như vậy.

Bạch Thiển Dạ cười khanh khách nói: - Cũng không nên trách muội. Là chủ ý của Phong tỷ tỷ đó.

Phong Nghi Nô vội nói: - Giỏi cho Thất Nương muội, không ngờ lại bán đứng ta. Thật là không có nghĩa khí mà.

Lý Kỳ hừ một tiếng, nói:

- Nghi Nô, muội cho rằng Thất Nương không nói thì ta không biết sao? Chủ ý này, trừ muội ra còn có ai nghĩ ra được chứ?

Phong Nghi Nô cười một tiếng, nói: - Xin lỗi nhé. Chúng ta cũng chỉ là muốn nhìn bộ dạng chính nhân quân tử của phu quân một chút thôi mà.

Lý Kỳ có ý giận nói: - Có ý gì chứ? Ta vẫn luôn là bậc chính nhân quân tử, ngồi trong lòng mà vẫn không loạn kia đã trở thành thói quen của ta rồi.

Hai nàng đồng thời ngẩng đầu lên, đảo tròng mắt, rồi cùng nhau hôn lên hai bên má Lý Kỳ.


- Cảm ơn huynh, phu quân.

Cũng đúng. Hôn như vậy thì cũng không có việc gì. Mắt Lý Kỳ sáng lên, trong lòng mừng thầm. Hai tay vòng ra ôm hai nữ nhân vào lòng, lần lượt hôn hai người một chút, cười nói: - Phu quân không thể làm một ông chủ thua thiệt được. Các muội đã hôn ta thì ta cũng phải hôn lại các muội.

Hai nàng dựa vào ngực Lý Kỳ, liếc mắt nhìn nhau không khỏi ửng hồng nét mặt. Đều không dám nhìn đến phía bên kia. Bọn họ vừa rồi cũng là đã cố gắng chống gượng lắm rồi. Lúc sau thì cùng ngủ với Lý Kỳ trên một cái giường.

Lý Kỳ ôm hai nữ nhân trong lòng như là ôm bảo bối, trong lòng vô cùng tĩnh lặng, một chút tà niệm cũng không có, không khỏi cảm thán nói:

- Thật ra có thể ôm hai muội như thế này, ta đã cảm thấy quá thỏa mãn rồi.

Phong Nghi Nô nói: - Kỳ thực bọn muội có được sự yêu thương của phu quân cũng là trời cao đã ban ân cho bọn ta rồi. Phu quân huynh tuy không phải là chính nhân quân tử nhưng quả là một người chồng tốt.

Đây là khen hay là chê vậy chứ? Lý Kỳ không biết nên khóc hay nên cười, nói: - Các muội lẽ nào lẽ nào không chê ta hoa tâm sao?

Bạch Thiển Dạ mím môi cười, không nói.

Phong Nghi Nô trộm cười một tiếng, bỗng nghiêm túc nói: - Ai dám nói như vậy chứ? Nam nhân bình thường chỉ yêu một nữ nhân, săn sóc, yêu chiều chu đáo mọi bề đã khó khăn vô cùng rồi. Phu quân huynh lại có thể yêu thương, trân trọng nhiều nữ nhân như vậy. Phu quân muội mới đáng là nam tử.

Lý Kỳ hất đầu, tự sinh ra một loại cảm giác tự hào nói: - Nghi Nô, muội đúng là biết nói chuyện. Nhưng mà nghe muội nói như thế, xem ra việc này ta còn cần phải khiêu chiến tới cực hạn, tìm thêm vài cô nữa về đây.

- Huynh dám?

Cả hai nữ nhân đồng thanh một tiếng. Nhưng lại thấy vẻ cười xấu xa của Lý Kỳ, biết là đã bị lừa. Bạch Thiển Dạ liền vỗ nhẹ vào lồng ngực Lý Kỳ nói: - Phu quân, huynh thật là xấu xa.

Lý Kỳ cười ha hả nói:

- Ta đây không phải là đang học theo các muội sao. Biết rõ ta phải thủ lễ mà còn dám ăn mặc xinh đẹp gợi cảm như vậy.

Phong Nghi Nô thẹn thùng nói: - Phu quân, việc lần này xem như là bọn muội không đúng. Huynh đồng ý với muội việc này đi, đợi bọn muội sinh hạ đứa nhỏ xong thì thì bọn muội sẽ cùng với huynh Nói đến phần sau, thanh âm của nàng nhỏ lại như tiếng muỗi ngâm.

Lý Kỳ lại nghe thấy rõ ràng, mắt sáng ngời, nói: - Thật chứ?

Bạch Thiển Dạ vội nói: - Muội đây không bằng lòng đâu.


- Thất Nương.

Lý Kỳ cười xấu xa, một tay ôm Thất Nương khẽ nâng lên xoa lấy gò bồng đảo của nàng.

Bạch Thiển Dạ cảm thấy trước ngực nhột nhột, hai má nóng lên, vội vàng nắm lấy bàn tay kia, sẵng giọng quát: - Phu quân, huynh làm gì vậy? Muội đang mang thai đó.

Lý Kỳ cười ha hả nói: - Muội cũng biết là muội đang mang thai sao. Các muội đem hỏa dục ra thiêu đốt người ta, ta sẽ không để các nàng yên ổn đâu, xem ai nhịn được ai nào. Nói xong bàn tay kia của hắn cũng thuận thế áp xuống. Bởi vì các nàng bên trong cái gì cũng không mặc nên Lý Kỳ hoàn toàn có thể cảm nhận được sự nhẵn mịn tinh tế ở phía dưới.

Phong Nghi Nô ở một bên cũng giật dây nói: - Phu quân, muội ủng hộ huynh. Phải giáo huấn cho tốt cô gái nhỏ này, tốt nhất là biến muội ấy thành một thân hỏa dục, cả đêm không thể say giấc.

- Phong tỷ tỷ, tỷ sao có thể đối xử với ta như vậy. Bạch Thiển Dạ hờn dỗi nói một câu, nắm chặt tay Lý Kỳ cầu xin tha thứ, nói: - Phu quân. Thất Nương van huynh đó.

Lý Kỳ nói: - Vậy muội có đáp ứng đề nghị của Nghi Nô không?

Bạch Thiển Dạ thoáng trừng mắt nhìn Phong Nghi Nô nói:

- Đều tại tỉ, kéo luôn ta xuống nước. Muội muội đáp ứng là được chứ gì. Lời nói được một nửa, mặt nàng đã vùi vào rãnh ngực sâu kia.

Lý Kỳ ừ một tiếng, nói: - Này thì còn được. Trong lòng lại vui đến nở hoa rồi.

- Tốt lắm. Huynh sẽ để muội như ý.

Bạch Thiển Dạ liếc mắt nhìn Lý Kỳ một cái, nói: - Muội không để ý tới các người nữa. Muội đi ngủ trước.

Phong Nghi Nô cười khanh khách nói: - Thất Nương. Muội có phải là không nhịn được rồi?


- Không Không phải. Muội ngày mai cò phải vào triều sớm. Trong giọng Bạch Thiển Dạ mang chút hoảng hốt.

Lý Kỳ đột nhiên nói: - Thất Nương. Muội an tâm ở nhà nghỉ dưỡng đi. Huynh ngày mai sẽ giúp muội xin phép.

Bạch Thiển Dạ vội vàng nói: - Vậy đâu có được!

Lý Kỳ nói: - Không có gì là không được. Muội từ lúc đi theo ta, vốn đã không có ngày nào nhàn hạ. Nhân cơ hội này thì hãy ngoan ngoãn nghỉ ngơi thật tốt một chút. Nói xong cánh tay hắn lại thêm vài phần lực đạo.

Bạch Thiển Dạ sửng sốt, lại nhìn Lý Kỳ, hai đầu mày vừa nhấc lên liền lập tức ngoan ngoãn gật đầu, nói: - Được rồi.

Lý Kỳ lại nói với Phong Nghi Nô: - Nghi Nô. Việc của Hội Phụ nữ, muội cũng nên giao cho Vương Thị xử lý đi.

Phong Nghi Nô nói: - Nhưng

Lý Kỳ đã cắt đứt lời nàng, nói: - Không có nhưng nhị gì hết. Bắt đầu từ bây giờ, các muội đều phải ở nhà an tâm nghỉ dưỡng cho ta, không cần phải làm lụng vất vả nữa, việc còn lại ta sẽ tự mình giải quyết.

Trong giọng nói của hắn mang chút ngỗ ngược uy nghiêm.

Đừng thấy Lý Kỳ bình thường hay bị các nàng trêu chọc, một khi hắn đã nghiêm túc rồi thì không gì thay đổi được. Bọn Phong Nghi Nô các nàng vẫn phải nghe theo ý kiến của hắn. Dù sao thì hắn cũng là chủ của gia đình này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui