Mao Thư nghe vậy hổ thẹn không ngừng, thở dài nói: - Xu Mật Sứ giáo huấn đúng, là hạ quan hồ đồ rồi, kính xin Xu Mật Sứ chỉ điểm thêm vài câu.
Lý Kỳ ghé lại gần, nhỏ giọng nói: - Rất đơn giản, lấy hoàng thượng ra khai đao.
Mao Thư nghe vậy nuốt nước bọt cái ực, thân thể khẽ rung lên, suýt nữa té ngã, may mà Lý Kỳ đỡ lấy ông ta, nói: - Ngươi đừng sợ a.
Ngươi đã muốn lấy hoàng đế ra rồi, ta có thể không sợ à. Mao Thư vội nói: - Xu Mật Sứ, hạ quan không nghe thấy gì, mong Xu Mật Sứ sau này đừng có nói những lời đại nghịch bất đạo như vậy nữa.
Lý Kỳ buồn bực nói: - Ngươi hiểu lầm ý của ta, ta là nói từ vị trí cung kỹ, trước giải trừ trói buộc của cung kỹ, lúc trước hoàng thượng giảm bớt cung kỹ quy mô lớn, đủ thấy hoàng thượng không có hứng thú đối với mấy chuyện này, như vậy nhất định hoàng thượng sẽ đáp ứng, chuyện này có hoàng thượng dẫn đầu rồi, vậy thì việc tiếp theo sẽ dễ làm hơn nhiều rồi, ngươi suy nghĩ một chút xem, đến hoàng thượng cũng đứng ra làm làm gương, ai còn dám phản đối, ít nhất không dám phản đối ngoài mặt, sau đó thì ngươi thuận thế đem điều này điều luật này ban ra ngoài, khi ta thành lập đã mệnh danh pháp bảo hộ cho nữ nhân, đem ca kỹ đặt vào trong số những nữ nhân, như vậy có thể giảm bớt rất nhiều lực cản, bởi vì ngươi sẽ nhận được sự ủng hộ của nữ nhân thiên hạ.
Mao Thư nghe vậy như thoáng chút suy nghĩ, trầm mặc không nói.
Lý Kỳ tiếp tục nói: - Viện trưởng Mao, cũng đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, hiện giờ cả nước đều đang biến cách, hoàng thượng lại vô cùng coi trọng Lập Pháp Viện, nếu các ngươi nhân dịp cải cách này chỉnh đốn luật pháp cổ phong này, sẽ thoải mái rất nhiều, một khi cải cách kết thúc, ngươi lại ban bố luật pháp, ánh mắt mọi người sẽ đều tập trung vào Lập Pháp Viện các ngươi, khi đó áp lực dư luận sẽ lớn hơn nhiều, hơn nữa không ai có thể dự liệu được chuyện sau này, những điều luật cơ bản này cũng có thể kéo dài, nhưng một vài điều luật đặc biệt nhạy cảm phải khẩn trương ban bố ra ngoài, luật pháp này vừa ra, là thấy viện tư pháp, Lập Pháp Viện các ngươi tức vừa lấy được sức công tin, lại không cần đối mặt với quá nhiều áp lực.
Hắn vốn không giỏi dùng những đạo lý lớn đó để thuyết phục người khác, những lời này hắn gần như không nói tới ca kỹ đáng thương cỡ nào, cần phải bảo vệ, mà là trực tiếp nói từ lợi ích dính đến Lập Pháp Viện, bởi vì hắn bây giờ người thuyết phục không phải dân chúng thiên hạ, mà là một mình Mao Thư mà thôi.
Thấy trên mặt Mao Thư xuất hiện một tia biến đổi, Lý Kỳ vỗ bờ vai của ông ta, cười nói: - Viện trưởng Mao, do dự mãi cũng không tốt, người thành đại sự, nhất định phải quyết đoán, nếu điều luật này sớm muộn gì cũng đưa ra, thì nên sớm không nên chậm trễ a.
Trong lòng Mao Thư cũng nghĩ thế. Trong tương lai, rất nhiều phương diện có thể đều cần đến nữ nhân đảm đương quân chủ lực, bởi vậy hoàng thượng hết sức trọng điểm này, như vậy thì điều luật này sớm hay muộn cũng phải ra, quyết định chắc chắn, chắp tay nói: - Đa tạ Xu Mật Sứ chỉ giáo.
Nói đến đây, ông ta không nói thêm nữa.
Dù sao đây là chuyện của Lập Pháp Viện nếu ông ta không nói gì nghe nấy đối với Xu Mật Sứ, thì vấn đề này sẽ gay rồi.
Lý Kỳ tâm sáng như gương, cười ha hả nói: - Đâu có, đâu có. Ta cũng chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi. Kinh Tế Sử còn ở phía trước chờ ta, ta xin cáo từ trước.
- Xu Mật Sứ đi thong thả.
Ba ngày sau.
Phủ Thiếu tể.
Hộ bộ Thượng thư Hồ Nghĩa ngồi xuống bên trái, hướng tới Tần Cối nói:
- Thiếu tể, chắc ngài đã nghe nói, gần đây Lập Pháp Viện đang chuẩn bị luật bảo hộ nữ nhân gì đó, thật là nghe khiến người ta buồn cười, một đám nam nhân ở đó nghiên cứu ca kỹ.
Tần Cối đặt chén trà xuống, nói: - Ta thì không cảm thấy có cái gì đáng cười. Lập Pháp Viện là bộ mặt của thần dân Đại Tống ta, thảo luận ca kỹ thì có cái gì đáng buồn cười, đây cũng không phải là việc nhỏ a, ngươi cũng phải chú ý một chút. Mau chóng cho toàn bộ ca kỹ trong phủ ngươi về nhà, đưa ít tiền để bọn họ đi là được.
Hồ Nghĩa vội vàng nói:
- Thiếu tể cho rằng bộ luật này thật sự có thể ra? Điều này sao có thể, từ xưa đến nay, ca kỹ đều là sống như thế.
Tần Cối thản nhiên nói: - Cải cách chính là cầu biến, chẳng lẽ ngươi vẫn không rõ sao. Nếu là từ xưa đến nay, vậy còn cải cách làm gì, bảo thủ không chịu thay đổi là được, hơn ta đã nói rồi, tiễn hay không tiễn tùy ngươi, dù sao bây giờ ngươi không tiễn, bộ luật này vừa ra, Xu Mật Sứ cũng sẽ ép ngươi tiễn đi.
Hồ Nghĩa vừa nghe Xu Mật Sứ, tim đã giật thót một cái, y cũng chịu không ít đau trước mặt Lý Kỳ khổ nha, thầm nghĩ: Đúng rồi, hình như trong phủ Thiếu Tể cũng không có một tư kỹ nào, chẳng lẽ trong này còn có huyền cơ gì, thôi, thôi, vì vài tư kỹ mà đi chọc giận kẻ điên đó, thật là không đáng.
Nghĩ tới đây, trong lòng của y đã có suy tính.
Lúc này, tôi tớ thông báo: - Khởi bẩm Thiếu tể, Lại bộ Thượng thư đến.
- Cho bọn họ vào đi.
Chỉ chốc lát sau, một nam nhân trung niên dáng người tương đối khôi ngô đi đến, người này chính là Lại bộ Thượng thư Tư Mã Tích. - Hạ quan bái kiến Tần Thiếu tể.
- Là Vũ Sinh à, mau mau ngồi đi.
Tư Mã Tích lại cùng Hồ Nghĩa thi lễ với nhau một cái, sau đó ngồi ở bên phải, mặt sắc mặt ngưng trọng nói: - Thiếu tể, hôm nay Kinh Tế Sử đã tìm hạ quan.
- Cô ta?
Tần Cối nói:
- Cô ta tìm ngươi làm gì?
Tư Mã Tích nói: - Cô ta đưa cho hạ quan một bản danh sách, hy vọng Lại bộ có thể an bài những người trên danh sách ở các châu huyện như phủ Thành Đô, phủ Lai Châu, vân vân.
Gã vừa dứt lời, Hồ Nghĩa liền đập bàn nói: - Buồn cười, Kinh Tế Sử không khỏi khinh người quá đáng, lại vẫn dám can dự công vụ của Lại bộ, ta nhất định phải đến chỗ hoàng thượng vạch tội bọn họ.
Tần Cối nói: - Vạch tội ai? Kinh Tế Sử? Hay là Xu Mật Sứ?
Hồ Nghĩa nói: - Đây không có quan hệ gì với Xu Mật Sứ, tất nhiên là vạch tội Kinh Tế Sử. Ngươi kêu y vạch tội Lý Kỳ, y cũng thật không gan này, chỉ có thể giết gà dọa khỉ.
Tần Cối vuốt vuốt chòm râu, cười ha hả nói: - Cứ làm theo cô ta nói đi.
Tư Mã Tích kinh ngạc nói: - Nhưng Kinh Tế Sử đây rõ ràng là muốn can dự chính vụ của Lại bộ, đây về lý về pháp đều không hợp.
Tần Cối nói: - Lúc đầu ở trên đại điện, Kinh Tế Sử đã từng nói mấy lần, nhân tài mà Lại bộ cung cấp đều là kẻ vô dụng, cuối cùng Thương vụ Cục vẫn phải tự mình đi tuyển người, điều này làm cho thể diện của Lại bộ đã có tổn hại, nếu chúng ta không đáp ứng, đến lúc đó cô ta còn có thể mượn cơ hội trả đũa, nói chúng ta cố ý mang một đám giá áo túi cơm cho cô ta, đây ngược lại sẽ càng thêm bất ổn, bây giờ người đều là ý kiến do cô ta cung cấp, đến lúc đó xảy ra nhiễu loạn gì thì cô ta không thể đổ trách nhiệm lên đầu chúng ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...