Không thể tưởng được ta nhanh đuổi chậm đuổi, đúng là vẫn còn không kịp tới trước bọn họ. Lý Kỳ vừa nhấc tay, bảo Mã Kiều bọn họ đừng nói gì vội, rồi sau đó đi thẳng vào, thản nhiên nói:
- Tập hợp.
Ba thầy trò Tửu Quỷ ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu Lý Kỳ đang tính toán làm cái gì.
Mệnh lệnh vừa hạ. Tiếng chiêng trống lập tức vang lên.
Đông đông đông!
Chỉ khoảng nửa khắc, từng nhóm binh lính xuất hiện trên giáo trường.- Nghiêm --- nghỉ --- điểm số.
Mặc dù Lý Kỳ là đột nhiên đến đây, nhưng bọn lính từ tập hợp đến xếp thành hàng, hết thảy đều ngay ngắn trật tự, không có một tia kích động.
Đợi sau khi xếp thành hàng xong, Lý Kỳ mới đi lên trước, chắp hai tay sau lưng, cất cao giọng nói:
- Trên chiến trường, thế cục thiên biến vạn hóa, có chút thời điểm chúng ta phải đối diện tình huống vài ngày, thậm chí nửa tháng cạn lương thực, khi đó bất kể là vỏ cây, hay là rắn, côn trùng, chuột, kiến, đều là lương thực của chúng ta, vừa lúc, có một chỗ cách đây hơn ba mươi dặm mới mở một tửu lâu tên là Quái Vị Hiên, tất cả đồ ăn ở tửu lâu này đều làm bằng rắn, côn trùng, chuột, kiến, cung cấp cho các ngươi cơ hội rất tốt để rèn luyện dạ dày của mình, nhiệm vụ hôm nay chính là đi tới công ty tập đoàn Túy Tiên Cư, mỗi người lĩnh đi hai mươi văn tiền trợ cấp, rồi sau đó đi tửulâu đó ăn cơm chiều, bổn soái mời khách, ta hy vọng các ngươi đồng thời trong lúc ăn, cũng có thể học được rất nhiều thủ đoạn dã ngoại sinh tồn, cõng theo đồ đạc của các ngươi lên đường đi.
- Tuân mệnh!
Hiện giờ những binh lính này đối với việc Lý Kỳ đột nhiên tập kích đã thành thói quen, không dám có bất cứ ý kiến gì, lập tức trở về ký túc xá chính mình cõng theo nồi bát muôi bồn của chính mình ra ngoài giáo tràng.
Đợi sau khi tất cả lính đều đã rời đi hết, Lý Kỳ mới nhìn về hướng đám người Lỗ Mỹ Mỹ, tức giận nói:
- Có phải các người sợ ta không để cho các ngươi cơ hội tự tay báo thù, mà đưa bọn chúng giao cho phủ Khai Phong, cho nên mới lựa chọn chạy tới trước một bướchay không.
Ba người đều im lặng không nói gì.
Lý Kỳ lườm một cái xem thường, nói:
- Mã Kiều, ngươi theo ta lâu như vậy, đầu óc sao lại không thông suốt chứ, nơi này nhiều binh lính như thế, ngươi muốn làm gì? Ngay trước mặt một hai trăm người định lấy mạng người? Oa! Ngươi thật đúng là không còn để ý đến gì nữa rồi.
Mã Kiều hất đầu nói:
- Nếu là có thể báo thù vì sư muội, ngay cả liều cái mạng này của ta, cũng sẽ không tiếc.
Cái tên ngu xuẩn này! Lý Kỳ vỗ vỗ tay nói:- Chậc chậc, ngươi thật là lợi hại nha!
- Này không cần phải ngươi nói, ta tự biết.
- Ách. . . Ngươi thật đúng là đủ khiêm tốn.
- Này ta cũng biết.
Lý Kỳ là hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Tửu Quỷ bỗng nhiên nói:
- Không đúng, không đúng, chẳng lẽ --- Bộ Soái, ngươi mới vừa rồi bố trí nhiệm vụ kia, chẳng lẽ chính là vì dọn ra cho chúng ta một sân báo thù sao?Toát mồ hôi ! Con mẹ nó chứ! Ngươi nha có cần phải nói trực tiếp như vậy không. Lý Kỳ cười khổ nói:
- Thật là có sư này tất có đồ này nha, ta cũng không có nói như vậy, kỳ thật --- khụ khụ --- có mấy lời cũng không cần phải nói rõ ra cũng được.
Đã nói đến nước này, ba người bọn họ sao có thể còn không rõ dụng ý của Lý Kỳ chứ, trên mặt đều lộ vẻ vẻ cảm kích, Lỗ Mỹ Mỹ lúc này quỳ xuống nói:
- Đa tạ sư phụ thành toàn.
Nói xong liền dập đầu lạy ba cái.
Mã Kiều thấy vậy, cũng khẩn trương quỳ xuống.
Lý Kỳ còn chưa kịp phản ứng, bọn họ cũng đã dập đầu xong rồi, cảm thấy bất đắc dĩ, nói:- Đứng lên đi, đây là điều ta đã hứa với các ngươi, hơn nữa các ngươi đã cứu mạng của ta, về tình về lý, ta đều nên thực hiện lời hứa này.
Hắn nói xong lại quay sang phía Ngưu Cao nói:
- Ngươi đi đem người ra đây.
Ngưu Cao không giống với Nhạc Phi, không có nếp nghĩ về sống chết như Nhạc Phi, cho nên những việc như thế này Lý Kỳ bình thường mang Ngưu Cao đi theo bên người, không dám đi làm phiền Nhạc Phi, nếu không chỉ sợ còn phải tốn thêm một phen võ mồm.
- Tuân mệnh.
Ngưu Cao tuy rằng bộ dạng tam đại ngũ thô, nhưng tâm tư lại vô cùng cẩn thận, y hiểu được lúc này y chỉ cần phục tùng mệnh lệnh, còn lại đều làm như không biết.Mắt thấy sắp báo được thù, nhưng lúc này, trong lòng Lỗ Mỹ Mỹ cũng rất phức tạp. Dù sao thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, dù sao nàng tâm địa thiện lương, từ đầu nàng vốn hẳn nên thật cao hứng, giờ bỗng nhiên lại trở nên hết sức thấp thỏm lo âu.
Mã Kiều liếc nhìn Lỗ Mỹ Mỹ, hạ giọng nói:
- Sư muội, việc như thế này cứ để cho vi huynh để làm đi, chớ ô uế tay muội.
Lỗ Mỹ Mỹ không nói gì.
Đã từng nghe thấy Mã Kiều nói qua vô số lời tâm tình buồn nôn, nhưng vẫn chỉ một câu này khiến Lý Kỳ cảm động nhất, nếu là một người nam nhân chân chính yêu một nữ nhân, như vậy bất cứ lúc nào thứ đầu tiên hắn đều sẽ xem xét đến cảm thụ của đối phương. Ở trên phương diện này, Lý Kỳ cũng cảm thấy không bằng ..., dù saohắn không chỉ yêu một nữ nhân, hắn phải suy tính càng thêm rườm rà.
Chỉ chốc lát sau. Ngưu Cao liền mỗi tay xách theo một người đi tới, đem hai người ném vào trước mặt Lỗ Mỹ Mỹ, sau đó liền đứng ở bên người Lý Kỳ.
Hoàng Tam Nguyên kia dáng người bậc trung, vẻ mặt dữ tợn, gồ ghề, làn da ố vàng, vừa thấy cũng biết thân thể bị vét sạch rồi. Mà Huống tri huyện kia thì thấp béo lùn, nguyên bản da mịn thịt mềm, hiện giờ sớm đã không còn như xưa nữa.
Hai người này vừa thấy được ba thầy trò Tửu Quỷ, nhất thời đều sợ ngây người, dường như không dám tin vào hai mắt của mình, một tia hy vọng còn sống trong lòng kia cũng theo đó mà không còn sót lại chút gì.
Lý Kỳ duỗi tay ra, cười nói:- Người đã mang đến rồi, mời các ngươi cứ tự nhiên đi, nếu cảm thấy ở phương diện này chỉ số thông minh không đủ dùng mà nói, có thể kêu Cao Nha Nội bọn họ đến hỗ trợ, phương diện này bọn họ khá am hiểu.
Nói xong hắn liền ngồi sang một bên, khiến Ngưu Cao pha một bình trà tới để giải khát.
Mã Kiều chắp tay nói:
- Đa tạ hảo ý của Bộ Soái, việc này chúng ta muốn tự tay kết thúc.
Tửu Quỷ cười lạnh một tiếng, nói:
- Hoàng viên ngoại, Huống tri huyện, đã lâu không gặp, đã lâu không gặp rồi.
Giờ đây thật đúng là kẻ thù gặp mặt, hết sức đỏ mắt.Huống tri huyện kia nao nao, bỗng nhiên quỳ trên mặt đất, khóc hô:
- Lỗ tiểu nương tử, cái chết của phụ thân ngươi không có quan hệ gì với ta nha, ta là vô tội a, đều --- đều là Hoàng Tam Nguyên làm.
Không hổ là làm quan đấy, ngay vào lúc này, còn biết hiện giờ chỗ đột phá duy nhất chính là Lỗ Mỹ Mỹ, xem ra Giang Nam thật đúng là ngọa hổ tàng long! Lý Kỳ đối với Huống tri huyện này thật ra đã sinh ra một tia khâm phục.
Hoàng Tam Nguyên kia cũng là một nhân vật ngoan độc, khi gã nhìn thấy Lỗ Mỹ Mỹ, liền biết mình là chạy trời không khỏi nắng rồi, đứng dậy, nói:
- Hôm nay Hoàng Tam Nguyên ta rơi vào trong tay các ngươi, ta không lời nào để nói, các ngươi muốn giết cứ giết.
- Tốt!Chữ này vừa ra miệng, Mã Kiều trực tiếp đá một cước vào Hoàng Tam Nguyên, một tay bắt lấy vạt áo của gã, tay phải hàn quang chợt lóe, một thanh đoản đao giơ lên cao, phẫn nộ quát:
- Để mạng lại.
Gần như là trong nháy mắt này, trong tay Tửu Quỷ bỗng nhiên nhiều ra một thanh dao găm sắc bén.
- Sư phụ, sư ca, xin dừng tay.
Lỗ Mỹ Mỹ bỗng nhiên kêu lên.
Lúc này, chỉ sợ cũng chỉ có Lỗ Mỹ Mỹ có thể gọi Mã Kiều lại rồi.Lúc này, thanh đoản đao kia chỉ cách ngực Hoàng Tam Nguyên có một cm, nhưng Mã Kiều vẫn dừng tay lại, quay đầu nhìn Lỗ Mỹ Mỹ.
Lỗ Mỹ Mỹ đi lên trước, nhíu mày nhìn xuống Hoàng Tam Nguyên nói:
- Hoàng viên ngoại, lúc trước cha ta là vì tay nghề làm bếp đã thua bởi ngươi, trong cơn tức giận mới đi thế đấy, hôm nay ta liền muốn so tài với ngươi một phen, ta muốn cùng ngươi cược mệnh.
Hoàng Tam Nguyên không có do dự chút nào, cười ha hả nói:
- Không hổ là con gái của Lỗ An, được, ta cược với ngươi.
Lý Kỳ cười lắc đầu, thầm nghĩ, ngươi nha có bản lĩnh cũng đừng đánh cược nha!
Mã Kiều cau mày nói:- Sư muội, muội sao phải khổ vậy chứ? Vi huynh một đao giết gã chẳng phải sảng khoái chăng?
Lỗ Mỹ Mỹ nói:
- Sư ca, xin huynh thành toàn muội lúc này đây.
Mã Kiều trầm ngâm một lát, đứng lên nói:
- Đúng vậy, Lỗ thúc thúc tuy là vì ngươi mà chết, nhưng không phải ngươi tự tay giết chết, nếu là cứ như vậy giết ngươi, chỉ sợ ngươi cũng không phục.
Y nói xong bỗng nhiên hướng Huống tri huyện nói:
- Huống tri huyện, chúng ta nhìn cũng không tán gẫu, như vậy đi, đánh cược lớn một chút, lại thêm vào mệnh hai người chúng ta, nếu ngươi không đáp ứng, ta hiện tại liền một đao kết liễu ngươi.Ngươi đều đã nói như vậy, ta có thể không đáp ứng sao. Huống tri huyện kia khóc không ra nước mắt nha.
Lỗ Mỹ Mỹ vội hỏi:
- Sư ca ---
Mã Kiều không đợi nàng nói cho hết lời, liền giành nói:
- Sư muội, trận đọ sức tay nghề làm bếp hãy để vi huynh đến so đi, chỉ có như thế, mới có thể để cho bọn họ thua tâm phục khẩu phục.
- Phốc!
Lời này vừa dứt, Lý Kỳ liền phun ra một miệng nước trà. Người không thể tự kỷ đến loại tình trạng này nha, về tay nghề làm bếp mà nói, ngươi ngoại trừ biết chẻ củicòn có thể làm gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...